Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chiến tranh và hoà bình luôn là mối quan tâm hàng đầu của toàn nhân loại bởi nó liên quan đến cuộc sống, sinh mệnh của hàng triệu con người và sự còn mất của môi quốc gia. Lịch sử loài người gắn liền với nhiều cuộc chiến tranh tàn khốc khiến nhân loại bao phen rơi vào cảnh máu chảy đầu rơi, nồi da nấu thịt. Nguy cơ chiến tranh luôn đe doạ sự sống trên khắp hành tinh. Đặc biệt, ngày nay, sự phát triển mạnh mẽ của vũ khí hạt nhân đã trở thành mối hiểm hoạ khủng khiếp nhất đe doạ toàn bộ sự sống, loài người trên Trái Đất.
Trong thế kỉ XX, nhân loại đã phải trải qua hai cuộc chiến tranh thế giới vô cùng khốc liệt và nhiều cuộc chiến tranh dân tộc, sắc tộc khác, làm thiệt mạng hàng trăm triệu người, làm bánh xe lịch sử quay chậm lại hàng trăm năm. Chiến tranh thế giới thứ hai đã kết thúc cách đây sáu mươi năm, nhưng nguy cơ chiến tranh vẫn luôn tiềm ẩn. Đặc biệt, đó cũng là thời điểm đánh dấu sự ra đời của ngành công nghiệp hạt nhân mà sự tiến bộ ghê gớm của nó đã có tầm quan trọng quyêt định đối với vận mệnh thế giới sau này. Năm 1945 cũng là năm Mĩ đã ném xuống Nhật Bản hai quả bom nguyên tử làm hơn 40 vạn người chết, biên hai thành phố đông dân Hi-rô-si-ma và Na-ga-xa-ki thành đống đổ nát, gây kinh hoàng cho toàn thế giới.
Kể từ đó, cuộc chạy đua vũ trang, cuộc chiến tranh hạt nhân chính thức bắt đầu, loài người hằng ngày bị đặt trước nguy cơ tuyệt diệt.
Chỉ cần một vài ví dụ và làm một phép tính đơn giản như nhà văn Cô-lôm-bi-a, Gác-xi-a Mác-két, chúng ta đã có thể hình dung loài người đang ở trên bờ vực thẳm như thế nào. Theo Mác-két, tính đến ngày 8/8/1986, hơn 50.000 đầu đạn hạt nhân đã được bốtrí khắp hành tinh. Nói một cách nôm na, điều đó có nghĩa là tất cả mọi người trên Trái Đất, không trừ người già, trẻ con, mỗi người đang ngồi trên một thùng 4 tấn thuốc nổ. Chỉ cần bấm một cái nút, tất cả khối thuốc nổ độ nỗ tung lên, làm tiêu biến hết thảy không phải một lần mà là mười hai lần mọi dấu vết của sự sống trên Trái đất, tiêu diệt tất cả các hành tinh đang xoay quanh Mặt Trời và bốn hành tinh khác nữa, phá huỷ thế thăng bằng của hệ Mặt Trời.
Sự sống được nhen nhóm và tồn tại trên Trái đất này không hề dễ dàng. Cũng theo G. Mác-két, chưa nói những gì to lớn, chỉ lấy những sự vật, sự việc nhỏ bé làm bằng chứng, chúng ta đã thấy rất rõ. Từ khi có sự sống trên Trái Đất, phải trải qua 380 triệu năm con bướm mới bay được, 180 năm nữa hoa hồng mới nờ chỉ đểlàm đẹp cho đời. Theo nhà văn Nguyễn Tuân, một giọt mật mà con ong làm ra là kết quả của 2.700.000 chuyến bay đi tìm hoa hút mật, một nửa lít mật ong là kết quả của dặm đường lao động miệt mài 8.000.000 cây số mới có được... Huống hồnhững toà nhà chọc trời, những cánh đồng xanh mát, những cây câu vững chãi là mồ hôi công sức của hàng triệu người... Vậy mà, chỉ trong tích tắc, tất cả những thành tựu khó khăn và nhọc nhằn đó có thể biến thành tro bụi.
