Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
nhắc nhở chúng ta rằng : chúng ta phải luôn luôn giữ gin đất nước , bảo vệ tổ quốc và khi có giặc ngoại xâm thì chúng ta phải đoàn kết một lòng chống giặc để thống nhất đất nước
Với vị trí chiến lược ở đầu cầu giới tuyến, mảnh đất Quảng Trị trở thành nơi đụng đầu lịch sử giữa hai thế lực cách mạng và phản cách mạng, giữa chính nghĩa và phi nghĩa, giữa tình thương với bạo tàn, giữa khát vọng thống nhất non sông của một dân tộc với dã tâm chia cắt lâu dài của bè lũ cướp nước và tay sai. Vì vậy, trong suốt chặng đường dài của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đầy gian lao và anh dũng, Quảng Trị là chiến trường nóng bỏng, gồng mình gánh chịu sự ác liệt của chiến tranh với bao đau thương, tàn khốc. Song, "Gươm nào chém được dòng Bến Hải/Lửa nào thiêu được dải Trường Sơn...", thực hiện đường lối, nhiệm vụ chiến lược của Đảng, đứng ở tuyến đầu của miền bắc xã hội chủ nghĩa, hậu phương trực tiếp của cách mạng miền nam, đặc khu Vĩnh Linh vẫn vững vàng nơi đầu sóng, ngọn gió. Mặc cho bom, đạn của kẻ thù dội suốt ngày đêm, quân và dân Vĩnh Linh vẫn kiên cường bám trụ, mưu trí, dũng cảm, vừa sản xuất, vừa chiến đấu, đóng góp sức người, sức của, làm hậu thuẫn vững chắc cho cuộc đấu tranh giải phóng miền nam. Bám đất, bám làng, dồn sức góp phần đánh thắng chiến tranh phá hoại miền bắc, làm thất bại âm mưu lấp sông Bến Hải, kêu gào "Bắc tiến" của Mỹ-ngụy; Đảng bộ, quân và dân Vĩnh Linh đoàn kết chặt chẽ, thực hiện đào địa đạo, lập "làng hầm" chiến đấu, phối hợp các lực lượng bắn rơi, bắn chìm hàng trăm máy bay, tàu chiến giặc Mỹ, góp phần làm thất bại chiến tranh phá hoại miền bắc, ngăn chặn sự chi viện cho chiến trường miền nam của đế quốc Mỹ và tay sai. Đặc khu Vĩnh Linh xứng đáng là "lũy thép" kiên cường, Cồn Cỏ Anh hùng "nở đầy hoa thắng trận", giữ vững ngọn cờ Tổ quốc kiêu hãnh tung bay nơi đầu cầu giới tuyến, được Bác Hồ nhiều lần gửi thư khen ngợi, làm rạng rỡ truyền thống quật cường của quê hương "Đánh cho giặc Mỹ tan tành/Năm châu khen ngợi Vĩnh Linh Anh hùng". Phía nam sông Bến Hải, chế độ Mỹ - Diệm tập trung một lực lượng quân sự khổng lồ, một mạng lưới an ninh, điệp báo, tâm lý chiến dày đặc, cùng với những phương tiện kỹ thuật hiện đại, thủ đoạn tinh vi, xảo quyệt để chốt chặn vành đai giới tuyến. Song, Bến Hải - Hiền Lương chỉ là ranh giới tạm thời chia cắt trên thực tế địa lý đất nước, không thể chia cắt được lòng người dân hai miền nam - bắc luôn hướng về nhau, luôn một lòng sắt son với Đảng, với Bác Hồ. Sông Bến Hải bên bồi, bên lở. Cầu Hiền Lương bên nhớ bên thương, dù phải trải qua những năm tháng đen tối, khó khăn và ác liệt nhất của phong trào cách mạng, Đảng bộ, quân và dân Quảng Trị bền bỉ đấu tranh chống chính sách "tố cộng", "diệt cộng", kiên quyết "Một tấc không đi, một ly không rời", bám cơ sở xây dựng thực lực cách mạng, chuyển phong trào từ thế phòng thủ sang thế tiến công, phối hợp đấu tranh chính trị với đấu tranh vũ trang, lập nên nhiều