K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 5 2021

Đã từ bao thế kỉ nay, trên thế giới cũng như ở Việt Nam, học tập là một quyền lợi chính đáng của mỗi con người được sinh ra, lớn lên và tồn tại trên mặt đất này. Nhất là trong thế kỉ 21, thế kỉ của tri thức, thì sự học chẳng những là quyền lợi của mỗi con người để họ sinh tồn mà còn là trách nhiệm của họ với sự phát triển của một quốc gia, thế nhưng dường như ở Việt Nam và cũng như trên thế giới, nhiều người vẫn không hiểu hoặc cố tình không chịu hiểu "Học tập là một cuốn vở không có trang cuối" để thoái thác trách nhiệm đó.Học tập là một quá trình phức tạp bao gồm nhiều giai đoạn như nhìn nhận, tiếp thu, vận dụng, sáng tạo, tìm tòi. Nhằm mục đích là tích lũy tri thức về thiên nhiên, xã hội, con người, tôn giáo, tâm linh. Sự học nào chỉ hạn hẹp trong những trang sách, gò bó trong bốn bức tường lớp học mà nó còn mở rộng ra cả cuộc sống, cả thế giới bên ngoài. Mỗi người cần học tập, phải học tập để tồn tại, phát triển trong xã hội mà họ đang sống, khi bé thơ thì ta phải học ăn, học nói, học đi và khi lớn lên, ta phải học kiến thức, học lối sống hay, học nhân cách đẹp. Không ai có thể tồn tại nếu từ bỏ sự học.Ta nói "Học tập là một cuốn vở không có trang cuối" tức là ta đã khẳng định rằng sự học không hề có một giới hạn nào để cho ta đạt đến cả. Ta có thể ví sự học như một con đường không có đích đến mà ta chỉ có thể cho người khác biết ta đang ở đâu trên con đường này qua những dấu chân mà ta đã để lại.Ta không thể đến được cái đích ấy bởi đó là một cái đích xa vời vợi với những tinh hoa tri thức của nhân loại về xã hội, thiên nhiên, con người, vũ trụ,... được tích lũy qua hàng vạn năm và cái đích đó, mỗi ngày một xa hơn với một khối lượng tri thức khổng lồ được tìm ra trong mỗi một ngày trôi qua. Và nhất là, dù ta đã thấy được cái đích ấy thì ta vẫn không bao giờ có thể bước qua được nó, bởi những gì mà nhân loại, mà con người biết đến trong vũ trụ này chỉ như một hạt cát giữa sa mạc mênh mông với những điều chưa biết. Vì thế, đó là một con đường mà không bao giờ đến được cái đích.Thế nhưng, nhiều người đã lầm tưởng rằng họ đã đến được cái đích ấy hay cho rằng, đi đến một điểm nào đó trên con đường ấy là đã đủ rồi. Nhưng những người đó nào biết rằng, mỗi phút giây họ dừng lại là hàng triệu người phát đã, đang và sẽ vượt lên trên họ. Đến một lúc nào đó, khi họ đã tụt lại ở quá xa với những người khác thì họ sẽ phải bị đào thải khỏi xã hội mà họ đang sống. Thế nên, đừng bao giờ cho rằng học như thế là đủ và cũng đừng bao giờ tự hỏi rằng học bao nhiêu là đủ, mà hãy luôn luôn nhớ "Học, học nữa, học mãi", học kiến thức, học cái hay, cái đẹp,... để tồn tại, để chung sống và để phát triển."Học tập là một cuốn vở không có trang cuối" và nếu ta ngừng đọc những trang vở đó thì cũng chính là tự "đào mồ chôn mình", nhất là trong một thế kỉ của tri thức như hiện nay. Vì thế, hãy cùng tôi và mọi người tiếp tục bước đi trên con đường mà đích đến là không hề tồn tại

banh

    
29 tháng 6 2023

Một số ý:

- Giải thích: là việc giữ lại một phần tài nguyên, tiền bạc hoặc thời gian để sử dụng vào tương lai khi cần thiết.

+ Tiết kiệm là phẩm chất cần có ở mỗi người giúp chúng ta quản lý tài chính một cách thông minh và hiệu quả. Từ đó chúng ta có thể đạt được những mục tiêu làm việc học tập lớn hơn, có cuộc sống tốt đẹp hạnh phúc hơn. 

+ Ngoài ra ta còn có thể tích luỹ được một quỹ tiền dự phòng để đối phó với những tình huống không may xảy ra với bản thân, gia đình mình.

+ Hơn nữa, khi chúng ta biết rõ số tiền mình có và biết cách sử dụng nó một cách thông minh thì ta có thể tránh được những sự lãng phí không cần thiết và tập trung vào những ưu tiên quan trọng hơn.

=> Việc tiết kiệm giúp chúng ta có thể tận hưởng cuộc sống một cách bền vững và tạo ra những cơ hội mới. Bằng cách tiết kiệm, ta còn có thể đầu tư vào việc học hỏi, du lịch,...