Đã có nhiều thảm hoạ hạt nhân như các vụ nổ nhà máy hạt nhân ở Nga (Tréc-nô-bưn), Ấn Độ... làm hàng nghìn người chết, gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng. Đáng tiếc là sau những thảm hoạ ấy, cuộc chạy đua vũ trang vẫn tiếp tục, các nhà máy sản xuất vũ khí hạt nhân vẫn không ngừng mọc lên trên thế giới; các loại vũ khí hạt nhân như tàu ngầm, tên lửa, máy bay tối tân hiện đại vẫn không ngừng được bổ sung... Nhân loại vẫn từng ngày, từng giờ phải đối mặt với nguy cơ bị huỷ diệt bởi vũ khí hạt nhân.
Thế giới cũng đã có những cố gắng để giảm bớt mối đe doạ này, chẳng hạn các hiệp ước cắt giảm vũ khí tiến công chiến lược được kí kết giữa Liên Xô (trước đây) với Mĩ. Nhưng chiến tranh và hiểm hoạ hạt nhân vẫn luôn là mối đe doạ to lớn và thường xuyên đối với các dân tộc, các quốc gia và toàn thể loài người. Xung đột và chiến tranh vẫn diễn ra hàng ngày ở nhiều nơi, nhiều khu vực trên thế giới, gần đây nhất là cuộc chiến của Mĩ, Anh ở I-rắc, cuộc xung đột đẫm máu kéo dài giữa I-xa-en và Pa-le-xtin, chủ nghĩa khủng bố hoành hành khắp nhiều nơi. Các nhà máy hạt nhân ở ấn Độ, Pa-ki-xtan, I-ran, Triều Tiên, Trung Quốc... luôn là nguyên nhân của những cuộc tranh cãi, đàm phán gay gắt, không kết quả. Vì vậy, nhận thức đúng về nguy cơ chiến tranh và tham gia vào cuộc đấu tranh cho hoà bình là yêu cầu đặt ra cho mỗi công dân trên hành tinh.
Chúng ta đang sống trong thời đại hoàng kim của khoa học kĩ thuật và công nghệ. Song, chúng ta cũng đang phải từng giây, từng phút đối mặt với chiến tranh hạt nhân có nguy cơ bùng nổ bất cứ lúc nào. Bởi vậy, con người không thể thờ ơ trước vận mệnh của chính mình và toàn thể nhân loại. Điều chúng ta có thể làm được là, mỗi người cần phải ý thức sâu sắc được nguy cơ tiềm ẩn đó, cùng nhau đoàn kết đấu tranh ngăn chặn nó, vì một thế giới hoà bình và hạnh phúc.
Quan niệm sống của Trương Ba và Đế Thích khác nhau:
- Trương Ba: mượn thân xác người khác để trú ngụ là điều không nên, sống trong người khác sẽ làm cho bản tính của ta bị mờ nhạt dần
- Đế Thích cho rằng: mượn thân xác để sống cũng là điều bình thường, chỉ cần được sống là tốt
- Lời trách móc của Trương Ba với Đế Thích:
+ Mượn thân xác người khác để sống nhưng tính cách của mình bị mai một
+ Tâm hồn của ông đau khổ khi phải sống trong thân xác của kẻ khác
Ý nghĩa:
+ Con người cần phải có sự thống nhất hài hòa, tâm hồn và thể xác. Con người bị chi phối bởi những nhu cầu bản năng, không thể chỉ đổ lỗi cho xác và vỗ về bằng những hình ảnh đẹp siêu hình của tâm hồn
+ Sống nhờ gửi, chắp vá, không được là chính mình chính là điều nhạt nhẽo, vô nghĩa nhất trên cuộc đời
- Qua đoạn thoại, nhân vật ý thức được hoàn cảnh, thân phận của mình: trớ trêu, bi kịch
– Quan niệm sống của Trương Ba và Đế Thích rất khác nhau, Trương Ba thì cho rằng mượn thân xác của người khác để trú ngụ là một điều không nên, sống trong người khác làm cho bản tính của ta sẽ bị mờ nhạt đi, còn Đế Thích thì lại cho rằng mượn thân xác để sống cũng là điều bình thường, chỉ cần được sống là tốt. Hai quan điểm hoàn toàn khác nhau.