chiến công xuất sắc. Tất cả vì tiền tuyến miền nam, tất cả để đánh thắng giặc Mỹ xâm lược, Quảng Trị trở thành mảnh đất tụ nghĩa của cả nước. Hàng vạn cán bộ, chiến sĩ trên mọi miền Tổ quốc đã đến với Quảng Trị trong những năm tháng cam go, ác liệt nhất, cùng chiến đấu hy sinh để bảo vệ lá cờ Tổ quốc, giải phóng quê hương, cho bắc - nam sum họp một nhà. Kiên cường vượt qua những khó khăn, tổn thất hy sinh to lớn, quân và dân Quảng Trị đã đoàn kết một lòng, nêu cao ý chí quật cường, lập nên những chiến công vang dội, làm nức lòng đồng bào cả nước và bạn bè quốc tế như: Chiến thắng Đường 9 - Khe Sanh, Cồn Tiên - Dốc Miếu, Đông Hà, Cửa Việt, Mỹ Thủy, La Vang... Đặc biệt, cuộc chiến đấu giữ vững Thành cổ Quảng Trị, với 81 ngày đêm rực lửa chiến công, là biểu tượng chói ngời chủ nghĩa anh hùng cách mạng, tạo thế và lực trên bàn đàm phán, đi đến ký kết Hiệp định Pa-ri, mở ra thời cơ để quân và dân ta tiến hành cuộc tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975. Cùng với chiến dịch giải phóng huyện Hải Lăng (ngày 19-3-1975), Quảng Trị tự hào góp phần xứng đáng cùng với cả nước làm nên Đại thắng mùa Xuân 1975 lịch sử, giải phóng hoàn toàn miền nam, thống nhất đất nước. Sự nghiệp chống Mỹ, cứu nước toàn thắng đã ghi những dấu ấn lịch sử vẻ vang, khẳng định lòng yêu nước nồng nàn, tinh thần cách mạng kiên cường, ý chí chiến đấu anh dũng của Đảng bộ, quân và dân Quảng Trị minh chứng khẳng định sự lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của sự nghiệp cách mạng. Để xóa đi nỗi đau chia cắt, nhân dân Quảng Trị đã không nề hy sinh, gian khổ, không lùi bước trước bất kỳ khó khăn nào. Trong hòa bình xây dựng, trước yêu cầu mới của phát triển đất nước, Quảng Trị đã phát huy cao độ chủ nghĩa anh hùng cách mạng, vượt qua khó khăn thử thách, không chịu tụt hậu, từng bước đưa nền kinh tế - xã hội tỉnh nhà phát triển toàn diện và bền vững. Sau ngày giải phóng, hậu quả chiến tranh đã để lại cho Quảng Trị hết sức nặng nề. Kết cấu hạ tầng nghèo nàn lạc hậu, đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân gặp vô vàn khó khăn, thiếu thốn, nhất là ở vùng sâu, vùng xa, vùng căn cứ cách mạng. Thêm vào đó, Quảng Trị phải thường xuyên đối mặt với thiên nhiên khắc nghiệt, đói nghèo, lạc hậu, cùng với sự chống phá của các thế lực thù địch... Những khó khăn, thách thức buổi đầu đó tưởng chừng khó vượt qua nổi. Lửa thử vàng, gian nan thử sức! Với tinh thần tiến công cách mạng, phát huy mạnh mẽ truyền thống kiên cường bất khuất, biết khơi dậy sức mạnh của cốt cách con người Quảng Trị chịu thương, chịu khó; cần cù, giản dị, dũng cảm, sáng tạo, Đảng bộ và nhân dân Quảng Trị đã bền bỉ, kiên trì, vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính mình, mạnh dạn dám nghĩ, dám làm đã khẳng định bằng những thành quả quan trọng, nhất là sau hơn 20 năm đổi mới, xây dựng quê hương (kể từ ngày tỉnh nhà được lập lại ngày 1-7-1989). Nền kinh tế liên tục tăng trưởng với nhịp độ cao, tương đối toàn diện, có mặt đi vào chiều sâu; cơ cấu kinh tế chuyển dịch đúng hướng, tỷ trọng công nghiệp, dịch vụ dần chiếm ưu thế; nội lực kinh tế ngày càng được tăng cường. Tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân thời kỳ 2006 - 2009 đạt gần 10,6%. Bình quân GDP đầu người năm 2009 đạt 13,7 triệu đồng, thu ngân sách trên địa bàn đạt 810,4 tỷ đồng, tổng sản lượng lương thực có hạt bình quân hằng năm đạt 22 vạn tấn. Kết cấu hạ tầng phục vụ phát triển kinh tế, dân sinh được tập trung đầu tư, xây dựng. Nhiều tiềm năng, thế mạnh của tỉnh trên tuyến hành lang kinh tế Đông - Tây bước đầu được quan tâm khai thác, phát huy hiệu quả. Đời sống vật chất và tinh thần của người dân không ngừng được nâng cao. Bộ mặt đô thị, nông thôn, miền núi, miền biển từng ngày khởi sắc; hộ nghèo giảm dần, đa số đã có nhà ở khang trang, thay dần cho những mái nhà tranh vách đất, tạm bợ. Hoạt động văn hóa, nghệ thuật xứng tầm với mảnh đất giàu truyền thống cách mạng. Đặc biệt, các hoạt động lễ hội cách mạng tiêu biểu mang ý nghĩa nhân văn cao cả được tổ chức thành công, để lại những ấn tượng sâu sắc, những tình cảm thiêng liêng, trân trọng trong lòng đồng bào cả nước và bạn bè quốc tế như: "Lễ thả hoa trên sông Thạch Hãn", Lễ hội "Huyền thoại Trường Sơn", "Lễ hội Thống nhất non sông", "Lễ hội tri ân tháng 7". Công tác đền ơn, đáp nghĩa được chăm lo thực hiện. Đảng bộ và nhân dân tỉnh Quảng Trị vinh dự được thay mặt đồng bào cả nước chăm sóc phần mộ những liệt sĩ đang yên nghỉ tại Nghĩa trang quốc gia Trường Sơn, Nghĩa trang quốc gia Đường 9 và 72 nghĩa trang trong toàn tỉnh. An ninh - quốc phòng được tăng cường, củng cố, tình hình chính trị ổn định, trật tự an toàn xã hội luôn được bảo đảm. Từ đống tro tàn đổ nát của chiến tranh, Quảng Trị đã vượt qua bao khó khăn, thách thức, giành được những thành tựu quan trọng, vượt bậc trên các lĩnh vực của đời sống xã hội. Trong mỗi chiến công, mỗi đổi thay trên quê hương Quảng Trị, ngoài công sức của cán bộ, chiến sĩ và nhân dân Quảng Trị còn có sự giúp đỡ to lớn của Trung ương Đảng, Chính phủ, các bộ, ngành Trung ương, các doanh nghiệp và bạn bè gần xa. Để Quảng Trị tiếp tục vững bước đi lên, trong những năm tới, chúng tôi rất mong tiếp tục nhận được sự quan tâm, chia sẻ, tạo mọi điều kiện giúp đỡ, ủng hộ của các bộ, ngành Trung ương, các tỉnh bạn, các doanh nghiệp trong cả nước cho Quảng Trị, tạo bước đột phá mới để Quảng Trị vươn lên xứng đáng với vị trí, tầm vóc của mảnh đất Anh hùng, với sự hy sinh xương máu của anh em, đồng bào, đồng chí trong cả nước. Đặc biệt là sự hỗ trợ trong công tác đầu tư, tôn tạo, bảo tồn hệ thống di tích trên địa bàn tỉnh, trong đó có di tích đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải, tương xứng với mảnh đất Anh hùng mà sự hy sinh cao cả của đồng bào, đồng chí trong cả nước đã chiến đấu anh dũng để giành lại hôm nay; góp phần gìn giữ, phát huy những giá trị văn hóa, truyền thống cách mạng của cha ông và để địa danh này mãi mãi là điểm đến, là niềm tự hào trong sâu thẳm trái tim mỗi một con người.
