Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đáp án: B
→ Từ trưởng thành chỉ sử dụng để nói về sự phát triển của con người về thể chất, tinh thần.
Tham Khảo
Kì nghỉ hè năm nay, tôi được bố mẹ thưởng cho một chuyến du lịch. Đây là lần đầu tiên tôi được đi đến biển chơi, nên em cảm thấy vô cùng háo hức và mong chờ. Em hy vọng sẽ có nhiều kỉ niệm đẹp cùng với bố mẹ.
Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cùng các bạn nhỏ cùng tuổi mình cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Sau khi đến khách sạn nhận phòng và cất đồ đạc. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi nghỉ ngơi.
Buổi chiều, mọi người trong đoàn cùng đi tắm biển. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong. Đứng gần biển em có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai. Bên cạnh bãi biển, núi Trường Lệ - một địa danh khá nổi tiếng ở đây, đứng sừng sững chạy dài theo mép nước. Cuối bãi là đền Độc Cước cổ kính uy nghi, tọa lạc trên một hòn núi đá. Tất cả đều tuyệt đẹp như những bức ảnh mà em đã được xem trên mạng khi tìm hiểu về Sầm Sơn.
Bờ biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Chuyến du lịch ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm vô cùng thú vị ở đây. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như vậy cùng với gia đình của mình.
Lược bỏ các từ ngữ trùng lặp
a, Bỏ một từ “bạn Lan”
- Bạn Lan là một lớp trưởng gương mẫu nên cả lớp đều rất quý mến bạn.
b, Câu lặp ba từ “nhân vật”, cần lược bỏ
- Sau khi nghe cô giáo kể câu chuyện ấy ai cũng đều thích những nhân vật trong câu chuyện này, họ là những người có phẩm chất đạo đức tốt đẹp.
c, Từ lớn lên và trưởng thành có nghĩa tương đồng nhau, cần bỏ bớt 1 từ.
- Quá trình vượt núi cao cũng là quá trình con người trưởng thành.
Không sinh ra trong một gia đình giàu có, thiếu thốn đi tình thương của người cha nhưng tôi chưa bao giờ bất mãn, than phiền về cuộc sống của mình. Bởi tôi có một người mẹ hiền từ, dù khó khăn vất vả nhưng mẹ vẫn luôn dành cho tôi những tình cảm yêu thương, săn sóc quan tâm nhất. Không chỉ chú trọng vào việc nuôi dưỡng mà mà tôi còn đề cao việc giáo dục, dạy bảo tôi từ nhỏ, vì mẹ luôn muốn tôi lớn lên là một người có tình thương, có đạo đức, là một người có ích cho xã hội. Chính bởi những lẽ đó mà ngoài yêu thương, tôi còn dành cho người mẹ hiền từ của mình một sự kính trọng, tôn thờ sâu sắc nhất của một người con.
Tôi tên là Mạnh Tử, ngay cái tên cũng đã thể hiện được tình cảm yêu thương, trìu mến của mẹ dành cho tôi, mẹ tôi mong muốn tôi lớn lên là một con người mạnh mẽ, hiếu nghĩa, thấu hiểu đạo lí ở đời. Cuộc sống của tôi có thể thiếu thốn về vật chất, nhưng về tình thương, về những điều hay lẽ phải mẹ dạy dỗ tôi thì chưa bao giờ là thiếu. Mẹ tôi là một người phụ nữ vĩ đại, một thân một mình lao động kiếm sống để mưu sinh cho cả gia đình, ngày ngày mẹ lo việc nhà, việc cửa, ruộng vườn, dệt vải… vô cùng cơ cực, nhưng không vì vậy à mẹ lơ là trong việc dạy dỗ tôi. Mà ngược lại, cuộc sống càng xô bồ, càng vất vả thì mẹ lại càng mong tôi trưởng thành, thành một con người có ích.
Sự yêu thương sâu sắc, sự giáo dục nghiêm khắc của mẹ thể hiện ngay trong cách mẹ chọn môi trường sống cho tôi. Mẹ tôi thấu hiểu được ở độ tuổi của tôi luôn diễn ra những thay đổi về tâm lí, tính cách, dễ bị chi phối, tác động bởi môi trường xung quanh nhất. Nếu sống trong môi trường tốt tôi sẽ tiến bộ theo, và ngược lại, khi sống trong môi trường xấu xa, tiêu cực, tính cách của tôi ít nhiều cũng bị thay đổi, đúng như câu nói “Gần mực thì đen, gần đèn thì dạng”. Vì vậy, mà ngay từ rất nhỏ, mẹ tôi đã rất nhiều lần chuyển nhà, thay đổi môi trường sống với hi vọng tôi sẽ tốt hơn.
Đầu tiên, ngôi nhà nhỏ của tôi và mẹ ở gần một nghĩa địa, ngày ngày đều có những người chết được mang chôn, cùng với đó là những tiếng hò khóc đầy thảm thương của người thân. Tôi thường xuyên chơi ở khu vực gần đó, ban đầu tôi tò mò đi xem, sau đó thấy hay hay rồi dần rà bắt chước họ khóc, họ thổi kèn đưa ma, tôi coi đó là một việc làm thú vị. Tôi rủ thêm những người bạn hàng xóm cùng nhau chơi trò đưa ma, đứa khóc, đứa hò đầy hốn loạn, mẹ tôi nhìn thấy vậy rất phiền lòng, lại thêm những lời phàn nàn của hàng xóm xung quanh về việc tôi làm hư những đứa con ngoan của họ.
