Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong cuộc sống, hạnh phúc là điều ai cũng mong muốn đạt được. Nhưng mỗi người lại định nghĩa, cảm nhận hạnh phúc khác nhau. Giáo sư Ngô Bảo Châu đã có một suy nghĩ của riêng mình về hạnh phúc. Cũng giống như câu chuyện về ly nước. Nếu nói là đầy nửa ly thì cũng đúng mà nói cạn nửa ly thì cũng đúng. Tất cả đều tùy thuộc vào cách nhìn và sự lựa chọn của chúng ta. Cuộc sống không phải lúc nào cũng ngọt ngào và dễ chịu. Điều đầu tiên để cảm thấy hạnh phúc chính là học cách chấp nhận. Nếu chúng ta chấp nhận rằng, cuộc sống này không hoàn hảo, bạn sẽ tìm cách khắc phục và vươn lên. Hạnh phúc luôn đi cùng với sự hài lòng, nhất là khi bạn cảm thấy mãn nguyện với cuộc sống, gia đình, bạn bè và cả chính con người của bạn. Cuộc sống là một hành trình. Thành công sẽ đem đến cho bạn sự ngọt ngào và ngược lại, thất bại sẽ khiến bạn cay đắng. Bạn phải chấp nhận rằng, nếu đã có thành công thì tất sẽ có thất bại. Vậy làm thế nào để có thể hạnh phúc, cảm nhận những điều ngọt ngào giữa vô vàn khó khăn và cay đắng? Câu trả lời chính là sự cố gắng, chấp nhận và hài lòng về chính bản thân mình, rằng bạn đã thật sự cố gắng.
Người hạnh phúc là người:-vui vẻ,hoặc có nỗi buồn nhung chế ngự được nó,hài lòng về chính mk, bn ạ!
Còn gia đình hạnh phúc là mọi người hòa thuận,vui vẻ,yêu thương nhau!
Bài làm:
Chị ngã -em nâng là câu tục ngữ quen thuộc với chúng ta với chủ đề giúp đỡ chị em trong gia đình,nhưng trong đó ẩn chứa long chắc ẩn,sự giúp cho người thân!(hình như Ly Dương cóp mạng?nếu ko thì tha lỗi hiểu nhầm cho mk nha!)
1 Người hạnh phúc là người thích những điều mình làm
2 GĐ hạnh phúc là GĐ hoà thuận, yêu thương lẫn nhau
3. Tưởng rằng chị ngã em nâng
Ai ngờ chị ngã em bưng miệng cười
hiii
Hạnh phúc là gì? Khó có thể diễn tả bằng lời cho rõ nghĩa khái niệm này. Bởi lẽ, hạnh phúc là cảm giác, cảm xúc của con người. Mà đã là cảm giác thì làm sao có thể diễn đạt được. Hơn nữa, cảm giác của mỗi người là không giống nhau, cho nên ta không bao giờ có thể giải thích một cách rõ ràng khái niệm này. Nhưng đơn giản, ta có thể định nghĩa, hạnh phúc là trạng thái tâm lí vui vẻ, thanh thản khi ta đạt được hoặc thỏa mãn điều mà ta mong muốn. Hạnh phúc có thể là đơn giản nhưng cũng có thể là lớn lao. Điều mà ta mong muốn có thể chỉ nhỏ nhặt thôi nhưng cũng có khi nó là cả ước mơ và hoài bão của bản thân mình. Chính vì cảm xúc của mỗi người là không giống nhau, những điều mà họ mong muốn cũng không giống nhau nên hạnh phúc của mỗi người là khác nhau. Một người thì có rất nhiều mong muốn trong đời nên niềm hạnh phú dường như có thể đến bất cứ lúc nào có thể. Chỉ cần đạt được mong muốn ta đều có thể hạnh phúc. Với tôi hạnh phúc có thể đến từ nhiều phía. Nếu ba mẹ tôi khỏe mạnh tôi cũng có được hạnh phúc. Hoặc đôi khi chỉ là nấu một món ăn mà cả gia đình tôi đều khen ngon tôi cũng sẽ hạnh phúc. