K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Truyện kinh dị đầu tay của Rina

Thân mến :Xin gửi lời chào đến các TV trên Hoc24h (Em xin mấy CTV cho em up truyện nha )Em xin tự giới thiệu về bản thân mình. Em 2k8. Tuổi đời trẻ nên còn nhiều sai sót, mong anh chị bỏ qua :))Thôi, không vòng vo nữa, em xin được phép bật mode Nguyễn Ngọc Ngạn đây :)))

Người ta nói Thành phố về đêm là lúc tràn đầy sức sống nhất, nhưng đấy chỉ là một số nơi đặc biệt thôi. Ở khu tập thể hay một góc phố nào đó trên Shirima, người ta đã nhốt trẻ em, đóng cửa kín mít rồi. Chỉ vài ba quán ăn khuya mở thôi, bởi vậy khi đi qua đó, người ta có cảm giác ớn lạnh đến rùng mình...

Meitan là giáo viên Tiếng Anh của Học viện Scrina. Cô mới tốt nghiệp Đại học nên chỉ khoảng 23, 24 tuổi thôi. Cô ghét nhất là khi mấy gã đàn ông háo sắc cứ luẩn quẩn bên cô suốt ngày, cũng không thích cho chúng vào trong nhà, cảm giác hôi hám đến khó chịu.

Một buổi xế chiều nọ, khi cả lớp đã hớn hở lũ lượt kéo nhau về nhà, cô vẫn còn lúi húi với chồng giấy kiểm tra của bọn trẻ. Phải rồi, mai là ngày trả bài cho chúng nó ... Gấp lắm...

-C...Cô ơi....

Meitan giật mình ngước lên. Hóa ra đó là Shingabu- nam sinh lớp 2A1 (học sinh năm 2 ). Meitan nghĩ ngợi :''Đã hơn sáu giờ rồi, nó ở đây làm gì chứ ?''Cô cười gượng gạo với anh ta :

-E..Em cần gì nào ?

-C..Chuyện này thì khó nói lắm cô...-Shingabu nói tiếp- Hôm nay bố mẹ em đi công tác xa, nên em ở nhà một mình, nhưng em sợ ma lắm... Hay cô cho em sang ngủ cùng tối nay được không...

Meitan giật sững người ''Thằng quỷ nhỏ này định làm gì mình đây ?''Nhưng không thể lộ ra là mình đang sợ nó, mà càng không thể từ chối lời cầu khẩn đáng thương đó. Meitan đành phải dắt nó về khu chung cư cũ kĩ chật chội của mình, mới là sinh viên ra trường mà, làm gì có tiền mà thuê cái rẻ hơn. Meitan mặt đỏ tía tai, lo lắng cậu sinh viên sẽ trêu chọc mình. Nhưng không hề có điều đó xảy ra, trái lại cậu còn tỏ ra thích thú và khen ngợi kiến trúc căn nhà...

Meitan ngại ngùng chỉ :''Nhà cô không có hai cái giường, nên tối nay em ngủ tạm bằng mền nha .''Cậu ta gật gù tỏ vẻ đồng ý.

Đêm đó, Meitan cứ trằn trọc mãi mà không ngủ yên, cô chỉ sợ thằng cha đó làm chuyện gì đồi bại với mình (Cho phép mình cười đoạn này :)))

Một canh..

Hai canh..

Ba canh..

Đồng hồ đã điểm số 12 giờ, cậu sinh viên vẫn đang say giấc nồng. Meitan cảm thấy nhẹ nhõm thêm phần nào. Cô cảm thấy mệt mỏi vì những chuyện xảy ra vào hôm nay liền lăn raq ngủ lúc nào không hay...

-Cô ơi...Cô !

Meitan giật mình ngồi dậy giụi mắt, cô bực mình nhìn Shingabu :''Thằng loz này muốn gì nữa đây ?"

-E..Em đói quá...Cô đi mua đồ ăn với em được không ạ ?

Meitan nói trong mệt mỏi, hai con mắt lờ đờ, thâm quầng lại :

-Để mai đi, cô đang buồn ngủ lắm, em không để cho cô yên à ?

-Đi cô! Bụng em đang réo lên sùng sục đây này...

Không còn cách nào, cô đành dẫn thằng quỷ nhỏ đi tìm quán ăn khuya nào đó rồi cho nó ăn tạm. Con đường ướt đẫm ánh trăng thanh, xung quanh nhà nhà đều tối om, chỉ có vài quán là đang sáng đèn, trời hiu hiu lạnh, gió vi vu thổi qua làm Meitan ớn lạnh, chó mèo thi nhau sủa thêm phần u ám. Chỉ mỗi Shingabu là thản nhiên đi mà không thèm để ý xung quanh. Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên.

-Alô...Khuya rồi mà cô đi đâu vậy? Cô có biết em đang tìm cô khắp xóm không? Tỉnh dậy mà không thấy cô đâu...Em tưởng cô đang trốn em rồi chết giấc ở đâu chứ ?-Shingabu hốt hoảng kể lể.

-Em dậy sớm rồi bắt cô đi mua đồ ăn trong đêm khuya khoắt thế này còn nói ai chứ? -Meitan gắt gỏng trả lời .

Shingabu bỗng nhiên tái xanh mặt, lắp bắp nói không ra hơi :

Cô đang gặp nguy hiểm đó! Chạy ngay đi ! Cô...

Meitan sững mình hiểu ra mọi chuyện. Cô run rẩy quay đầu lại và...

LET ME KILL YOU...