- Nguyên nhân cần có phẩm chất tiết kiệm:

+ Để bảo vệ môi trường: sử dụng sản phẩm tái chế giảm thiểu lãng phí và ô nhiễm môi trường.

+ Tự do về tài chính của bản thân.

+ ....

- Liên hệ bản thân:

+ Mình đã làm gì để tiết kiệm, bản thân mình có phẩn chất tiết kiệm chưa.

- Tổng kết: Khép lại, tiết kiệm không chỉ giúp chúng ta có thể đáp ứng các nhu cầu và sự phát triển trong tương lai, mà còn mang lại sự an tâm và tự do tài chính.

+ Ví dụ như khi có ước mơ thực hiện điều gì đó ở tương lai, ta có thể dùng số tiền tiết kiệm mình để làm điều đó.

+ Hãy bắt đầu từ những thói quen tiết kiệm nhỏ nhặt và chúng ta sẽ thấy sự khác biệt lớn trong cuộc sống của mình!.

29 tháng 6 2023

Gợi ý cho em các ý:

MB: Nêu lên vấn đề cần bàn luận (Ví dụ: Tiết kiệm là phẩm chất cần có ở mỗi người...)

TB:

Bàn luận:

Nêu khái niệm tiết kiệm là gì? (Ví dụ: Tiết kiệm là sự gom góp, cách chi tiêu và sử dụng tiền bạc, thời gian... một cách hợp lí...)

Biểu hiện:

+ Tiết kiệm trong cách dùng tiền hằng ngày

+ Tiết kiệm trong cách sử dụng thời gian mỗi ngày

+ Tiết kiệm bằng cách sử dụng ít điện, nước...

...

Dẫn chứng:

Ví dụ: Trong việc ăn uống hiện nay, thay vì ra ngoài đi ăn nhà hàng hết 1 khoản tiền tương đối lớn thì ta có thể đến siêu thị, các cửa hàng thực phẩm để mua đồ ăn về chế biến tại nhà...

Vai trò của tiết kiệm:

+ Rèn luyện phẩm chất quý giá của dân tộc ta

+ Giúp ta có thể để dành được nhiều khoản chi tiêu

+ Giúp ta biết cách cân bằng công việc hằng ngày

...

Phương pháp tiết kiệm:

+ Lập quỹ chi tiêu hàng tháng

+ Cắt giảm các khoản chi không cần thiết

+ Dành ít thời gian để sử dụng vào việc không cần thiết

...

KB: Khẳng định lại vấn đề

_mingnguyet.hoc24_

28 tháng 8 2021

Giúp e với ạ 🥰🥰

28 tháng 8 2021

Giúp e lm bài này với ạ

19 tháng 2 2022

Tham Khảo 

 Mỗi con người đều có giá trị tốt đẹp riêng và hãy phát huy những giá trị đó để cống hiến cho cuộc đời . Giá trị của bản thân là những điều cốt yếu tạo nên mỗi con người bao gồm ngoại hình, tính cách, cá tính, nhân phẩm, ý chí. Mỗi con người đều có những đặc điểm và giá trị khác nhau tạo nên dấu ấn riêng biệt của người đó. Nhờ có những giá trị riêng biệt của bản thân mà con người có những khả năng khác nhau, tư duy khác nhau tạo nên sự đa dạng cho cuộc sống, cho xã hội. Xã hội phát triển là nhờ vào những giá trị riêng biệt của nhiều cá nhân tạo thành. Nếu con người không có những giá trị riêng biệt, xã hội sẽ bão hòa, không có những sự phong phú, đa dạng ngành nghề,… và dần dần xã hội mất đi niềm vui, con người sẽ biến thành những chiếc máy. Chính vì thế, mỗi người cần phải tự nhận biết được những giá trị riêng biệt của bản thân để phát triển mình và tìm cho mình hướng đi thích hợp nhất.

Tuy nhiên, trong cuộc sống vẫn còn có những người không nhận biết được những giá trị của mình mà chỉ nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ, của người khác, sống cuộc sống không vui không buồn. Lại có những người quá tự cao tự đại, ảo tưởng về giá trị của bản thân mình cho mình là hơn người,… những người này đáng bị thẳng thắn phê phán.

Mỗi người có cá tính, một giá trị bản thân khác nhau. Không một ai là hoàn hảo, nhưng khi ta biết cố gắng hoàn thiện bản thân và vươn lên phía trước, chúng ta sẽ đạt được những thành quả xứng đáng với công sức bỏ ra.

28 tháng 11 2021

 Tham khảo.