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là nụ cười của mẹ, là sự hài lòng của ba đối với tôi. Tôi rất tham vọng. Đương nhiên ai cũng tham vọng. Đối với mọi thứ tôi đều muốn nó thật hoàn hảo. Tất nhiên là hoàn hảo trong phạm vi của tôi. Mỗi người lại có một cách nhận định riêng về mọi thứ. Niềm hạnh phúc của tôi sẽ xuất hiện khi tôi đạt được những mục tiêu của bản than mình dù ở bất kỳ lĩnh vực nào. Bởi vậy mà hạnh phúc có thể đến bất cứ lúc nào. Đôi khi chỉ là được nói chuyện với người mình thích, hay đọc một cuốn sách hay hoặc ăn một món mà tôi yêu, tôi cũng hạnh phúc. Lớn hơn, trong công việc tôi được thuận lợi, tôi cũng hạnh phúc. Hạnh phúc là điều mà ai cũng mong muốn. Bạn chính là người sẽ tạo cơ hội để bản thân mình hạnh phúc. Đừng ngồi yên và trông chờ ai đó sẽ đem hạnh phúc đến cho bạn. Cuộc đời không giống như câu chuyện cổ tích lúc nào cũng có một cái kết có hậu. Nếu bạn không làm gì cả mà sống bông thả vô tâm, tương lai bạn sẽ chẳng được hạnh phúc đâu. Cuộc đời luôn chứa đựng những ước mơ, hãy hành động để đạt được những ước mơ đó. Đừng chỉ sống theo kiểu cho qua ngày, hãy sống cho một tương lai tốt đẹp hơn. Ngày hôm nay có thể bạn thất bại, nhưng đừng để ngày mai và những ngày sắp tới cũng như vậy. Ngày hôm nay bạn đau khổ, thì hãy làm gì đó để ngày mai được hạnh phúc. Bởi hạnh phúc không phải là cái gì đó xa xôi, không phải là thứ ta không thể có được mà là do ta có muốn đạt được nó hay không.
“Hạnh phúc bắt nguồn từ những điều nhỏ bé nhất”. Thật vậy! Hạnh phúc là khái niệm thuộc phạm trù tinh thần, là cảm xúc vui sướng, mãn nguyện khi đạt được hay làm được điều mình mong ước. Cũng giống như những trạng thái tình cảm của con người, hạnh phúc là cảm xúc xuất phát từ con tim, trong bất kỳ khoảnh khắc nào của cuộc sống. Khi con người biết hạnh phúc với những gì mình có, mình đạt được thì tâm hồn sẽ thanh thản, nhẹ nhõm và viên mãn. Ngược lại, nếu ta sống vô cảm hoặc đòi hỏi quá cao vào bản thân, không cho phép mình hạnh phúc hay thỏa mãn với bất cứ điều gì, thì chắc chắn, ta sẽ trở nên khô khan và mất dần niềm tin vào cuộc sống. Hạnh phúc có thể bắt nguồn từ những điều lớn lao, ví dụ như sự thành công, nhưng cũng có thể bắt nguồn từ những điều nhỏ nhất. Đó là khi ta nhận được một món quà nhỏ, nhận được một lời cảm ơn chân thành, là khi ta làm được một việc tốt, mang đến hạnh phúc cho người khác… Hạnh phúc là điều ai cũng mong muốn có được trong cuộc sống, thế nhưng, chúng ta hãy tập hạnh phúc từ những điều đơn giản nhất, hạnh phúc với tất cả những gì mình đang có, và quan trọng hơn, đó là hãy trao đi hạnh phúc để nhận lại yêu thương.
