Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
http://justkids.com.vn/chuyen-ke-cho-be/truyen-hay-cho-be-su-tich-trau-cau-260.html
TK
http://justkids.com.vn/chuyen-ke-cho-be/truyen-hay-cho-be-su-tich-trau-cau-260.html
1.
Hiện tượng tự quay của Trái Đất là sự quay của hành tinh Trái Đất xung quanh trục của nó. Trái Đất quay từ phía tây sang phía đông.
2.
Hình khối cầu của Trái đất luôn được Mặt trời chiếu sáng một nửa, vì thế đã sinh ra ngày và đêm, do Trái đất tự quay quanh trục, nên mọi nơi bề mặt của Trái Đất đều lần lượt được mặt trời chiếu sáng.
Tham khảo:
Người anh trai dù không muốn, nhưng trước sự khẩn khoản của em gái, đã cùng gia đình đi nhận giải thưởng với em. Cậu ta đứng xem bức tranh của em gái với tâm trạng đầy biến động. Thoạt đầu, cậu vô cùng ngạc nhiên và xúc động vì chẳng bao giờ nghĩ người trong bức tranh kia chính là cậu ta. Từ ngạc nhiên, người anh cảm thấy ngỡ ngàng vì người trong tranh kì diệu quá, đẹp hơn cả sức tưởng tượng của mình. nhìn bức tranh, người anh hãnh diện vì có được một cô em gái vừa tài năng lại vừa có tâm hồn bao la. Nhưng cũng chính vao lúc ấy, góc khuất trong tâm hồn khiến người anh cũng vô cùng xấu hổ. cậu đã có những lúc cư xử không đúng với cô em gái nhỏ. cậu lại giận mình vì chẳng có một chút năng khiếu gì. bao nhiêu những cảm giác xáo trộn trong lòng khiến người anh vừa ngất ngây lại vừa choáng váng. đứng trước bức tranh của cô em gái, đứng trước phần tốt đẹp của mình, cái chưa toàn vẹn trong tâm hồn của người anh như bị thôi miên, thẫn thờ và im lặng. đến cuối truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu:" không phải con đâu. đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy." người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. anh thừa nhận anh không được đẹp như người trong tranh. và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra lòng nhân hậu của cô em gái. trước đó là sự ghen tị, xa lánh; giờ đây anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn của em. nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, thấy sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người em. đó là một điều thật giản dị và cao thượng.
TK
Khi thấy em gái tự chế màu vẽ, người anh tỏ ý xem thường và đặt cho em gái biệt danh là Mèo. Người anh có tâm trạng không vui khi tài năng hội họa của em gái được phát hiện. Mọi người ai cũng xúc động, mừng rõ' và ngạc nhiên thì em cảm thấy buồn hơn và cảm nhận được sự thua kém của mình khi không ai thèm đế ý đến mình. Từ đó, em cảm thấy không thề nào chơi thân với em gái được nữa bởi em vốn coi thường em gái, cho em gái là đồ nghịch bẩn; nay bỗng dưng em lại thua kém em gái, đó là điều mà em cảm thấy khó chấp nhận nhất. Sự mặc cảm, tự ái trong người anh diễn ra rất tự nhiên, rất phù hợp với tâm lí lứa tuổi như các em.
Khi nhận ra nhân vật chính trong bức tranh đoạt giải của em gái là mình, người anh ban đầu ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là xấu hổ. Em ngõ' ngàng vì không nghĩ rằng trong con mắt em gái, hình ảnh của mình lại toàn mĩ đến thế; sau những gì mình đối xử với em gái, em gái vẫn có cái nhìn hết sức hoàn hảo về mình. Từ sự ngỡ ngàng đó, người anh chuyển sang hãnh diện. Hãnh diện không chỉ vì tài năng của em, vì sự hoàn hảo của mình trong bức tranh, mà còn chính vì tâm hồn cao thượng và lòng vị tha của em gái. Cùng với dòng chữ đề Anh trai tôi là hình ảnh một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lèn từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chísự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Đó là một người anh trong những suy nghĩ và có cả sự tưởng tượng của người em gái. Chính lòng vị tha và lòng mong ước của em gái đã làm cho người anh chuyển từ hãnh diện sang xấu hổ. Dưới con mắt của em gái, người anh thật hoàn hảo, nhưng trong thực tế người anh chưa làm được những gì xứng đáng với suy nghĩ của người em, ngay trong cách đối xử và những suy nghĩ của em về em gái cũng không được như vậy. Người anh đã nhận ra những khuyết điếm của mình qua nội dung mà em gái diễn tả trong bức tranh.
Như vậy có thể thấy, tâm trạng của người anh diễn biến hết sức phức tạp thông qua những hành động cụ thế của em gái. Đó là nét độc đáo trong việc thế hiện tính cách nhân vật của tác giả.
