Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Cách gieo vần: Bài thơ gieo vần “on” ở cuối câu (non, tròn, hòn, con).
- Sử dụng các động từ mạnh: trơ, xiên ngang, đâm toạc → sự phản kháng mạnh mẽ, dữ dội, quyết liệt của người phụ nữ.
- Từ láy tượng thanh “văng vẳng”: những âm thanh nhỏ từ xa vọng đến → nhấn mạnh sự tĩnh lặng của không gian (nghệ thuật lấy động tả tĩnh).
- Thời gian: đêm khuya; không gian: im ắng, tĩnh lẵng
a. Lỗi tách đoạn tùy tiện: Tách riêng câu đầu tiên ra với các câu phía sau.
Sửa lại: Ghép câu đầu tiên với đoạn văn phía dưới để trở hai đoạn trở thành một đoạn văn.
b. Lỗi không tách đoạn: Không tách phần từ câu "Sự nguy hiểm còn thể hiện qua những cái hút nước trên sông với âm thanh ghê rợn "ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi vào"".
Sửa lại: Tách phần từ câu "Sự nguy hiểm còn thể hiện qua những cái hút nước trên sông với âm thanh ghê rợn "ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi vào"" thành một đoạn văn riêng biệt.
a.
- Lỗi : tách đoạn tùy tiện.
- Sửa : không tách đoạn ngay sau câu “Xuân Diệu…trở lại” vì chưa triển khai hết ý quan niệm về thời gian của Xuân Diệu
b.
- Lỗi : không tách đoạn.
- Sửa : Tách đoạn ngay sau câu “Xuân Diệu…trở lại” vì chưa triển khai hết ý quan niệm về thời gian của Xuân Diệu
- Giải thích: Câu nói nêu lên hậu quả của việc lãng phí thời gian.
- Bàn luận:
+ Nếu biết tận dụng thời gian, con người sẽ tạo ra nhiều giá trị quan trọng, từ vật chất đến tinh thần, phục vụ cho cuộc sống của mình và cho xã hội.
+ Nếu lãng phí thời gian, nghĩa là ta đang lãng phí tất cả các giá trị vật chất lẫn tinh thần: tiền bạc, sức khỏe, thành công, hạnh phúc…
+ Hơn nữa, cuộc đời hữu hạn nên mỗi giây phút trôi qua là ta đang mất đi một phần đời của chính mình.
- Bài học: Cần biết quý trọng thời gian và sử dụng thời gian một cách hiệu quả.
Câu 1 /
a)tự do
b) Phép đối từ “lên” và “xuống”
-Nhân hóa “bí và bầu “ được ví như “giọt mồ hôi mặn “
Câu 2/
c) - Từ "quả" có nghĩa thực ,nhằm chỉ những thứ “quả” mẹ vẫn chăm sóc trong khu vườn .
- Từ "quả" có nghĩa tượng trưng, nhằm chỉ những đứa con lớn lên bằng tình yêu và sự chăm sóc ân cần của mẹ.
d) Qua khổ thứ 3,em thấy rằng tình cảm người con dành cho mẹ chưa bao giò đủ.Khi mình đã trưởng thành thì lúc đó có thể người mẹ đã già, sức khỏe đã yếu.Sợ chẳng còn cơ hội để báo hiếu cho người mẹ
Phương pháp giải:
- Đọc kĩ toàn bộ văn bản.
- Tìm các chi tiết về không gian, thời gian trong truyện.
Lời giải chi tiết:
- Yếu tố về không gian trong truyện: trời và đất.
- Yếu tố về thời gian trong truyện: “thuở ấy” → chưa có thời gian cụ thể trong truyện.
* Không gian:
- Trời đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm, lạnh lẽo
- Trời như một tấm màn rộng mênh mông
Mây xanh mù mịt
Trời đất phân đôi
- Đất phẳng như cái mâm vuông, trời trùm lên như cái bát úp
Trời đã cao và khô
- Mặt đất ngày nay không bằng phẳng, mà chỗ lồi, chỗ lõm.
* Thời gian:
- Thuở ấy, chưa có thế gian, cũng như chưa có muôn vật và loài người.
- Từ đó, trời đất phân đôi
- Vì thế cho nên mặt đất ngày nay không bằng phẳng, mà chỗ lồi, chỗ lõm.
- Ngày nay thành biển rộng
- Cột trụ bây giờ không còn nữa
- Sau này người ta thường nói rằng vết tích cột đó ở núi Yên Phụ, vùng Hải Hưng
- Dân gian còn câu hát lan truyền tới ngày nay
Không gian
- Trời đất chỉ là một vùng hỗn độn, tối tăm, lạnh lẽo
- Trời như một tấm màn rộng mênh mông
- Mây xanh mù mịt
- Trời đất phân đôi
- Đất phăng như cái mâm vuông, trời trùm lên như cái bát úp
- Trời đã cao và khô
- Mặt đất ngày nay không bằng phẳng, mà chỗ lồi, chỗ lõm.
Thời gian
- Thuở ấy, chưa có thế gian, cũng như chưa có muôn vật và loài người
- Sự vật: cây hòe, hoa thạch lựu, hoa sen – những hình ảnh thiên nhiên gần gũi, quen thuộc của mùa hè
- Màu sắc: xanh, đỏ, hồng – đều là những gam màu sáng, nổi bật, tạo sự rực rỡ, tràn đầy sức sống
- Sức sống
+ “đùn đùn”: sự vật không tĩnh mà chuyển động, mạch sống bên trong đang cuồn cuộn trào dâng
+ “phun”: sức sống bên trong tràn ra một cách mạnh mẽ, những tia đỏ rực của hoa lựu như bao chùm khắp không gian.
+ “tiễn”: hương thơm được đưa ra ngoài, tỏa thơm ngát, bao chùm vạn vật
⇒ Bức tranh thiên nhiên được miêu tả trong khung cảnh hoàng hôn, thời khắc một ngày dần tàn lụi. Thế nhưng, đối lập với khoảnh khắc cuối ngày ấy, vạn vật lại trở nên căng tràn sức sống hơn bao giờ hết. Thiên nhiên sự vật đang ở trạng thái viên mãn nhất, thăng hoa nhất, tràn đầy nhựa sống nhất.
Chọn đáp án: C