Cuộc sống không giống như cuốn truyện đọc phần đầu đã biết phần cuối ,cuộc sống phức tạp và thú vị hơn nhiều.Chúng giống những nốt nhạc lướt trên phím đàn có nốt thăng, nốt trầm và hạnh phúc chính là một nốt nhạc hay, bay bổng hay một gam màu sáng trong bức tranh tổng thể của bản nhạc định mệnh cuộc đời. Vậy hạnh phúc là gì ?Có lẽ mỗi người đều tự đặt trong đầu câu hỏi như vậy và mỗi người cũng đều có quan niệm riêng về hạnh phúc.Nhưng chúng ta đều biết rằng hạnh phúc là biểu thị thái độ sung sướng về một điều gì đó trong cuộc sống làm ta thấy thỏa mãn.Vậy hạnh phúc là vô hình hay hữu hình mà con người ta vẫn luôn mỏi mệt tìm kiếm để đạt được nó?Mỗi người một đáp án nhưng đối với nhiều người hạnh phúc đôi khi bắt nguồn từ những thứ đơn giản nhất khi mỗi sớm mai thức dậy thấy mình còn sống trên cuộc đời.Hạnh phúc đôi khi không phải tìm kiếm đâu xa xôi ,nó vẫn ở ngay trước mắt chúng ta đấy thôi, hạnh phúc khi có cả cha lẫn mẹ, cả nhà cùng nhau quây quần ấm áp bên mâm cơm ,….Nhưng hạnh phúc không chỉ là nụ cười ,niềm vui mà hạnh phúc còn có cả trong nước mắt.Đó là những giọt nước mắt vỡ òa trong hạnh phúc của người mẹ khi thấy đứa con sinh ra được lành lặn ,khỏe mạnh , cảm động khi đứa con của mình tự làm quà tặng mình dịp sinh nhật ,…Nói về hạnh phúc thì nhiều vô kể nhưng làm thế nào để có thể đạt được thì đấy là câu hỏi mà ta vẫn luôn quanh quẩn tìm lời giải đáp Hạnh phúc không phụ thuộc vào điều kiện bên ngoài, thái độ tinh thần của chúng ta điều khiển nó.Đúng vậy chính bạn là người nắm giữ chìa khóa đi đến hạnh phúc chứ không phải ai khác.Nhưng chướng ngại cản trở hạnh phúc là mơ ước về một hạnh phúc quá to lớn.Hạnh phúc không đi liền với sự ích kỉ của cá nhân ,bạn sẽ không bao giờ tìm thấy nếu chỉ biết đi tìm hạnh phúc cho chính bạn.Hạnh phúc đích thực là được sống vì người khác.Vì vậy hãy chia sẻ niềm vui của mình cho người khác ,bởi vì nỗi buồn khi san sẻ sẽ vơi bớt 1 nửa ,còn hạnh phúc sẽ nhân đôi.Thế nhưng sợi chỉ ranh giới giữa hạnh phúc và tự phụ rất mong manh ,đôi khi quá đắm chìm trong hạnh phúc , ta vội quên mất những vẫn đề thực tế diễn ra xung quanh.Có đôi khi ta vô tình không nhận thấy những giá trị đích thực của hạnh phúc, lại mải miết tìm kiếm những điều xa xôi.Bởi thế hãy tập trân trọng những gì ta đang có - những hạnh phúc giản dị nhưng nếu mất đi sẽ mãi chẳng thể lấy lại được. Vì vậy chúng ta phải dừng lại đúng lúc phải biết biến hạnh phúc thành động lực giúp ta sống có mục đích ,lạc quan hơn.Bởi lẽ tôi tin chắc rằng thành công và hạnh phúc nằm trong bạn. Quyết tâm hạnh phúc, và niềm vui sẽ đi cùng bạn để hình thành đạo quân bất khả chiến bại chống lại nghịch cảnh.
