Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngoại tình yêu bao la vô bờ bến của bố mẹ dành cho , tôi còn nhận được tình thương từ ông bà nữa. Đặc biệt là bà .Bà tôi tên... , cái tên bình thường giản dị , đầy sự chân thực. Ba năm nay đã ... tuổi. Mặt bà đầy vết nhăn , sự âu lo , cực khổ của quãng đường bà đi qua đã in hằn trên khóe mắt bà. Mắt bà không nhìn rõ lắm nữa. Vầng trán cao, chiếc mũi hơi thấp. Người bà gầy gò, làn da nhăn nheo. Đêm nào tôi cũng được bà kể chuyện trước khi ngủ. Bà kể chuyện thật hay và cảm động . Mọi lúc bố mẹ vắng nhà , tôi lại được ăn đồ ăn bà nấu . Món nào cũng vậy, bà đều nấu rất ngon . Tôi rất yêu bà , thế mà bà đã ra đi chỉ vì bệnh già. Tôi chẳng thể làm gì được , đó là qui luật của thiên nhiên và cái la giá mà thượng đế đã đặt khi cho chúng ta có cơ hội được làm người . Ba ơi! Làm sao cháu quên được hình bóng thân thương , khuôn mặt hiền từ của bà. Bà đã an ủi , động viên cháu mỗi khi cháu buồn , bà đã cho cháu từng quả cam , quả ổi , bà đã kể những câu chuyện cổ tích ngày xưa cho cháu nghe. Vậy mà rồi bà đi về thế giới bên kia , đi theo tổ tiên. Ba ơi ! Cháu còn nhỏ mỗi lúc cháu ốm bà quan tâm chăm sóc cho cháu . Bà cũng thế , mỗi khi ôm cả gia dinh luôn ở bên túc trực chăm sóc bà . Lo lắng tìm bác sĩ đến để chữa bệnh cho bà. Con cháu , cháu chẳng biết làm gì , chỉ biết áp đôi tay gầy gầy, xương xương của bà vào người , nước mắt tuôn trao. Bà gầy và yếu đi nhiều . Cả gia đình đứng xúm quanh bà , mặt ai cũng đỏ hoe . Thế mà bà chỉ để cháu đút cháo mà thôi , vì bà cùng cháu nhất . Cháu run run bón cho bà từng thìa cháo nhỏ , hai hàng lệ cứ lăn dài trên má. Bà thì thào : " Cháu đừng khóc , bà còn sống , để mà thấy cháu lớn khôn mỗi ngày nữa chứ . Nghe bà nội tôi ào lên khóc nức nở. Thế rồi đêm hôm đó bà ra đi . Cả nhà ai cũng buồn . Ước gì bà vẫn còn sống , tôi luôn nhớ mãi những câu chuyện mà bà đã kể cho cháu nghe , những tình cảm bà giành cho cháu . Đối với bà cháu chỉ có thể nói : CHÁU YÊU BÀ
Đó là hình ảnh hành phượng vĩ dưới sân trường em ào một ngày hè tươi sáng. Và có lẽ đây là loài cây gắn bó với em nhiều nhất.
Hàng phượng vĩ không biết trồng từ bao giờ ? Bao nhiêu tuổi ? Em đoán rằng hàng cây có từ lâu lắm. Những gốc cây khá to, hai cánh tay người lớn ôm mới xuể. Tán lá xum xuê, một màu xanh thẫm. Những chiếc lá già dang rộng bàn tay đón nắng. Đứng trên tầng hai của đầu dãy phòng học nhìn xuống sân trong hàng cây rõ hẳn. Những tán lá như chiếc ô to tiếp nối che mát cả sân trường. Cành phượng uyển chuyển, lung linh những chùm hoa đỏ thắm. Mỗi bông hoa như ngọn đèn đỏ rực thắp trong lùm cây xanh thẫm. Nhưng phượng ở đây không chỉ một đóa, không chỉ một cành mà phượng nở hàng loạt tạo nên một khoảng trời rực đỏ, một khoảng không gian chỉ mỗi màu hoa phượng. Gặp làn gió nhẹ thoảng qua, hoa phương lắc lư như đàn bướm đỏ rập rờn trong vòm lá xanh mơn mởn. Thỉnh thoảng,những đóa hoa lìa cành ngập ngừng bay dưới gốc sân trường. Trên cành cây cao, chim chóc đua nhau chuyền cành, hình như chúng cũng ngợp mắt trước màu hoa phượng. Những chú ve ẩn trong vòm lá kêu ra rả như muốn nói với chúng em rằng: Hè đến rồi, hè đến rồi đấy các bạn ạ!! Lúc ấy lòng em thật bâng khuâng. Có lúc em thầm hỏi: Hàng cây ơi! Các bạn có từ bao giờ mà nay đẹp đến thế? Hoa khẽ gật gù những chiếc râu nhỏ mang theo bao túi phấn, rồi chúng thầm thì trò chuyện cùng em. Phượng vẫn nở, ve vẫn cứ kêu suốt cả ngày hè. Tiếng ve kêu rộn rã như dàn đồng ca mùa hạ.
Hình ảnh hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu đã giúp cho em thêm yêu mái trường, thầy cô, bạn bè. Tuy được nghỉ hè, vui thú trên quê hương nhưng em vẫn nhớ mãi hàng cây dưới sân trường. Nơi đó có biết bao nhiêu kỉ niệm thời ấu thơ. Rồi đây, chúng em sẽ lên lớp mới, học trường mới, sẽ xa mái trường cùng hàng cây phượng vĩ thân yêu. Nhưng tất cả sẽ còn mái đối với chúng em, còn mãi với bao thế hệ, chia sẽ ngoọtbui2 những ngày mới tươi thắm!