– Những lời trách móc của Trương Ba đối với Đế Thích: "ông chỉ đơn giản là cho tôi sống, nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết". Mượn thân xác để sống con người sống nhưng tính cách của chính mình bị mờ nhạt trong cái xác thịt của hàng thịt, linh hồn và thể xác của ông hoàn toàn không muốn sống trong thân xác của kẻ khác.Ở đây ông đang nói về những trải nghiệm mà ông đang phải trải qua.
– Ý nghĩa:
+ Con người là một thể thống nhất, hồn và xác phải hài hoà, không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thân xác tội lỗi. Khi con người bị chi phối bởi những nhu cầu bản năng thì không nên chỉ đổ tội cho xác và không thể an ủi, vỗ về bằng vẻ đẹp siêu hình của tâm hồn.
+ Sống nhờ, sống gởi, sống chắp vá, khong được là mình thì cuộc sống ấy thật là vô nghĩa.
– Qua lời thoại, nhân vật ý thức rõ hoàn cảnh của mình: đầy trớ trêu và bi hài.
Trong cuộc sống, việc làm tất cả những việc nhỏ bằng tất cả tâm hồn và khả năng của mình chính là một phẩm chất đáng quý. Thật vậy, việc con người tròn tâm trong tất cả những việc mình làm không chỉ giúp cho công việc đó được hoàn thành một cách tốt nhất mà nó còn giúp chúng ta ghi điểm trong mắt người khác. Khi chúng ta làm những việc đơn giản để lan tỏa yêu thương đến những người xung quanh bằng tất cả tấm lòng và tình yêu của chúng ta, chúng ta sẽ thấy thực sự hạnh phúc từ trong chính tâm hồn của mình. Ta cảm thấy vui vì việc mà mình đang làm, ta thực sự tận hưởng từng phút giây mà mình đang trải qua. Nhờ sự tròn tâm, chúng ta dễ dàng thấy được hạnh phúc với từng phút giây mà mình đang sống, thấy hạnh phúc với từng phút giây mà mình đang hiện diện. Bên cạnh đó, đối với công việc, việc đối diện vấn đề và giải quyết vấn đề bằng tất cả sức lực và khả năng của mình chính là việc vô cùng quan trọng và cần thiết. Người VN thua người Nhật ở điểm đó là phong thái vừa làm vừa chơi, làm việc hời hợt, không tập trung, không làm đến cùng, gặp khó là bỏ và vô kỷ luật. Vậy nên, việc làm thật tâm từ những việc đơn giản trong công việc của mình sẽ giúp cho những người mới đi làm thăng tiến nhanh cũng như để lại được hình ảnh tốt trong mắt người khác. Tóm lại, trong mọi việc, con người luôn cần làm bằng tất cả trí tuệ, năng lực và nhiệt huyết.
Bạn tham khảo nha:
Trong cuộc sống, thái độ ứng xử của mỗi cá nhân có mối quan hệ chặt chẽ với cộng đồng. Xã hội phát triển con người mới tồn tại và có cuộc sống bình yên, hạnh phúc. Vì vậy, tự giác thực hiện trách nhiệm với mình, với gia đình và cộng đồng xã hội là bổn phận, nghĩa vụ của mỗi người. Xây dựng, bảo vệ những giá trị chung, sự an toàn của cộng đồng chính là bảo vệ lợi ích của cá nhân và gia đình mình.