Dài vậy cơ ak? Mk vít ngắn gọn thôi
Tôi không biết đối với bạn hạnh phúc là gì, còn với tôi hạnh phúc chính là sau một ngày đi học sôi động ở trường cùng với bạn bè thân yêu cùng thầy cô- những người dẫn dắt tôi nên người, khi về đến nhà được nhìn thấy mẹ tôi đạng lúi húi nấu cơm trong bếp, tôi sẽ ngay lập tức chạy vào phụ mẹ, giúp mẹ lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, cùng mẹ ăn một bữa cơm đạm bạc. Bố tôi mất sớm. Nhà tôi có mỗi ba mẹ con nương tựa lẫn nhau, bởi thế nên đối với tôi được mẹ yêu thương, chăm sóc là điều hạnh phúc nhất trên đời. Mệ chính là điều hạnh phúc nhất trong đời tôi.
Hạnh phúc là gì? Khó có thể diễn tả bằng lời cho rõ nghĩa khái niệm này. Bởi lẽ, hạnh phúc là cảm giác, cảm xúc của con người. Mà đã là cảm giác thì làm sao có thể diễn đạt được. Hơn nữa, cảm giác của mỗi người là không giống nhau, cho nên ta không bao giờ có thể giải thích một cách rõ ràng khái niệm này. Nhưng đơn giản, ta có thể định nghĩa, hạnh phúc là trạng thái tâm lí vui vẻ, thanh thản khi ta đạt được hoặc thỏa mãn điều mà ta mong muốn. Hạnh phúc có thể là đơn giản nhưng cũng có thể là lớn lao. Điều mà ta mong muốn có thể chỉ nhỏ nhặt thôi nhưng cũng có khi nó là cả ước mơ và hoài bão của bản thân mình. Chính vì cảm xúc của mỗi người là không giống nhau, những điều mà họ mong muốn cũng không giống nhau nên hạnh phúc của mỗi người là khác nhau. Một người thì có rất nhiều mong muốn trong đời nên niềm hạnh phú dường như có thể đến bất cứ lúc nào có thể. Chỉ cần đạt được mong muốn ta đều có thể hạnh phúc. Với tôi hạnh phúc có thể đến từ nhiều phía. Nếu ba mẹ tôi khỏe mạnh tôi cũng có được hạnh phúc. Hoặc đôi khi chỉ là nấu một món ăn mà cả gia đình tôi đều khen ngon tôi cũng sẽ hạnh phúc. Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là nụ cười của mẹ, là sự hài lòng của ba đối với tôi. Tôi rất tham vọng. Đương nhiên ai cũng tham vọng. Đối với mọi thứ tôi đều muốn nó thật hoàn hảo. Tất nhiên là hoàn hảo trong phạm vi của tôi. Mỗi người lại có một cách nhận định riêng về mọi thứ. Niềm hạnh phúc của tôi sẽ xuất hiện khi tôi đạt được những mục tiêu của bản than mình dù ở bất kỳ lĩnh vực nào. Bởi vậy mà hạnh phúc có thể đến bất cứ lúc nào. Đôi khi chỉ là được nói chuyện với người mình thích, hay đọc một cuốn sách hay hoặc ăn một món mà tôi yêu, tôi cũng hạnh phúc. Lớn hơn, trong công việc tôi được thuận lợi, tôi cũng hạnh phúc. Hạnh phúc là điều mà ai cũng mong muốn. Bạn chính là người sẽ tạo cơ hội để bản thân mình hạnh phúc. Đừng ngồi yên và trông chờ ai đó sẽ đem hạnh phúc đến cho bạn. Cuộc đời không giống như câu chuyện cổ tích lúc nào cũng có một cái kết có hậu. Nếu bạn không làm gì cả mà sống bông thả vô tâm, tương lai bạn sẽ chẳng được hạnh phúc đâu. Cuộc đời luôn chứa đựng những ước mơ, hãy hành động để đạt được những ước mơ đó. Đừng chỉ sống theo kiểu cho qua ngày, hãy sống cho một tương lai tốt đẹp hơn. Ngày hôm nay có thể bạn thất bại, nhưng đừng để ngày mai và những ngày sắp tới cũng như vậy. Ngày hôm nay bạn đau khổ, thì hãy làm gì đó để ngày mai được hạnh phúc. Bởi hạnh phúc không phải là cái gì đó xa xôi, không phải là thứ ta không thể có được mà là do ta có muốn đạt được nó hay không.