Một tiếng hét vang lên dữ dội. Mùi tanh của máu bay ra xa, quyện với ánh trăng thanh và sương mù....Điện thoại vẫn chưa tắt...

-Cô ơi..Cô còn ở đấy không ?...Cô...trả lời em đi ...

~HẾT~

1

ღ нồиɢ☓ℓαм☓(☓тєαм☓ѕσиɢ☓иɢư☓) ︵²ᵏ⁹ chưa được ok vào điểm nào vậy ạ ?

Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh...
Đọc tiếp
Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh ra ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông và là một nhà văn đam mỹ nổi tiếng trên mạng Trung Quốc với 2 bút danh là "Nam Khang" và "Bạch Khởi. Vào ngày 9/3/2008, cư dân mạng nước này vô cùng bàng hoàng khi hay tin thi thể anh được tìm thấy ở sông Tương Giang, Hồ Nam. Chàng trai ấy đã tự kết thúc cuộc đời mình khi chỉ mới 28 tuổi để lại sự tiếc thương cho biết bao người và hé lộ một câu chuyện tình buồn đầy day dứt phía sau.Nguyện bên người dài lâuNăm 1999, Nam Khang rời quê nhà Nội Mông đến thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam học tập. Tại đây, chàng trai phương bắc đã gặp và nảy sinh tình cảm với người bạn cùng phòng kí túc xá gọi là "Trương tiên sinh" - người đã mang đến tình yêu và cũng là kẻ gây ra nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời Nam Khang. Mặc dù ngay từ phút giây hai ánh mắt chạm nhau, họ đã cảm thấy có chút rung động với đối phương nhưng ngại ngùng không dám thổ lộ. Đặc biệt là vào thời điểm đó, xã hội vẫn còn nhiều định kiến và cấm cản, khiến họ không chỉ lo ngại ánh nhìn của người đời mà còn không dám thừa nhận chính giới tính thật của bản thân, chỉ có thể chôn chặt những xúc cảm thầm kín đó vào sâu tận đáy lòng.Đến mùa xuân năm 2000, trong thời gian quan hệ giữa hai người vẫn còn "mập mờ", Nam Khang cũng đã thử tránh né người ấy một thời gian rồi có bạn gái, nhưng không lâu sau đã nhanh chóng chia tay. Phải đến năm 2002, năm cuối Đại học, hai người đã quyết định không tiếp tục đè nén tình cảm của bản thân thêm nữa, Nam Khang và người ấy chính thức trở thành người yêu của nhau, anh cũng âu yếm gọi bạn trai mình là "ông xã".Trong cuốn Phù Sinh Lục Ký Nam Khang đã kể lại những năm tháng thanh xuân này bằng những câu văn ngọt ngào và tràn đây tình cảm nhất. "Ông xã" xuất hiện dày đặc trong những trang sách, thể hiện được tình yêu vô bờ bến mà chàng trai trẻ dành cho người mình thương. Nam Khang từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác xuất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".Họ cứ bình yên bên nhau như thế suốt từ năm 2002 - 2006, đến sau khi tốt nghiệp đại học, Nam Khang và bạn trai chuyển đến sống chung với nhau tại một căn nhà trọ gần trường cũ. Ngoài mặt, mọi người vẫn nghĩ họ chỉ là những người bạn thân đơn thuần như trước đây, mà không hề hay biết rằng bên trong tim họ, tình cảm dành cho đối phương cứ sâu sắc từng chút, từng chút một đến khắc cốt ghi tâm.Niềm hạnh phúc "trộm" về được cũng phải đến ngày hoàn trảCứ ngỡ hạnh phúc sẽ kéo dài mãi, khi Nam Khang gặp được người mà mình yêu bằng cả trái tim ở những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người. Từ 19 tuổi đến 26 tuổi, bảy năm thanh xuân chỉ dành hết những gì chân thành, trân quý nhất cho riêng một người con trai, để rồi nhận lại một lời thông báo rằng chúng ta không thể bên nhau được nữa, anh phải lấy vợ rồi.Ngày 1/1/2006 có lẽ chính là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của Nam Khang, người ấy đã không thể vì tình yêu mà vượt qua những khó khăn, ngăn cấm của gia đình và xã hội. Sau khi "ông xã" đã trở thành "ông xã" của người khác, Nam Khang viết cuốn tuỳ bút: Em đợi anh đến năm 35 tuổi; như mộtlời tựa hứa với lòng rằng sẽ cho mối tình này một kỳ hạn, nếu người ấy muốn quay về, anh sẽ vẫn luôn ở đây. Cũng vào thời điểm đó, phong cách viết của Nam Khang bắt đầu trở nên ảm đạm hơn với những dòng chữ ngập tràn nỗi u uất. Người ta cho rằng sự bế tắc trong tình yêu suốt thời gian dài đã khiến anh mắc bệnh trầm cảm."Chỉ còn nửa tháng nữa là anh ấy kết hôn rồi. Anh cũng đã dọn ra ngoài 1 tuần. Kể từ đó, chúng tôi không còn gặp lại nhau, anh cũng không trả lời tin nhắn của tôi, không biết lúc nhìn thấy những dòng chữ trên điện thoại anh sẽ có suy nghĩ gì? Chuyện đến nước này, tôi cũng không oán trách ai cả. Bởi tôi đã sớm nhận ra và tự an ủi mình với ý nghĩ "được ngày nào hay ngày