Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Khăn quàng đỏ là biểu tượng và đồng phục của đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh cũng như một số tổ chức thiếu niên ở tại những nước cộng sản. Nó thường là một miếng vải màu đỏ hình tam giác cân, thường làm từ vải bông, lụa hoặc valise. Khăn quàng đỏ được thắt lên cổ áo của đội viên theo một quy tắc nhất định.Khăn quàng đỏ là biểu tượng thiêng liêng của Thiếu nhi Việt Nam. Khăn quàng đỏ là một khăn quàng màu đỏ. Thiếu niên đeo khăn quàng đỏ là biểu trưng cho việc mình đã gia nhập tổ chức Đội Thiếu niên Tiền phong.Khăn quàng đỏ là một hình tam giác cân, chiều cao bằng một phần tư (1/4) cạnh đáy. Khăn quàng đội viên có kích thước tối thiểu: chiều cao: 0.25 m, cạnh đáy: 1m. Khăn quàng phụ trách có kích thước tối thiểu: chiều cao: 0.3 m, cạnh đáy: 1,2 m.Ba đỉnh của khăn quàng đỏ là biểu trưng của sự liên kết giữa 3 thế hệ trong gia đình và 3 tổ chức nòng cốt của chủ nghĩa xã hội: thế hệ cha – thế hệ anh – thế hệ em tương ứng với 3 tổ chức Đảng Cộng Sản – Đoàn Thanh niên Cộng Sản – Đội thiếu niên tiền phong. Đây là điều mà trước đây các gia đình có 3 thế hệ đều theo lý tưởng của và phục vụ cho Đảng Cộng Sản rất tự hào.Khăn quàng đỏ xuất hiện trên tem thư của nước Nga Xô ViếtKhăn quàng đỏ là một phần cờ Tổ quốc. Màu đỏ tượng trưng cho lý tưởng cách mạng, đeo khăn quàng đỏ, Đội viên Đội TNTP Hồ Chí Minh tự hào về Tổ quốc, về Đảng Cộng sản Việt Nam, về Bác Hồ vĩ đại, về nhân dân Việt Nam anh hùng và nguyện phấn đấu để trở thành Đoàn viên Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Đội viên đeo khăn quàng đỏ khi đến trường, sinh hoạt Đội và tham gia các hoạt động Đội, nội dung của nghi thức đội TNTP Hồ Chí Minh.Khăn quàng đỏ nghiêm trang trong những buổi chào cờThiếu nhi đến độ 8 tuổi đều háo hức được đứng vào hàng ngũ của Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, điều đó chứng tỏ sức ảnh hưởng của chiếc khăn quàng đỏ lớn mạnh như thế nào. Khăn quàng đỏ sẽ là điểm nhấn và là dấu son đáng nhớ trong quãng thời gian cắp sách tới trường của mỗi người học sinh.73 năm ra đời và phát triển, Đội TNTP HCM đã bồi dưỡng, rèn luyện và đóng góp cho đất nước những thế hệ thanh thiếu niên đáng tự hào, đóng góp lớn cho công cuộc chiến đấu, bảo vệ, phát triển Tổ quốc Việt Nam văn minh, hòa bình và giàu đẹp.
HOK TỐT!!
Khăn quàng đỏ là biểu tượng và đồng phục của đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh cũng như một số tổ chức thiếu niên ở tại những nước cộng sản. Nó thường là một miếng vải màu đỏ hình tam giác cân, thường làm từ vải bông, lụa hoặc valise. Khăn quàng đỏ được thắt lên cổ áo của đội viên theo một quy tắc nhất định. VD: những đứa trẻ vào đội thiếu niên tiền phong luôn phải đeo khăn quàng đỏ khi còn ngồi trên ghế nhà trường cấp 1 và cấp 2
Khăn quàng đỏ là một khăn quàng màu đỏ, cũng như một số loại trang phục, có ý nghĩa là biểu trưng cho một tập thể, một tổ chức nào đó, hoặc biểu thị cho một tư cách, địa vị xã hội. Em thiếu niên nào đeo khăn quàng đỏ là biểu trưng cho việc mình đã gia nhập tổ chức Đội Thiếu niên Tiền phong, cũng giống như chiếc áo nâu của một nhà sư nói lên việc nhà sư thuộc giáo hội Tăng già (Bắc Tông), chiếc áo vàng quấn quanh thân của một nhà sư nói lên nhà sư ấy thuộc phái (Nam Tông].
