K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 4 2018

vì người mk thick -_-

22 tháng 4 2018

vì người yêu à?

21 tháng 4 2017

b, Câu cuối trong bài diễn đạt dài nhưng có sắc thái biểu cảm rõ hơn về cách diễn đạt gợi những liên tưởng thú vị.

  - Nhịp cầu Long Biên có thể trở thành nhịp cầu vô hình nối liền, gắn kết những con tim bởi vì cầu Long Biên là nhân chứng lịch sử "sống động, đau thương và anh dũng".

Có một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình có trái tim đẹp nhất vì chẳng hề có một tì vết hay rạn nứt nào. Đám đông đều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy. Bỗng một cụ già xuất hiện và nói: "Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi!". Chàng trai cùng đám đông ngắm nhìn trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẽ nhưng đầy những vết sẹo. Có...
Đọc tiếp

Có một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình có trái tim đẹp nhất vì chẳng hề có một tì vết hay rạn nứt nào. Đám đông đều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy. Bỗng một cụ già xuất hiện và nói: "Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi!". Chàng trai cùng đám đông ngắm nhìn trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẽ nhưng đầy những vết sẹo. Có những phần của tim đã bị lấy ra và những mảnh tim khác được đắp vào nhưng không vừa khít nên tạo một bề ngoài sần sùi, lởm chởm; có cả những đường rãnh khuyết vào mà không hề có mảnh tim nào trám thay thế. Chàng trai cười nói:

- Chắc là cụ nói đùa! Trái tim của tôi hoàn hảo, còn của cụ chỉ là những mảnh chắp vá đầy sẹo và vết cắt.

- Mỗi vết cắt trong trái tim tôi tượng trưng cho một người mà tôi yêu, không chỉ là những cô gái mà còn là cha mẹ, anh chị, bạn bè... Tôi xé một mẩu tim mình trao cho họ, thường thì họ cũng sẽ trao lại một mẩu tim của họ để tôi đắp vào nơi vừa xé ra. Thế nhưng những mẩu tim chẳng hoàn toàn giống nhau, mẩu tim của cha mẹ trao cho tôi lớn hơn mẩu tôi trao lại họ, ngược lại với mẩu tim của tôi và con cái tôi. Không bằng nhau nên chúng tạo ra những nếp sần sùi mà tôi luôn yêu mến vì chúng nhắc nhở đến tình yêu mà tôi đã chia sẻ. Thỉnh thoảng tôi trao mẩu tim của mình nhưng không hề được nhận lại gì, chúng tạo nên những vết khuyết. Tình yêu đôi lúc chẳng cần sự đền đáp qua lại. Dù những vết khuyết đó thật đau đớn nhưng tôi vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó họ sẽ trao lại cho tôi mẩu tim của họ, lấp đầy khoảng trống mà tôi luôn chờ đợi.

Chàng trai đứng yên với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé một mẩu từ trái tim hoàn hảo của mình và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé một mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng không hoàn toàn khớp nhau, tạo nên một đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh không còn hoàn hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu từ trái tim của cụ già đã chảy trong tim anh...

9
9 tháng 11 2016

Cảm động và hay lắm bạn ạ!!!khocroi

9 tháng 11 2016

huhu!

29 tháng 1 2018

Đáp án D

Mái trường – Ngôi nhà thứ hai – nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất của tuổi học trò trong cuộc đời mỗi con người. Ở đó có thầy cô, bạn bè gắn bó, thân thiết, tạo nên những kỉ niệm khó phai mờ. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy, cô giáo nào đó. Tôi cũng vậy, có lẽ suốt cuộc đời tôi sẽ không thể nào quên được cô giáo chủ nhiệm của tôi với cái tên rất đẹp: Lâm Thị Bích Hải.