ấy". Tất cả những hạnh phúc và vui vẻ bấy lâu nay đều là tôi "trộm" về được, bây giờ cũng đã đến lúc phải hoàn trả rồi". Hẳn anh đã viết những dòng chất chứa tâm sự này trong những đêm cô đơn ở căn phòng trọ. Khi xung quanh chỉ là 4 bức tường hoà lẫn trong màn đêm tối đen như mực, mà người từng nắm tay cùng mình vượt qua gần cả thập kỷ đã cất bước ra đi và không bao giờ còn quay trở lại nữa."Khi một người đang nâng chén mừng tân hônLại có người trầm mình dưới sông lạnh lẽo".Có người nói, khi nỗi đau đạt đến tận cùng, người ta sẽ không còn thấy đau đớn. Nhưng mấy ai vượt qua được quãng thời gian dày vò, nhớ quay quắt một người từng là của mình nay đã ở bên cạnh người khác. Những đêm ngồi một mình viết nên những dòng văn bi thương, Nam Khang lại nghĩ về quãng thời gian anh và người ấy vẫn còn mặn nồng. Họ sống với nhau như những đôi tình nhân thực thụ, nhưng lại chưa từng dũng cảm thốt lên một lời: "Anh yêu em" hay là "em yêu anh".Kể từ khi người mình yêu thương rời đi, Nam Khang bắt đầu chống chọi với những cơn mất ngủ kéo dài từ ngày này qua ngày khác. Có những khi vừa chợp mắt, lại nghe thấy đâu đây giọng nói thân quen rồi choàng tỉnh dậy, nhận ra bản thân chỉ có một mình rồi cứ nhìn trân trân vào khoảng không vô định cho đến tận trời sáng.đ Nỗi nhớ gặm nhấm tâm hồn chàng trai trẻ như vết thương bị nhiễm trùng, gây ra những cơn đau dai dẳng mà không biết đến bao giờ mới chịu liền lại.Ngày 9/3/2008, sau khi liên lạc lần cuối cùng với một người bạn, không ai còn gặp lại Nam Khang nữa. Cho đến 15 ngày sau, vào ngày 27/3, người ta tìm thấy thi thể anh trên dòng sông Tương Giang thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Năm ấy, anh vừa tròn 28 tuổi.Đã từng hứa sẽ đợi người ấy đến tuổi 35, nhưng chàng trai tài hoa bạc mệnh ấy quyết định gieo mình xuống sông tự vẫn, để những dòng nước cuốn trôi hết mọi ưu phiền, rửa sạch những nỗi đau mà người khác đã gây ra cho anh. Nam Khang mãi mãi là chàng trai ở tuổi 28, luôn mang một trái tim si tình dành hết tất cả những gì chân thành, tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Vì không bao giờ đến được tuổi 35, nên Nam Khang sẽ vẫn luôn chờ người ấy.Nam Khang tự vẫn không phải do cảm xúc nhất thời, anh đã từng đợi, đợi sau 2 năm trời kể từ khi người ấy bước vào lễ đường đặt nụ hôn trên môi cô dâu. Khi những cặp đôi nắm tay nhau nói cười trên phố, là lúc Nam Khang phải gồng mình chiến đấu với căn bệnh trầm cảm và những khúc mắc rối bời không cách nào tháo gỡ. Anh xóa số liên lạc của tất cả bạn bè trong điện thoại, chỉ giữ số của gia đình, rồi buông mình phiêu bạt trên dòng sông Tương Giang như để thực hiện chuyến đi cuối cùng của cuộc đời.Người đã đi rồi, đừng đợi nữa Đã 12 năm trôi qua kể từ khi người con trai ấy tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời đầy đau khổ của mình. Mỗi năm trôi qua, người hâm mộ vẫn luôn nhớ đến lời hẹn thề đến năm 35 tuổi. Nếu Nam Khang vẫn còn, liệu anh có tiếp tục chờ đợi người đã cất bước ra khỏi cuộc đời mình vội vã, chẳng còn chút luyến lưu? Có người hâm mộ đã nói, họ ước một lần được đi dạo bên bờ sông Tương Giang, gió xuân tháng 3 nhè nhẹ thổi và nhớ về chuyện tình buồn ấy. Ai thương ai, chờ ai cũng chỉ còn là chuyện quá khứ, tất cả mọi người đều đã già đi, chỉ có tuổi thanh xuân của Nam Khang là còn mãi. các bạn có thể đọc cuốn tuỳ bút: ' Em đợi anh đến năm 35 tuổi 'của anh .Nếu bạn thật sự đọc tác phẩm này một cách nghiêm túc, đọc toàn bộ một cách chân thành và nghiền ngẫm rồi chợt thấy xót xa , thấy thương cảm . Bạn đã tìm hiểu về anh , thấy buồn vì anh , buồn cho chuyện tình của anh thì bài hát này sẽ là món quà tốt nhất dành cho bạn: https://www.youtube.com/watch?v=HMsDv0KivmY ------------------------------ 9/3 là tròn 12 năm anh mất. dù có là 2008 - 2020hay năm nào đó, thì anh cũng vẫn là 28 tuổi - độ tuổi thanh xuân rực rỡ của một kiếp người. nguồn :VNreview đôi lời muốn nói :Nếu cuộc đời, có 2 lần ngoảnh lại Nguyện dùng một lần cho tình duyên. Nếu cuộc đời là vạn kiếp bi thương Thì xin dùng một nửa hóa thành cát bụi .Nếu cuộc đời là vạn ngàn xót xa Nguyện dùng thứ tha để khép lại nỗi buồn .Nếu cuộc đời là vầng trăng sáng Xin hãy chừa lại góc khuất để chứa nỗi buồn của anh.Chúc anh kiếp sau bình an Ảnh phía bên dưới
1
29 tháng 2 2020

