Cảm nghĩ của em về chiếc xe đạp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo
* Giải thích ý nghĩa câu chuyện: ước mơ của cậu bé không phải cũng có được một chiếc xe như vậy cho mình mà cậu ước mơ có được chiếc xe lăn để tặng cho đứa em bé bỏng tật nguyền. Cậu trăn trở và quyết tâm "Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn lắc tay nhé". Lời hứa là sự chia sẻ, tình yêu thương sâu sắc, sự hy sinh của người anh muốn bù đắp cho đứa em tật nguyền.
* Bàn luận
Câu chuyện ngợi ca tình yêu thương, sự sẻ chia đối với người ta yêu thương. Tình yêu thương của người anh thể hiện bằng việc làm cụ thể, để tạo động lực cho người em vươn lên số phận hoàn cảnh.Câu chuyện cho người đọc bài học về tình cảm gia đình. Khi chúng ta rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bất hạnh thì không ai khác chính là những người thân yêu, ruột thịt cưu mang, đùm bọc.Khi ta được yêu thương và yêu thương người khác thì ta sẽ thấy hạnh phúc.Bên cạnh đó trong cuộc sống nhiều gia đình anh em tranh giành quyền lợi, sống thờ ơ, thiếu quan tâm......* Bài học nhận thức và hành động:
Bài học đáng quý cho tuổi học trò, đừng đòi hỏi người khác quan tâm, chăm sóc mình mà mỗi người cần quan tâm đến mọi người trong gia đình.Biết yêu thương là người giàu lòng nhân ái, lối sống cao đẹp.bạn ơi cho mình hỏi vấn đề là tình yêu thương hay tình cảm gia đình vậy ạ?
a) Ghi các phần mở bài, thân bài và kết bài trong bài văn trên :
M : - Mở bài : Từ đầu đến chiếc xe đạp của chú.
- Thân bài: ở xóm vườn đến chú đưa chân đá ngược ra sau . - Nó đá đó.
- Kết bài: đám con nít cười rộ chiếc xe của mình.
b) Ở phần thân bài, chiếc xe đạp được tả theo trình tự như thế nào ?
Tả bao quát về ngoài chiếc xe : là chiếc xe đẹp nhất không có chiếc nào sánh bằng.
- Những đặc điểm nổi bật:
+ Xe màu vàng, hai cánh vành láng bóng, khi ngừng đạp, chiếc xe cứ ro ro thật êm tai.
+ Giữa tay cầm gắn hai con bướm bằng thiếc với hai cánh giữa vàng lấm tấm đỏ, có khi cắm một cành hoa.
- Tình cảm của chú Tư đối với chiếc xe :
+ Bao giờ dừng xe, chú cũng rứt cái giẻ dưới yên, lau sạch sẽ rồi mới bước vào nhà, vào tiệm.
+ Chú âu yếm gọi chiếc xe của mình là con ngựa sắt.
+ Chú dặn bọn trẻ đừng đụng vào chiếc xe .
+ Chủ rất hãnh diện với chiếc xe của mình.
+ Chú gắn lên giữa tay cầm hai con bướm bằng thiếc với hai cánh vàng lấm tấm đỏ, có khi là một cành hoa.
c) Tác giả quan sát chiếc xe đạp bằng những giác quan nào ?
- Bằng mắt : thấy: chiếc xe màu vàng, hai cái vành láng bóng, giữa tay cầm là hai con bướm.
- Bằng tai : Khi ngừng đạp, xe cứ ro ro thật êm tai.
d) Tìm lời kể chuyện xen lẫn lời miêu tả trong bài. Lời kể nói lên điều gì về tình cảm của chú Tư với chiếc xe ?
