Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Tiếng hát trong như nước ngọc tuyền.
Êm như gió thoảng cung tiên
Cao như thông vút, buồn như liễu
Nước lặng, mây ngừng, ta đứng im
(Thế Lữ)
Tác dụng: Cho thấy sự trong trẻo, cao vút của tiếng hát
b) Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ
Cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa
Như đưa trẻ thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa
(Chế Lan Viên)
Tác dụng: Cho thấy niềm hạnh phúc của tác giả khi gặp lại nhân dân
a) Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời. (Trần Quốc Minh)
Tác dụng: Làm nổi bật công lao, tình yêu thương to lớn của người mẹ
b) Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng
(Tế Hanh)
Tác dụng: Cho thấy sự trẻ trung, yêu quê hương của tác giả
c) Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi
(Tố Hữu)
Tác dụng: Cho thấy nỗi khó nhọc, sự vất vả của người mẹ
d) Anh đội viên mơ màng
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng
Ấm hơn ngọn lửa hồng
(Minh Huệ)
Tác dụng: Làm nổi bật tình yêu thương, sự quan tâm của Bác đối với các anh đội viên
* Tiếng hát trong như nước ngọc tuyền:
Tác giả miêu tả tính chất của tiếng hát bằng hình ảnh nước ngọc tuyền. Hình ảnh so sánh này gợi cảm giác cổ xưa, nhấn mạnh được sự trong trẻo và sang trọng của tiếng hát.
* Êm như hơi gió thoảng cung tiên:
Tác giả sự êm ái mà tiếng hát mang đến được sánh với hơi gió thoảng cung tiên. Nhấn mạnh sự êm ả mà tiếng hát mang tới.
* Cao như thông vút, buồn như liễu:
Tiếng hát cao, bổng tựa cây thông vút, nhưng lại buồn rầu giống cây liễu.
Tiếng hát(vật được so sánh) trong(Từ so sánh) như(Từ ngữ chỉ phương tiện so sánh) nước ngọc tuyền(Từ so sánh).
Êm(vật được so sánh) như(Từ ngữ chỉ phương tiện so sánh) gió thoảng cung tiên(Từ so sánh).
" Lúc vui vẻ biển hát, lúc buồn biển lặng, lúc suy nghĩ biển mơ mộng và dụi hiền
Biển như người khổng lồ, nóng nảy, quái dị, gọi sấm, gọi chớp
Biển như trẻ con, nũng nịu, dỗ dàng, khi đùa, khi khóc"
(" Biển"- Khánh Chi)
? Đoạn thơ trên có sử dụng các phép tu từ so sánh, nhân hóa. Em hãy phân tích phép so sánh, nhân hóa trong các câu thơ trên
Phép nhân hóa trên khiến trở thành một con ngươi có tính cách thay đổi
a) Việt Nam đất nước ta ơi !
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn .
→→ So sánh ko ngang bằng
b) Ta đi tới trên đường ta bước tiếp
Rắn như thép , vững như đồng
Đội mũ ta chùng chùng điệp điệp
Cao như núi dài như sông
Trí ta lớn như biển đông trước mặt
→→ Rắn như thép + Vững như đồng : so sánh ngang bằng
Đội ngũ ... cao như núi , dài như sông + Trí ta lớn như biển đông trước mặt : so sánh ngang bằng
c) Đất nước
Của những người con gái cong trai
Đẹp như hoa hồng cứng như sắt thép
→→ Đẹp như hoa hồng : ngang bằng
Cứng hơn sắt thép : ko ngang bằng
bạn ơi câu b c đâu phải trong bài của mình đâu
Lê Nguyễn Tâm Như nhé!
mình cảm ơn vì bạn đã trả lời giúp mình câu a nhé
Cái hay ở đây là
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài Biển Đông :)
Tiếng hát trong như nước ngọc tuyền:
Tác giả miêu tả tính chất của tiếng hát bằng hình ảnh nước ngọc tuyền. Hình ảnh so sánh này gợi cảm giác cổ xưa, nhấn mạnh được sự trong trẻo và sang trọng của tiếng hát.
Êm như hơi gió thoảng cung tiên:
Tác giả sự êm ái mà tiếng hát mang đến được sánh với hơi gió thoảng cung tiên. Nhấn mạnh sự êm ả mà tiếng hát mang tới.
Cao như thông vút, buồn như liễu:
Tiếng hát cao, bổng tựa cây thông vút, nhưng lại buồn rầu giống cây liễu.