Ngoài ý nghĩa đó, 3 góc của chiếc khăn quàng đỏ hình tam giác còn được nhiều người theo chủ nghĩa cộng sản hay chủ nghĩa xã hội cho là biểu trưng của sự liên kết giữa 3 thế hệ trong gia đình và 3 tổ chức nòng cốt của chủ nghĩa xã hội: thế hệ cha – thế hệ anh – thế hệ em tương ứng với 3 tổ chức Đảng Cộng Sản – Đoàn Thanh niên Cộng Sản – Đội thiếu niên tiền phong[cần dẫn nguồn]. Đây là điều mà trước đây các gia đình có 3 thế hệ đều theo lý tưởng của và phục vụ cho Đảng Cộng Sản rất tự hào.
1) Thắt khăn
– Gấp đổi chiều cạnh đáy khăn lại (như gấp quạt) để phần chiều cao khăn còn khoảng 15cm, bẻ cổ áo lên, đưa khăn vòng qua sau đầu từ trái sang phải, so hai đầu khăn bằng nhau, đặt dải khăn bên trái lên trên dải khăn bên phải.
-Vòng đuôi khăn bên trái vào trong, đưa lên trên và kéo ra ngoài.
-Lấy đuôi khăn bên trái vòng từ trái sang phải, và buộc tiếp thành nút (từ phải sang trái) với dải khăn bên phải.
-Thắt nút khăn, sửa vuông vắn, mở cho hai dải khăn xòe ra, chỉnh đỉnh khăn nằm giữa sống lưng, bẻ cổ áo xuống.
2) Tháo khăn
Tay trái cầm nút khăn, tay phải cầm dải khăn phía trên nút , rút khăn ra
Năm 1072, Lý Nhân Tông lên ngôi khi mới 6 tuổi. Nhà Tống bên Trung Quốc cho là cơ hội tốt chuẩn bị lương thảo có ý xâm lược nước ta. Vì vua còn nhỏ nên quan phụ quốc Thái úy Lý Thường Kiệt nắm trọn binh quyền.
Năm 1075, Lý Thường Kiệt chủ trương “đánh phủ đầu” quân Tống để tự vệ trước bèn tập trung 10 vạn quân thủy bộ chia làm hai đường đánh sang đất Tống với mục đích phá hủy các kho dữ trữ lương thảo hậu cần nằm ở Ung Châu và Khâm Châu, Liêm Châu mà nhà Tống đang chuẩn bị để phục vụ cho cuộc xâm lược nước ta. Quân Thủy đánh Khâm Châu, quận bộ đánh Ung Châu. Bị bất ngờ nên quân Tống thua liên tiếp. Nửa tháng sau chính quyền Tống ở trung ương mới biết được tin. Vua Tống lập tức chuẩn bị đại binh dự định đánh thẳng vào nước ta để giải vây.
Nguồn: https://khanhpm.wordpress.com/2011/01/21/tom-t%E1%BA%AFt-l%E1%BB%8Bch-s%E1%BB%AD-vi%E1%BB%87t-nam-qua-cac-th%E1%BB%9Di-k%E1%BB%B3/
Theo kế hoạch của tướng Nguyễn Chích, đc Lê Lợi chấp thuận, ngày 12-10-1424, nghĩa quân bất ngờ tấn công đồn Đa Căng( Thọ Xuân - Thanh Hóa), sau đó hạ thành Trà Lân
Mk tóm tắt đc đến đây thôi ahihihi
Thành và Thủy là hai anh em hết mực yêu thương nhau nhưng lại phải chia tay nhau vì bố mẹ họ ly dị. Trước khi chia tay, hai anh em chia đồ chơi cho nhau. Thành nhường hết đồ chơi cho em. Thủy sợ anh lại gặp ác mộng, chia cho anh con búp bê Vệ Sĩ để nó canh giấc ngủ cho anh, còn em nhận lấy con Em nhỏ. Hai anh em còn đến trường để Thủy chia tay với cô giáo và bạn bè. Cô giáo tặng Thủy một quyển sổ và một chiếc bút máy nắp vàng nhưng em không dám nhận vì mẹ đã sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán. Trước khi chia tay, Thủy suy nghĩ lại, đã đưa luôn cho anh con búp bê Em Nhỏ, đề hai con búp bê không bao giờ phải xa nhau như Thành và Thủy.
