Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê hương em không trù phú, giàu có nhưng luôn yên ả, thanh bình với những khung cảnh quen thuộc mà rực rỡ, tươi đẹp.Trời tờ mờ sáng. Màn sương giăng mắc nơi đầu thôn ngõ xóm. Sương đọng lại trên những vòm lá xanh, long lanh như hạt ngọc. Trên trời từng vệt sao li ti vẫn tỏa sáng lấp lánh. Thỉnh thoảng có cơn gió nhẹ thổi qua lay động cả hàng tre đầu làng. Tiếng xào xạc, vi vu như tấu lên bản hòa ca ca ngợi vẻ đẹp của quê hương. Xa xa, vẫn thấy thấp thoáng ánh đèn vàng mờ ảo chưa tắt trong chiếc chòi nhỏ ven sông. Đâu đây đã nghe thấy tiếng gà gáy “Ò...ó…o” gọi mọi người thức dậy, chào đón một ngày mới. Bà em hay bảo, gà có tính hiếu thắng. Trong xóm, chỉ cần có một con cất tiếng gáy là tất cả các con còn lại đồng loạt gáy theo. Chúng cứ gân cổ lên mà gáy, vỗ cánh phành phạch để khoe chất giọng nội lực của mình. Người dân trên quê hương em vốn hay lam hay làm, cần cù, chịu khó, nên trời chưa sáng hẳn mà các bác, các cô, các dì đã thức dậy. Người vác cuốc ra đồng, người quẩy gánh hàng rong ra chợ bán. Tiếng cười nói rôm rả, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe kéo lộc cộc, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng. Nhịp sống cứ thế chậm trôi, làm nên bản sắc quê hương Việt Nam.
Hồ Chi Minh sinh năm 1980 mất năm 1969. Người cả đời vì nước vì dân cho tất cả dành tặng cho nhân dân. Trong buổi nói chuyện tại buổi lễ khai mạc trường Đại học nhân dân Việt Nam năm 1955 Người nói:"Nhiệm vụ của thanh niên không phải là đòi hỏi nước nhà đã cho mình những gì, mà phải tự hỏi mình đã làm gì cho nước nhà? Mình phải làm thế nào cho ích nước, lợi nhà nhiều hơn? Mình đã vì lợi ích nước nhà mà hy sinh, phấn đấu đến chừng nào?..."Hồ Chí Minh đã mang lại chỗ nước nhà kho tàng muôn vàn điều hay.Có người nói:Bác đã ra đi rồi. Không! Bác vẫn sống,sống mãi trong lòng chúng ta là điểm sáng mãi trên bầu trời muôn ngàn tinh tú kia.. Ôi bác hồ là niềm tự hào của dân tộc ta!
Từ thơ trích dẫn ra bài hát mà bạn!
Nếu bn ko trả lời thì đừng đặt câu hỏi linh tinh nhé!
Ôi! Hoa phượng nở thật đẹp, báo hiệu một mùa hè nữa lại đến. Từng chùm hoa phượng đỏ thắm, rực rỡ như những chiếc khăn quàng trên vai người học trò đẹp biết mấy. Mùa hè đến cũng là lúc tôi phải chia tay thầy cô, bạn bè- những người đã gắn bó, yêu thương tôi suốt những năm tháng còn ở trong trường. Trong lòng tôi lại cảm thấy bâng khuâng, xao xuyến đến khó tả. Tôi sẽ nhớ ngôi trường này nhiều. Nhớ người bạn tri ân, tri kỉ của tôi - cây phượng. Từng cánh phượng rơi lả tả trên sân, tạo thành một màn mưa hoa tuyệt đẹp đến say đắm lòng người. Mùa hè tới cũng là lúc những chuyến du lịch đi xuyên vịnh bắt đầu. Những vùng đất mới, những người bạn mới lại vui vẻ, quây quần bên nhau. Thật thích! Những điều bổ ích mà mùa hè sẽ đem đến cho chúng ta. Ôi! Tôi mong đến dịp nghỉ hè quá, rồi qua hè tôi sẽ kể cho các bạn của tôi nghe về những điều mình học được sau chuyến đi đó. Mùa hè - mùa của hạnh phúc, vui vẻ, đầy những điều hay mà tôi cần học hỏi.
Ko giỏi văn , viết tạm thoy
Mùa hè là mùa mà ai cx thích . Nói đúng hơn nó là lúc học sinh nghỉ hè . Nó là mùa kết thúc 1 năm học đầy vất vả của các bạn học sinh
Nên em rất thích mùa hè