4 ÷ 0,25 + 24,8 × 0,5 - 3 : 0,125
= 16 + 12,4 - 24
= 28,4 - 24
= 4,4
12,5 x 15,32 x 0,008 + 15,32 x 0,9
= 15,32 x 12,5 x 0,008 + 15,32 x 0,9
= 15,32 x 0,1 + 15,32 x 0,9
= 15,32 ( 0,1 + 0,9 )
= 15,32 x 1
= 15,32
chúc bạn học giỏi n_n
12,5 x 15,32 x 0,008 +15,32 x 0,9=(12,5 x 0,008) x 15,32 + 15,32 x 0,9 0,1 x 15,32 + 15,32 x 0,9 = 15,32 x (0,1+0,9) = 15,32 x 1 = 15,32
k mk nha
Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Bạn chỉ cần thêu 2 dấu chép cắt nhau là xong. Nhg p nhớ, thêu làm sao mà k để nó bị chồi lên là dfc
Theo mk là :
32 x 0,99 x 25 x 1,25
= ( 32 x 25 ) x ( 0,99 x 1,25 )
= 800 x 1,2375
= 990
Nhà em có rất nhiều cây leo như: bầu, bí,…Nhưng em vẫn thích nhất là giàn mướp hương mà bố em trồng ở sau vườn.
Khung giàn mướp được làm bằng tre dài năm mét, rộng hai mét. Mới hôm nào, cây mướp còn nhỏ xíu. Chỉ mấy hôm sau, ngọn mướp đã bò khắp giàn. Tay mướp chỉ nhỏ bằng que tăm, mới chiều hôm nay tay mướp chỉ dài khoảng năm phân mà sáng mai tay đã dài mười năm phân quấn chặt vào giàn. Thật là kì lạ phải không các bạn!
Chẳng mấy chốc một màu xanh tươi đã phủ kín mặt giàn. Khi đã leo khắp giàn thì mướp bắt đầu ra hoa. Hoa mướp màu vàng tươi như mời gọi ong bướm đến hút mật. Rồi quả mướp bé xíu thi nhau chồi ra như muốn mở lời chào ngày mới. Quả bằng ngón tay, bằng con chuột, bằng con cá chuối to. Quả thì thẳng, quả thì cong như vầng trăng gần giữa tháng. Quả này chen với quả kia lúc lỉu khắp giàn. Sáng nào, em cũng ra vườn hái mướp về ăn. Mướp nhiều quá, mẹ sai em cắt mang biếu họ hàng, hàng xóm mỗi người vài quả. Ai cũng khen mướp nhà em ngon và thơm.
Cây mướp nhà em rất nhiều tác dụng, vào mùa hè mà có bát canh cua hoa mướp thì thật là tuyệt! Lá mướp tươi để lau nhựa mít. Ai bị nước ăn chân thì dùng lá mướp khô sẽ khỏi. Em sẽ chăm sóc cây mướp thật tốt để cây cho nhiều quả
Mẹ em là người rất thích trồng cây, đặc biệt là những cây hoa, cây rau. Nhờ có đôi bàn tay khéo léo của mẹ mà vườn nhà em lúc nào cũng ngát một màu xanh. Trong tất cả những câu mẹ trồng, em yêu thích nhất là giàn su su trước sân nhà.
Giàn cây này là mẹ em trồng, nhưng giàn lại là bố em dựng. Cây su su xanh mướt mọc lên từ mặt đất màu mỡ, thân cây dẻo dai uốn quanh cuốn chặt lấy cột giàn bằng luồng rất lớn. Chúng trông như những con rắn xanh đang uốn mình vậy. Khi lên đến giàn, những cành mềm khác đua nhau tỏa ra bốn phía, chúng bám lấy những sợi dây thép mỏng thật chắc. Em vẫn còn nhờ mới ngày nào mình còn chăm chỉ tưới nước mỗi ngày cho cây chờ mong đến ngày chúng che kín giàn vậy mà giờ đây đã mướt một màu xanh tươi mát.
Những chiếc lá su su như lá bí, lá mướp, to hơn bàn tay người lớn, mặt lá dưới còn có một lớp lông trắng mỏng sờ lên có chút ngứa. Những chiếc lá ấy cùng cành cây đã chặn lại tia nắng chói chang, như những tấm lọc ánh sáng, chỉ để những tia sáng trong xanh lọt qua chiếu xuống sân nhà.