As you know, english is the most popular. It is international language. Many people in the world use English language to communicate and understand one another. English is very useful in our life and our work. If you know English You will find work easily and widen knowledge by read book and watching program on TV in English .
So today English is very important, especially in VN education. The english language is taught in almost learning level and so it’s one of the most important subject at school and university as well.
For me, I very like English and I want to my widen knowledge so I am trying study this language.
What subject you like best in school
The subject I like best in school is geography and the subject I hate is arithmetic. Even from my younger day, I have been longing to know more about other countries and the people who live there.
Geography teaches me not only about my own country but also the neighouring countries and the world in general. From what I have studied, I have a longing to see London, Paris, New-York and Tokyo. I have heard much about Mount Fujiyama, the snow-capped mountain of Japan. I also want to see Japan during the cherryblossom season. I want to see New-York and its sky-scrapers.
Geography interests me because without visiting these places I learn about them in books. For pupils like me who are poor and cannot afford to visit these places, the knowledge of geography is all the most useful. It is perhaps the second best means of knowing more about other
Từ nhỏ tôi đã ấp ủ trong mình một ước mơ, sau này sẽ thành cô giáo. Ước mơ ấy của tôi bắt nguồn và được nuôi dưỡng từ những giờ học cô giáo say sưa giảng bài.
Thứ năm hàng tuần, lớp tôi có hai tiết Văn của cô. Bước vào lớp, dường như cô mang theo vào cả sắc trời thiên nhiên. Cô giáo tôi cao cao, dáng người mảnh dẻ và nước da trắng hồng nên mặc áo dài rất đẹp. Thiỉnh thoảng, cô mặc chiếc áo dài tím Huế càng tôn thêm làn da trắng. Những lúc như thế, cả lớp đứng ngây người nhìn cô, trầm trồ mến mộ. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống.
Giờ học bắt đầu. Cô nhẹ nhàng viết lên bảng những dòng chữ mềm mại, thẳng hàng. Bàn tay cô lướt nhanh như một hoạ sĩ làm ảo thuật trên tranh vẽ của mình Chỉ một thoáng, hàng chữ đẹp đẽ hiện ra. Vào bài giảng, chúng tôi thấy dễ chịu bởi giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp và truyền cảm của cô. Giọng nói ấy dường như được xuất phát từ sâu thẳm tâm hồn để chúng tôi cảm nhận được cái hay, cái đẹpcủa mỗi bài văn, bài thơ. Những lời cô giảng chúng tôi như muốn khắc sâu không bao giờ quên. Khuôn mặt cô luôn tươi cười khi giảng giải. Bàn tay cô nhẹ nhàng đưa theo nhịp câu nói. Đôi mắt cô nhìn thẳng về phía học trò chúng tôi, ân cần, dịu dàng và âu yếm. Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, tin tưởng với học sinh. Mỗi khi ánh mắt ấy lướt nhanh qua chỗ tôi ngồi, tôi cũng hiểu được sự trìu mến của cô Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt nhỏ nhắn, hiền từ đã thấm vài giọt mồ hôi mà cô vẫn không để ý, tập trung vào bài giảng, vào những đứa học trò yêu của mình. Có chú chim nhỏ đậu trên cửa sổ, sắp bay đi nhưng vì muốn nghe cô giảng bài mà nán lại thêm một lát...
Trong lúc giảng bải, bao giờ cô cũng lôi cuốn được cả học sinh cùng tham gia. Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống phíacuối lớp, xem học trò ghi bài, xem chúng tôi thảo luận nhóm có khó khăn gì cô sẵn sàng gợi ý, giúp đỡ chúng tôi. Cô muốn cho học trò phát huy được khả năng chủ động, sáng tạo nên những câu hỏi cô đặt ra luôn tạo được sự hấp dẫn với chúng tôi. Các câu hỏi từ dễ đến khó, từ câu hỏi đóng đến câu hỏi mở, bao giờ cũng kích thích sự suy nghĩ của tất cả mọi người. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, tôn trọng ý kiến học sinh, lắng nghe chúng tôi nói và cho chúng tôi trao đổi, thảo luận công bằng. Nhưng lúc nào cô cũng là người chỉ huy tài ba khiến học trò khâm phục. “Tùng.... tùng... tùng....” Giờ học đã kết thúc. Nhưng dường như đang say sưa với bài giảng của mình, cô không hay biết. Đến khi học trò các lớp đã ùa ra sân cô mới mỉm cười chào cả lớp.
Nhìn cô giáo say sưa đứng trên bục giảng giảng bài, tôi như có thêm động lực và quyết tâm hơn thực hiện cho được ước mơ của mình. Những lời cô giảng hôm nay sẽ là nền tảng cho tôi ngày mai.
Tham khảo bạn nhé!
- Tại sao ạ? - Tom mếu máo.
Mẹ cậu bé nghiêm giọng:
- Chỉ một món đã đủ cho con chơi mệt bở hơi tai rồi, mua hai món để làm gì?
Buổi tối đó, mẹ Tom nhắc nhở:
- Tom đến giờ học rồi, nên nhớ hôm nay con có hai bài tập về nhà đấy nhé.
Tom cúi gầm mặt đáp:
- Con sẽ làm một nửa thôi. Chỉ một bài tập đã đủ khiến con vắt sạch não rồi mẹ ạ.
- !?!
xét ở khía cạnh toàn diênn hơn nó của bên tiếng anh nếu bn muốn cho qua văn bạn dịch hết ra thì làm được :>