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và văn bản

Trong hình ảnh có thể có: thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: 1 người

Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật và văn bản

Nguồn: Tâm Sự Tuổi Buê Đuê - Bài viết Từ giờ đăng 1 bài dài với nội dung đứng đắn và 1 bài ngắn với nội dung xàm xí nhé ! #TSTBĐCFS510 hi xin chào cả nhà mình, em xin viết post để bốc phốt thằng chồng của em. Năm nay em mới 17t thôi, nó hứa với em là đợi em tới đủ 18t thì mới xơi em, nhưng mọi người biết đó nói thì dễ hơn làm nhiều, đợt valentine nó tặng quà cho em rồi dụ em về nhà nó chơi rồi xơi...
Đọc tiếp

Nguồn: Tâm Sự Tuổi Buê Đuê - Bài viết

Từ giờ đăng 1 bài dài với nội dung đứng đắn và 1 bài ngắn với nội dung xàm xí nhé !

#TSTBĐCFS510
hi xin chào cả nhà mình, em xin viết post để bốc phốt thằng chồng của em. Năm nay em mới 17t thôi, nó hứa với em là đợi em tới đủ 18t thì mới xơi em, nhưng mọi người biết đó nói thì dễ hơn làm nhiều, đợt valentine nó tặng quà cho em rồi dụ em về nhà nó chơi rồi xơi em luôn. Mà điều đáng nói là nó cho em uống rocket nên em là người cầu xin nó chứ không phải nó cưỡng em :(( mọi người xem nó có khốn nạn không. Đêm đó em với nó quần nhau cũng được 4 hiệp thì em cũng xin nó dừng lại, rồi tụi em đi ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy đã thấy nó đè lên người em rồi bắt đầu quần thêm 2 hiệp nữa mới chịu tha cho em, em cảm thấy thật may mắn vì nó cho em uống rocket chứ không là ***** em luôn rồi huhu

#PostedbySpawn2332020

Tặng 1 bài nữa nè:

#TSTBĐCFS511
Em lên đây muốn nhờ các anh chị cho em cách giải quyết cái vấn đề nan giải này hộ e vì e bí quá rồi . Chả là e là gay mà còn đang độ tuổi đi học ý do môi trường hẹp nên cũng chẳng có ai cùng tâm trạng chia sẻ cả. Là gay hay les hay bisexual thì chắc ai cũng có lần thích nhầm phải straight rồi phải không ạ hoặc không có ( nhiều trường hợp ) mà trường hợp của e nó hãm thôi rồi ấy ạ, một lần thì không sao mà e nó phải ba lần . Lần đầu là bị phát hiện khi hai con bạn mất dạy của e nó kể “một số bạn của nó “ biết, thế là cả trường biết, xong e tưởng nó chìm vào dĩ vãng rồi thì một thằng nào đó lại đào bới quá khứ của em lên và chuyện nó lại rộ lên tạm gọi bạn này là Q , em với bạn này xong vụ này cũng chả nói năng gì nữa ( từng là bạn ý ạ mà sau này đổi lớp nó mới rộ lên nên cũng không giải thích đc ) xong sau này bạn này có bạn gái ( lúc này e hết dính líu với bạn ý rồi ạ ) bạn gái bạn ấy với cả cái lớp của hai bạn ý nhìn e với kiểu kỳ thị xong nói e này nọ mà e không còn dính líu với bạn kia nữa ý ạ, mà em cũng không quan tâm mấy nên để kệ . Trường hợp thứ hai nó còn hãm hơn ạ vì e thích một thằng cùng lớp :((( lúc đầu e ghét nó luôn ý ạ nhưng mà nó cứ thả thính ( thế mới hãm ạ mà nó có thích e đâu mang tính chất trêu đùa ) đúng hơn là thả bả sau này em tỏ tình với nó thì nó nói thản nhiên : “ tao nghĩ t với m chỉ nên làm bạn thôi “ ( em chết lặng luôn cứ nghĩ nó cũng thích e ) xong lúc về e khóc nhiều dã man . Xong này e định thôi nhưng nó lại mặt dày rủ e đi chơi , e vui lắm nên cũng đồng ý . Mà không chỉ một lần mà nhiều lần ạ sau này nó còn rủ bạn nó đi cơ ạ mà tiền toàn e chi ( ngu không cơ chứ ạ ) tặng nó một đống quà xong tiền góp đc cũng chi hết cho nó ( lúc đấy e cũng nghĩ đơn giản mưa dầm thấm lâu nó sẽ đáp lại tình cảm cho mình thôi ) nhưng không ạ nó còn hãm như này cơ, một lần e tình cờ vô net gặp nó , nó lôi 1 triệu ra bao bạn như đúng rồi mà lúc trc nó nói với e rằng nó không có nên em trả đi ( mấy lần đi trc kia ý ạ ) xong đó nó làm em đau ***** ra ý nó kể với lũ bạn nó rằng có thích con H ( bạn thân e vâng bạn thân ý ạ mà nó biết e vẫn thích nó) xong một thằng kể lại với em . Em như vỡ vụn luôn ý mà lần nào đi nó cũng chủ động rủ em đi trc . Nhưng em vẫn ngu vẫn thích nó vẫn đi chơi với nó xong nó kiểu như khiêu khích e á sau khi thích con bạn thân e nó lại thích thêm hai bạn khác nữa cũng chơi với e :))) . Con bạn thân e thì cũng không đồng ý với nó đâu nhưng mà nó cứ sát vào con bạn e như đúng rồi á . Sau này thì nó thích con M ( một trong hai bạn trên ) do bạn M không đồng ý và do bạn M dính drama nên nó bỏ bạn M . Sau này thì có bạn N tỏ tình và đoán xem ạ nó đồng ý ngay ( em không trách bạn N vì lúc đấy em nói dối là e hết thích nó rồi nhưng mà thằng này nó vẫn biết e thích nó) trong lúc đó nó vẫn mặt dày trêu e xong này hết thích rồi thì nó lôi chuyện cũ của e với nó ra kể :)) tổng cộng các lần đi chơi của em với nó hết hơn 5 triệu ( với một số anh chị thì nó có thể không nhiều nhưng mà với độ tuổi của em nó là quá nhiều bao gồm tiền ăn sáng , tiêu vặt , thậm chí đi trộm ) liệt kê lại chỉ để cho thấy sự ngu loz của e . Xong đến bạn thứ ba gọi tạm là P cũng như bạn thứ nhất nhưng mà vì bạn này nổi tiếng lắm nên xong khi bạn ấy biết bạn ấy gom cả trường đến trc lớp e trêu chọc e, các anh chị cũng biết kết quả sau này rồi đấy ạ cả trc nhiều e như người ngoài hành tinh sau này bạn này có bạn gái ( lần thứ nhất vớ ngay phải con bạn em vẫn chơi từ hồi cấp 1 tới giờ vâng em không ngờ luôn) lần thứ hai ( sau khi chia tay bạn kia ) bạn gái mới của bạn ấy và lớp kia cứ thấy e là nói đủ thứ . Giờ thì gần như cả cái trường cứ nhìn thấy em là nói đủ thứ . Đến trường e cứ sợ ý chỉ dám ở lớp hay trốn trong thư viện hay tầng thượng thôi . Các anh chị cho em kinh nghiệm vượt qua tự ti cái ạ :(( . Bài này rất dài em mong admin duyệt và cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc ạ . Em xin chào và tạm biệt . T
#PostedbySpawn2432020