Một chàng trai đang gặp nhiều khó khăn, anh bị tổn thương và trở nên mất niềm tin vào cuộc sống. Anh đến hỏi một ông già thông thái.
Nghe kể xong, ông chẳng nói lời nào mà chỉ im lặng đặt chiếc nồi lên bếp, đổ vào nồi một ít nước và cho vào một củ cà rốt, một cục muối và một quả trứng. Sau khi đun sôi, ông mở nắp và trầm ngâm im lặng nhìn anh ta.
Sau một hồi ông bắt đầu nói:
- Ai sống trên đời cũng phải trải qua khó khăn, thử thách cả. Nhưng điều quan trọng là sau đó mọi việc sẽ như thế nào?
Hãy nhìn xem cục muối với vẻ rắn chắc bên ngoài nhưng khi bỏ vào nước là tan, củ cà rốt cứng cáp khi bị nóng cũng trở nên mềm đi. Còn quả trứng tuy mỏng manh nhưng khi qua nước sôi nóng bỏng lại trở nên cứng cáp hơn.
Tham khảo:
Dàn bài Kể chuyện lần đầu được đi chơi xa - Mẫu 2
I. Mở bài: giới thiệu chuyến đi chơi xa
Năm học vừa rồi em được thành tích tốt trong học tập nên ba mẹ thưởng cho em một chuyến đi chơi xa. Em rất phấn khởi và hứng thú cho chuyến đi của mình. em đã chọn một chuyến đi Đà Lạt thơ mộng, em đã được nghe nhiều về nơi này nhưng chưa 1 lần đặt chân đến. Em đã có một chuyến đi thật thú vị và bổ ích.
II. Thân bài: kể về chuyến đi xa
1. Cảnh dọc đường:
- Trên đường đi rất nhiều cây lá
- Hai bên đường rậm rạp
- Những đường đèo quanh co và uốn khúc
- Em đi trên những vực đều sâu thẳm
- Mọi người trên xe nói chuyện rôm rả, có những người say xe nên đã ngủ thiếp đi
- Tâm trạng em lúc đó rất hồi hộp và chờ mong.
2. Khi đến nơi:
- Trước mắt em là muôn vàng cảnh đẹp và hoa lá
- Bầu trời se lạnh và nên thơ
- Một thành phố rất đáng để đến
- Em đã ở lại chơi 1 tuần và đi khám phá khắp Đà Lạt: vườn hóa, thác, hồ Xuân Hương,….
- Con người ở đây rất hiền hòa và tận tình
3. Lúc ra về:
- Kết thúc 1 tuần em lại về
- Tâm trạng luyến tiết và không muốn rời xa
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về chuyến đi xa
- Em cảm thấy rất vui
- Em sẽ đến đây vào một ngày không xa
Tham Khảo:
Ngày xưa có Tân và Lang là hai anh em ruột, dáng người và mặt mày giống nhau như đúc, chính người nhà cũng nhiều phen nhầm lẫn. Cha họ là một người cao to nhất trong vùng từng được vua Hùng triệu về Phong Châu ban thưởng và đặt tên là Cao. Từ đó gia đình lấy họ "Cao".
Hai anh em lớn lên thì cha mẹ qua đời. Cả hai không rời nhau nửa bước. Người cha trước khi mất có gửi gắm Tân cho một đạo sĩ họ Lưu, Lang không chịu ở nhà một mình cũng xin cùng được học với anh. Đạo sĩ họ Lưu có cô con gái cùng lứa tuổi với họ.
Để biết ai là anh, ai là em, một hôm cô gái họ Lưu bày ra một mẹo nhỏ. Giữa lúc họ đang đói, nàng chỉ dọn cho họ một bát cháo với một đôi đũa. Đứng sau khe vách, nàng thấy người này nhường cháo cho người kia ăn nên cô biết đó là người anh. Tân và cô gái gặp gỡ và yêu nhau. Đạo sĩ họ Lưu vui lòng gả con cho Tân. Sau khi cưới, hai vợ chồng đến ở một ngôi nhà mới, có Lang ở chung.
Từ ngày lấy vợ, Tân không quan tâm em như trước nữa. Lang nghĩ anh "mê vợ quên ta" trong lòng chán nản buồn bực.
Một hôm Lang và Tân cùng lên nương đến tối mịt mới về. Lang về trước làm vợ Tân nhầm liền ôm chầm lấy, lúc đó Tân bước vào nhà và ghen em, hững hờ với Lang. Lang vừa giận vừa thẹn. Chàng bỏ nhà ra đi lúc trời mới mờ sáng, trong lòng bực bội. Mấy ngày đường, Lang tới bờ một con sông lớn nước chảy xiết. Lang quyết không chịu trở lại, cúi gục trên bờ, ôm mặt khóc. Chàng khóc mãi, khóc mãi, đến nỗi những con chim đi kiếm ăn khuya vẫn còn nghe tiếng nức nở. Sáng hôm sau, Lang hóa đá.
