K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 4 2019
  • Sau hai câu thơ mở đầu rất bình dị, tự nhiên, tác giả giới thiệu chung về làng quê của mình, nội dung hầu như chỉ có ý nghĩa thông tin, tiếp đến 6 câu miêu tả cảnh “trai tráng bơi thuyền đi đánh cá” một buổi “sớm mai hồng” rộng rãi, khoáng đạt.
  • Đó là những câu thơ đẹp, đã mở ra cảnh tượng bầu trời cao rộng, trong trẻo, nhuốm nắng hồng bình minh: trên đó, nổi bật lên hình ảnh đoàn thuyền băng mình ra khơi: "Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng      

Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá         

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuần mã  

Phăng mái chèo vỗi vã vượt trường giang"

  • Hình ảnh so sánh (con tuấn mã) và một loạt từ ngữ: hăng, phăng, vượt… diễn tả đầy ấn tượng khí thế bang tới dũng mãnh của con thuyền ra khơi, toát lên một sức sống mạnh mẽ, một vẻ đẹp hùng tráng bất ngờ. Bốn câu thơ vừa là phong cảnh thiên nhiên tươi sáng, vừa là bức tranh lao động đầy hứng khởi và dào dạt sức sống của người làng chài chinh phục sông nước.
  • Hình ảnh cánh buồm trắng căng gió biển khơi quen thuộc bỗng trở nên lớn lao, thiêng liêng, vừathơ mộng vừa hùng tráng

"Cánh buồm trương to như mảnh hồn làng

Rướm thân trắng bao ba thâu góp gió"    

  • Khổ 3 là cảnh dân làng chài đón thuyền cá trở về, một bức tranh lao động náo nhiệt, đầy ắp niềm vui và sự sống: toát ra từ không khí ồn ào, tấp nập đông vui, từ những chiếc ghe đầy cá, từ những con cá tươi ngon thân bạc trắng thật thích mắt, cả từ lời cảm tạ chân thành đất trời đã sóng yên “biển lặng” che chở người đi chài trở về an toàn với “cá đầy ghe”…
  • Hình ảnh người dân làng chài và cuộc sống làng chài hiện lên trong hai cảnh này: đó là những hình ảnh tươi vui, khỏe khoắn của người dân làng chài. Cảnh sum họp đông vui đầm ấm, hừng hực khí thế lại vô cùng lãng mạn.
1 tháng 11 2015

ừ mày nói thế thì mày ngu và điên thật

16 tháng 2 2022

điên thật

1 sinh viên suýt bị tai nạn tàu hả kể chuyện với các bạn :"Khi đang đi trân 1 chiếc cầu sắt (chỉ dành cho tàu hỏa) dài 120m thì thấy 1 chiếc xe tàu lửa lau tới .Thay vì chạy cùng chiều với tàu lủa về đầu cầu bên kia,tôi quyết định chạy ngược chiều với xe lửa để đến đầu cầu bên này.Dù chạy rất nhanh nhưng tôi chỉ chạy được có 18km/h vì đang mang ba lô nặng trên lưng.Luckily,khi...
Đọc tiếp

1 sinh viên suýt bị tai nạn tàu hả kể chuyện với các bạn :

"Khi đang đi trân 1 chiếc cầu sắt (chỉ dành cho tàu hỏa) dài 120m thì thấy 1 chiếc xe tàu lửa lau tới .Thay vì chạy cùng chiều với tàu lủa về đầu cầu bên kia,tôi quyết định chạy ngược chiều với xe lửa để đến đầu cầu bên này.Dù chạy rất nhanh nhưng tôi chỉ chạy được có 18km/h vì đang mang ba lô nặng trên lưng.Luckily,khi tôi chạy đến đầu cầu bên này thì 2 giây nữa tàu lửa đến mép cầu nên tôi kịp né qua 1 bên.Khi hoàn hồn tôi mới tính lại ,nếu tôi chạy cùng chiều với tàu lửa,thì ngay đến đầu bên kia tôi sẽ bĩ xe lửa đụng . May Thật!"