Tự giác là làm việc gì cũng tự mình hiểu mà làm, không cần người khác nhắc nhở, đốc thúc. Người tự giác là người hiểu rõ trách nhiệm, vai trò vị trí và quyền lợi của mình trong gia đình, tổ chức hay cộng đồng xã hội. Tự giác không phải là kỹ năng bẩm sinh tự nhiên, mà nó đòi hỏi phải có quá trình giáo dục, học tập, rèn luyện. Như vậy, tự giác là sự kết hợp từ phía bản thân và phía bên ngoài, nó biểu hiện ở nhiều góc độ, trong ý nhĩ, hành động, trong ứng xử với chính mình và với người xung quanh. Tự giác phải trải qua một quá trình giáo dục lâu dài, liên tục, đây là một hình thức rèn luyện bản thân có chọn lọc, tạo nên những thói quen trở thành ý thức trong cách nghĩ và hành vi của con người, phù hợp với yêu cầu chung, nhằm mục đích nâng cao giá trị của bản thân và hướng đến xây dựng xã hội tiến bộ, văn minh. Một xã hội văn minh đòi hỏi mỗi cá nhân phải có ý thức tự giác theo cái đúng ở mọi lúc, mọi nơi kể cả trong gia đình hay nơi công cộng. Vấn đề là làm thế nào để mọi người tự giác. có thể nói, có hai yếu tố quyết định sự tự giác của cá nhân là giáo dục và môi trường xã hội. Tự giác có thể học tập được, nó được hình thành từ trong gia đình, rồi đến nhà trường, cộng đồng xã hội. Một đứa trẻ từ trẻ từ khi con nhỏ đã được ông bà, cha mẹ, anh chị dạy dỗ việc ăn, ngủ, học hành, vệ sinh, lễ phép, giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn… biết làm những việc có ích cho gia đình và xã hội phù hợp với lứa tuổi, lớn lên được nhà trường, xã hội, cơ quan, đoàn thể tiếp tục dạy những điều đó, thì chắc chắn sẽ hình thành một công dân có ý thức tự giác, biết yêu thương gia đình, có trách nhiệm với Tổ quốc. Cùng với việc dậy dỗ, học tập để con người tự giác, cũng cần phải có một xã hội tiến bộ để sự tự giác của cá nhân phát triển.. Hiện nay, các bậc phụ huynh cũng rất lúng túng khi dạy con, cháu mình tự giác. Bởi khi các cháu ra ngoài nhiều khi phải chứng kiến việc người lớn không tự giác, các hành vi chen lấn, xô đẩy, không thực hiện vệ sinh chung, không tôn trọng người khác... Rất nhiều trường hợp tắc đường và xảy ra tai nạn, lại do chính lỗi của người tham gia giao thông vì thiếu ý thức tự giác, chen lấn, không nhường đường, vượt đèn đỏ, phóng nhanh, vượt ẩu hoặc sử dụng rượu bia, chất kích thích... Nhiều khi chỉ vì hành vi thiếu tự giác, thiếu trách nhiệm với xã hội mà con người đã gây ra thiệt hại không chỉ với cá nhân mình, mà còn ảnh hưởng đến cả cộng đồng.
Trong thời gian đại dịch covid-19 vừa qua, chúng ta được chứng kiến rất nhiều trường hợp vì thiếu trách nhiệm, mà cá nhân đã gây ra thiệt hại khôn lường cả về tinh thần và vật chất cho xã hội. Có lẽ, còn rất lâu người Việt Nam mới quên cái đêm ngày 06/3/2020, một cô gái 26 tuổi, trú tại phố Trúc Bạch, Hà Nội, đi từ vùng có dịch ở nước ngoài về nhưng không tự giác khai báo để cách ly được phát hiện dương tính với SARS-coV-2. Khó có thể thống kê những thiệt hại về kinh tế và công sức của hàng vạn người do trường hợp này gây ra. Đó là chưa nói đến sự an nguy của cộng đồng và sự xáo trộn xã hội, khi có thêm nhiều người lây nhiễm mắc cOVID-19 từ hành vi vô tình “gieo rắc virus” của bệnh nhân thứ 17, nếu như chúng ta không thực hiện các biện pháp phòng chống kịp thời, quyết liệt. Cũng trong thời gian này, nhiều người không tự giác thực hiện các khuyến cáo của cơ quan chức năng về phòng chống dịch, thiếu trách nhiệm với xã hội, có trường hợp còn chống đối người thi hành công vụ. Một số người lại có những hành vi làm nguy hại cho cộng đồng, bằng việc đua xe, hay tung những tin giật gân trên mạng xã hội, chỉ vì thói ích kỷ để thu hút sự chú ý của nhiều người. Nguy hiểm hơn những tin đồn thất thiệt, tin giả trên mạng với tốc độ lây lan nhanh chóng, mà người ta gọi là “virut” độc hại, cũng nguy hiểm không kém dịch bệnh và đôi khi chính những dòng chữ vô cảm ấy, còn trở thành tội ác đối với đồng loại. Đã có những tổ chức, cá nhân lợi dụng tình hình dịch bệnh mà găm hàng, tăng giá trục lợi và có những hành xử thiếu tình người, thậm trí còn sản xuất thiết bị y tế giả, hàng kém chất lượng thu lợi bất chính và gây nguy hại cho người sử dụng. Đặc biệt, còn có những kẻ lợi dụng dịch bệnh để trục lợi, ngang nhiên chiếm đoạt tài sản của nhà nước, của đồng bào mình để chia nhau... Tuy nhiên, đó chỉ là những số ít và đã bị xã hội lên án, pháp luật sẽ nghiêm trị làm bài học cảnh tỉnh cho người người vô cảm, thiếu ý thức trách nhiệm trước đồng loại. Cái tốt, cái thiện luôn ở vị trí thượng phong, để những người ích kỷ, định làm điều xấu xa phải tự thấy ái ngại, xấu hổ mà dừng lại.