Cô Hải chủ nhiệm lớp tôi từ khi học lớp sáu. Tôi vẫn còn nhớ như in ngày hôm ấy, chúng tôi xếp hàng tập trung nhận cô giáo chủ nhiệm. Sau khi hàng ngũ chỉnh tề, cô hiệu trưởng bắt đầu giới thiệu giáo viên chủ nhiệm các lớp, chủ nhiệm lớp tôi là một cô giáo có dáng người nhỏ nhắn, mái tóc cát ngắn trông rất dễ mến có tên Lâm Thị Bích Hải. So với các cô giáo chủ nhiệm trong khối 6, cô là người lớn tuổi nhất, tôi nghĩ thầm: “cô giáo này có tuổi rồi, chắc sẽ khó tính lắm”, trong lòng bỗng thấy lo sợ vẩn vơ. Nhưng rồi cảm giác lo lắng tan dần khi theo chân cô về lớp, với giọng nói nhẹ nhàng cùng nụ cười thân thiện cô đã giúp chúng tôi có buổi học nội qui đầu tiên thật thoải mái. Rồi từ ngày đầu tiên ấy, cô bắt đầu cùng chúng tôi rèn luyện, phấn đấu, cô luôn ân cần lo lắng, quan tâm chúng tôi và coi chúng tôi như con của mình chỉ dẫn từng ly, từng tý. Nhờ vậy chúng tôi đã dần làm quen với phương pháp học ở cấp 2 và tiến bộ rất nhiều, kết thúc năm học lớp tôi đều đạt danh hiệu lớp tiên tiến, chi đội mạnh xuất sắc.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, năm nay chúng tôi đã học lớp 8, so với ngày mới vào trường, tất cả đều lớn lên rất nhiều, và nhiều bạn không còn ngoan như trước. Lớp tôi thật đông, có tới 52 thành viên, nhiều bạn nam, các bạn ấy rất nghịch ngợm, một số bạn tự nhận mình là “tiểu yêu” với đủ trò quậy phá, khiến cô ngày càng vất vả trong công tác chủ nhiệm. Sáng nào cũng vậy, cô thường đến trường từ rất sớm để nhắc nhở chúng tôi trực nhật, vệ sinh, kiểm tra nề nếp. Trong các buổi lao động cô cầm chổi cùng chúng tôi dọn vệ sinh, cô cầm cuốc dạy chúng tôi cách trồng hoa, nhổ cỏ, cuốc đất. Cô luôn ở bên cạnh, sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi trong mọi việc, lời nói nhẹ nhàng, rất ít khi thấy cô cáu gắt. Cô dạy cho chúng tôi biết nói lời cảm ơn, xin lỗi. Có những lúc cô rất nghiêm khắc, nhưng cũng rất thông cảm với học trò của mình. Cô luôn công bằng đứng về phía học trò để nhìn nhận vấn đề, phân tích đúng- sai, từ đó giúp chúng tôi thấu hiểu tự sửa chữa khuyết điểm để hoàn thiện bản thân.

