Trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ sau:"Nay xa cách lòng tôi luô tưởng nhớ Màu nước xanh cá bạc chiếc buồm vôi Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá"
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê. ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò. từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, từng dòng cảm xúc. Nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là con nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi. Màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. Tế Hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Chất thơ của Tế Hanh bình dị như con người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. Từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân.
Em tham khảo:
Nguồn: Hoidap247
Qua đoạn thơ, ta cảm nhận được tình yêu quê hương- nỗi nhớ quê hương luôn đau đáu, nồng nàn trong thi nhân. Tế Hanh biểu lộ tình cảm một cách trực tiếp khi sử dụng nghệ thuật liệt kê: Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi. Đồng thời, việc sử dụng câu cảm thán đã giúp ta thêm hiểu nỗi nhớ da diết và sự gắn bó của người con xa xứ với quê hương mình. Mỗi một hình ảnh nơi quê hương đều gắn bó, gần gũi và trở thành niềm thương, nỗi nhớ trong thi nhân.
Cảm nhận
Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê. ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò. từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, từng dòng cảm xúc. Nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là con nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi. Màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. Tế Hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Chất thơ của Tế Hanh bình dị như con người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. Từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dânBn tham khảo nha
Tham khảo nha em:
Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp…
Nỗi nhớ nhà của một người con đi học xa luôn là những gì chân thực, cảm động nhất trong cuộc đời. Và bài thơ "Quê hương" của nhà thơ Tế Hanh là một trong số bài thể hiện điều đó. Nhất là ở 4 câu thơ cuối bài:
"Nay xa cách lòng tôi tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chay ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!"
Đoạn thơ thể hiện rõ ràng tình cảm, suy nghĩ, tấm lòng nhà thơ dành cho quê hương miền biển của mình. Ở câu "Nay xa cách lòng tôi tưởng nhớ" bộc lộ ngay sự thương nhớ thiết nha Người dành cho quê mình. Tiếp theo, nghệ thuật liệt kê được ông sử dụng: màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi đều là những gì thân thuộc nhất với tác giả. Thử hỏi xem, phải yêu phải nhớ đến mức nào Người mới liệt ra nhiều sự vật như thế. Sau đó, hoạt động sinh động của chiếc thuyền được người miêu tả đẹp đẽ vô cùng. Đoạn kết thơ làm ta hiểu hơn về tình cảm, có lẽ đó là sự dâng trào cảm xúc của Người: "Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!". Câu cảm thán nêu rõ hơn bao giờ hết tình cảm của nhà thơ, nhớ quá nhớ quá cái mùi nồng mặn quê hương.
Khép lại, qua 4 câu thơ cuối: tình cảm tự tận đáy lòng nhà thơ Tế Hanh dành cho quê hương được bộc ra mãnh liệt vô cùng.
Những câu thơ này gây nên một cảm giác ký ức hậu quê rất sâu sắc. Những điều hết sức đặc trưng về quê hương của tôi là biển xanh đầy xanh, cá bạc chơi nhảy trong nước, và buồm vôi nổi giấu dấu giữa những ond đập. Đặc biệt, khi thấy con thuyền chở tôi rẽ ra khơi, tôi lại cảm thấy mùi thơm nồng mặn của quê hương.
nêu được các nội dung cơ bản sau:
- Đoạn thơ thể hiện nỗi nhớ da diết của tác giả khi xa quê.
- Động từ nhớ được lặp lại 2 lần thể hiện sự tha thiết khôn nguôi của tác giả.
- Tác giả nhớ màu sắc, hương vị, biểu tượng của quê hương.
- Em tự viết được một câu cảm thán và câu nghi vấn nhé.
vt đoạn văn thì e nên tự làm để nâng cao khả năng vt á nên cj chỉ đưa ý chính thôi nha.