Xã hội không thể tốt đẹp nếu người ta chỉ nói những điều tốt đẹp, mà không có những hành động đẹp. Mỗi người đều có việc phải làm để tồn tại và phát triển. Xong xã hội chỉ văn minh, tiến bộ khi có nhiều người có khả năng tự quản lý mình, tự giác thực hiện trách nhiệm của cá nhân theo yêu cầu của xã hội. Người tự giác, sống có trách nhiệm luôn được người khác tôn trọng và chắc chắn họ sẽ thành công trong cuộc sống. Xã hội chúng ta hôm nay có rất nhiều người tử tế và luôn luôn cần thêm nhiều người tử tế hơn nữa, để xã hội văn minh và xây dựng đất nước Việt Nam phát triển ngày càng giàu đẹp, xứng đáng với truyền thống của Dân tộctham khảo :
Trong cuộc sống, mỗi người đặc biệt là thế hệ trẻ luôn mang trong mình một quan niệm sống rõ rệt, nhưng lối sống điển hình nhất có lẽ là "sống ở thế chủ động". Vậy phong cách sống này là gì và nó mang lại cho bản thân tuổi trẻ những ý nghĩa, giá trị nào? Trước hết, lối sống ấy là sống một cách tích cực, sống không ngừng sáng tạo, cống hiến, chuẩn bị cho tương lai, sống không bị động. Người có phong cách sống này luôn gặt hái được nhiều thành tích cao. Thực tế cho thấy, có rất nhiều bạn trẻ sở hữu lối sống này. Tiêu biểu như bạn Nguyễn Thuận Hưng, bạn luôn vạch ra cho mình những kế hoạch, mục tiêu cụ thể từ đó sống và học tập hết mình để hoàn thành được nhiệm vụ. Thật vậy, lối sống chủ động đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Khi chủ động, ta có thể nhạy bén với những thay đổi của xã hội, của thế giới mà không rơi vào tình trạng bị động, lạc lối. Hơn hết, chính nó sẽ biến ta thành con người chăm chỉ, siêng năng và luôn sở hữu trí tưởng tượng phong phú, lối làm việc sáng tạo và nhanh nhạy. Bên cạnh đó, chính lối sống ấy còn giúp bạn được đánh giá cao trong mắt của mỗi người. Ấy thế mà ngày nay cạnh bên những bạn trẻ sống ở thế chủ động vẫn còn tồn đọng nhiều thanh niên sống chỉ biết ỷ lại vào người khác, sống thụ động. Qua đây, mỗi chúng ta, thế hệ trẻ, mầm mống tương lai của đất nước hãy có cho mình một lối sống tích cực, chủ động, sáng tạo. Có như vậy bạn mới thành công và đất nước mới phát triển bền vững.
Tham Khảo !