Vì vậy, ngoài việc giải thích cho tôi về những hành động chưa đúng ấy thì mẹ tôi đã chuyển nhà, bởi mẹ tôi lo sợ rằng dù có được dạy bảo, dù có nhận thức đúng đắn hơn nhưng đây tuyệt không phải một môi trường tốt để cho tôi sinh sống. Tôi và mẹ cùng chuyển đến một căn nhà gần chợ, cuộc sống ở đây có phần thú vị hơn rất nhiều so với nơi ở cũ của tôi. Xung quanh nơi ở của tôi lúc nào cũng huyên náo, nhộn nhịp người mua kẻ bán, tôi là một đứa trẻ dễ thích nghi nhưng cũng rất dễ bị tác động, chỉ vài ngày tiếp xúc với nhịp sống xô bồ nơi chợ, tôi dần bắt chước cách người ta buôn bán, học những lời nói tục tằn, nô nghịch, buôn bán điên đảo.
Mẹ tôi thấy vậy lại cho rằng đây là một môi trường không tốt, sự xô bồ của cuộc sống buôn bán sẽ làm cho tâm hồn của tôi trở nên chai sạn, sống vô tình, ích kỉ, vụ lợi. Mẹ tôi tất nhiên không muốn tôi trở thành một người như vậy nên dù khó khăn về kinh tế thì mẹ tôi vẫn cố gắng gom góp để chuyển nhà, mong sao tôi có môi trường sống tốt nhất. Và lần này, nơi mà tôi chuyển đến sinh sống chính là ngôi nhà gần trường học. Ở đây hoàn toàn khác biệt với không gian ở gần bãi tha ma hay khu chợ ồn ào, huyên náo. Bởi nơi đây là không gian của trường học, ngày ngày các bạn học sinh đến đây để nghe thầy đồ dạy học đầy hào hứng.
Vì tính cách tò mò của mình tôi đã lén đứng xem trộm lớp học của thầy, những bài ca dao, những chữ viết ngay ngắn được thầy đồ hướng dẫn các bạn đã thu hút tôi. Về nhà tôi xin mẹ những mảnh giấy trắng, dùng bút và bắt chước vẽ những nét bút đầu tiên, tuy non nớt, chưa có nghĩa nhưng đã khiến mẹ tôi rất vui. Và đây là lần chuyển nhà cuối cùng của mẹ con tôi, vì đây thực sự là một môi trường tốt để tôi phát triển. Sự vĩ đại của mẹ tôi còn thể hiện ra ở cách ứng xử, giáo dục tôi qua những tình huống cụ thể của cuộc sống.
Hôm ấy, thấy người ta mổ lợn đầy náo nức, tôi đã chạy về nhà hỏi mẹ “Mẹ ơi, người ta mổ lợn làm gì?” Mẹ tôi đã đùa rằng “Người ta mổ lợn để cho con ăn đấy”, vì biết lời nói dối của mình sẽ ảnh hưởng đến nhận thức và niềm tin của tôi nên mẹ đã đi mua thịt lợn về cho tôi ăn. Và một lần khác, khi tôi trốn học về nhà, thấy tôi mà thoảng bất ngờ nhưng không trách mắng gì, mà chỉ lặng lẽ cầm kéo cắt đứt tấm vải đang dệt. Tôi đã bất ngờ lắm, tôi hỏi mẹ sao lại làm vậy thì mẹ đáp việc tôi đang học mà bỏ thì cũng như việc mẹ đang dệt tấm vải mà cắt đứt vậy. Sự việc lần này khiến tôi vô cùng hối hận và nhận thức đúng đắn được tầm quan trọng của việc học, từ đó về sau tôi không bao giờ làm điều gì khiến mẹ phải phiền lòng nữa.
ủa có cái đề z lun á hả
Tham khảo
Điều quan trọng không phải vị trí chúng ta đang đứng, mà ở hướng ta đang đi. Quả thật, chúng ta có thể đang đứng trên con đường thành công, có thể ta sẽ hoàn thiện nó, nhưng cũng có thể là phá vỡ nó. Phải chăng thành công đơn giản là dựa vào bản thân mình để trưởng thành?
Vậy "trưởng thành" là gì? "Trưởng thành" là kết quả của quá trình hoàn thiện bản thân con người, được đánh dấu bằng sự thức tỉnh về ý thức và khả năng nhận diện của con người trước những khó khăn của cuộc sống. Quá trình trưởng thành được hoàn thiện theo thời gian, theo sự trải nghiệm và những va chạm của con người trước những vấn đề trong đời sống. Kết quả của sự trưởng thành đem lại cho cuộc sống là những tốt đẹp cho mỗi người. Như vậy sự trưởng thành là yếu tố tạo nên thành công và hạnh phúc cho mỗi con người, là điều mà mỗi con người cần thiết có được và cần phải trải qua trong cuộc sống của mình.
