Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đoạn thơ trên đánh thức trong em tình yêu thương đối với quê hương của chính mình. Từ đó em cảm thấy mình phải trách nghiệm góp phần giữ gìn và xây dựng tạo tiền đề phát triển cho quê hương của mình.
1.
PTBD: tự sự
2.
Quê hương mỗi người đều có
Vừa khi mở mắt chào đời
Quê hương là dòng sữa mẹ (so sánh)
Thơm thơm giọt xuống bên nôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi (so sánh)
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.
=>Tác dụng: cho thấy tầm quan trọng của quê hương với mỗi người
3.
Đoạn thơ nói về vai trò của quê hương đối với chúng ta, từ khi mới sinh ra đến khi lớn lên. Đoạn thơ còn là lời nhắc của tác giả đến người đọc đó là: luôn phải nhớ đến quê hương nguồn cội của mình
PTBĐ: miêu tả
biện pháp tu từ:
- điệp ngữ '' quê hương''
=> nhấn mạnh sự quan trọng, gắn bó của quê hương với mỗi người
- phép so sánh:
quê hương mỗi người chỉ một
như là chỉ một mẹ thôi
=> khẳng định sự gắn bó ruột thịt, sự quan trọng của quê hương. Quê hương của mỗi người luôn chỉ có một.
3. nội dung: khẳng định sự gắn bó ruột thịt, sự quan trọng của quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người, nhắc nhở mọi người phải luôn nhớ về quê hương mình.
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím dậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Là hoa sen trằng tinh khôi
a. PTBĐ chính: So sánh. (qua từ "là"). Tác giả thông qua phép so sánh này đã đưa ra hàng loạt định nghĩa về quê hương.
b.Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu (5), (6) là:
- Phép so sánh: Quê hương là dáng mẹ. => Qua đó ta thấy được sự gần gũi, ấm áp, thân thuộc của quê hương.
- Phép ẩn dụ: Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về (Lấy dấu hiệu của sự vật để gọi sự vật). Dáng mẹ liêu xiêu cho thấy bóng hình quê hương còn nhiều khó khăn nhưng tần tảo và nghị lực. Chỉ qua một hình ảnh này thôi đã khái quát, xây dựng được hình tượng quê hương lớn lao mà gần gũi.
c. Hai câu thơ cuối không chỉ khẳng định lại một lần nữa sự thân thuộc của quê hương, quê hương là nguồn cội. Mà qua đó tác giả còn nhằm gửi gắm thông điệp "nhớ về" -> phải luôn biết ơn và gắn bó với quê hương.
Lúa chiêm đang chín trái cây ngọt dần
Vườn Râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
trời xanh càng rộng càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không
đoạn thơ trên nằm trong bài thơ "khi con tu hú" của Tố Hữu