Lòng trắc ẩn giữ một vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống đối với mỗi người. Vậy lòng trắc ẩn là gì? Nó có ảnh hưởng như thế nào tới cuộc sống của chúng ta? Lòng trắc ẩn là khả năng khơi dậy sự thương xót, đồng cảm và thấu hiểu giữa con người với con người; là khía cạnh quan trọng nhất của tình yêu đích thực. Giữa những guồng quay chóng mặt của cơm – áo – gạo – tiền, đôi khi sẽ thật khó để ta có thể dành thời gian quan tâm, nhận ra những nỗi buồn, sự vất vả của những người xung quanh. Khi ấy, nếu chẳng thể khơi lên lòng trắc ẩn, chúng ta sẽ ngày một xa nhau, trở nên cô độc và lạnh lẽo. Ngược lại, nếu có được nó, con đường ta đang đi sẽ trở nên sáng sủa hơn, những khó khăn cũng nhẹ đi vì có người san sẻ, những ước mơ sẽ thêm đẹp khi ai đó cùng ta tô vẽ… Có thể nói, lòng trắc ẩn tạo nên phần “người” cho mỗi người, khiến cuộc sống này trở nên đẹp đẽ hơn. Vậy nhưng, vẫn có không ít kẻ vẫn giữ cho mình thói vô cảm, thờ ơ với cảm xúc của những người xung quanh và thậm chí là tạo ra những hành vi phi nhân tính như lái xe tải ở Nam Định cố kéo lê nạn nhân sau tai nạn. Hay một người Thái Lan đã chết khi rơi xuống sông mà những người qua đường không ai chịu cứu… Nói tóm lại, tất cả chúng ta cần khơi dậy lòng trắc ẩn của bản thân qua những hành động hàng ngày như dành thời gian trò chuyện với người thân; giúp đỡ người có tuổi, khuyết tật qua đường; gấp cẩn thận một đồng tiền và đưa nó cho một người hành khất… Bởi đúng như Albert Schweitzer từng nói: “Lòng trắc ẩn chính là cội nguồn của mọi đạo đức”.
tham khảo:
Trong cuộc sống hiện đại, nơi mà sự tiện lợi và tốc độ thường được đặt lên hàng đầu, lòng trắc ẩn trở nên ngày càng quý giá và cần thiết hơn bao giờ hết. Đôi khi, chúng ta quên dừng lại, lắng nghe và tìm kiếm sự ý nghĩa sâu xa trong cuộc sống.Lòng trắc ẩn là khả năng nhìn vào bên trong, khám phá bản thân và khám phá ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Nó giúp chúng ta đánh giá lại giá trị, ước mơ và mục tiêu của mình, từ đó tạo ra một hướng đi rõ ràng và ý nghĩa hơn.Trong thế giới vội vã và đầy áp lực ngày nay, lòng trắc ẩn cũng là nguồn năng lượng và sự bình yên. Đó là thời gian để ta dành cho bản thân, để tĩnh tâm và lắng nghe những tiếng thở dài, những suy tư sâu xa.Cuộc sống hiện tại đòi hỏi chúng ta cần phải có lòng trắc ẩn để trở nên sâu sắc và ý nghĩa hơn. Đôi khi, việc dừng lại, suy ngẫm và cảm nhận giúp ta thấy rõ hơn về bản thân và về thế giới xung quanh, từ đó tạo ra một cuộc sống có ý nghĩa và hạnh phúc hơn.
b, Sự tương tác về hành động lời nói của hai nhân vật giao tiếp: hai nhân vật đổi vai luân phiên
+ Bà lão hỏi thăm – chị Dậu cảm ơn
+ Bà lão hỏi tình hình anh Dậu – chị Dậu trả lời thân tình
+ Bà khuyên bỏ trốn- chị Dậu tán thành, nghe theo
bạn than khảo:
Sự nguội lạnh trong tình yêu có thể mang lại những hậu quả đau lòng và ảnh hưởng sâu sắc đến cả hai bên trong mối quan hệ. Đầu tiên, nó có thể làm tổn thương lòng tự trọng và sự tự tin của người bị bỏ rơi, khi họ cảm thấy bị lạc hậu và không đáng được yêu thương. Đau đớn từ sự tổn thương này có thể kéo dài và gây ra những ảnh hưởng tiêu cực đến tâm trạng và tinh thần của họ.Hậu quả khác của sự nguội lạnh trong tình yêu là gây ra sự phân ly và xa cách giữa hai người. Mối quan hệ mất đi sự gắn kết và sự hiểu biết, dẫn đến việc mất đi lòng tin và giao tiếp không hiệu quả. Điều này có thể tạo ra một vòng lặp tiêu cực, khi mỗi bên cảm thấy cô đơn và bất lực hơn trong mối quan hệ.Ngoài ra, sự nguội lạnh trong tình yêu cũng có thể dẫn đến sự suy giảm của tình cảm và hấp dẫn giữa hai người. Khi không còn sự chăm sóc và quan tâm từ đối phương, lòng yêu thương dần mất đi và thay vào đó là sự lạnh nhạt và xa cách.Tuy nhiên, không phải lúc nào sự nguội lạnh cũng mang lại hậu quả tiêu cực. Đôi khi, nó có thể là cơ hội để hai người tự nhìn nhận và cải thiện mối quan hệ của mình. Sự nguội lạnh có thể là dấu hiệu cho thấy mối quan hệ đang gặp khó khăn và cần sự chăm sóc và đầu tư hơn từ cả hai phía.Tóm lại, sự nguội lạnh trong tình yêu có thể gây ra những hậu quả đau lòng và ảnh hưởng sâu sắc đến mối quan hệ. Tuy nhiên, nó cũng có thể là cơ hội để hai người hiểu rõ hơn về nhau và cải thiện mối quan hệ của mình, nếu họ có đủ lòng chân thành và quyết tâm.