Lời kể xen lẫn lời tả | Lời kể nói gì về tình cảm của chú Tư với chiếc xe |
Chú gắn hai con bướm bằng thiếc với hai cánh lấm tấm đỏ, có khi chú cắm cả một cành hoa / Bao giờ dừng xe, chú cũng rút cái giẻ dưới yên, lau, phủi sạch sẽ, chú âu yếm gọi chiếc xe của mình là con ngựa sắt/ chú dặn bọn nhỏ: "Coi thì coi, đừng đụng vào con ngựa sắt của tao nghe bây", (chú hãnh diện với chiếc xe của mình). | Lời kể xen lẫn lời miêu tả như những câu trên nói lên tình cảm của chú Tư, với chiếc xe đạp. |
Tham khảo:
Hồi còn nhỏ, mỗi lần nhìn các anh chị đạp xe đi khắp phố là em lại vô cùng ngưỡng mộ và thích thú. Em đã tự hứa với bản thân mình sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để khi lớn bố mẹ sẽ thưởng cho em một chiếc xe như vậy. Và giờ đây, giấc mơ đó của em đã thành hiện thực.
Hết hè năm lớp ba, khi em lên mười tuổi bố mẹ đã thưởng cho em một chiếc xe vào dịp sinh nhật. Đó là một chiếc xe đạp thể thao của Nhật, có thể cho yên xe cao hơn hoặc thấp xuống để phù hợp với dáng người đi xe. Em chỉ cần cho chiếc yên ấy thấp xuống một chút là có thể vừa chân tới. Em âu yếm gọi nó là “con ngựa sắt”. Con ngựa sắt của em được khoác lên mình một chiếc áo màu xanh nước biển nhìn bóng loáng. Trông nó rất oai dũng vì có một bộ khung rất chắc chắn, hai bánh xe bằng lốp cao su đen lại còn có thêm cả bàn đạp kèm xích líp, phanh xe, yên xe trước, yên xe sau,... đều được thiết kế rất hiện đại. Ở phía trước xe còn có một chiếc giỏ màu trắng, được làm bằng sắt rất xinh và tiện lợi. Nhờ có chiếc giỏ đó mà em có thể để được rất nhiều đồ mà không cần đeo bên người hay cầm ở tay.
Chiếc xe chạy rất thích, hai bánh bon đều nghe êm ru. Nhờ có “con ngựa sắt”, em có thể tự đi tới trường hay giúp mẹ đi chợ. Chỉ một lát, xe đã chạy đến nơi, lại giúp em tập thể dục cho đôi chân mình thêm dẻo dai. Cứ mỗi chủ nhật cuối tuần, em lại mang xe ra rửa cho sạch sẽ nhìn lại bóng sáng như vừa mới mua.
Em rất thích chiếc xe ấy. Nó còn là người bạn vô cùng thân thiết cùng em băng qua mọi nẻo đường. Đây cũng là món quà ý nghĩa mà bố mẹ đã tặng em, là động lực để em luôn cố gắng học tập.
Tham khảo tại
https://hoc247.net/hoi-dap/ngu-van-7/bieu-cam-ve-chiec-xe-dap-faq327446.html
TK
Cho đến khi lớn lên tôi vẫn còn nhớ cảm giác lần đầu tiên khi nhận một món quà ý nghĩa đến nỗi háo hức và hồi hộp đó chính là chiếc ô tô đồ chơi được tặng từ bố.
Chiếc xe ô tô to và đẹp, kiểu dáng như xe đua, toàn bộ xe phủ lớp sơn màu đỏ bạc, hai màu sắc lóng lánh và sang trọng. Chiếc xe chạy bằng pin, khi bật công tắc xe sẽ di chuyển kèm theo cả tiếng nhạc réo rắc, cái đèn thì cứ nhấp nháy đủ màu nhìn rất thích mắt.
Từ khi nhận được quà này, tôi trở nên nổi bật trong xóm vì sở hữu đồ chơi tốt, đứa trẻ con nào cũng muốn có. Lũ trẻ bên cạnh chỉ đợi tôi đi học về chạy sang nhà tôi để chơi cùng. Đầu năm lớp một tôi có một bài vẽ ô tô. Đúng ngay sở trường của mình, tôi về nhà chỉ trong một tiếng hoàn thành bức tranh và hôm đó đã đạt điểm 10. Tôi càng yêu chiếc xe của mình và tự nhủ sẽ giữ gìn cẩn thận không để bị hỏng, đây cũng là cách để giữ gìn tài sản mà bố mẹ đã mua.
