Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
*Thực hiện quá 5 bước:
B1: Tìm hiểu đề
B2: Gạch chân những từ quan trọng
B3: Tìm ý
B4: Viết bài
B5: Soát lại, chữa lỗi sai (nếu có)
*Thực hiện tìm hiểu đề vè tìm ý:
- Tìm hiểu đề:
Thể loại: Biểu cảm
Đối tượng: Một món ngon của HN
Hình thức: Bài Văn (đoạn văn)
- Tìm ý:
+) Giới thiệu về món mình nói về
+) Nguồn gốc
+) Khái quát chung
+) Hình dạng
+) Hương vị (có ngon hay ko)
+) cảm thấy ntn về món đó
+) .....
( nếu là viết đoạn văn thì có lẽ làm như vậy!~)
Tham khảo!
Bố em rất hay đi công tác xa nhà, vì công việc nên có khi cả tháng bố mới về nhà một lần, biết em rất nhớ bố nên lần nào bố đi công tác cũng mua quà cho em, mỗi lần là một món quà khác nhau, món quà lần gần đây nhất là một chú búp bê lật đật.
Em có một người bố rất tuyệt vời, bố luôn tâm lý và thấu hiểu mọi điều, mỗi một món quà của bố đều mang ý nghĩa, ví dụ như nếu em bị ốm bố sẽ mua quà là đồ ăn bổ dưỡng, lần này bố tặng cho em con lật đật là muốn nhắn nhủ em phải kiên cường, mạnh mẽ, tự biết đứng lên khi vấp ngã. Con lật đật có hình dáng mũm mĩm rất đáng yêu, chiếc bụng to tròn với khuôn mặt tròn xoe, đôi mắt long lanh, hai má phúng phính và luôn nở nụ cười tươi. Con lật đật được làm bằng nhựa cứng và thiết kế phần chân nặng chắc, lật đất dù có bị xô đẩy về mọi phía mạnh đến cỡ nào cũng không bao giờ bị ngã, nó có khả năng tự đứng dậy và cân bằng trở lại trạng thái ban đầu. Mỗi khi em nhớ bố hay em buồn về một chuyện gì đó em lại ngồi chơi với con lật đật, nhìn nó nghiêng ngả rất buồn cười và đáng yêu, chỉ cần cử động là con lật đật lại phát ra tiếng nhạc, những bản nhạc du dương dễ chịu khiến em cảm thấy rất thư giãn, thoải mái tinh thần.
Món quà búp bê lật đật em vẫn luôn gìn giữ bên mình, thi thoảng em vẫn chơi với nó để lấy lại tinh thần học tập, con lật đật giúp em có những suy nghĩ tích cực và lạc quan hơn trong cuộc sống.
Tham khảo:
Lúc còn nhỏ, khi tôi khoảng 4 tuổi, tôi có 1 món quà do mẹ để tiền mua cho tôi. Đó chính là 1 con lật đật , tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như 1 báu vật thời tuổi thơ của tôi. Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà đầu tiên mà mẹ tặng cho. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn giữ món quà này. Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều màu sắc sặc sở. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn báo trục, nhìn giống như 1 khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và nó cũng chẳng có tay chân gì cả. Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn chứa đựng đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất dể thương, lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi. Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, dành dụm của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự quan tâm mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng.
kham khảo
Cảm nghĩ về một món quà mà em đã nhận được thời thơ ấu
vào thống kê
hc tốt
Quê tôi miền trung du Bắc bộ, nổi tiếng với rừng cọ, đồi chè xanh bạt ngàn.Nổi tiếng với nón lá cọ,đền Hùng, thác Tiên,.... Nhưng đối với tôi món cọ om vẫn để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc.Món cọ om thơm lừng béo ngậy đã làm say lòng bao người. Khi làm món này không phải ai cũng biết làm. Người ta hái từ cây xuống, đem xóc trộn để cạo lớp vỏ bên ngoài rồi thả vào nồi nước sôi lăn tăn cho cọ chín mềm.Ôi mùi hương ngào ngạt tỏa lên ! Họ sẽ không thả vào lúc nước sôi ùng ục như thế sẽ làm cọ teo lại và chát. Không nên om quá lâu chỉ khi thấy cọ từ xanh thành vàng là được. Như vậy người ta nói" OM CỌ" là nghệ thuật cũng không sai. Người Phú Thọ thường dùng món cọ om để thiết đãi khách phuong xa và làm quà quê bình dị.
Nhớ tick cho mk nha !
- Các bức ảnh trên khiến em nghĩ đến món cốm của HN
-
Nguyên liệu làm cốm trong cộng đồng người Việt thường là lúa nếp non tuy có địa phương sử dụng thóc già tháng. Có rất nhiều loại lúa nếp có thể làm cốm như lúa lương phượng, lúa nếp thơm, nếp tan, nếp quýt, nếp hoa, nhưng lúa nếp cái hoa vàng cho ra thành phẩm thơm ngon đặc biệt. Lúa gặt về tuốt hạt, sàng bỏ rơm và những hạt thóc lép, đãi qua nước rồi cho vào chảo rang. Bếp lò để rang cốm nếu cầu kỳ thường phải đắp xỉ than nhưng không đốt than mà dùng củi, và chảo rang thường bằng gang đúc[7]. Cốm được rang trong lửa nhỏ, đảo liên tục sao cho nóng đều. Rang khoảng 30 phút thì xem thử bằng cách đặt 5 hạt lên miếng gỗ, dùng ngón tay miết mạnh, nếu thấy hạt "2 quằn 3 róc", tức 2 hạt chưa róc vỏ nhưng bị quằn lại, còn 3 hạt còn lại róc vỏ nhưng không bị quằn là được.
Thóc rang xong, người làm cốm đợi nguội rồi cho từng mẻ, mỗi mẻ khoảng vài kilogam vào cối giã. Thóc được giã đều và vừa tay mươi phút, thấy có trấu thì xúc ra sảy bỏ trấu rồi lại giã tiếp. Tùy theo độ non của lúa khi gặt mà người giã cốm sẽ ước lượng, trung bình khoảng 7 lần giã là hoàn tất. Tại làng Vòng, người giã cốm thường giã đến lần thứ 5 thì phân loại thành ba loại: cốm rón, cốm non và cốm gốc, sau đó mới giã riêng từng loại trong hai lần cuối[7].
Cuối cùng, cốm thành phẩm sẽ được gói trong hai lớp lá[7], và buộc bằng lạt nếp màu xanh trước khi đưa đến tay người tiêu dùng. Lớp trong là lá ráy xanh và mát giữ cho cốm khỏi khô và không phai nhạt màu xanh ngọc; lớp ngoài là lá sen có hương thơm thoang thoảng.
Một số dân tộc thiểu số có thể làm cốm bằng cách luộc thóc nếp và giã thành cốm[8]. Cũng có khi trong cộng đồng người Việt, với trường hợp thóc hơi già tháng cũng thường được luộc cho mềm và giã thành cốm thay vì rang.
hay