Ngoài lo lắng chung cho tập thể lớp, cô cũng rất quan tâm và đồng cảm với hoàn cảnh riêng đặc biệt của các bạn trong lớp. Bản thân tôi là một ví dụ điển hình. Tôi kém may mắn hơn các bạn vì mất cả bố lẫn mẹ từ khi còn rất nhỏ. Ông bà nội ghét bỏ không nhận tôi là cháu, tôi bơ vơ sống một mình trong gian nhà tập thể nhờ số tiền dành dụm của bà ngoại già yếu, bản thân tôi còn quá nhỏ chưa biết làm gì có tiền chỉ trông chờ vào số tiền trợ cấp xã hội 400.00đ/ tháng để duy trì cuộc sống của mình. Cũng chính vì điều đó, tôi luôn tự ti với mọi người và với chính bản thân mình. Nhiều đêm, bơ vơ trong gian nhà trống vắng, tôi khóc rất nhiều. Đã có lúc tôi buồn bã, chán nản, hụt hẫng, muốn bỏ học, mất hết niềm tin vào cuộc sống. Trong lúc tôi thất vọng nhất, cô đã đến bên tôi, an ủi động viên. Bằng tấm lòng chân thành, cô đã tạo cho tôi một chỗ dựa tinh thần vô cùng vững chắc, là điểm tựa để tôi nỗ lực cố gắng vượt qua hoàn cảnh khó khăn của mình. Đó là món quà tinh thần vô giá mà cô dành tặng cho tôi. Đầu năm học mới, cô mua tặng tôi áo đồng phục và cả bộ sách giáo khoa, vở, bút để không thua kém bạn bè. Bên cạnh đó, cô còn vận động các bạn trong lớp giúp tôi một số đồ dùng cần thiết trong sinh hoạt hàng ngày. Khi tôi bị ốm phải nghỉ học, cô đến tận nhà đánh cảm, mua thuốc, mua cháo ép tôi ăn, sự quan tâm của cô như tình thương yêu, quan tâm chăm sóc của người mẹ dành cho con gái của mình. Trong vòng tay của cô, tôi thấy mình trở nên bé bỏng, cảm giác gần gũi, thân thiết như được chính mẹ ruột của mình chăm sóc. Có cái gì đó trỗi dậy trong lòng tôi như tình mẫu tử thiêng liêng mà bấy lâu tôi thiếu vắng… Cô nói với tôi: cô coi em như con gái của cô nên em không phải ngại ngùng bất cứ điều gì, hãy chia sẻ cùng cô những khúc mắc khó khăn, cô sẽ giúp em vượt qua. Cô khuyên tôi dù khó khăn đến đâu cũng phải cố gắng học tập thật giỏi để sau này thi vào cấp ba, rồi thi Đại học. Cô bảo đó là con đường duy nhất sẽ giúp tôi thoát khỏi hoàn cảnh của mình.Tấm lòng chân thành của cô đã giúp tôi không những giúp xóa bỏ suy nghĩ mặc cảm, tự ti về cuộc sống mà còn giúp tôi có thêm động lực để vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính bản thân mình. Cô chính là điểm tựa giúp tôi đứng lên, gạt đi nước mắt, lạc quan bước tiếp trong cuộc đời.

Có thể đối với nhiều bạn, cô chưa phải là giáo viên chủ nhiệm tâm lí, nhưng đối với tôi cô là người có trái tim nhân hậu, biết cảm thông và hết lòng vì học sinh. Cô ơi, em chỉ mong rằng các bạn có thể hiểu cô hơn một chút, biết thương cô, chăm ngoan và bớt nghịch để cô không phải phiền lòng. Dù không thể báo đáp được hết công lao cô dành cho tôi, nhưng tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng phấn đấu học thật giỏi để có được thành công trong cuộc sống, xứng đáng với sự kì vọng mong mỏi mà cô đã dành cho tôi. Tương lai phía trước cho dù gian khó, tôi sẽ luôn vững tin bước qua vì tôi biết rằng ở một nơi nào đó cô vẫn đang mỉm cười dõi theo từng bước chân tôi.

Sự thật là có các mùa trong năm là do ảnh hưởng của độ nghiêng 23.5°của trục Trái Đất so với mặt phẳng quỹ đạo của nó quay xung quanh Mặt Trời chứ không phải vì Trái Đất ở gần hay xa Mặt Trời. Điều đó có nghĩa là mùa hè ở Bắc Bán Cầu xảy ra khi mà cực Bắc của Trái Đất hướng về phía Mặt Trời. Cũng tại thời điểm đó thì cực Nam của Trái Đất hướng ra xa Mặt Trời và do vậy Mùa Đông sẽ bắt đầu đến tại Nam bán cầu của chúng ta.