Có một lần, trong lúc tôi đi vắng, chiếc xe đã bị sử dụng và bị phá hỏng, thủ phạm không ai khác chính là đứa em họ chỉ mới 2 tuổi. Nhìn chiếc xe ô tô thân yêu tôi từng nâng niu trân trọng mà giờ đây chỉ còn là cục sắt tôi rất buồn, phải mất hơn nửa tháng tôi mới dần nguôi ngoai. Dù rằng chỉ là một món đồ chơi nhưng nó thật sự khác biệt, sau này tôi cũng không hề mua bất kì thứ đồ chơi nào khác nữa.
Chiếc xe ô tô đồ chơi giờ chỉ còn là kỉ niệm tuổi thơ, nhắc nhở cho tôi biết quãng thời gian đẹp khi còn là đứa trẻ. Giờ đây khi đã khôn lớn, tôi càng biết quý trọng và giữ gìn những món quà của bạn bè, người thân trao tặng và chắc chắn sẽ không để ai phá hỏng một lần nữa.
Tham khảo:
Em biết đi xe đạp từ hồi còn học lớp một nhưng mãi đến năm lớp bốn, bố mẹ em mới mua cho em chiếc xe đạp để em có thể tự mình đến trường học.
Chiếc xe đạp cao một mét, sơn màu xanh dương bóng láng. Vành bánh xe sáng choang màu trắng bóng của sắt mạ thép. Sườn xe uốn lượn cong cong hình dấu á nghiêng nghiêng mềm mại. Sườn xe nối với tay lái ở phần đầu và nối với yên xe, bánh sau xe ở phần cuối. Tay lái cong cong hình chữ u can đáy. Tay lái xe mạ inox sáng bóng, vỏ bọc hai tay cầm của tay lái làm bằng cao su màu đen. Tay thắng nối với tay lái kéo dài dây, chéo nhau ở phía trước đính một đôi gấu Mi-sa ngộ nghĩnh. Yên xe màu xám tro, bọc nệm êm ái. Nan hoa của bánh xe sáng trắng, lúc xe chạy cứ loang loáng như gương. Chiếc xe còn mới tinh dù em đã dùng nó hơn một năm qua. Ấy là nhờ em giữ gìn xe rất cẩn thận, lau xe hằng tuần. Khi đi học, gặp trời mưa, về đến nhà, bao giờ em cũng dùng vải khô mềm lau xe bóng sạch mới thôi. Vì vậy, xe đạp của em đã dùng một năm hơn mà đạp cứ nghe ro ro, thật êm tai. Thỉnh thoảng, bố em bôi dầu nhờn vào xích xe để chống rỉ sét và giữ xe được bền lâu.
“Chiến mã” của em không hí vang như chiến mã của các chàng hiệp sĩ trong truyện cổ tích. “Chiến mã” của em ngày hai buổi chạy ro ro đưa em đến trường, nơi em học tập, mở mang kiến thức để trưởng thành, mai sau trở thành công dân tốt của một đất nước có nền văn hiến lâu đời. Em yêu thích chiếc xe đạp của em và xem nó như người bạn thân thiết, chịu thương, chịu khó.
Bài làm:
Năm ngoái, em được học sinh giỏi, bố em đã mua tặng em một chiếc xe đạp.
Chiếc xe đạp được khoác lên mình một chiếc áo màu xanh.Đầu xe là hay tai lái màu đen, yên xe rất mềm,có một cái khóa ở dưới cái yên để khi nào muốn nâng cao lên hoặc hạ thấp xuống đều được.Khi xe đạp được mua về, em thường xuyên rửa chiếc xe đạp của em để nó luôn trông mới như lúc mới mua.
Chiếc xe đạp đã cùng em gắn bó với nhau suốt 4 năm Tiểu học. Em luôn coi chiếc xe đạp như là một người bạn thân của mình. Em mong chiếc xe đạp sẽ cùng em đồng hành vào những năm học kế tiếp.
~No copy~
Hình ảnh những chiếc xe không có kính vẫn băng băng ra trận giữa bom đạn của kẻ thù gợi cho em nhiều xúc động.
- Cuộc chiến đấu chống Mĩ của nhân dân ta, cũng như của các chiến sĩ lái xe trên con đường chiến lược Trường Sơn là vô cùng dữ dội và ác liệt.