Biết rằng  vận tốc của xe lửa là 72km/h em hãy tính xem khi thấy xe lửa anh ấy đang ở vị trí cách đầu cầu mà anh ta chạy đến là bao nhiêu mét?

2
10 tháng 8 2016

Đổi 18km/h = 5m/s ; 72km/h = 20m/s 

Gọi đầu bên này là A,đầu bên kia là B,vị trí của anh SV là C,vị trí của xe lửa lúc anh sinh viên thấy là D 

Đặt AC = x (m) ( x > 0 ) => BC = 120 - x 

Anh SV chạy từ C tới A mất : x/5 (s) 

Cũng trong thời gian này và thêm 2s nữa thì xe lửa mới từ D chạy đến A 

=> xe lửa chạy với v = 20/s từ D đến A mất (x/5 + 2)s 

=> AD = 20(x/5 + 2) = 4x + 40 (m) 

=> BD = AD + AB = 4x + 40 + 120 = 4x + 160 (m) 

Nếu chạy từ C qua B thì anh sinh viên mất : (120 - x)/5 (s) 

Thời gian xe lửa đi từ D đến B là : BD/20 = (160 + 4x)/20 (s) 

Đây cũng chính là thời gian anh SV chạy từ C qua B (bị xe lửa đụng) 

Từ đó ta có pt : (160 + 4x)/20 = (120 - x)/5 

<=> 160 + 4x = 480 - 4x 

<=> 8x = 320 <=> x = 40 (m) 

Vậy lúc nhìn thấy xe lửa anh SV cách đầu bên này 40 m 

10 tháng 8 2016

toán lập pt là loại toán tui yêu thích; đổi 18km/h = 5m/s

s1 +s2 =120

s2/5 - s1/5 = 2

giải ra ta dc: s2 = 55m

anh vs thông minh chạy từ vị trí đến đầu cầu là 55m

19 tháng 9 2017

Lương Tịch bn tham khảo nha

I > Phương pháp dự đoán và quy nạp :

   Trong một số trường hợp khi gặp bài toán tính tổng hữu hạn

Sn = a1 + a2 + .... an  (1)

Bằng cách nào đó ta biết được kết quả (dự đoán , hoặc bài toán chứng minh khi đã cho biết kết quả). Thì ta nên sử dụng phương pháp này và hầu như thế nào cũng chứng minh được .

 Ví dụ 1 : Tính tổng    Sn =1+3+5 +... + (2n -1 )

Thử trực tiếp ta thấy : S1 = 1                  

                                   S2 = 1 + 3 =22

                                   S3 = 1+ 3+ 5 = 9 = 32

                                    ...      ...             ...

Ta dự đoán Sn = n2

 Với n = 1;2;3 ta thấy kết quả đúng

giả sử với n= k ( k  1) ta có   Sk = k 2    (2)

ta cần phải chứng minh Sk + 1 = ( k +1 ) 2 ( 3)

 Thật vậy cộng 2 vế của ( 2) với 2k +1  ta có

1+3+5 +... + (2k – 1) + ( 2k +1) = k2 + (2k +1)

vì k2 + ( 2k +1) = ( k +1) 2 nên ta có (3) tức là Sk+1  = ( k +1) 2

theo nguyên lý quy nạp bài toán được chứng minh

 vậy Sn = 1+3=5 + ... + ( 2n -1) = n2

 Tương tự ta có thể chứng minh các kết quả sau đây bằng phương pháp quy nạp toán học .

1, 1 + 2+3 + .... + n = 

2, 12 + 2 2 + ..... + n 2 = 

3, 13+23 + ..... + n3 = 

4, 15  + 25 + .... + n5  = .n2 (n + 1) 2  ( 2n2 + 2n – 1 ) 

7 tháng 2 2020

a) Dấu hiệu để nhận biết có phản ứng hóa học xảy ra là: 

- Có chất kết tủa ( chất không tan )

- Có thay đổi màu sắc

- Có sự tỏa nhiệt hoặc phát sáng

- Có chất khí thoát ra ( sủi bọt khí )

b) Hiện tượng vật lý: đập nhỏ đá vôi rồi xếp vào lò nung

Hiện tượng hóa học: đá vôi nung ở nhiệt độ khoảng 1000 độ C, ta được vôi sống và khí cacbondioxit. Chô vôi sống vào nươc, ta được vôi tôi

PTPU: CaCO3 -------> CaO + CO2

Chúc bạn học tốt !!!