5
26 tháng 3 2020

limdim

26 tháng 3 2020

YAME_Team đọc mỏi mắt lắm,nhưng cuối cùng mik cũng đọc xong

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không? Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc. Thường thì những đêm muộn mùa đông là khoảng thời gian buồn nhất. Mọi thứ đen đậm như cốc cà phê không...
Đọc tiếp
Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?







Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Thường thì những đêm muộn mùa đông là khoảng thời gian buồn nhất. Mọi thứ đen đậm như cốc cà phê không đường, không sữa, pha thêm nỗi cô đơn đặc quánh và đắng ngắt. Lòng trống rỗng và chùng xuống tựa dây đàn lâu ngày không chơi mà bụi bặm, mà bâng khuâng.

Yêu thầm. Thứ tình yêu chỉ có duy nhất một người, cũng đắng như cà phê vậy. Những khoảnh khắc hồi tưởng dường như có vẻ ngọt ngào mà cứa vào lòng nhát cứa sắc bén, đến quên cả đau mà tiếp tục yêu, tiếp tục nhớ, tiếp tục thương. Dẫu là ngu ngốc khi chạy theo một người mà sao chẳng thể dừng lại được, dẫu là vô vọng vẫn cứ mải mê ngóng chờ thứ tình chẳng dành cho mình.

Ừ, yêu thầm anh. Không phải vì em chẳng đủ can đảm mà nói ra tình cảm của mình, mà vì em sợ. Em sợ anh rồi cũng sẽ rời xa em, sợ anh không hề có tình cảm với em, sợ anh đã có trong tim một hạnh phúc khác. Cứ vẽ ra hàng vạn nỗi sợ mà hù dọa chính mình, em chơi vơi không biết níu vào đâu để khỏi ngã. Tự nhủ lòng mình hãy chờ đợi, vì hạnh phúc đâu thể về trong chốc lát, ấy thế mà càng chờ càng chỉ thấy tổn thương, thấy cô đơn rủ nhau về trong từng cơn gió lạnh. Tình yêu đôi lúc thật trớ trêu. Có mấy ai hạnh phúc khi yêu thầm?+

Vậy sao em đã quá đủ tổn thương rồi vẫn chưa chịu buông ra? Và rồi nếu có buông thì liệu trái tim em có đủ sức chống chọi hay tự khắc vỡ ra thành trăm ngàn mảnh vỡ? Biết đến bao giờ em mới tìm được lối đi riêng cho chính mình hả anh, mà sao cứ dõi theo một người chẳng thuộc về mình, một người mà đến một ngày rồi cũng bỏ em đi?

Yêu thầm như thứ sức mạnh kỳ diệu của bản thân, để rồi chính nó âm thầm tự xóa đi tất thảy những niềm vui khác trên đời. Thấy đôi lứa hạnh phúc mà ghen, thấy người ta bên nhau mà tủi. Mọi chuyện luẩn quẩn đến ngột ngạt, khó chịu. Ừ thì là tình yêu, nhưng tại sao chỉ của một người mà không phải là hai.

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?