- Những chiến sĩ lái xe rất ngoan cường dũng cảm, hăng hái, lạc quan bất chấp mọi gian khổ hi sinh, quyết tâm chi viện cho chiến trường miền Nam, vì thống nhất đất nước.
- Những chiến sĩ lái xe đã nêu cao chủ nghĩa anh hùng cho chúng ta noi gương học tập.
Đó là một chiếc xe mini màu hồng là dòng xe Việt Nhật. Chiếc xe cao chừng một mét hai bánh xe to. Bố tôi bảo hai bánh xe to như thế thì đạp mới nhanh ma không tốn sức. Tôi thích lắm ngồi luôn len xe đạp thử một vòng quanh xóm. Chiếc xe còn mới tinh và màu hồng trông rất điệu thế nên khi tôi đi ra khỏi nhà là mọi người đều nhìn theo chiếc xe thoáng tại nghe tiếng mấy đứa bé xóm bên khen chiếc xe đẹp quá. Chiếc xe có cái giỏ trắng nhìn rất xinh, trên đó tôi gắn thêm một con gấu bông nhỏ vô cùng dễ dương. Hai cái phanh xe cũng có mùa trắng, tôi buộc thêm vào đò một cái nơ màu hồng nhìn rất là điệ đà không lẫn vào đâu được. Bố trêu tôi xe thì sản xuất nhiều cái nào cũng giống nhau nhưng xe của con gái bố thì không hề giống cái xe nào vì nó được tôi trang trí lên đó đủ thứ màu sắc. Tiếp theo đó là cái chuông, bộ phận này của cái xe làm tôi thích nhất, để mỗi khi sang đường đông thì tôi nhấn chuông cho mọi người biết để tránh. Những lúc như thế tiếng chuông kêu lên kính koong nghe thật vui tai. Mỗi lúc tôi không có ở nhà là thằng em nghịch ngợm lại kéo chuông kêu inh ỏi nó vừa nhấn vừa cười thích lắm.
Có lần tôi bắt được nó nghịch xe tôi tôi la lên nó vẫn không sợ nó bảo được bố mua cho xe đạp thích thế còn gì cho em chơi chút. Tôi thấy thế nên cũng không mắng nó nữa. Cái yên xe màu ngả bạc khi ngồi lên thì rất êm nhưng tôi lại quá thấp so với cái yên đó nên bố đã phải đi sửa lại cho nó thấp xuống. Tôi cứ lo là khi hạ nó xuống sẽ không còn đẹp nưa nhưng khi bố mang về thì tôi lại hoàn toàn ưng ý, chiếc se không cân đối hơn nhiều nhìn nó thật tương xứng vói chiều cao hạn chế của tôi. Cái ghế ngồi sau xe được làm bằng i nôx trông sáng lắm nhìn rất gọn gàng và cân đối. Cái xích xe không to như xe của mẹ và được chắn bằng một tấm nhựa mỏng nhưng rất cứng. Mẹ tôi trêu chắn như này thì đạp xe không bị rách quần rồi né. Chả là tôi rất sợ đi xe của mẹ vì lần nào đi tôi cũng bị vướng cái quần vài xích xe nên bị rách gấu quần. Chiếc bàn đạp nhỏ nhắn màu tối, nâng bước chân tôi trên mỗi con đường xa.
Tôi thích chiếc xe này lắm chẳng thế mà mỗi khi mấy thằng con trai trêu tôi bỏ giấy vụn vào xe tôi tức lắm bắt cho bằng được bọn nó nhặt sạch từng cái một. Mới đi được một tuần thôi mà chẳng biết đi đứng thế nào mà trên xe đã có vài vết xước to nhỏ, tôi xót lắm nhưng bố bảo không sao đâu người không bị sao là được nhưng lần sau đi phải cẩn thận hơn. Chiếc xe có thể nói là một tài sản lớn nhất từ trước đến đến nay của tôi, tôi coi nó như một người bạn đồng hành trên những chặng đường trên mỗi con đường hàng ngày tới trường đến lớp.
Nguồn:mạng
Học tốt nhé
Em biết đi xe đạp từ hồi còn học lớp một nhưng mãi đến năm lớp bốn, bố mẹ em mới mua cho em chiếc xe đạp để em có thể tự mình đến trường học.