Tiếp theo niềm cảm hứng say sưa, bài ca lao động vẫn vang lên khỏe khoắn, ngợi ca cảnh đánh cá trên biển, dưới trời trăng sao. Tác giả đã sáng tạo nên những hình ảnh tuyệt đẹp:
“ Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Ra đậu dặm xa dò bụng biển,
Dàn đan thế trận lới vây giăng.”
Tác giả đã sáng tạo khi sử dụng hình ảnh nói quá: đoàn thuyền đánh cá như đi trong sự vây bọc, nâng đỡ của thiên nhiên. Gió – người bạn thân thiết của con người – lái con thuyền ra khơi. Gió thổi phồng căng cánh buồm như vầng trăng khuyết, rồi mây cũng như cao hơn, thoáng đãng hơn,… Tất cả được nhìn từ cặp mắt của những người dân lao động đã dành được quyền làm chủ biển trời quê hương. Cảnh kì vĩ, lớn lao, phóng khoáng bởi con người sảng khoái, tự do. Trong mối quan hệ giao hòa, thiên nhiên càng huy hoàng, lớn lao bao nhiêu thì càng tôn vẻ đẹp con người lên bấy nhiêu. Tầm vóc của họ vụt cao lên, sánh ngang với biển trời vũ trụ, Động từ “ lướt” cho thấy đoàn thuyền chạy rất nhanh trên mặt biển, càng chứng tỏ khí thế phơi phới của người dân làng chài.

28 tháng 11 2021

Tiếp theo niềm cảm hứng say sưa, bài ca lao động vẫn vang lên khỏe khoắn, ngợi ca cảnh đánh cá trên biển, dưới trời trăng sao. Tác giả đã sáng tạo nên những hình ảnh tuyệt đẹp:
“ Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Ra đậu dặm xa dò bụng biển,
Dàn đan thế trận lới vây giăng.”
Tác giả đã sáng tạo khi sử dụng hình ảnh nói quá: đoàn thuyền đánh cá như đi trong sự vây bọc, nâng đỡ của thiên nhiên. Gió – người bạn thân thiết của con người – lái con thuyền ra khơi. Gió thổi phồng căng cánh buồm như vầng trăng khuyết, rồi mây cũng như cao hơn, thoáng đãng hơn,… Tất cả được nhìn từ cặp mắt của những người dân lao động đã dành được quyền làm chủ biển trời quê hương. Cảnh kì vĩ, lớn lao, phóng khoáng bởi con người sảng khoái, tự do. Trong mối quan hệ giao hòa, thiên nhiên càng huy hoàng, lớn lao bao nhiêu thì càng tôn vẻ đẹp con người lên bấy nhiêu. Tầm vóc của họ vụt cao lên, sánh ngang với biển trời vũ trụ, Động từ “ lướt” cho thấy đoàn thuyền chạy rất nhanh trên mặt biển, càng chứng tỏ khí thế phơi phới của người dân làng chài.

9 tháng 6 2021
#TK: Bài thơ mùa xuân nho nhỏ được xem như là bức di thư cuối cùng mà nhà thơ Thanh Hải dành tặng riêng cho đất nước bởi vậy từng câu từng từ ngữ trong bài thơ đều rất đậm đà và sâu sắc. Bài thơ được xem như là những ước nguyện của bản thân ông viết và ca ngợi vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên đất trời cao đẹp. Đặc biệt là ở khổ thơ đầu, mùa xuân trong ta dần dần hiện ra rất rõ, bằng hình ảnh của làn nước mát lạnh trong xanh, cây hoa đang vươn lên từ mầm sống nhỏ bé, cảnh con chim chiền chiện hót vang trời. Chính cái khung cảnh mùa xuân kì diệu ấy đã khiến cho nhà thơ phải rung động và không thể nào dấu kín mãi tình yêu thiên nhiên tươi đẹp và đặc sắc của mình được. 
9 tháng 6 2021

Tham khảo nha em:

Một chiếc lá rụng có linh hồn riêng, một tâm tình riêng, một cảm giác riêng. Có chiếc lá tựa như mũi tên nhọn, từ cành cây rơi cắm phập xuống đất như cho xong chuyện, cho xong một đời lạnh lùng thản nhiên, không thương tiếc, không do dự vẩn vơ. Có chiếc lá như con chim bị lảo đảo mấy vòng trên không rồi cố gượng ngoi đầu lên, hay giữ thăng bằng cho tận tới cái giây nằm phơi trên mặt đất. Có chiếc lá nhẹ nhàng khoan khoái đùa bỡn, hay múa may với làn gió thoảng như thầm bảo rằng vẻ đẹp của vạn vật chỉ ở hiện tại: cả thời quá khứ dài dằng dặc của chiếc lá trên cành cây không bằng một vài giây bay lượn, nếu sự bay lượn ấy có vẻ đẹp nên thơ. Có chiếc lá như sợ hãi, ngần ngại rụt rè, rồi như gần tới mặt đất, còn cất mình muốn bay trở lại cành. Có chiếc lá đầy âu yếm rơi bám vào một bông hoa thơm, hay đến mơn trớn một ngọn cỏ xanh mềm mại.