Hãy viết lại một đoạn văn khoảng 15 câu ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc bài thơ Cây Đa của tác giả Trần Đăng Khoa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


ài thơ "Cây dừa" của tác giả Trần Đăng Khoa đã khiến tôi cảm xúc rất sâu sắc. Bài thơ này tuy ngắn nhưng đã lồng ghép tất cả những yếu tố tạo nên một tác phẩm nghệ thuật về đất nước, con người và thiên nhiên.
Thơ ca như một lời tỏ tình với cây dừa đang nằm yên trong bóng râm của rừng xanh. Từng câu thơ tuy ngắn nhưng lại tập hợp đủ những cảm xúc của tác giả khi nhìn đến cây dừa. Tôi cảm nhận được tình yêu, sự kính trọng, sự quý trọng từ người viết dành cho cây dừa - một nhân vật rất quen thuộc với người Việt Nam.
Điều này khiến cho tôi nhớ về những kỷ niệm của mình với cây dừa khi còn nhỏ. Những chuyến đi dã ngoại cùng gia đình, cùng bạn bè. Hình ảnh của cây dừa với hàng lá chắn mặt trời còn hiện hữu trong đầu tôi đến bây giờ. Và bài thơ "Cây dừa" khiến tôi cảm thấy như một món quà quý giá từ tác giả, gợi lại những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ.
Tuy nhiên, sâu trong bài thơ còn ẩn chứa một thông điệp về trái đất, về thiên nhiên mà con người đang làm hại đến. Tác giả đã gửi gắm thông điệp đó khi viết về sự hi sinh của cây dừa với lời kêu gọi "Mỗi người hãy làm một chậu nương".
Tôi thật sự rất cảm kích với tác giả Trần Đăng Khoa vì đã tô vẽ một bức tranh đẹp về cảm xúc của con người với thiên nhiên và nhắc nhở chúng ta về sự cần thiết của việc bảo vệ môi trường.
Trong tất cả các tác phẩm văn chương, nói riêng là thơ ca, mỗi cái đều mang một thông điệp sâu sắc đến từng độc giả. Bài thơ "Cây dừa" của Trần Đăng Khoa đã làm cho tôi cảm thấy rất gần gũi với chính mình, với giá trị đáng quý của thiên nhiên và sự phản ánh rõ nét về tình cảm sống động của tác giả đối với cây dừa.
ài thơ "Cây dừa" của tác giả Trần Đăng Khoa đã khiến tôi cảm xúc rất sâu sắc. Bài thơ này tuy ngắn nhưng đã lồng ghép tất cả những yếu tố tạo nên một tác phẩm nghệ thuật về đất nước, con người và thiên nhiên.
Thơ ca như một lời tỏ tình với cây dừa đang nằm yên trong bóng râm của rừng xanh. Từng câu thơ tuy ngắn nhưng lại tập hợp đủ những cảm xúc của tác giả khi nhìn đến cây dừa. Tôi cảm nhận được tình yêu, sự kính trọng, sự quý trọng từ người viết dành cho cây dừa - một nhân vật rất quen thuộc với người Việt Nam.
Điều này khiến cho tôi nhớ về những kỷ niệm của mình với cây dừa khi còn nhỏ. Những chuyến đi dã ngoại cùng gia đình, cùng bạn bè. Hình ảnh của cây dừa với hàng lá chắn mặt trời còn hiện hữu trong đầu tôi đến bây giờ. Và bài thơ "Cây dừa" khiến tôi cảm thấy như một món quà quý giá từ tác giả, gợi lại những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ.
Tuy nhiên, sâu trong bài thơ còn ẩn chứa một thông điệp về trái đất, về thiên nhiên mà con người đang làm hại đến. Tác giả đã gửi gắm thông điệp đó khi viết về sự hi sinh của cây dừa với lời kêu gọi "Mỗi người hãy làm một chậu nương".
Tôi thật sự rất cảm kích với tác giả Trần Đăng Khoa vì đã tô vẽ một bức tranh đẹp về cảm xúc của con người với thiên nhiên và nhắc nhở chúng ta về sự cần thiết của việc bảo vệ môi trường.
Trong tất cả các tác phẩm văn chương, nói riêng là thơ ca, mỗi cái đều mang một thông điệp sâu sắc đến từng độc giả. Bài thơ "Cây dừa" của Trần Đăng Khoa đã làm cho tôi cảm thấy rất gần gũi với chính mình, với giá trị đáng quý của thiên nhiên và sự phản ánh rõ nét về tình cảm sống động của tác giả đối với cây dừa.

lớp 6 mà bạn phải viết 15 câu thôi á
Mình cũng học lớp 6 mà phải viết 5 trang 7 dòng
mà là viết đoạn văn ấy ko phải bài đâu T^T
Giờ mình đang mở mạng tìm gợi ý