5
18 tháng 1 2018

Viết tiểu thuyết hở bạn...hihi...haha

19 tháng 1 2018

z CHI đã yêu thầm bao giờ chưa

So waooo! Sắp nghỉ hè rồi các bạn nhỉ!Mình xin đc kể 1 dramma lớp mình, và mong rằng các anh chị CTV hiểu cho và ko xóa bài của em ạ! Em xin cảm ơn. Em có trong một nhóm bn thân 4 người. Em là thành viên thứ 3 vào nhóm, nhóm tên là 4H Idol Dreaming(vì ai củng có chữ H trong tên) và có một cái group FB chung(ai cũng biết pass). Chúng em chơi thân với nhau, đến cuối năm học thì mỗi đứa có ý định tặng quà cho nhau. Thì lúc đầu,...
Đọc tiếp

So waooo! Sắp nghỉ hè rồi các bạn nhỉ!Mình xin đc kể 1 dramma lớp mình, và mong rằng các anh chị CTV hiểu cho và ko xóa bài của em ạ! Em xin cảm ơn.

Em có trong một nhóm bn thân 4 người. Em là thành viên thứ 3 vào nhóm, nhóm tên là 4H Idol Dreaming(vì ai củng có chữ H trong tên) và có một cái group FB chung(ai cũng biết pass). Chúng em chơi thân với nhau, đến cuối năm học thì mỗi đứa có ý định tặng quà cho nhau. Thì lúc đầu, mọi người nghĩ là tùy điều kiện, có nhiêu mua nhiêu, và em cũng không muốn mọi người nghĩ mình không có tiền mua quà cho bạn bè nên em cũng dành dụm từ lúc sau Tết tí. Và thi xong một tuần, em đã để dành được hơn 300k (không khoe nhé) và em đến một cái shop gần nhà vì ở đó có nhiều đồ lưu niệm, trang sức giả đẹp cũng đáng đồng tiền bát gạo. Chẳng may hôm đó shop nghỉ bán, nhưng có bán trên FB nên em vào FB shop í, em chọn xong đồ và người bán hàng nói là mai qua shop lấy. Em không rảnh nên nhờ shop ship giùm và có trả tiền là 15k trong vòng hơn 3km. Shop Ok giao hàng sáng mốt, và ship đến trường em luôn. Đến ngày đó, đợi mãi 2,3 tiếng rồi nhưng chưa giao tới, và gần trưa thì có chú kia tới đưa đồ, nói vướng nc khách hàng. Em thấy có hàng là đc rồi và đưa tiền. Vậy mà, lúc tụm lại để tặng quà, OMG tụi nó tặng nhau toàn gần 400k một người, còn em thì một đứa hơn 100k tí, còn dư 40k định bao thêm ly trà sữa thì con kia rủ đi uống Gongcha(hơn 60k/1ly), rồi con tiếp theo bao ra Gà Popeyes(hơn 200k/1 set 4 đứa), con còn lại bao tiếp đi dạo phố chơi, mua đồ ăn vặt, mua ốp đt, grab mấy chuyến(245k), sau đi chơi về hơn 6g, tụi nó mới nói bóng gió em"chẳng bù ai kia, xời có vài đồng lẻ đem ra chia bạn chia bè" Em hông ăn, hông đụng một miếng gà nào,một giọt trà sữa của tụi nó, em chỉ lấy đt ra chơi, vậy mà nói em thế đáng ko. Cuối năm rồi, mà nhóm chia rẽ nhau quá! Em phải làm sao.

Xin lỗi vì hơi dài!

0
Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :( Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha ! Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :) Truyện: A Tứ Chap 1: Lần đầu...
Đọc tiếp

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha !

Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :)

Truyện: A Tứ

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... Tứ muốn chạy ngay đi, nhưng đôi chân thì không khập khiễng nổi, nó cứng đờ lại như thể bị liệt...

~Hết Chap 1~

À mọi người đoán xem, diễn biến sẽ như thế nào? Truyện này thể loại gì? Người phụ nữ ấy là ai?

Nhớ cmt cho mình biết nha~

5
20 tháng 7 2020

I don't know

Mk chỉ là nói trc thôi để như lần trc xóa mãi mà vẫn cứ bị khôi phục mệt

20 tháng 7 2020

HAY LÉM Ạ

HÓNG CHAP 2 CỦA CJ

hello đại gia đình Hoc24! Xin tự giới thiệu tên em là...à mà thôi. Em lớp 6, 2k8. Hôm nay em sẽ mở một store về logo, tên Logo Online.Thực ra ko phải tự tay em làm mà cần một ông chú giỏi kĩ thuật số giúp đỡ. Sau đây là một số kiểu logo ( phần bình luận ạ) Các anh/ chị/ bạn thấy đấy, logo của em rất oách đúng không nào? Vậy thì hãy nhanh tay đặt hàng nha!Mỗi logo chỉ 5SP thôi ạ. Ai đặt hàng vui lòng đăng kí...
Đọc tiếp

hello đại gia đình Hoc24! Xin tự giới thiệu tên em là...à mà thôi. Em lớp 6, 2k8. Hôm nay em sẽ mở một store về logo, tên Logo Online.Thực ra ko phải tự tay em làm mà cần một ông chú giỏi kĩ thuật số giúp đỡ. Sau đây là một số kiểu logo

( phần bình luận ạ)

Các anh/ chị/ bạn thấy đấy, logo của em rất oách đúng không nào? Vậy thì hãy nhanh tay đặt hàng nha!Mỗi logo chỉ 5SP thôi ạ. Ai đặt hàng vui lòng đăng kí theo form dưới đây

Tên cho logo:

Tên phụ( nếu thích):

Hinhf trên logo banj thích( ví dụ:vương miện, trang phục, kính, hoa,...)

Hình dáng logo( tròn, vuông, nét quẹt màu,...)

Màu( đen-trắng- xám; xanh đậm-nhạt -vừa;...)