Mãi sau vẫn không thấy em về, Tân bổ đi tìm không thấy tăm dạng. Biết là em bỏ đi vì giận mình, chàng hối hận. Hôm sau nữa, cũng không thấy về, Tân hoảng hốt để vợ lại nhà, cất bước đi tìm. Chàng đến bờ con sông thấy em đã hóa thành đá. Tân đứng bên cạnh hòn đá khóc mãi cho đến lúc chết và hóa thành một cây thân mọc thẳng lên trời, bên cạnh hòn đá.
Vợ Tân chờ mãi không thấy chồng về, cũng bỏ nhà đi tìm. Nàng cũng tới con sông khóc cạn cả nước mắt và chết hóa thành một cây dây quấn quanh lấy cây kia.
Đợi mãi không thấy ba người về, vợ chồng đạo sĩ nhờ mọi người chia nhau tìm kiếm. Trước hòn đá và hai cây lạ, họ dựng miếu thờ cả ba người trẻ tuổi ở ven sông. Nhân dân quanh vùng gọi là miếu "anh em hòa thuận, vợ chồng tiết nghĩa".
Một năm nọ trời hạn hán rất dữ chỉ có hai cây mọc bên cạnh hòn đá trước miếu là vẫn xanh mượt. Mọi người cho là linh dị. Vua Hùng một hôm ngự giá qua xứ đó. Khi đi qua trước miếu, vua ngạc nhiên hỏi: -"Miếu này thờ vị thần nào? Mấy loại cây này ta chưa từng thấy bao giờ?". Lạc tướng cho gọi mấy cụ già ở quanh vùng đến hỏi. Hùng Vương càng nghe, không ngăn được sự cảm động. Vua vạch lá trèo lên nhìn khắp mọi chỗ và sai một người trèo cây hái quả xuống nếm thử. Vị chát không có gì lạ. Nhưng khi nhai với lá cây dây thì một vị là lạ đến ở đầu lưỡi: nó vừa ngon ngọt, vừa thơm cay.
Tự nhiên có một viên quan hầu kêu lên: - "Trời ơi! Máu!". Thì ra những bãi nhai quả và lá của hai thứ cây đó một khi nhổ xuống đá bỗng đỏ ối ra như máu. Vua sai lấy cả ba thứ nhai lẫn với nhau thì bỗng người thấy nóng bừng như có hơi men, môi đỏ tươi sắc mặt hồng hào tươi đẹp. Vua bảo:
- Thật là linh dị! Đúng là họ rồi! Tình yêu thương của họ thật là nồng nàn thắm đỏ.
Từ đó vua Hùng ra lệnh cho mọi nơi phải gây giống cho nhiều hai loại cây ấy, bắt buộc trai gái khi kết hôn thế nào cũng phải tìm cho được ba món: trầu, cau và vôi cho mọi người nhai nhai nhổ nhổ một tý để ghi nhớ tình yêu không bao giờ phai nhạt. Từ đó dân Việt mới có tục ăn trầu.
Cho đến ngày nay, trầu cau vẫn là thứ không thể thiếu việc giao hiếu, kết thân và cưới hỏi của người Việt.
Giữa mênh mang đồi hoa cỏ lau
Chỉ tiếc anh luôn là người đến sau
Một cuộc tình anh vẫn cố giấu
Giữ riêng anh nỗi sầu
Và gió đêm mây từ đâu đến đây?
Mà khiến con tim mình đau đến vậy?
Vì một người đã đến chiếm lấy
Những rung động về em
Nhìn bông lau nghiêng giống như lòng mình còn nhiều chơi vơi
Chiều mưa rơi không bến đợi
Nhưng anh vẫn chờ em tới
Ngàn yêu thương sau cuối
Xin được là bầu trời em ơi
Yêu em không nghỉ ngơi
Gã si tình chỉ cần thế thôi
Nhìn ngọn đèn mờ vội tắt
Mưa đang rơi trong mắt anh tìm hình bóng của em
Mà dòng đời nhiều mộng ước
Mong bên em sẽ mãi yên bình
Tuổi xuân đẹp như ánh trăng
Giữa mênh mang đồi hoa cỏ lau
Chỉ tiếc anh luôn là người đến sau
Một cuộc tình anh vẫn cố giấu
Giữ riêng anh nỗi sầu
Và gió đêm mây từ đâu đến đây?
Mà khiến con tim mình đau đến vậy?