Chúng ta cũng phải lưu ý đến cự ly giữa điểm cận nhật và điểm viễn nhật (tức điểm gần nhất và xa nhất từ Trái Đất đến Mặt Trời) của Trái Đất trong hành trình quay xung quanh Mặt Trời. Trái Đất đi qua cận nhật vào khoảng từ ngày 2 đến ngày 5 tháng một, khi đó khoảng cách từ Trái Đất đến Mặt Trời là khoảng 147,1 triệu kilômét; trong khi đó nó qua điểm viễn nhật vào khoảng ngày 4 đến ngày 7 tháng bảy với khoảng cách là khoảng 152,1 triệu kilômét. Như vậy Chúng ta thấy rằng hiệu số của hai khoảng cách này là khoảng 5 triệu kilomét, quy đổi ra tỷ lệ phần trăm thì Điểm cận Nhật và Điểm viễn Nhật chỉ chênh lệch nhau khoảng 3%. Ba phần trăm là một con số rất nhỏ, nó không thể tạo nên các mùa của Trái Đất, sự khác nhau về khoảng cách này chỉ tạo ra sự chênh lệch về lượng ánh sáng Mặt Trời mà mỗi Bán cầu nhận được trong cùng một mùa, cụ thể là mùa hè ở Nam Bán Cầu sẽ nhận được nhiều ánh sáng Mặt Trời hơn là mùa hè ở Bắc Bán Cầu.

Mùa hè và mùa đông có tâm điểm là các ngày mà chúng ta gọi là các ngày chí, chúng được đánh dấu bằng sự kiện Mặt Trời  ở điểm cao nhất và thấp nhất trên bầu trời của chúng ta. Tại Bắc bán cầu, Mặt Trời thường ở vị trí cao nhất vào ngày 21 tháng 6, cao hơn 47° so với vị trí thấp nhất của nó vào ngày 21 tháng 12. Chính vì lý do đó mùa hè bắt đầu vào khoảng ngày 21 tháng 6 tại Bắc bán cầu và mùa đông sẽ bắt đầu ở Nam bán cầu cũng trong ngày này. Đến đây chúng ta cũng có thể thấy rằng ngày mà chúng ta thường gọi là ngày hạ chí, tức 21 tháng 6 hàng năm, thực chất là không chính xác bởi vì nó chỉ là ngày bắt đầu của mùa hè ở Bắc bán cầu chứ không phải là ngày bắt đầu mùa hè của toàn bộ Trái Đất, hạ chí của Bắc bán cầu thì lại là đông chí của Nam bán cầu và ngược lại, không có ngày hạ chí cũng như ngày đông chí chung cho cả Trái Đất (tương tự mùa xuân và mùa thu cũng có sự đối xứng như vậy giữa hai bán cầu

30 tháng 9 2019

thank nhiều nhưng cậu không học trường kiều phú nhờ chán ghê

25 tháng 12 2018

Nhịp cầu bằng thép của cầu Long Biên lại có thể trở thành nhịp cầu vô hình nối những con tim là vì: từ hình ảnh cây cầu, những du khách có thể hiểu thêm về lịch sử Việt Nam, con người Việt Nam.

Từ bao lâu nay anh cứ mãi cô đơn bơ vơBao lâu rồi ai đâu hayNgày cứ thế trôi qua miên manRiêng anh một mình nơi đâyNhững phút giây trôi qua tầm tayChờ một ai đó đến bên anhLặng nghe những tâm tư nàyLà tia nắng ấmLà em đến bên anhCho vơi đi ưu phiền ngày hôm quaNhẹ nhàng xóa đi bao mây đen vây quanh cuộc đời nơi anhPhút giây anh mong đến tình yêu ấyGiờ đây là em người anh mơ ước bao...
Đọc tiếp