Phải chăng sự ích kỉ của người lớn đã dẫn đến bi kịch cho những đứa trẻ khi mà chúng đang cần sự chăm sóc yêu thương, khi mà ở tuổi chúng những dấu ấn đầu đời như vậy đối với những tâm hồn còn quá non nớt dường như là 1 vết thương quá khủng khiếp, đau đớn và thương tâm, những vết thương ấy sẽ hằn sâu trong tâm thức đứa trẻ đến khi chúng trưởng thành như 1 bóng ma quái ác của định mệnh luôn đè nặng lên chúng. Rồi những cái cây non ấy sẽ phát triển ra sao đây trên cái mảnh đất khô cằn tình thương? Đó là câu hỏi nhức nhối, tiếng chuông cảnh tỉnh của nhà văn dành cho các bậc phụ huynh. Ta còn nhận thấy, ở 2 đứa trẻ ấy dù chúng còn rất nhỏ tuổi đã sớm biết yêu thương nhau, nhường nhịn nhau, dành cho nhau những tình cảm thiêng liêng đặc biệt, trong sáng và đầy nhân hậu của tình anh em, những điều mà các bậc làm cha làm mẹ còn ko có. Sự li dị của bố và mẹ chính là sự tan nát của 1 gia đình gây tổn thương, là 1 cái sốc quá lớn với những tâm hồn vốn giàu tình cảm rất cần được yêu thương như Thành và Thuỷ. Cuộc chia tay cảu 2 con búp bê là 1 hình tượng ẩn dụ, nó là sự phản chiếu bi kịch của 1 hiện tượng đang phổ biến trong xã hội hiện nay: những cuộc li dị tan vỡ gia đình. Chính người lớn với những mâu thuẫn ko đáng có của bản thân đã gây ra nỗi đau cho những đứa con của mình. Đây là 1 tác phẩm mang tính thời sự nóng hổi, cách thể hiện rất hiện đại của nhà văn Khánh Hoài về 1 vấn đề trong xã hội hiện nay, nhà văn đã thâm nhập vào những con người cụ thể chứ ko còn là cái tôi công dân - chiến sĩ mang tầm vóc lớn phản ánh những vấn đề lớn lao như những tác phẩm thời kháng chiến, nhưng "cuộc chia tay của những con búp bê" vẫn thập sự mang tính nhân văn sâu sắc, gây cảm động đến từng đầu dây thần kinh trong người đọc.
Truyện cổ tích: Cóc kiện trời" kể về 1 con cóc sần sùi xấu xí vào 1 năm trời hạn không còn 1 giọt nước, các con vật to lớn khác đều nằm chờ chết, riêng chỉ chàng Cóc tía bé nhỏ, xấu xí kia là có gan to. Anh tính chuyện lên thiên đình kiện Trời làm mưa cứu muôn loài.....
Một năm trời hạn hán. Cóc lên đường lên thiên đình đẻ hỏi ngọc hoàng. Trên đường đi cóc gặp với hổ, cáo, ong, cua. Với sự giúp đỡ của các bạn cóc đã đòi lại sự công bằng. Ngọc hoàng đã làm mưa xuống hạ giới và bảo chỉ cần cóc nghiến rằng thì trời sẽ cho mưa. Từ đó trở đi, mỗi khi cóc nghiến răng báo hiệu thì trời cho mưa ngay. Người ta gọi con cóc là cậu ong trời là vì vậy...
Trong những thế hệ sau này, hầu như ai lớn lên cũng biết đến Cô bé quàng khăn đỏ ngoan ngoãn và ngây thơ trong truyện cổ Grimm.
(Thethaovanhoa.vn) - Trong những thế hệ sau này, hầu như ai lớn lên cũng biết đến Cô bé quàng khăn đỏ ngoan ngoãn và ngây thơ trong truyện cổ Grimm. Tuy nhiên, trong các phiên bản cũ hơn của câu chuyện này, thì Cô bé quàng khăn đỏ còn biết tán tỉnh còn chó sói thì quyến rũ cô bé.