Khi cây ra hoa, những bông hoa su su rung rinh trong gió dịu nhẹ, mùi hương thoang thoảng trong không gian, chẳng hề quá nồng như nhiều loài hoa khác. Khi hoa rụng, là khi những trái su su dần dần xuất hiện. Những trái bé tí, màu xanh lẩn trốn giữa lá cành. Dần dà, qua thời gian, những trái su su lớn lên nhờ nắng, nhờ gió, nhờ tinh hoa của đất mẹ thân yêu. Trái su su lớn bằng hai nắm tay người lớn, lúc lỉu treo trên cao. Em rất thích đứng ở sân nhà và ngửa đầu lên đếm những trái su su ấy.
Hàng xóm ai cũng khen nhà em có giàn cây đẹp quá. Mỗi lần đi học về, chỉ cần nhìn từ xa thấy thấp thoáng giàn cây xanh ngát là em đã biết ngay đó là nhà mình rồi. Hồi bé, em rất thích chơi đồ hàng dưới giàn leo. Em ngồi trên chiếc chõng tre nhỏ bố tự tay làm, giả vờ trồng cây và những trái su su trên đầu chính là thành của của mình.
Những lúc rảnh rỗi, em đều cùng mẹ chăm sóc cho giàn su su nhà mình thật cẩn thận. Bởi nó không chỉ đem đến cho nhà em thức ăn mà còn đem bóng mát đến cho em vui chơi nữa. Em rất yêu giàn leo này của nhà mình
Mẹ vẫn dặn: “Con là chị gái, hơn em nhiều tuổi, phải biết yêu thương mẹ và thay mẹ lo toan cho em”. Nghe thì nặng nề chứ thực ra cả nhà đều lo toan cho em, tôi chỉ còn mỗi việc yêu em mà thôi. Mà việc đó lại quá đơn giản vì trong lòng tôi lúc nào cũng tràn đầy tình cầm yêu thương và trìu mến đối với Thư Lê – đứa em kém tôi gần chục tuổi.
Mẹ quen gọi em là “Tấm” vì nó bé bỏng và đáng yêu lắm. Lâu dần rồi thành quen, cả xóm cùng gọi em tôi bằng cái tên mộc mạc đó.
Tấm có khuôn mặt tròn, nước da trắng trẻo. Đôi mắt trong veo, cái miệng nhỏ nhưng rất hay cười. Cái cười của em tôi hồn nhiên, vui vẻ và cũng dễ lây. Mẹ thường nói, đi làm cả ngày về mệt mỏi nhưng nhìn thấy Tấm cười là tất cả tan biến hết. Có lẽ cái vô lí nhất trên mặt em tôi là cái mũi tẹt. Mẹ cứ ca cẩm, phàn nàn suốt: “Không biết Tấm lấy ở đâu ra cái mũi tẹt dí tẹt dị ấy”. Tôi chẳng thấy bận tâm tới điều đó tí nào, hình như chính sự vô lí đó lại đem đến cho em gái tôi sự ngộ nghĩnh, dễ thương mà chỉ có nó mới có được. Khi ăn, khi ngủ thì thôi, chứ bất cứ lúc nào chân tay nó cũng khua khoắng không ngừng. Mẹ thì sợ nó giống con trai chứ bố lại khoái chí cho rằng con gái thời đại này phải mạnh mẽ, quả quyết thế mới được. Riêng tôi, chả biết ai đúng chỉ thấy yêu em ghê gớm. Nó mà vắng nhà, cả nhà im ắng như Viện bảo tàng ấy. Nó trở về, cả nhà như tỉnh dậy sau giấc ngủ, mọi người rộn rịp chạy quanh để phục vụ, chơi đùa với em. Cả nhà ồn ã, vui vẻ, nhất là Tấm, mới ba tuổi mà cũng nói, cũng hát sõi ra phết, chả kém ai.
