vie đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về một câu chuyện
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một số câu, đoạn thể hiện rõ tình cảm xúc động và những suy nghĩ sâu lắng của tác giả khi nghe tiếng hát ru:
- Tiếng võng đưa kẽo kẹt như nạo vào hồn tôi
- Tự nhiên tôi nhớ nhà. Phải chăng tôi đã gặp hình hồn của đất nước.
- Tôi bỗng nhớ nhà như một đứa trẻ… trong gia đình tôi.
- Tôi bỗng thấy tâm hồn bớt cô đơn hơn một chút.
- Thì ra, cho dù có đi quanh thế giới này đi nữa, trong khi Trái Đất mang ta, ta cũng mang trong lòng cả một thế giới.
Tham khảo:
Cái “tôi” tác giả trong văn bản thể hiện tình tình yêu nồng nàn của tác giả đối với mùa xuân. Điều đó được thể hiện qua một số chi tiết như:
"Tự nhiên như thế: ai củng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân.""Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng Giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu Giêng, nhưng trái lại, lại nức một mùi hương man mác."
Cái “tôi” tác giả trong văn bản thể hiện tình tình yêu nồng nàn của tác giả đối với mùa xuân. Điều đó được thể hiện qua một số chi tiết như:
"Tự nhiên như thế: ai củng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân.""Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng Giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướit xanh như cuối đông, đầu Giêng, nhưng trái lại, lại nức một mùi hương man mác."...- Những từ ngữ, câu văn thể hiện trực tiếp tình cảm, cảm xúc của nhân vật tôi:
+ ''Tôi hối hận và bối rối''
+ ''Tôi không thể nào quên câu nói của má''
+ ''Tận đáy lòng, tôi không thể rứt ra được sự hối hận và bối rối''
-> Thể hiện cảm xúc ân hận của nhân vật tôi trước hành động và việc làm của mình.
- Nội dung: Văn bản nói về tình yêu thương những loài vật dù là nhỏ bé. Qua đó ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của người má bằng trái tim và tình yêu thương chân thành người má đã giúp con trai mình nhận ra bài học sâu sắc.
- Những từ ngữ, câu văn thể hiện trực tiếp tình cảm, cảm xúc của nhân vật tôi khi kể lại “câu chuyện cũ”:
+ Hối hận, bối rối.
+ Tần ngần nhìn bầu trời xanh và ngẫm nghĩ, thằng chài chính cống “thú diện nhơn tâm”.
+ Không thể nào quên câu nói của má: “Sao con cướp đi sự sống của nó? Rồi, ai cướp sự sống của con?”.
+ Không thể rứt ra được sự hối hận và bối rối mối khi nhớ lại chuyện cũ.
- Nội dung bao quát của văn bản: Lời má dặn dò năm xưa và cảm xúc của nhân vật tôi về “câu chuyện cũ”.
Những ý kiến sai:
a, Đã là thơ thì nhất thiết chỉ được dùng phương thức biểu cảm
e, Thơ trữ tình chỉ được dùng lối nói trực tiếp để biểu hiện tình cảm, cảm xúc
i, Thơ trữ tình phải có một cốt truyện hay và một hệ thống nhân vật đa dạng
k, Thơ trữ tình phải có một hệ thống lập luận chặt chẽ
Miêu tả | Dẫn chứng | Tình cảm, cảm xúc của người kể chuyện |
Đăm Săn | “đi hết rừng rậm đên núi xanh, cỏ tranh xé tay, gai mây đâm chân, không màng ăn uống” | -> Thể hiện sự dũng cảm, quyết tâm của chàng khi đi chinh phục nữ thần Mặt Trời |
Nữ thần Mặt Trời | “Nàng mặc một váy ánh như sét, loáng như chớp. Mái tóc vàng vén bên tai trông thật là đẹp (...) Thật không có một ai như nàng cả” | ⇒ Khắc họa vẻ đẹp tuyêt vời khiến mê hoặc người khác của nữ thần |
Sau nhiều năm trời đằng đẵng, Minh cuối cùng cũng đặt chân về lại ngôi làng nhỏ bé, nơi anh đã rời xa để đi lính. Ngày anh ra đi, ngôi làng vẫn còn yên bình với những dãy nhà mái ngói đỏ tươi, những cánh đồng lúa chín vàng rực. Vậy mà bây giờ, mọi thứ dường như thay đổi. Cảm giác lạ lẫm và quen thuộc cứ hòa quyện vào nhau, khiến Minh không khỏi bồi hồi xúc động.
Mẹ anh đứng trước cổng, đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt rạng rỡ niềm vui khôn tả. Nhìn thấy mẹ, Minh không thể kiềm chế được dòng nước mắt. Anh chạy vội đến, ôm chầm lấy bà trong vòng tay ấm áp, như sợ rằng nếu buông ra, mọi thứ sẽ tan biến như một giấc mơ. "Mẹ ơi, con đã về", anh nghẹn ngào nói.
Những kỷ niệm xưa cũ như một thước phim quay chậm hiện về trong tâm trí Minh. Những buổi trưa hè nằm nghe bà kể chuyện cổ tích, những buổi chiều thả diều trên cánh đồng xanh ngát, và cả những buổi tối quây quần bên gia đình. Tất cả đều hiện lên rõ mồn một, khiến lòng anh thêm nặng trĩu.
Như vậy, đoạn văn này thể hiện sự xúc động và tình cảm mãnh liệt của nhân vật chính khi trở về sau nhiều năm xa cách, thông qua việc miêu tả chi tiết về cảm xúc và tình cảnh. Câu chuyện khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp của tình mẫu tử và nỗi nhớ quê hương tha thiết.