Vậy là hết rồi đó ạ. Mong được chị dâu @Đào Nguyệt Hằng

0
20 tháng 4 2020

cần gì giúp nấy

20 tháng 4 2020

Làm cho chị 1 cái logo theo yêu cầu này nhé :

- Hình chữ A viết hoa kiểu uốn lượn mềm mại nhưng không diêm dúa quá. Đuôi cua chữ A nối thêm một hình trái tim. Chữ viế có đậm nhat nhé. Màu đen cho em dễ làm. Trên đỉnh chữ có tai mèo, tai mèo kiểu như viết chữ ý. Màu đen ha. Một cái dấu gạch giống chữ kí ở dưới. Mỏng dần từ trái sang phải. Cuối cùng ghi nickname của chị ở dưới nhé ( cái này chị tự làm ) . Chơi khó em quá không ?

3 tháng 5 2020

đg r chx gặp lm s mà bt đc

3 tháng 5 2020

ÒωÓ chắc ?

SpamBlog: Những vấn đề mà CTV xóa bài là gì? Trong HOC24, em nghĩ rằng ai cũng muốn có GP, SP phải không ạ? Có SP, GP ta có thể làm CTV, chứng tỏ mình học giỏi, vân vân và mây mây khác nữa. Vậy câu hỏi mà em muốn đặt ra hôm nay là: Tại sao có nhửng cuộc thi Mĩ thuật, có mục đích rõ ràng nhưng các anh chị CTV lại xóa? Các cuộc thi ấy mục đích là so tài mắt thẫm mĩ, xem ai vẽ đẹp hơn, hay chỉ là những câu hỏi xin...
Đọc tiếp

SpamBlog: Những vấn đề mà CTV xóa bài là gì?

Trong HOC24, em nghĩ rằng ai cũng muốn có GP, SP phải không ạ? Có SP, GP ta có thể làm CTV, chứng tỏ mình học giỏi, vân vân và mây mây khác nữa. Vậy câu hỏi mà em muốn đặt ra hôm nay là: Tại sao có nhửng cuộc thi Mĩ thuật, có mục đích rõ ràng nhưng các anh chị CTV lại xóa? Các cuộc thi ấy mục đích là so tài mắt thẫm mĩ, xem ai vẽ đẹp hơn, hay chỉ là những câu hỏi xin ảnh nền, làm quen, kết bạn và các bạn có thể có cơ hội nhận được các SP, giống như câu hỏi làm quen, kết bạn thì khi nhận được SP giống như món quà đầu tiên thôi. Nếu có ý kiến là; "những câu hỏi đó chỉ giải trí, không tập trung học được","Học xong đi rồi muốn làm gì thì làm, cứ thích spam gây rối" vậy thì cần có khoảng thời gian để chúng ta thoải mái tổ chức cuộc thi đúng không ạ? Em nghĩ đó là hè, hè ta làm gì cũng được, có đi học thêm, học hè, học ôn thi vào lớp chọn, thì vẫn có thời gian lên mạng để tham gia bời vì không cần làm bài, học bài, có học thì cũng rất ít. Vậy mà hè, em thấy có rất nhiều câu hỏi xin làm quen, tổ chức thi,..VẪN BỊ XÓA. Em thật sự không hiểu nổi, nếu đem bao nhiêu lý do ra để nói các cuộc thi này không tốt, không tập trung được, không liên quan đến bài học NHƯNG liệu những câu hỏi có liên quan đến bài học có được nhiều SP không, có thật sự thú vị không. Em nghĩ rằng học trong một môi trường học thú vị, vui vẻ xen lẫn môi trường học tập chu đáo, nhiều câu hỏi hay, thì tất nhiên HS sẽ tích cực online hơn, giới thiệu bạn bè học trong HOC24 hơn, em là một ví dụ, khi em được bạn MinhKhue Nguyen giới thiệu, em nghĩ page này cũng thường thôi, nhưng khi tham gia em thấy rất vui, chờ ngày được nhận giải cuộc thi, và được tìm hiểu môi trường học tập mỗi ngày. Vậy tại sao chúng ta không kết hợp chúng lại với nhau, sẽ thành một HOC24 "lột xác thành công", một HOC24 sôi nổi các hoạt động, tích cực trả lời câu hỏi. Nếu so sánh GP và SP với nhau thì mọi người sẽ thấy GP có giá trị hơn đúng không, nhưng những thứ càng có giá trị nó càng lấn chiếm suy nghĩ của con người, rất hiếm để nhận SP nên mọi người đã giành nhau, giở thủ đoạn ra. Chúng ta chọn một cuộc sống bình thường, an nhàn, được hiêu sống nhiêu hay một cuộc sống giàu có nhưng mệt mỏi, lo âu, muội phiền rồi sẽ bị phát hiện những thủ đoạn mà chúng ta tưởng là tinh xảo ấy. Nếu các cuộc thi hay câu hỏi làm quen trong hè mà các anh chị muốn xóa, HÃY cho ý kiến và nói lý do tại sao xóa, chứ nếu bất ngờ như vậy chẳng ai hiểu gì và rất ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.

Ai đọc xong bài này, có ý kiến gì thì cứ ném gạch ném đá, muốn xóa cứ xóa. Vì cuộc sống cho ta thứ này, thì sẽ lấy của ta thứ khác mà.