Bài làm
Gia đình là một phần tất yếu của cuộc sống, không có gia đình thì xã hội này đã chẳng có gì rồi.Vậy gia đình là gì? Gia đình là sợi dây liên kết giữa chúng ta lại với nhau. Gia đình yêu thương ta, chấp nhận ta, không màng rủi ro để đem cho ta hạnh phúc. Nuôi dạy ta khôn lớn là cha và mẹ, cho ta ăn học là cũng là những người đó chứ không ai khác cả. Người xưa có một câu ca dao đã đi vào lòng của biết bao nhiêu con người:"Công cha như núi Thái Sơn....",bài ca dao và nhiều bài hát nói về cha mẹ, gia đình.Trong xã hội ngày nay nhiều gia đinh thường bỏ bê con cái , không quan tâm đến con cái của họ.Vấn đề này gây xôn xao dư luận, nhưng đừng vì công việc mà bỏ bê con em.Tóm lại, gia đình là mấu chốt, là sợi chỉ không thể tách rời.Là học sinh em sẽ cố gắng phụ giúp ba mẹ, yêu thương hai người nhiều hơn để mãi có đươc tình cảm gia đình.
- phúc phận: điều may mắn được hưởng do số phận.
- phúc đức : điều tốt lành để lại cho con cháu.
- phúc hậu: có lòng thương người hay làm điều tốt.
- phúc bất trùng lai: điều may mắn không đến liền nhau.
- phúc lộc : gia đình yên ấm, tiền của dồi dào.
- phúc thẩn: vị thần chuyên làm những việc tốt.
- phúc tinh : cứu tinh.
theo chủ điểm vì hạnh phúc con người, có nhiều yếu tố khác nhau để tạo nên hạnh phúc trong gia đình như : giàu có hòa thuânj con cháu học giỏi , ... hãy viết 1 đoạn văn ( từ 8 đến 10 câu về yếu em cho là quan trọng nhất để tạo nên hạnh phúc từ trong gia đình .
theo chủ điểm vì hạnh phúc con người, có nhiều yếu tố khác nhau để tạo nên hạnh phúc trong gia đình như : giàu có hòa thuânj con cháu học giỏi , ... hãy viết 1 đoạn văn ( từ 8 đến 10 câu về yếu em cho là quan trọng nhất để tạo nên hạnh phúc từ trong gia đình .
Nếu tôi nói tôi là người hạnh phúc nhất thế gian, bạn có tin điều đó không? Không? Tất nhiên là bạn đừng nên tin vào điều đó. Nhưng hãy tin tôi là người hạnh phúc …
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không phải là khá giả gì. Tuổi thơ dữ dội không cho tôi những buổi trưa vàng trên cánh đồng đầy nắng, cỏ sẽ xanh tít tắp trên con đường chạy thẳng đến miền cổ tích và cánh diều không êm trôi khi cơn mưa chiều vô tình ập xuống. Ba tôi bị u não… Trong suy nghĩ non nớt của cô bé 4 tuổi không hiểu được đó là căn bệnh gì và vì sao ba bị bệnh. Tôi chỉ nhớ hôm đó, 1 chiếc xe ô tô màu trắng to có chiếc đèn đỏ quay đều réo rắt đến đưa ba tôi đi. Họ đi đâu tôi không biết, tôi chỉ thấy nhớ khi ba đi mãi không về. Hôm sau mẹ bảo tôi mẹ lên Hà Nội chăm ba. Ba sẽ khỏi bệnh nhanh và lúc về sẽ mua cho tôi thật nhiều quà. Vậy là ba đi Hà Nội để chữa bệnh…
Những ngày tiếp sau đó tôi ở với ông bà ngoại. Đêm nào tôi cũng khóc vì nhớ ba mẹ. Và một tuần tôi sẽ được đưa đi thăm ba mẹ một lần. Vậy là tuổi thơ tôi gắn với những chuyến đi dài trong nỗi nhớ và niềm háo hức chờ đợi.