30 tháng 7 2016

Bài 1:

“Hàng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường…”, những câu văn ấy của Thanh Tịnh đã xuất hiện trên văn đàn Việt Nam hơn sáu mươi năm rồi! Thế nhưng “Tôi đi học” vẫn là một trong những áng văn gợi cảm, trong trẻo đầy chất thơ của văn xuôi quốc ngữ Việt Nam. Không những thế, tác phẩm còn in đậm dấu ấn của Thanh Tịnh – một phong cách trữ tình nhẹ nhàng, nhiều mơ mộng và trong sáng. Dòng cảm xúc của nhân vật tôi trong truyện vẫn ắp đầy trong tâm trí ta những nét thơ dại đáng yêu của trẻ thơ trong buổi đầu đến lớp. Trong chúng ta ai cũng đã từng trải qua ngày tháng đầu tiên của tuổi học trò. Với Thanh Tịnh, trường làng Mỹ Lí là một mảng ký ức nhiều lần từng trở đi trở lại trong những trang viết của ông. Câu chuyện “tôi đi học” rất đơn giản, nhưng làm xúc động tất cả những ai từng cắp sách đến trường. Giọng kể chuyện bằng lối xưng hô trực tiếp “tôi” của nhà văn tạo cảm giác gần gũi chân thực, như một bản tự thuật tâm trạng mà dường như mỗi người chúng ta đều nhận ra mình trong đó. Nhà văn đã dẫn dắt chúng ta vào không gian êm đềm của mùa thu, trong khung cảnh một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, để trở về trên con đường làng dài và hẹp, để được sống lại cảm giác của một cậu bé ngây thơ nép mình bên mẹ, chập chững những bước chân đầu tiên đến trường. Cảm nhận về sự thay đổi không gian đã khắc ghi đậm nét, bởi chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học. Chắc chắn, đó cũng là cảm giác của tất cả những ai đã, đang và từng đi học. Hình ảnh ấy thật gần gũi với chúng ta, giống như lời một câu hát ta đã từng quen thuộc “hôm nay em đến trường, mẹ dắt tay từng bước” (lời bài hát Đi học của Minh Chính - Bùi Đình Thảo ). Cảm giác của cậu bé như một con chim non vừa rời tổ, đang ngập ngừng những sải cánh đầu tiên, có chút chơi vơi nhưng thích thú. Thật thú vị biết bao khi ta cùng chia sẻ khoảnh khắc được cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn của cậu bé. Cảm giác ấy thực ra đã bắt đầu từ sự thay đổi đầu tiên mà cậu bé rất hãnh diện vì đi học “oai” hơn nhiều với những trò thả diều hay ra đồng nô đùa, dù rằng cậu vẫn có thể rất thèm được như thằng Quý, thằng Sơn để được tự do bay nhảy. Bởi lẽ đi học là được tiếp xúc với cả một thế giới những điều mới lạ: quần áo mới, sách vở mới, thậm chí oai hơn là được cầm …bút thước mà không để lộ vẻ khó khăn gì hết. Bởi chưa là người thạo nên cậu bé phải ganh tị và thèm muốn được như chúng bạn. Trường học quả là một thế giới tôn nghiêm khiến cho cậu bé phải lo sợ vẩn vơ khi ngắm nhìn và bước chân vào cái nơi vừa xinh xắn vừa oai nghiêm như cái đình làng Hoà Ấp . Cái – đình – làng là nơi chỉ dành cho quan viên chức sắc, những người lớn mới được vào. Trường Mỹ Lí có lẽ chỉ dành cho người thạo, còn một cậu bé bước vào sẽ bị choáng ngợp trước vẻ oai nghiêm của nó, nên cảm giác hồi hộp là điều không tránh khỏi. Cảm giác được thấy mình trở nên quan trọng hơn cũng khiến cậu trở nên lúng túng. Không phải chỉ có cậu, mà đó cũng là tâm trạng chung của các cậu trò nhỏ: “Họ như con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.”