Tôi thích ôm em vào lòng, nghe nó nói líu lo và hít cái mùi thơm từ da thịt em. Mà sao em tôi thơm thế, liệu có phải tất cả trẻ em trên trái đất đều như vậy không? Tấm cũng rất thông minh, tôi thường dạy em hát và tập nói một số từ tiếng Anh. Con bé nói các từ tiếng Anh bằng cái giọng non nớt nhưng cũng rất chuẩn.
Kỉ niệm về em trong gia đình tôi tràn đầy yêu thương. Duy chỉ có lần em bị bỏng là hãi hùng nhất. Một chút sơ ý của mẹ cộng với bản tính hiếu động và bướng bỉnh của em khiến em bị bỏng. Hai tuần nằm viện của Tấm đối với gia đình tôi bằng ngàn năm. Không khí nặng nề, ủ ê bao trùm cả nhà. Tôi gần như không nhớ nổi mình đã ăn, ngủ thế nào trong từng ấy ngày. Mọi sinh hoạt đảo lộn hết, gần như cả nhà tôi sống trong bệnh viện. Tôi đấu tranh bằng được để bố mẹ cho quyền được trông em vào những buổi không đi học. Nhìn em nằm trên chiếc giường trắng toát, nó đã bé lại càng bé thêm, nước da xanh tái và li bì ngủ. Mẹ bảo bác sĩ cho em uống thuốc ngủ để xoa dịu cơn đau. Nhìn cánh tay em băng kín và hàng loạt các dây truyền, dây dẫn cắm vào đó lòng tôi như có ai xát muối, như có ai cứa ngàn vết dao. Tôi thương và lo cho em lắm. Tôi cầu cho cái đau của em sang hết bên tôi. Tôi thầm xin cho em tai qua nạn khỏi. Bố rất buồn và lo âu, còn mẹ luôn khóc thầm và mắt lúc nào cũng rơm rớm. Chực ai hỏi đến là khóc. Khi bác sĩ lấy da mẹ để vá cho Tấm tôi không thấy em kêu đau. Mặc dù trước đó có chú bộ đội to lớn cho người em da cứ kêu ca, rên rỉ vì đau suốt, Tôi hỏi, mẹ nói giọng đầy nước mắt: “Chẳng có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau hiện tại của em con. Tôi chợt hiểu ra, tình yêu thương em của mẹ khiến mẹ quên đi tất cả. Lòng tôi quặn lên, vừa thương em lại vừa xót mẹ.
Bây giờ Tấm lại xinh xẻo, tươi tắn như xưa. Em thường lon ton chạy ra cửa đón tôi đi học về, líu lo chào tôi rồi nhoẻn cười với nụ cười rạng rỡ. Nó không chỉ là người em gái của tôi mà nó còn là niềm hạnh phúc của một người chị gái như tôi. Tôi sẽ cố gắng phấn đấu để trở thành tấm gương cho em và cũng là chỗ dựa cho em sau này, như lời bố mẹ căn dặn.
Bé Huệ nhà em năm nay lên 5 tuổi em rất xinh xắn lại còn ngoan ngoãn nữa. Em Huệ nhìn rất dễ thương, đôi mắt em như hai hạt nhãn, nước da thì trắng mịn. Mái tóc dài buộc với bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Có em gái thật là hạnh phúc, cứ đi đâu có gì hay là em cũng hay bảo mẹ mua về cho em gái. Em còn biết múa hát hay nữa. Ở trường em được vào đội văn nghệ ở trường. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương, khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Hơn nữa Huệ lại còn rất thông minh, nhanh thuộc những bài thơ ngắn được học ở trên lớn về hát và kể cho cả nhà nghe. Huệ đã như mang tiếng cười cho cả nhà. Em cũng rất yêu em gái.
Bé thế thôi nhưng Huệ lại rất sạch sẽ. Thân thể, tóc tai, áo quần lúc nào cũng thơm tho. Mẹ em nói với em rằng “Sang năm, con dạy em học chữ cái và tập đánh vần nhé…”. Em như được giao trọng trách và thế em mới hiểu được bài thơ “Làm anh khó lắm”
546 + 786
= 532 + 14 + 786
= 532 + ( 14 + 786)
= 532 + 800
= 1332
Bằng 1332