Hà Nội với tôi ngày đó thật đẹp. Hà Nội đông đúc, tấp nập. Đêm Hà Nội rực rỡ những ánh đèn đủ sắc màu.
Và những con gấu bông được đặt trong tủ kính các cửa hàng thường to và có váy hoa sặc sỡ…
Nhưng những thứ đó chỉ lướt nhanh trước mắt tôi như một thế giới cổ tích. Tâm trí tôi nhanh chóng bị choáng ngợp trong một nỗi sợ không tên ngay khi bước chân vào bệnh viện, nơi mà đi đến đâu cũng có một thứ mùi đằng đặc. Tiếng bánh xe giường bị đẩy đi ken két, tiếng dụng cụ va vào nhau lạch cạch. Và ba tôi nằm đó, trên một chiếc giường trải ga trắng xóa, khắp mình đầy dây dợ và các máy móc. Tôi đã khóc òa lên khi lần đầu nhìn thấy. Những lần sau đó lên thăm ba, dù nỗi sợ vẫn còn len lỏi trong tâm trí tôi chứ không nhiều như trước nữa nhưng tôi đã có thể mạnh dạn lại gần ba, bóp tay cho ba, rồi thơm lên má, lên trán ba. Ba lần nào cũng thế, chỉ mở mắt nhìn tôi và khóc…
Nhưng lâu sau, ba bước vào một cuộc phẫu thuật mà bác sĩ nói chín phần chết, chỉ còn một tia hi vọng sống sót. Trước khi ba được người ta đẩy vào phòng phẫu thuật, ba vời tôi lại, nắm tay tôi nhìn âu yến. “Cố lên ba!...”. Tôi chỉ kịp nói đến thế. Chiếc cửa phòng to đóng sập lại và tôi òa lên tức tưởi…
Tôi tỉnh lại thấy mình đang nằm gọn trong lòng mẹ. Tôi không biết mình đã khóc bao lâu và ngủ thiếp đi từ lúc nào. Nhưng điều kì diệu đã xảy ra. Tôi thấy ba…Ba vẫn còn sống! Và tôi lại òa lên khóc. Khi đó tôi bước sang tuổi thứ 5.
Sau ca phẫu thuật, ba vẫn phải nằm lại bệnh viện với những đợt hóa trị kéo dài. Nhưng tôi luôn tin rằng ba sẽ khỏi bệnh và sẽ về thật sớm với tôi.