. Thật thú vị khi ta được biết cảm giác thèm vụng và ước ao thầm được như những người học trò cũ. Có lẽ khi nhớ lại ngày đầu đi học ấy, nhà văn vẫn chưa hề quên những bước chân run run buổi đầu đời, như lần đầu tiên khám phá ra một thế giới lạ: cái gì cũng to, đẹp và trang trọng. Có lẽ trong đời cậu bé, chưa có lúc nào được tiếp xúc với nhiều người lạ đến thế. Nhất là lại có một ông đốc trang nghiêm nhận học sinh vào lớp. Trong tâm trí của cậu cũng như bạn bè đồng trang lứa, đó là thời khắc hết sức trịnh trọng, khiến tim như ngừng đập, quên cả sự hiện diện của người thân và “tự nhiên giật mình và lúng túng” khi được gọi đến tên. Dẫu cho ông đốc trường Mỹ Lí đã đón các cậu bằng lời nói sẽ, bằng cặp mắt hiền từ và cảm động thì cũng không đủ giúp các cậu vượt qua phút hồi hộp và căng thẳng. Đoạn văn tái hiện không khí ấy của Thanh Tịnh cũng không giấu được nụ cười hóm hỉnh với kỷ niệm đầu đời đáng nhớ, sau lời dặn của thầy đốc “các em đều nghe nhưng không em nào dám trả lời. Cũng may đã có một tiếng dạ ran của phụ huynh đáp lại”. Những dòng cảm xúc khó diễn tả đã được nhà văn thuật lại một cách sinh động khiến cho mỗi một ai khi đã lớn khôn hơn đọc lại không khỏi bật cười trước những tiếng khóc của các cậu bé lần đầu tiên chính thức không còn được ở bên cạnh người thân, bước vào một nơi lạ lùng mới mẻ như trường học: “Không giữ được chéo áo hay cánh tay người thân, vài ba cậu đã từ từ buớc lên đứng dưới hiên lớp […]Một cậu đứng đầu ôm mặt khóc. Tôi bất giác quay lưng lại rồi dúi đầu vào lòng mẹ tôi nức nở khóc theo. Tôi nghe sau lưng tôi, trong đám học trò mới, vài tiếng thút thít đang ngập ngừng trong cổ”. Nhưng cũng rất nhanh chóng, nỗi sợ hãi ban đầu qua đi khi cậu bé được chính thức bước vào trong lớp học. Cặp mắt tò mò cảm nhận một thế giới mới mà cậu bé bây giờ thấy lạ lạ và hay hay, để rồi sau đó tự nhiên lạm nhận là vật của riêng mình. Hoá ra đi học cũng không đáng sợ để cho cậu bé nhanh chóng nguôi ngoai cảm giác chưa bao giờ tôi thấy xa mẹ tôi như lần này. Trường làng Mỹ Lí cũng giống như đồng làng Lê Xá mà thôi, cũng có những người bạn tí hon. Cảm giác rất tự nhiên ấy chính là vì cậu bé lại được hoà vào thế giới của riêng những cậu học trò, vẫn được có những phút ước ao riêng tư với niềm vui thơ bé. Đoạn văn kết lại tác phẩm thật đẹp trong hình ảnh liên tưởng : “Một con chim con liệng đến đứng bên bờ cửa sổ, hót mấy tiếng rụt rè rồi vỗ cánh bay cao”. Cánh chim của đồng nội đã đến với lớp học để làm sống lại kỷ niệm những hôm đi chơi suốt cả ngày, để lại trở về bao hình ảnh quen thuộc của cánh đồng lúa hay bên bờ sông Viêm. Con chim con ấy cũng chính là hình ảnh cậu bé buổi đầu đến lớp rụt rè để một mai sẽ được bay cao vào khung trời cao rộng. Nhưng trước mắt cậu bé giờ đây là phấn trắng, bảng đen và nét chữ của thầy, để cậu lại nghiêm chỉnh lần đầu trong đời, thể hiện tư cách cậu học trò ngoan: “Tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc: Bài viết tập: Tôi đi học”. Một trang vở mới sẽ in những nét chữ đầu tiên đầy hứa hẹn cho một tương lai đang mở ra với những bé thơ. Ta nhận ra trong mỗi lời văn của Thanh Tịnh một sự trìu mến đặc biệt dành cho những suy nghĩ và cảm xúc của nhân vật “tôi”. Bởi lẽ, đó chính là kỷ niệm đầu đời của nhà văn ,gắn với thế giới học trò mở ra bao ước vọng. Giọng văn nhẹ nhàng, hình ảnh khắc họa còn tươi rói bao nhiêu ký ức đầu đời đã làm nên chất thơ lan tỏa trong toàn bộ truyện ngắn. Truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh còn đọng mãi trong ta kỷ niệm đầu đời trong sáng hồn nhiên, ghi lại khoảnh khắc thật đẹp trong tâm hồn tuổi thơ. Những trang văn tinh tế, giàu sức biểu cảm sẽ còn làm biết bao thế hệ học sinh xúc động.

