Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều…”
Những lời trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân đã gợi ra những suy từ về tình yêu quê hương đất nước. Đầu tiên, tình yêu quê hương, đất nước là một tình cảm yêu mến và gắn bó sâu sắc, chân thành đối với những sự vật, con người thuộc về nơi chúng ta sinh ra và lớn lên. Con người Việt Nam vốn giàu tình yêu quê hương, đất nước. Từ xưa đến nay, nhân dân ta luôn phát huy điều đó trong mọi hoàn cảnh. Từ quá khứ hào hùng của thời đại Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… Cho đến những năm kháng chiến chống Pháp, Mỹ thì tinh thần đó lại càng sáng ngời. Tinh thần yêu nước không phân biệt tuổi tác, giới tính hay giai cấp. Bất kì ai, nếu đã là người Việt Nam thì đều mang trong mình lòng yêu quê hương, đất nước. Tình yêu quê hương, đất nước là một thứ tình cảm thiêng liêng. Nhưng có những người lại quên đi nguồn cội của mình. Điều đó thật đáng lên án và phê phán. Mỗi người dân Việt Nam cần ý thức nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước.
cop mạng này, Đỗ Trung Quân là ai :v?, bạn tên Vy mà :v
đây là bài về nhà nếu chép mạng thì bị cô mình mắng.nên mình ms bảo k chép mạng
có ai khôngggggggggggggggggggggggggggggg
kíu vớiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Sau nhiều năm trời đằng đẵng, Minh cuối cùng cũng đặt chân về lại ngôi làng nhỏ bé, nơi anh đã rời xa để đi lính. Ngày anh ra đi, ngôi làng vẫn còn yên bình với những dãy nhà mái ngói đỏ tươi, những cánh đồng lúa chín vàng rực. Vậy mà bây giờ, mọi thứ dường như thay đổi. Cảm giác lạ lẫm và quen thuộc cứ hòa quyện vào nhau, khiến Minh không khỏi bồi hồi xúc động.
Mẹ anh đứng trước cổng, đôi mắt ngấn lệ, khuôn mặt rạng rỡ niềm vui khôn tả. Nhìn thấy mẹ, Minh không thể kiềm chế được dòng nước mắt. Anh chạy vội đến, ôm chầm lấy bà trong vòng tay ấm áp, như sợ rằng nếu buông ra, mọi thứ sẽ tan biến như một giấc mơ. "Mẹ ơi, con đã về", anh nghẹn ngào nói.
Những kỷ niệm xưa cũ như một thước phim quay chậm hiện về trong tâm trí Minh. Những buổi trưa hè nằm nghe bà kể chuyện cổ tích, những buổi chiều thả diều trên cánh đồng xanh ngát, và cả những buổi tối quây quần bên gia đình. Tất cả đều hiện lên rõ mồn một, khiến lòng anh thêm nặng trĩu.
Như vậy, đoạn văn này thể hiện sự xúc động và tình cảm mãnh liệt của nhân vật chính khi trở về sau nhiều năm xa cách, thông qua việc miêu tả chi tiết về cảm xúc và tình cảnh. Câu chuyện khiến người đọc cảm nhận được sự ấm áp của tình mẫu tử và nỗi nhớ quê hương tha thiết.