Trong cuộc sống của chúng ta sự trưởng thành là khi bản thân đủ khả năng để giải quyết, tháo gỡ và đối mặt với những vấn đề, biến cố khác nhau của cuộc đời. Hiện tại bạn đang đứng ở mép chênh vênh của trưởng thành. Nếu bạn vượt qua, bạn sẽ đi tiếp, nếu bạn chọn bỏ lỡ thì bạn sẽ đánh mất. Vậy tại sao không cho bản thân cơ hội đi tiếp mà cứ mãi dậm chân bỏ cuộc ? Quá trình trưởng thành có thể khiến con người trở nên rắn rỏi hoàn thiện mình hơn; ngược lại quá trình ấy cũng có thể khiến con người trở nên yếu ớt, thất bại và dựa dẫm vào người khác. Bạn, mọi người chúng ta có thể tự dùng đôi chân của mình để đi tiếp thì tại sao phải trông đợi người khác? Trong cuộc sống của mình, bạn là người đưa ra quyết định sẽ trưởng thành hay chỉ dừng lại ở mức mục tiêu và không đạt lấy nó. Vì vậy, hãy sáng suốt trong mọi lựa chọn của mình, bởi những lựa chọn ấy sẽ đưa bạn đến gần hơn với sự trưởng thành. Không phải ai trong chúng ta cũng đều trưởng thành. Có những người đã trưởng thành nhưng sau đó vẫn đánh mất nó; vì không còn đủ khả năng chống chịu thử thách. Nhưng ngược lại, chỉ cần cho mình một niềm tin vững chắc trước những khó khăn thử thách thì dù thế nào bản thân cũng sẽ đủ trách nhiệm để đạt đến trưởng thành. Như vậy, trưởng thành đơn giản là khi bản thân chịu chấp nhận sự an bài chịu chấp nhận vượt qua thử thách của cuộc sống. Nếu không có thử thách liệu giờ đây có một Winston Churchill vĩ đại không? Winston Churchill – cựu thủ tướng Anh. Từng Là người bị đúp học năm lớp 6. Ông cũng từng bị đánh bại ở tất cả các vị trí trong những cơ quan chính phủ mà ông xin vào. Tuy nhiên, bằng ý chí không khuất phục, bằng bền bỉ phải trưởng thành trên con đường thành công; năm 62 tuổi ông trở thành thủ tướng Anh.
Hay đó là Nguyễn Thị Ánh Viên kình ngư vàng của đội tuyển Việt Nam. Nguyễn Thị Ánh Viên 19 tuổi đến từ Cần Thơ là vận động viên vàng bơi lội. Cô được nhiều nhiều người biết đến và dành tình cảm mến mộ tại SEA Games 28 vừa qua, khi giành được 8 huy chương vàng và phá vỡ 8 kỷ lục bơi lội tại đại hội thể thao lớn nhất Đông Nam Á. Thành tích ấn tượng này khiến kình ngư vàng trở thành thần tượng của giới trẻ. Ánh Viên còn gây ấn tượng khi trở thành Đại Úy quân nhân chuyên nghiệp trẻ tuổi nhất trong lực lượng quân đội Nhân dân Việt Nam ở tuổi 18. Và được nhận Huân huy chương Lao động hạng nhì. Dù phải xa nhà từ lúc 12 tuổi, mỗi năm về thăm bố mẹ rất ít, suốt ngày chỉ có bơi lội và một chế độ ăn uống nghiêm ngặt; nhưng tiểu tiên cá chưa bao giờ bỏ cuộc mà luôn cố gắng vượt qua bản thân. Như vậy, dù trưởng thành không trong bàn tay của cha, mẹ nhưng Ánh Viên là hình ảnh sáng giá cho sự trưởng thành, sự trưởng thành của cô được thể hiện qua con đường vàng bơi lội của mình. Qua những tấm huy chương mà cô đạt được, và cô là hình ảnh quý giá về bài học nghị lực nuôi dưỡng ước mơ, bài học về sự khiêm tốn khéo léo trong ứng xử, thắng không kiêu, bại không nản; là đại diện cho nỗ lực không ngừng nghỉ dù thành công; không ngủ quên trong chiến thắng; là người đại diện cho sự trưởng thành của để giới trẻ ở Việt Nam noi theo.
Tuy nhiên, bên cạnh những tấm gương sáng của sự trưởng thành, vẫn có những người không chấp nhận vượt qua thử thách để trưởng thành hơn, họ bắt chước những việc làm hành động của người khác để phô trương, trong khi bản thân đang dựa dẫm ích kỷ vào người khác. Những người như vậy đáng bị lên án cho những hành động thói quen vô bổ của mình.
Tóm lại, để có thể trưởng thành chúng ta cần tích cực, chủ động học hỏi, sẵn sàng chấp nhận khó khăn. Bởi: "Hãy cảm ơn những điều tồi tệ của cuộc sống, nhờ nó bạn có thể nhận ra chính mình và nhận ra bản chất thật của những người trước đây bạn không từng nhận ra" .