K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 6 2021
#TK: Bài thơ mùa xuân nho nhỏ được xem như là bức di thư cuối cùng mà nhà thơ Thanh Hải dành tặng riêng cho đất nước bởi vậy từng câu từng từ ngữ trong bài thơ đều rất đậm đà và sâu sắc. Bài thơ được xem như là những ước nguyện của bản thân ông viết và ca ngợi vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên đất trời cao đẹp. Đặc biệt là ở khổ thơ đầu, mùa xuân trong ta dần dần hiện ra rất rõ, bằng hình ảnh của làn nước mát lạnh trong xanh, cây hoa đang vươn lên từ mầm sống nhỏ bé, cảnh con chim chiền chiện hót vang trời. Chính cái khung cảnh mùa xuân kì diệu ấy đã khiến cho nhà thơ phải rung động và không thể nào dấu kín mãi tình yêu thiên nhiên tươi đẹp và đặc sắc của mình được. 
9 tháng 6 2021

Tham khảo nha em:

Một chiếc lá rụng có linh hồn riêng, một tâm tình riêng, một cảm giác riêng. Có chiếc lá tựa như mũi tên nhọn, từ cành cây rơi cắm phập xuống đất như cho xong chuyện, cho xong một đời lạnh lùng thản nhiên, không thương tiếc, không do dự vẩn vơ. Có chiếc lá như con chim bị lảo đảo mấy vòng trên không rồi cố gượng ngoi đầu lên, hay giữ thăng bằng cho tận tới cái giây nằm phơi trên mặt đất. Có chiếc lá nhẹ nhàng khoan khoái đùa bỡn, hay múa may với làn gió thoảng như thầm bảo rằng vẻ đẹp của vạn vật chỉ ở hiện tại: cả thời quá khứ dài dằng dặc của chiếc lá trên cành cây không bằng một vài giây bay lượn, nếu sự bay lượn ấy có vẻ đẹp nên thơ. Có chiếc lá như sợ hãi, ngần ngại rụt rè, rồi như gần tới mặt đất, còn cất mình muốn bay trở lại cành. Có chiếc lá đầy âu yếm rơi bám vào một bông hoa thơm, hay đến mơn trớn một ngọn cỏ xanh mềm mại.