Chiếc xe đạp cao một mét, sơn màu xanh dương bóng láng. Vành bánh xe sáng choang màu trắng bóng của sắt mạ thép. Sườn xe uốn lượn cong cong hình dấu á nghiêng nghiêng mềm mại. Sườn xe nối với tay lái ở phần đầu và nối với yên xe, bánh sau xe ở phần cuối. Tay lái cong cong hình chữ u can đáy. Tay lái xe mạ inox sáng bóng, vỏ bọc hai tay cầm của tay lái làm bằng cao su màu đen. Tay thắng nối với tay lái kéo dài dây, chéo nhau ở phía trước đính một đôi gấu Mi-sa ngộ nghĩnh. Yên xe màu xám tro, bọc nệm êm ái. Nan hoa của bánh xe sáng trắng, lúc xe chạy cứ loang loáng như gương. Chiếc xe còn mới tinh dù em đã dùng nó hơn một năm qua. Ấy là nhờ em giữ gìn xe rất cẩn thận, lau xe hằng tuần. Khi đi học, gặp trời mưa, về đến nhà, bao giờ em cũng dùng vải khô mềm lau xe bóng sạch mới thôi. Vì vậy, xe đạp của em đã dùng một năm hơn mà đạp cứ nghe ro ro, thật êm tai. Thỉnh thoảng, bố em bôi dầu nhờn vào xích xe để chống rỉ sét và giữ xe được bền lâu.
“Chiến mã” của em không hí vang như chiến mã của các chàng hiệp sĩ trong truyện cổ tích. “Chiến mã” của em ngày hai buổi chạy ro ro đưa em đến trường, nơi em học tập, mở mang kiến thức để trưởng thành, mai sau trở thành công dân tốt của một đất nước có nền văn hiến lâu đời. Em yêu thích chiếc xe đạp của em và xem nó như người bạn thân thiết, chịu thương, chịu khó.
Tham khảo:
Hồi còn nhỏ, mỗi lần nhìn các anh chị đạp xe đi khắp phố là em lại vô cùng ngưỡng mộ và thích thú. Em đã tự hứa với bản thân mình sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để khi lớn bố mẹ sẽ thưởng cho em một chiếc xe như vậy. Và giờ đây, giấc mơ đó của em đã thành hiện thực.
Hết hè năm lớp ba, khi em lên mười tuổi bố mẹ đã thưởng cho em một chiếc xe vào dịp sinh nhật. Đó là một chiếc xe đạp thể thao của Nhật, có thể cho yên xe cao hơn hoặc thấp xuống để phù hợp với dáng người đi xe. Em chỉ cần cho chiếc yên ấy thấp xuống một chút là có thể vừa chân tới. Em âu yếm gọi nó là “con ngựa sắt”. Con ngựa sắt của em được khoác lên mình một chiếc áo màu xanh nước biển nhìn bóng loáng. Trông nó rất oai dũng vì có một bộ khung rất chắc chắn, hai bánh xe bằng lốp cao su đen lại còn có thêm cả bàn đạp kèm xích líp, phanh xe, yên xe trước, yên xe sau,... đều được thiết kế rất hiện đại. Ở phía trước xe còn có một chiếc giỏ màu trắng, được làm bằng sắt rất xinh và tiện lợi. Nhờ có chiếc giỏ đó mà em có thể để được rất nhiều đồ mà không cần đeo bên người hay cầm ở tay.
Chiếc xe chạy rất thích, hai bánh bon đều nghe êm ru. Nhờ có “con ngựa sắt”, em có thể tự đi tới trường hay giúp mẹ đi chợ. Chỉ một lát, xe đã chạy đến nơi, lại giúp em tập thể dục cho đôi chân mình thêm dẻo dai. Cứ mỗi chủ nhật cuối tuần, em lại mang xe ra rửa cho sạch sẽ nhìn lại bóng sáng như vừa mới mua.
Em rất thích chiếc xe ấy. Nó còn là người bạn vô cùng thân thiết cùng em băng qua mọi nẻo đường. Đây cũng là món quà ý nghĩa mà bố mẹ đã tặng em, là động lực để em luôn cố gắng học tập.
Chúc bạn học tốt!