#tsubaki
Theo dõi sự tương phản giữa suy nghĩ của nhân vật và đời sống của đàn khỉ trong rừng:
Suy nghĩ của nhân vật:
-Ban đầu:
+Ông Diểu coi khỉ là loài vật hoang dã, cần phải tiêu diệt để bảo vệ mùa màng.
+Ông có suy nghĩ đơn giản, chỉ nhìn nhận vấn đề từ góc độ lợi ích của con người.
-Sau khi chứng kiến cảnh con khỉ mẹ hy sinh:
+Ông Diểu nhận thức được sự tàn nhẫn của hành động săn bắn.
+Ông cảm thấy hối hận và thương xót cho bầy khỉ.
+Ông nhận ra rằng khỉ cũng có tình cảm, biết yêu thương và hy sinh cho con.
Đời sống của đàn khỉ:
-Cuộc sống bình yên, gắn bó với thiên nhiên:
+Khỉ sống hòa hợp với môi trường xung quanh.
+Chúng biết cách kiếm ăn, sinh tồn và bảo vệ bản thân.
+Chúng có đời sống tình cảm phong phú, biết yêu thương, đùm bọc lẫn nhau.
-Bị đe dọa bởi con người:
+Con người xâm lấn môi trường sống của khỉ.
+Con người săn bắn khỉ để lấy thịt và lông.
+Khỉ phải sống trong cảnh lo âu, sợ hãi.
Sự tương phản:
-Suy nghĩ của nhân vật ban đầu đối lập với đời sống của đàn khỉ:
+Nhân vật coi khỉ là loài vật hoang dã, cần phải tiêu diệt.
+Khỉ lại có đời sống bình yên, gắn bó với thiên nhiên.
-Sự thay đổi trong suy nghĩ của nhân vật sau khi chứng kiến cảnh con khỉ mẹ hy sinh:
+Nhân vật nhận thức được sự tàn nhẫn của hành động săn bắn.
+Nhân vật đồng cảm với đời sống của đàn khỉ.
Ý nghĩa:
-Sự tương phản này giúp người đọc nhận thức được tác động tiêu cực của con người đến thiên nhiên.
-Tác phẩm kêu gọi con người cần chung tay bảo vệ thiên nhiên và môi trường sống của các loài động vật.
Bảng so sánh:
Suy nghĩ của nhân vật
Đời sống của đàn khỉ
Ban đầu: Coi khỉ là loài vật hoang dã, cần phải tiêu diệt.
Bình yên, gắn bó với thiên nhiên.
Sau khi chứng kiến cảnh con khỉ mẹ hy sinh: Hối hận, thương xót cho bầy khỉ.
Bị đe dọa bởi con người.
Sự tương phản:
- Suy nghĩ ban đầu đối lập với đời sống của đàn khỉ.
- Suy nghĩ sau khi chứng kiến cảnh con khỉ mẹ hy sinh đồng cảm với đời sống của đàn khỉ.
Ý nghĩa:
- Nhận thức được tác động tiêu cực của con người đến thiên nhiên.
- Kêu gọi con người bảo vệ thiên nhiên và môi trường sống của các loài động vật.