10
26 tháng 5 2019

- Thật sự những cuộc thi đó nó rất nhàm chán và nó không liên quan gì đến môn Mĩ Thuật :) Mĩ Thuật là gì ? các cậu đã tự đặt câu hỏi này cho chính mình chưa ? Mình thấy mấy cậu toàn tổ chức mấy cuộc thi anime gì gì đó :v nhìn không được mắt nó cũng gây nhàm chán so với các cuộc thi vẽ tranh như này như kia,nó lại có ý nghĩa hơn và thu hút các bạn khác tham gia hơn những cuộc thi gửi ảnh đó :) Kiểu như đi xin ảnh ấy nhỉ ? :))) Với lại mình nghĩ đây là web học tập không phải là góc giải trí hay gì gì đó :v Mĩ Thuật cũng là môn học mà,...Mình thấy mấy cậu lạm dụng box Âm Nhạc với box Mĩ Thuật để spam quá ;-; cứ đăng vài cap linh tinh :v up hình linh tinh nữa..Chẳng thể hiểu nổi,mỗi lần mình sang 2 box đó là mình rất khó chịu về nó :v CTV thì thầy đã giao nhiệm vụ như thế nào thì làm như thế đó thôi cậu :) mình làm gì có quyền ngăn họ,vì họ thay GV quản lý mà.Sai thì bị phạt,spam thì bị xóa,rõ ràng vậy mà..Ai cũng nói CTV bên đây cậy quyền..bản thân mỗi người có một khuyết điểm riêng,mặc dù họ biết khuyết điểm của họ nhưng họ lại lơ nó đi :) Để rồi chỉ trích người khác :)

Cậu viết bài này dài nhỉ ? nhưng nó luyên thuyên quá.Mình nói ở đây :) rằng là mình có hơi quá tí nhưng mình hiểu sao là mình nói nấy :) Gạch đá xin nhận để xây biệt thự :)))

Hoa anh đào Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura… Ảnh minh họa. Chị Thanh xa nhớ! Giờ này ở quê nhà đất trời như được ướp hương hoa chị nhỉ? Em vẫn nhớ chị yêu nhất tháng giêng –...
Đọc tiếp

Hoa anh đào

Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura…

Ảnh minh họa.

Chị Thanh xa nhớ!

Giờ này ở quê nhà đất trời như được ướp hương hoa chị nhỉ?

Em vẫn nhớ chị yêu nhất tháng giêng – tháng của những mùa hoa đẹp dịu dàng, tinh khiết. Khi mưa Xuân giăng mắc, là xoan tím đầy ngõ, là bưởi trắng ngần nồng nàn đưa hương, là những nụ chanh chúm chím trong vườn nhà...Cũng giống như chị, em yêu tháng Giêng tự lúc nào chẳng hay để rồi từ ngày sang đây học, cứ đến mùa này, lòng lại xao xuyến.

Chị ạ,

Xứ xở mặt trời mọc những ngày này cũng rực rỡ mùa hoa anh đào hay còn gọi là Sakura. Ở bất cứ nơi đâu trên đường phố, công viên hay núi cao cũng rực rỡ sắc hồng, trắng, đỏ đẹp đến mê mẩn. Loài hoa này nở sớm nhất ở Okinawa, bắt đầu từ những ngày tháng 2 nhưng khoe sắc rực rỡ nhất phải là tháng 3 chị ạ. Những bông hoa anh đào đầu tiên nở chính là dấu hiệu báo Xuân về. Chị biết không, có hơn 50 loài hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng phớt hồng như Yamazakura đến loại hồng đậm như Oyamazakura. Rồi có cả hoa anh đào tỏa hương như Oshimazakura, Yamazakura…

Không bỏ lỡ cơ hội này để quảng bá du lịch, cũng là để giới thiệu cho du khách xa gần biết đến đất nước Nhật Bản xinh đẹp, mến khách, cứ vào mùa anh đào nở rộ người Nhật lại tổ chức lễ hội lễ hội Hanami - lễ hội chào đón mùa Xuân sau một thời gian dài lạnh giá. Rất đông du khách trong và ngoài nước tham dự, nhất là những du học sinh như bọn em. Được ngắm, chụp ảnh dưới sắc hồng rực rỡ quả không còn gì lãng mạn và đẹp hơn chị ạ.

Thời điểm này cũng là lúc người dân Nhật Bản tạm gác lại công việc để hòa mình vào các bữa tiệc. Họ cùng nhau mở tiệc ngoài trời, uống rượu sake, ăn bánh sakura, ca hát, giao lưu, trò chuyện và không quên cùng nhau ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất dưới những tán hoa anh đào nở rộ. Có một điều thú vị là trong lễ hội Hanami năm ngoái em đã được nghe một số người bạn Nhật truyền tai nhau rằng, nếu trong bữa tiệc cánh hoa anh đào rơi vào chén rượu sake của ai đó, người đó có thể gặp may mắn cả năm.

Thường thì hoa tàn sẽ rụng, nhưng chị biết không những bông hoa anh đào mỏng manh cùng nhau khoe sắc để rồi rụng khi vẫn đang độ tươi thắm. Những người bạn Nhật bảo điều đó cũng tượng trưng cho khí phách thanh cao, bất diệt của người võ sĩ đạo -“Sống và chết như hoa anh đào”- chết khi đang ở đỉnh cao vẻ đẹp của nó.

Em biết chị yêu và thủy chung với vẻ đẹp của hoa đồng nội, nhưng chắc chắn chị sẽ mê mẩn khi đến xứ xở mặt trời mọc và được hòa mình trong sắc anh đào. Em sẽ gửi những hình ảnh đẹp nhất của loài hoa này trên zalo nhé.

Em gái!

Mai Hoa

1
27 tháng 10 2017

bn đăng cái này lên làm chi?

28 tháng 10 2017

I like