- "Cô bé quàng khăn đỏ" tung trailer đầu tiên
Hiện bảo tàng truyện tranh Bilderbuchmuseum ở Troisdorf (Đức) đang tổ chức cuộc triển lãm mang đề tài về Cô bé quàng khăn đỏ.
Trong truyện cổ Grimm, Cô bé quàng khăn đỏ là một cô bé ngây thơ đã bị chó sói ăn thịt. Rồi bác thợ săn tốt bụng đã cứu sống hai bà cháu cô bé bằng cách giết chó sói rồi mổ bụng nó kéo họ ra.
Mặc dù phi logic, song cả hai bà cháu Cô bé quàng khăn đỏ đều không hề hấn gì sau một thời gian nằm trong bụng sói.
Rõ ràng, trong câu chuyện của mình, anh em nhà Grimm không hề đề cập gì tới những mâu thuẫn trong câu chuyện, mà họ quan tâm hơn tới việc khiến trẻ em sợ hãi khi được nghe chuyện. Bởi họ muốn dạy các em kỹ năng sống ngoan ngoãn lễ phép, biết vâng lời mẹ và không nói chuyện với người lạ.
Song giờ nhiều người cho đầy là sự bài ngoại và hèn nhát.
Cô bé quàng khăn đỏ còn biết tán tỉnh, thân mật với sói
Nhiều phiên bản “Cô bé quàng khăn đỏ”
Đến với cuộc triển lãm về Cô bé quàng khăn đỏ tại Bảo tàng Bilderbuchmuseum, nơi lưu giữ bộ sưu tập lớn nhất châu Âu về nhân vật này gồm rất nhiều cuốn sách và tranh, người hâm mộ sẽ thấy được nhiều gương mặt của Cô bé quàng khăn đỏ.
Trong mỗi vật phẩm trưng bày, khách tham quan có thể thấy Cô bé quàng khăn đỏ "chạm trán" chó sói khác hẳn.
Theo giám tuyển triển lãm, Bernhard Schmitz, cho biết bộ sưu tập đặc biệt về Cô bé quàng khăn đỏ này được vợ chồng người Thụy Sĩ Elisabeth và Richard Waldmann tặng lại bảo tàng. Trong suốt hơn 30 năm, họ đã sưu tập các ấn phẩm về Cô bé quàng khăn đỏ bất cứ nơi nào họ đặt chân tới. Cứ miệt mài như vậy, họ đã thu thập được hơn 800 cuốn sách được in trong cuối thế kỷ 18 cũng như vô số búp bê, rối, đồ chơi, đồ ăn, đồ trang trí...
Cô bé quàng khăn đỏ còn là nhân vật mạnh mẽ, tấn công nạt sói
Hồi năm 1697, Charles Perrault đã viết câu chuyện về Cô bé quàng khăn đỏ là một thiếu niên rất ngây thơ nhưng rất thích quyến rũ sói. Và sau khi được sói mời về nhà nó, Cô bé quàng khăn đỏ đã nằm cạnh sói. Thời đó, câu chuyện này được xem như một lời cảnh báo cho các cô gái trẻ nhằm ứng phó với những kẻ "hám gái".
Rõ ràng khía cạnh gợi tình trong câu chuyện gốc đã không bị "bào mòn" qua thời gian bởi trong cuốn truyện tranh xuất bản hồi những năm 1990 cũng mô tả Cô bé quàng khăn đỏ theo cách đó.
Trong phiên bản tiếng Anh đầu tiên, được xuất bản hồi năm 1729, thì câu chuyện về Cô bé quàng khăn đỏ lại không có phần kết hậu. Cô bé quàng khăn đỏ và bà cô đã bị sói nuốt chửng, nhưng không có bác thợ săn nào tới cứu.
Nhưng trong phiên bản tiếng Đức đầu tiên, không phải là câu chuyện trong truyện cổ của anh em nhà Grimm, nhà văn Ludwig Tieck không thích phần kết đen tối của phiên bản tiếng Pháp nên ông đã thêm nhân vật bác thợ săn đến giải cứu hai bà cháu.