31 tháng 7 2016

bạn ơi đây là 1 đoạn văn mà vs cả bài này chúng ta nên viết về ngày đầu tiên của mkk

21 tháng 12 2018

ngưng tưởng tượng

dễ mà

hk tốt

ra khỏi tưởng tượng

\(\text{Yeah!}\)\(\text{Tôi - Trần Trung Hiếu - Số báo danh : 7919 - Vị trí xếp hạng : 108 , cuối cùng tôi đã đạt huy chương bạc thứ 2 trong năm học vừa qua !}\)\(\text{Kì thi SMO - Singapore Mathematical Olympiad !}\)https://drive.google.com/file/d/1ZTT3buLA_oEE4Eid0zcdg0FLJ2ZB6o5K/view              TRƯỚC TIÊN , TÔI XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN THẦY CÔ ĐÃ DẠY TÔI ĐỂ TÔI CÓ ĐƯỢC NHƯ HÔM NAY ; VÀ BỐ MẸ , ÔNG BÀ , NHỮNG NGƯỜI...
Đọc tiếp

\(\text{Yeah!}\)\(\text{Tôi - Trần Trung Hiếu - Số báo danh : 7919 - Vị trí xếp hạng : 108 , cuối cùng tôi đã đạt huy chương bạc thứ 2 trong năm học vừa qua !}\)\(\text{Kì thi SMO - Singapore Mathematical Olympiad !}\)

https://drive.google.com/file/d/1ZTT3buLA_oEE4Eid0zcdg0FLJ2ZB6o5K/view

              TRƯỚC TIÊN , TÔI XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN THẦY CÔ ĐÃ DẠY TÔI ĐỂ TÔI CÓ ĐƯỢC NHƯ HÔM NAY ; VÀ BỐ MẸ , ÔNG BÀ , NHỮNG NGƯỜI THÂN , .... ĐÃ ĐỘNG VIÊN TINH THẦN CHO TÔI .

               KHÔNG THỂ QUÊN NHỮNG NGƯỜI BẠN , TÔI KHÔNG THỂ DIỄN TẢ ĐƯỢC TẤM LÒNG CỦA TÔI, NHỮNG NGƯỜI BẠN XA GẦN ĐÃ CỔ VŨ ĐỘNG VIÊN TÔI , CẢM ƠN CÁC BẠN , CẢM ƠN .

              CẢM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI !

                                                                                                                                                    Chân thành cảm ơn !

5
17 tháng 7 2019

chúc mừng chúc mừng

17 tháng 7 2019

giữa đêm ăn mừng ^^