Từ bao lâu nay anh cứ mãi cô đơn bơ vơ

Bao lâu rồi ai đâu hay

Ngày cứ thế trôi qua miên man

Riêng anh một mình nơi đây

Những phút giây trôi qua tầm tay

Chờ một ai đó đến bên anh

Lặng nghe những tâm tư này

Là tia nắng ấm

Là em đến bên anh

Cho vơi đi ưu phiền ngày hôm qua

Nhẹ nhàng xóa đi bao mây đen vây quanh cuộc đời nơi anh

Phút giây anh mong đến tình yêu ấy

Giờ đây là em người anh mơ ước bao đêm

Sẽ luôn thật gần bên em

Sẽ luôn là vòng tay ấm êm

Sẽ luôn là người yêu em

Cùng em đi đến chân trời

Lắng nghe từng nhịp tim anh

Lắng nghe từng lời anh muốn nói

Vì em luôn đẹp nhất khi em cười

Vì em luôn là tia nắng trong anh

Không xa rời

Bình minh dẫn lối

Ngày sau có em luôn bên anh trên con đường ta chung đôi

Niềm hạnh phúc như trong cơn mơ

Chưa bao giờ anh nghĩ tới

Phút giây ta trao nhau tình yêu ấy

Giờ đây là em

Người anh sẽ mãi không quên

Sẽ luôn thật gần bên em

Sẽ luôn là vòng tay ấm êm

Sẽ luôn là người yêu em

Cùng em đi đến chân trời

Lắng nghe từng nhịp tim anh

Lắng nghe từng lời anh muốn nói

Vì em luôn đẹp nhất khi em cười

Vì em luôn là tia nắng trong anh

Không xa rời

Sẽ luôn thật gần bên em

Sẽ luôn là vòng tay ấm êm

Sẽ luôn là người yêu em

Cùng em đi đến chân trời

Lắng nghe từng nhịp tim anh

Lắng nghe từng lời anh muốn nói

Vì em luôn đẹp nhất khi em cười

Vì em luôn là tia nắng trong anh Không xa rời

Vì em luôn là tia nắng trong anh

Không xa rời

1
6 tháng 3 2020

Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, Tiếng Việt và Ngữ Văn hoặc Tiếng Anh, và KHÔNG ĐƯA các câu hỏi linh tinh gây nhiễu diễn đàn. OLM có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.

https://www.youtube.com/watch?v=3UyotSd-Cp4\"Khi yêu một ai họ không chỉ đơn giản là người đầu tiên nghĩ đến khi thức dậy và là người cuối cùng chúc ngủ ngon trong ngày. Yêu một người là luôn có sự xuất hiện của họ trong từng bước đi của cuộc đời - từng kế hoạch cho tương lai. Yêu là khi trái tim biết nhói khi họ đau, là tấm lòng biết thương khi họ xa, là nỗi buồn biết dâng khi họ đi...
Đọc tiếp

https://www.youtube.com/watch?v=3UyotSd-Cp4\

"Khi yêu một ai họ không chỉ đơn giản là người đầu tiên nghĩ đến khi thức dậy và là người cuối cùng chúc ngủ ngon trong ngày. Yêu một người là luôn có sự xuất hiện của họ trong từng bước đi của cuộc đời - từng kế hoạch cho tương lai. Yêu là khi trái tim biết nhói khi họ đau, là tấm lòng biết thương khi họ xa, là nỗi buồn biết dâng khi họ đi và là niềm vui nghẹn ngào khi thấy bóng dáng quen thuộc trở về. Khi thực sự yêu và mất đi một ai bạn sẽ cảm nhận được trái tim mình như vỡ ra từng mảnh bạn phải tự mình gom góp những mảnh vỡ đó đặt lên bàn rồi dùng băng keo dán lại để có thể tiếp tục hành trình của cuộc đời mình. Yêu đôi khi bình dị như hơi thở nhưng khi hơi thở cũng không giữ được thì bạn liệu có thể giữ được gì cho cuộc đời."

4
3 tháng 3 2020

không:đăng nội dung không liên quan đến câu hỏi.  

3 tháng 3 2020

A bị điên hay phê thuốc v ?