Mẹ luôn là người chăm sóc, vun vén cho cả gia đình. Nên khi đọc bài thơ " Mẹ vắng nhà ngày bão" của nhà thơ Đặng Hiến chúng ta thấy được hình bóng gia đình của mình trong đó. Mỗi ngày mẹ sẽ là người chăm lo cho bố con từng miếng ăn giấc ngủ. Nhưng khi một ngày mẹ về quê lại đúng ngày mẹ về quê thật là vất vả. Cơn bão gió to, mưa nhiều ngày này qua ngày khác. Ở nhà ba bố con phải chịu cảnh dột nhà, thế nên ba bố con phải nằm chung để cho đỡ lạnh và không bị ướt. Trong lúc này trong lòng ai cũng nhớ về mẹ, nghĩ lúc này mẹ ở nhà cũng thao thức lo cho bố con ở nhà. Biết là dù mẹ có ở đâu cũng luôn trông ngóng về nhà và lo cho ba cha con. Dù thiếu vắng mẹ thì ba cha con vẫn làm những việc của riêng mình, chị thì đi hái lá cho thỏ ăn, còn em thì chăm đàn ngan. Bố phải đi chợ mưa thức ăn. Và rồi cũng đến lúc cơn bão qua đi cũng là lúc bầu trời trong xanh trở lại và đó cũng là lúc mẹ về. Tác giả sử dụng hình ảnh ngày bão ngày nắng để thấy rằng vắng mẹ thì đó là ngày bão. Còn khi mẹ về ai cũng vui mừng thì đó là ngày nắng mới.

Tham khảo:
Cái nắng tháng sáu là vậy, nắng cắt da cắt thịt, nước dưới ruộng nóng như ai nấu. Lũ cá cờ chết nổi lềnh bềnh trên mặt nước, lũ cua nóng không chịu được ngoi hết lên bờ. Vậy mà, mẹ em vẫn phải xuống ruộng để cấy cho kịp mùa vụ. Mặc cho cái nắng 40 độ chiếu thẳng trên lưng, mặc cho đôi chân đang ngâm trong hồ nước nóng, đôi tay mẹ vẫn đều đặn vắt những cây mạ từ trên tay cấy xuống ruộng. Giọt mồ hôi lăn trên vầng trán mẹ. Mỗi hạt gạo làm ra chứa bao giọt mồ hôi, bao nỗi vất vả của mẹ. Thương mẹ nhiều lắm, mẹ ơi!
Tham Khảo
Bài thơ " Buổi sáng nhà em" của Trần Đăng Khoa là một bài thơ viết về cảnh buổi sáng sớm tinh mơ nên nhân vật " em" nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp và hoạt động của người trong gia đình. Hình ảnh bà vấn tóc, bố xách điếu, mẹ tát nước không chỉ người trong gia đình mà còn những sự vật mà nhân vật kể đến con mèo rửa mặt, con gaf cục tác, quả na mở mắt, đàn chuối vẫy tay, hàng tre chải tóc. Đang là những hoạt động quen thuộc và gần gũi với em. Yêu thay những sự gần gũi giản dị này. Thấy cuộc sống vô cùng bình yên nhưng cũng đầy màu sắc.

"Đọc Đi Cấy" của Trần Đăng Khoa gợi lên trong ta một cảm giác hoài niệm và đánh giá cao công việc khó nhọc của người nông dân. Hình ảnh sống động về cuộc sống hàng ngày của người nông dân và cảnh quan thiên nhiên tạo nên một cảm giác kết nối với đất đai và những người làm việc trên đó. Ngôn ngữ đơn giản nhưng sâu sắc được sử dụng trong bài thơ đã chụp lấy bản chất của cuộc sống của người nông dân và sự kết nối sâu sắc của họ với đất đai. Tổng thể, bài thơ là một bản tình ca đẹp để dành cho những anh hùng vô danh của nông nghiệp và nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc tôn trọng và đánh giá cao công việc khó nhọc của những người nuôi sống
chúng ta.
# Ninh OSS
Bài thơ Cây dừa gợi lên trong em những cảm xúc thật êm đềm và thân thương về quê hương. Hình ảnh cây dừa với thân thẳng đứng, tán lá xòe rộng như đôi tay ôm lấy bầu trời khiến em cảm nhận được sức sống mãnh liệt và vẻ đẹp bình dị của làng quê. Từng chiếc lá dừa đong đưa trong gió như đang kể chuyện về những ngày nắng và mưa, những tháng năm gắn bó với người dân quê. Quả dừa trĩu nặng, ngọt lành gợi lên lòng biết ơn với thiên nhiên đã ban tặng bao điều quý giá.
Hình ảnh cây dừa còn khiến em nghĩ đến sự hy sinh thầm lặng, như những người cha, người mẹ âm thầm chăm lo cho con cái. Từ rễ đến ngọn, cây dừa bám chặt vào đất, vươn mình lên trời cao, như nhắc nhở em phải biết giữ gìn cội nguồn và cố gắng vươn xa trong cuộc sống. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của cây dừa mà còn khơi gợi trong lòng em tình yêu quê hương tha thiết. Mỗi lần nhìn thấy cây dừa, em lại nhớ đến tuổi thơ, đến những kỷ niệm hồn nhiên, trong sáng và thêm yêu mảnh đất nơi mình sinh ra.