Năm 1812, anh em nhà Grimm đã biến Cô bé quàng khăn đỏ thích tán tỉnh thành cô bé ngây thơ. Lập tức, câu chuyện Cô bé quàng khăn đỏ trở thành tác phẩm ăn khách ở Đức và châu Âu. Nhiều yếu tố trong câu chuyện đã được trích in trên các tấm thiệp. Thậm chí ngày nay, hình ảnh cô bé duyên dáng ngây thơ này còn hiện diện trên các chai rượu champagne, pho mát đóng gói và chocolate.
Câu chuyện Cô bé quàng khăn đỏ được mô tả bằng những dấu chấm, qua đó kích thích trí tưởng tượng của mọi người
Trở thành cô bé hiện đại, mạnh mẽ, phản diện
Cô bé quàng khăn đỏ tiếp tục là nhân vật được tái tạo trong nhiều phiên bản sau này. Trong cuốn truyện thiếu nhi Little Red Hat, Geoffroy de Pennart đã biến Cô bé quàng khăn đỏ thành một cô bé ngoan cố, thậm chí còn tấn công cả chó sói. Qua đó, phản ánh ý tưởng hiện đại về những đứa trẻ biết vâng lời, nhưng tự ý thức được bản thân.
Trong thập niên 1980 lại là những ấn phẩm mang tính giáo dục khác. Trong những ấn phẩm đó, mục tiêu giáo dục của là bất bạo động. Chính vì vậy mà trong phiên bản hiện đại hơn, chó sói không nuốt chửng Cô bé quàng khăn đỏ, mà kiềm chế bản thân, song kiểm soát các cử động của cô bé bằng cách cuộn quanh chân cô.
Trong những năm 1990 lại có phiên bản khác về câu chuyện này. Cụ thể, năm 1993 Bettina Bayerl đã cho ra đời cuốn truyệnNo Mercy!, trong đó gợi lại các yếu tố “nhạy cảm” từng được đề cập trong phiên bản tiếng Pháp.
Trong câu chuyện của mình, nghệ sĩ Burgi Kuhnemann mô tả Cô bé quàng khăn đổ là một nhân vật phản diện, còn khống chế cả chú chó sói có nguy cơ bị tuyệt chủng. Kuhnemann là nghệ sĩ truyện tranh đã cho ra đời nhiều câu chuyện dựa theo truyện cổ tích.
Trong những năm 1960, nghệ sĩ Warja Honegger-Lavater còn mô tả câu chuyện này chỉ bằng những dấu chấm. Từ hình ảnh trừu tượng, người ta có thể tưởng tượng về nhân vật này dựa theo nền văn hóa, kỷ nguyên hoặc độ tuổi khác nhau
Ca dao dân ca là cây đàn muôn điệu rung lên những tiếng tơ lòng của người dân đất Việt. Những câu ca đằm thắm, trữ tình mang chở cả điệu tâm hồn và chứa chan những tình cảm thiết tha, sâu nặng, đặc biệt là tình cảm gia đình. Bởi vậy, có ý kiến cho rằng: “Ca dao dân ca đã thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc”.
Ca dao dân ca là cây đàn muôn điệu rung lên những tiếng tơ lòng của người dân đất Việt. Những câu ca đằm thắm, trữ tình mang chở cả điệu tâm hồn và chứa chan những tình cảm thiết tha, sâu nặng, đặc biệt là tình cảm gia đình. Bởi vậy, có ý kiến cho rằng: “Ca dao dân ca đã thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc”. Những lời hát ấy đã đi sâu vào tiềm thức mỗi người qua tiếng ru của bà, của mẹ và nhắc nhở chúng ta về công ơn trời biển của mẹ cha:
Công cha như núi ngất trời
Nghĩ mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!
Bài ca dao như một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng mà tha thiết. Phép so sánh được sử dụng liên tiếp khiến hai câu thơ vừa cụ thể, vừa gợi hình, sinh động. Công cha và nghĩa mẹ được ví với những hình ảnh thiên nhiên vĩnh hằng: núi ngất trời, nước biển Đông. Ơn cha to lớn không thể đo đếm còn tình mẹ thương con sâu nặng, đong đầy. Những lời thơ gợi nhắc về công ơn sinh thành dưỡng dục bao la vô tận của mẹ cha. Công ơn ấy được cụ thể hóa bằng “chín chữ”: (em xem chú thích và viết 9 chữ vào đây). Đồng thời, tác giả dân gian khuyên răn kẻ làm con phải có bổn phận chăm sóc và phụng dưỡng cha mẹ để đền đáp công ơn ấy. Những lời ca dao thấm đượm nghĩa tình như ru hồn người vào thế giới của đạo lý, yêu thương.