Dẫu vậy, nắng có vàng tươi cũng không đủ hong khô nước mắt, gió tưởng chừng đã lặng yên nay bỗng nổi bão giông. Tôi nhớ như in đó là một buổi trưa mưa tầm tã. Dì tôi áo quần ướt nhèm, mắt đỏ hoa chạy đến trường xin phép đưa tôi về. Dì cứ ôm chặt tôi vào lòng, vừa đi vừa khóc. Mẹ tôi đã bị tai nạn khi mang cơm cho ba tôi lúc sáng…
Một năm sau đó…
Có lẽ kí ức trong tôi vẫn là những mảnh ghép vô định, xong đủ để tôi biết được chuyện gì đã xảy ra. Vẫn là những chuyến đi dài từ Thái Bình lên Hà Nội. Vẫn là thứ mùi thuốc bệnh viện. Tiếng máy kêu, tiếng dụng cụ va vào nhau, tiếng người rên rỉ trong nỗi đau trắng xóa. Và hình ảnh của ba mẹ tôi trên giường bệnh. Những hình ảnh và thứ âm thanh ấy vẫn về trong giấc mơ tôi. Và cả đến sau này tôi vẫn bị ám ảnh bởi thứ phim đen trắng không có nội dung ấy. Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa ? Quan trọng là ba tôi đã chữa khỏi bệnh và mẹ tôi cũng đã qua cơ nguy kịch. Dẫu ba tôi không còn lành lặn như trước nữa, di chứng để lại là một nửa cơ thể bên trái hoàn toàn bại liệt. Và mẹ tôi, trên người vẫn còn một vết sẹo mổ dài… thì với tôi, ba mẹ vẫn luôn là những người tuyệt vời nhất. sóng gió đã qua đi, gia đình nhỏ bé của tôi lại đoàn tụ và xây dựng những điều tốt đẹp ở tương lai…
Bạn thân mến! Bạn có nghĩ tôi là một cô bé bất hạnh? Không! Tôi là một người hạnh phúc. Tuổi thơ dù dữ dội nhưng đã cho tôi những trải niệm để tôi trưởng thành hơn so với những bạn cùng trang lứa, cho tôi biết yêu thương và trân trọng hơn những gì mình có. Ba tôi đã từng nói, vì tôi ba tôi sẽ vượt qua tất cả. Và chẳng phải ba tôi đã chiến thằng bệnh tật, giành lại sự sống để trở về bên tôi đó sao? Và mẹ tôi, có lẽ trong cuộc đời này, tôi sẽ không tìm được người phụ nữ nào kiên cường hơn thế! Mẹ vẫn vững vàng trước muôn trùng sóng gió cuộc đời để chăm lo cho cả gia đình. Và đến bây giờ, khi ba tôi không đủ khả năng gánh vác mọi công việc thì mẹ, không những làm tốt nhiệm vụ của mình, mà còn làm thay phần ba nữa. Mẹ vẫn vậy, kiên định và vững tâm vô cùng. Hằng ngày tôi đi học, mẹ vẫn đi làm, ba sẽ ở nhà nấu cơm cho hai mẹ con. Ba làm một tay nhưng món nào ba nấu cũng ngon và đẹp mắt. Bữa cơm sẽ thật ấm cúng và tràn ngập tiếng cười. Hạnh phúc với tôi, đôi khi chỉ nhỏ bé như vậy thôi…
Bạn yêu quý, bạn nghĩ hạnh phúc là gì? Hạnh phúc có phải là thứ mà bạn có thể cầm nắm được như một vật báu và bạn sẽ phải cất giấu thật kĩ nếu không bạn sẽ vô tình đánh rơi hoặc bị ai đó cướp mất? Hay hạnh phúc là một thứ lớn lao, xa vời tới mức bạn chỉ có thể ngắm nhìn mà không thể chiếm lĩnh? Không? Hạnh phúc đơn giản lắm! Đó là thứ bạn biết yêu thương ai đó, biết sẻ chia niềm vui và nỗi buồn. Hạnh phúc là khi bạn biết đặt tin yêu vào cuộc sống và đặt niềm tin vào chính mình. Hạnh phúc là khi bạn biết ước mơ và biến ước mơ thành hiện thực… Điều quan trọng là bạn biết suy nghĩ theo hướng tích cực của nó. Bởi hạnh phúc là do ta cảm nhận.
Và bạn biết không? Tôi cứ nghĩ gia đình tôi sẽ chỉ có ba người: tôi, ba, mẹ. Nhưng có một điều tuyệt vời đã đến. Cách đây hơn một năm, gia đình tôi đã chào đón thêm một thiên thần xinh xắn. Tôi đã đặt tên em là Hạnh Linh. Hạnh Thảo và Hạnh Linh. Bạn có biết vì sao tên của chị em tôi lại có cùng chữ Hạnh không? Vì Hạnh là Hạnh Phúc !