Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo trên Hoc24:
Chiều buông rộn tiếng ve ngân
Bước chân thầy bỗng chậm dần đường xưa
Một đời dệt thảm ước mơ
Để em có một tuổi thơ huy hoàng
Đò đầy gánh ước mơ sang
Đổ về bến hẹn vững vàng thầy trao
Thời gian tựa giấc chiêm bao
Quay đi ngoảnh lại đã vào tuổi ông
Cảm ơn bao ước mơ hồng
Dưỡng nuôi ý chí khó không chịu lùi
Hôm nay vững bước đường đời
Nhờ công thầy đã một đời bón chăm.
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại vẫn là 3 cây
5 cây chụm lại thành rừng
7 cây chụm lại thành từng núi cao
Lặng Thầm
Lặng thầm nhìn cánh hoa rơi,
Ngổn ngang cảm xúc bời bời ruột gan.
Tiếc thay một cánh hoa tàn,
Rưng rưng dòng lệ, mày ngang nét buồn.
Ngọc châu lã chã đẫm tuôn,
Thương thay bóng mẹ nhánh hồng đã phai.
Tảo tần từ những hôm mai,
Bóng câu hẳn vết trên hai vai gầy.
Tuyết sương một mái phủ đầy,
Đong sao cho đủ những ngày héo hon.
Dặn lòng tạc với núi non,
Hiếu trung hai chữ sắc son chẳng mờ!
Bài lặng thầm là bài của cô Thương Hoài olm em nhé, không chép mạng gì cả. Đó là cảm xúc và suy ngẫm của cô khi nhìn cánh hoa rơi. thân mến!
Cuộc đời nhiều đắng cay
Nhìn về ba mẹ, lệ cay nghẹn ngào
bao nhiêu tình cảm cha mẹ
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống yêu thương
Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau
tóc mẹ giờ đã bạc tanh
cha già ốm yếu
con thương cả nhà
mk chỉ nghĩ đc thế thôi
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
Bài ca dao này đã làm xúc động lòng người bởi đã gợi nên công ơn trời bể của cha mẹ đối với những người con thân yêu của mình. Tác giả dân gian nhắc đến “công cha”, “nghĩa mẹ”, đó là công sinh thành, dưỡng dục; đó là ơn nghĩa mang nặng đẻ đau và những yêu thương mẹ dành cả cho con. Ví “công cha”, “nghĩa mẹ” như núi ngất trời, như nước ở ngoài biển Đông là lấy cái trừu tượng của tình phụ tử, tình mẫu tử so sánh với cái mênh mông, vĩnh hằng, vô hạn của trời đất, thiên nhiên. Ví công cha với núi ngất trời là khẳng định sự lớn lao, ví nghĩa mẹ như nước biển Đông là để khẳng định chiều sâu, chiều rộng và sự dạt dào. Đây cũng là một nét riêng trong tâm thức của người Việt. Hình ảnh người cha thì rắn rỏi, mạnh mẽ, cha như cột trụ trong gia đình. Hình ảnh mẹ không lớn lao, kì vĩ nhưng sâu xa, rộng mở và dạt dào cảm xúc hơn. Bởi vậy, nghĩ đến công ơn cha mẹ, bài ca dao thiết tha nhắn nhủ những người con “ghi lòng con ơi!” những công ơn trời bể ấy. Và hơn thế là định hướng về cách sống, cách bày tỏ lòng biết ơn dành cho cha cho mẹ.
Quê hương Việt Nam đất mẹ yêu thương,
Dòng sông êm ái, lúa chín vàng vương.
Cánh đồng xanh mướt, lúa thấm mồ hôi,
Chim bay trên mái, gọi mùa xuân tươi.
Ngọn núi cao vời, mây phủ mờ sương,
Lúa vàng bờ ao, ngập tràn hương.
Bước chân con trẻ qua những con đê,
Bên mái tranh nghèo, vẫn đầy ắp quê.
Dòng sông quê hương lững lờ trôi,
Vẫn nghe tiếng mẹ ru hời ru hời.
Tình quê nồng nàn, chưa bao giờ phai,
Dù đi xa mãi, vẫn nhớ về ai.
Bao la đất trời, bao la tình yêu,
Quê hương Việt Nam trong trái tim siêu.
Đất mẹ vẫn vững, cây cối vẫn xanh,
Dẫu đi muôn nơi, vẫn nhớ về đây.
Em yêu từng sợi nắng cong
Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò
Em yêu chao liệng cánh cò
Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm
Em yêu khói bếp vương vương
Xám màu mái lá mấy tầng mây cao
Em yêu mơ ước đủ màu
Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua
Em yêu câu hát ơi à
Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa
Em yêu cánh võng đong đưa
Cánh diều no gió chiều chưa muốn về
Đàn trâu thong thả đường đê
Chon von lá hát vọng về cỏ lau
Trăng lên lốm đốm hạt sao
Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên
Em đi cuối đất cùng miền
Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.
xin lỗi ! mình ko nghĩ ra được nên đành chép trên mạng! SORRY!
ko cop thì ko có :>
Vậy bạn tự làm đi :D để ngta làm rồi bạn chép à ?