Không những nhắn nhủ con người về công ơn cha mẹ, ca dao dân ca còn thể hiện tình cảm nhớ thương quê mẹ của người con gái xa:
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Câu ca mở ra một âm điệu trầm buồn sâu lắng với hai từ “chiều chiều”. Thời khắc ấy gợi cái tàn lụi của một ngày và cũng gợi cảm giác sum họp gia đình. Ấy là quãng thời gian của buồn, của nhớ và bâng khuâng. Những lời hát của người con gái lấy chồng xa hướng về quê mẹ như thấm đẫm nỗi buồn xa xót ấy. Hai từ “ngõ sau” gợi một không gian khuất nẻo – nơi người con gái có thể bày tỏ nỗi lòng. Cả thời gian và không gian ấy như đã nói lên tâm trạng con người đang mong nhớ thiết tha. Hai chữ “chiều chiều” mở đầu hô ứng với hai chữ “chín chiều” kết thúc bài ca dao tạo nên hiệu ứng lặp đi lặp lại một nỗi long xót xa, thấm thía của người con gái khi hướng về quê mẹ xa xôi.
Bên cạnh tình cảm cha mẹ – con cái, ca dao còn là những lời nhắn nhủ cảm động về tình cảm ông bà và cháu con:
“Ngó lên nuộc lạt mái nhà
Bao nhiêu nuộc lạt nhớ ông bà bấy nhiêu”
Nuộc lạt – một hình ảnh quen thuộc trên những mái nhà tranh của làng quê Việt Nam đã được đưa vào câu ca dao một cách rất tự nhiên, giản dị và gần gũi. Biện pháp so sánh bao nhiêu – bấy nhiêu đã thể hiện tình cảm nhớ thương, sự gắn bó bền chặt, ruột thịt của cháu con với ông bà. Âm điệu lời thơ tha thiết thể hiện sự kính trọng biết ơn!
Và, có lẽ, những người thân, người lớn trong nhà đã khuyên bào con cháu giữ chặt tình anh em:
Anh em nào phải người xa
Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân
Yêu nhau như thể tay chân
Anh em hòa thuận hai thân vui vầy
Một lần nữa lối ví von so sánh lại được sử dụng thành công trong hai câu ca dao. Tình cảm anh em gắn bó bền chặt không thể tách rời như tay với chân. Sự hòa thuận của anh em chính là niềm vui của cha mẹ gia đình. Bài ca dao là lời nhắc nhở nhẹ nhàng mà sâu sắc về tình cảm ruột thịt, anh em.
Với âm điệu thiết tha, sâu lắng cùng lối ví von so sánh đặc trưng, những câu thơ lục bát đã thể hiện tình cảm gia đình sâu sắc và thấm thía.
Nhắc nhở nhẹ nhàng mà không khô khan, khuyên nhủ mà không giáo huấn, ca dao chính là tiếng lòng mang chở cả tư tưởng, triết lý đạo đức của nhân dân. Nó đã trở thành viên ngọc quý trong kho tàng văn học Việt Nam.
#tham khảo#
học tốt
1 Ngày xửa ngày xưa, có cô bé sống gia đình có nhiều người yêu quý người yêu cô Bà. Bà may cho cô khăn màu đỏ đẹp, cô thích khăn nên đâu cô quàng nó. Do đó, người gọi cô Cô bé quàng khăn đỏ. Một hôm, mẹ cô bảo cô mang bánh nước trái sang biếu Bà dặn Cô phải đến nhà Bà, nên đường không lang thang rừng. Cô vẫy tay tạm biệt mẹ lên đường. Trên đường đi, Cô gặp Sói bị Sói dỗ quên lời mẹ dặn. Sau hai bà cháu bị Sói nuốt vào bụng. Nhờ có bác thợ săn hai bà cháu thoát chết. Cô bé cảm ơn bác thợ săn từ sau Cô không dám quên lời mẹ dặn. Còn sói độc ác bị trừng phạt thích đáng
Tòm tắt ý nghĩa hay tóm tắt nội dung câu truyện