Vì một người đã đến chiếm lấy
Những rung động về em
Nhìn bông lau nghiêng giống như lòng mình còn nhiều chơi vơi
Chiều mưa rơi không bến đợi
Nhưng anh vẫn chờ em tới
Ngàn yêu thương sau cuối
Xin được là bầu trời em ơi
Yêu em không nghỉ ngơi
Gã si tình chỉ cần thế thôi
Nhìn ngọn đèn mờ vội tắt
Mưa đang rơi trong mắt anh tìm hình bóng của em
Mà dòng đời nhiều mộng ước
Mong bên em sẽ mãi yên bình
Tuổi xuân đẹp như ánh trăng
Ver2:
Dưới cơn mưa chẳng ai đón đưa
Chỉ có anh luôn nhìn em dưới mưa
Lặng thầm chịu phải trái đắng nữa
Biết bao nhiêu mới vừa
Ngồi ngắm trông ai mà anh cứ mong
Thấy em buồn là đau xé lòng
Từng giọt lệ em vẫn cứ khóc cố nuốt ngược vào trong
Chạy theo chân cơn sóng
Đi tìm ai ở nơi xa xôi
Trời hôm nay tắt nắng rồi
Trong căn phòng tâm tối
Vì nghe câu nói dối
Nên lòng buồn làm gì em ơi
Người thương em chính là tôi
Gã si tình rồi lệ đắng môi
Nhìn ngọn đèn mờ vội tắt
Mưa đang rơi trong mắt anh tìm hình bóng của em
Mà dòng đời nhiều mộng ước
Mong bên em sẽ mãi yên bình
Tuổi xuân đẹp như ánh trăng.
Đoạn kết:
Dưới cơn mưa chẳng ai đón đưa, chỉ có anh luôn nhìn em dưới mưa
Lặng thầm chịu phải trái đắng nữa, biết bao nhiêu mới vừa
Ngồi ngắm trông ai mà anh cứ mong, thấy em buồn là đau xé lòng
Từng giọt lệ em vẫn cứ khóc, cố nuốt ngược vào trong
Chạy theo chân cơn sóng đi tìm ai ở nơi xa xôi
Trời hôm nay tắt nắng rồi, trong căn phòng tâm tối
Vì nghe câu nói dối nên lòng buồn làm gì em ơi
Người thương em chính là tôi, gã si tình rồi lệ đắng môi
Nhìn ngọn đèn mờ vội tắt
3. Hợp âm Hoa cỏ lauMưa đang rơi trong mắt anh tìm hình bóng của em
Và dòng đời nhiều mộng ước
Mong bên em sẽ mãi yên bình
Tuổi xuân đẹp như ánh trăng
Tone [Am]
Giữa mênh mang [F]đồi hoa cỏ lau Chỉ tiếc anh luôn là [G]người đến sau
Một cuộc tình anh [Em]vẫn cố giấu Giữ riêng anh nỗi [Am]sầu
Và gió đêm mây từ [F]đâu đến đây? Mà khiến con tim mình [G]đau đến vậy?
Vì một người đã [Em]đến chiếm lấy những rung động về [Am]em
Nhìn bông lau nghiêng [F]giống như lòng mình còn nhiều chơi [G]vơi
Chiều mưa rơi không [Em]bến đợi nhưng anh vẫn chờ em [Am]tới
Ngàn yêu thương sau [F]cuối xin được là bầu trời em [G]ơi
Yêu em không nghỉ [Em]ngơi gã si tình chỉ cần thế [Am]thôi
Nhìn [F]ngọn đèn mờ vội tắt [G]mưa đang rơi trong mắt anh [Em]tìm hình bóng của [Am]em
Và [F]dòng đời nhiều mộng ước [G]mong bên em sẽ mãi yên [Em]bình tuổi xuân đẹp như [Am]ánh trăng
Ver2 :
Dưới cơn mưa chẳng [F]ai đón đưa Chỉ có anh luôn nhìn [G]em dưới mưa
Lặng thầm chịu phải [Em]trái đắng nữa Biết bao nhiêu mới [Am]vừa
Ngồi ngắm trông ai mà [F]anh cứ mong Thấy em buồn là [G]đau xé lòng
Từng giọt lệ em [Em]vẫn cứ khóc cố nuốt ngược vào [Am]trong
Chạy theo chân cơn [F]sóng Đi tìm ai ở nơi xa [G]xôi
Trời hôm nay tắt [Em]nắng rồi Trong căn phòng tâm [Am]tối
Vì nghe câu nói [F]dối Nên lòng buồn làm gì em [G]ơi
Người thương em chính là [Em]tôi Gã si tình rồi lệ đắng [Am]môi
Nhìn [F]ngọn đèn mờ vội tắt [G]mưa đang rơi trong mắt anh [Em]tìm hình bóng của [Am]em
Và [F]dòng đời nhiều mộng ước [G]mong bên em sẽ mãi yên [Em]bình tuổi xuân đẹp như [Am]ánh trăng