Đọc bài thơ "Thả diều", em cảm thấy mình như được sống lại với những hồi ức tuổi thơ tươi đẹp. Đó là khoảng thời gian vô lo vô nghĩ có thể thỏa sức vui chơi, khám phá thế giới cùng bạn bè chơi những trò chơi thân thuộc như "Thả Diều". Qua bài thơ trên, em còn cảm nhận được tình cảm sâu sắc của tác giả Trần Đăng Khoa đối với quê hương đất nước và con người Việt Nam. Từ đó, em được tri nhận thông điệp trân trọng những kỉ niệm tốt đẹp của tuổi thơ và yêu quý, trân trọng vẻ đẹp quê hương của mình hơn.
* Mở bài:
- Những nét khái quát về tác giả Trần Đăng Khoa và bài thơ Thả diều
- Dẫn vào đề: Bài thơ Thả diều nổi bật là nhờ những tình cảm đầy ấm áp và thân thuộc của tuổi thơ
* Thân bài:
- Khái quát nội dung bài tho Thả diều
- Cảm nhận về tình cảm của tác giả qua từng câu thơ
- Đánh giá về tài năng của tác giả và ý nghĩ trong thơ Trần Đăng Khoa
* Kết bài:
- Khẳng định lại giá trị tác phẩm và tài năng tác giả
- Suy nghĩ riêng của bản thân về tác phẩm và ý nghĩa nhân văn sâu sắc mà tác giả gửi gắm vào tác phẩm
"Đọc xong bài thơ "Cây đa" của Trần Đăng Khoa, em cảm thấy lòng mình dâng lên một cảm xúc thật đặc biệt. Cây đa, một hình ảnh thân thuộc, gần gũi với làng quê Việt Nam, đã được tác giả khắc họa thật sinh động và gần gũi. Em như được hòa mình vào không gian làng quê yên bình, dưới bóng mát của cây đa cổ thụ. Những tán lá xanh um, rộng lớn như vòng tay che chở, xua tan đi cái nắng oi ả của mùa hè. Bộ rễ đa xù xì, như những bàn tay vươn dài, bám chặt vào lòng đất, thể hiện sức sống bền bỉ, kiên cường. Bài thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp của cây đa mà còn gợi nhắc về những câu chuyện cổ tích, những truyền thuyết gắn liền với nó, làm cho hình ảnh cây đa trở nên lung linh, huyền ảo. Em cảm nhận được tình yêu quê hương, đất nước, tình yêu thiên nhiên của tác giả qua từng câu chữ. Cây đa không chỉ là một loài cây mà còn là biểu tượng của làng quê, của sự gắn bó, yêu thương giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ như một lời nhắc nhở em hãy biết trân trọng những giá trị truyền thống, những điều bình dị, thân thuộc trong cuộc sống. Em càng thêm yêu mến và tự hào về quê hương Việt Nam, nơi có những cây đa cổ thụ in dấu bao kỷ niệm, bao câu chuyện đẹp."
Tham khảo
Sau khi đọc bài thơ “Cây Đa” của Trần Đăng Khoa, em cảm thấy vô cùng xúc động và yêu mến hình ảnh cây đa làng quê. Bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả cây đa mà còn gợi lên bao ký ức tuổi thơ gắn liền với mái đình, sân chùa, và những buổi trưa hè râm mát. Cây đa hiện lên như một người bạn thân thiết, như một người chứng kiến bao đổi thay của làng quê và cuộc sống con người. Em rất thích cách tác giả sử dụng từ ngữ giản dị, gần gũi mà giàu hình ảnh. Những chi tiết như “cây đa nghiêng bóng xuống ao làng” hay “gốc đa là chỗ trâu nằm” khiến em hình dung rõ nét cảnh làng quê yên bình. Qua bài thơ, em càng thêm yêu thiên nhiên, yêu cây cối và trân trọng những giá trị giản dị trong cuộc sống. Em cũng thấy được tình cảm tha thiết của nhà thơ dành cho quê hương. Cây đa không chỉ là hình ảnh của thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho cội nguồn và ký ức tuổi thơ. Mỗi lần đọc lại bài thơ, em như được trở về với những ngày rong chơi dưới bóng đa, nghe tiếng sáo diều vi vu trên đồng nội. Cảm xúc đó thật bình dị nhưng sâu lắng. Bài thơ làm cho em thêm tự hào về vẻ đẹp làng quê Việt Nam. Đồng thời, em cũng cảm thấy biết ơn nhà thơ Trần Đăng Khoa vì đã viết nên những vần thơ trong trẻo, sâu sắc đến vậy. “Cây Đa” là một bài thơ mà em sẽ còn nhớ mãi.