Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Các từ đồng nghĩa trong đoạn văn là: "Bác", "Người", "Ông cụ"
- Những từ trên đều chỉ Bác Hồ nhưng mỗi từ lại có sắc thái, tình cảm khác nhau: từ "Bác" gợi sắc thái thân mật, từ "Người" gợi sắc thái kính trọng, từ "Ông cụ" lại gợi sắc thái gần gũi, bình dị
còn đoạn văn 2 tớ chưa gặp bao giờ nên không chắc, bạn nhờ người khác nha
tham khao:
“Việt Bắc” của Tố Hữu không chỉ là bài ca ân tình thủy chung giữa những con người của cách mạng với đồng bào miền núi, đó còn là khúc hát ngợi ca thiên nhiên và con người nơi mảnh đất xa xôi của Tổ quốc. Hình tượng thiên nhiên và con người Việt Bắc được nhà thơ tập trung khắc họa ngợi ca trong những dòng thơ tươi đẹp:
"Ta về, mình có nhớ ta
Ta về ta nhớ những hoa cùng người.
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.
Cảnh vật Việt Bắc được khắc họa rất điển hình. Tố Hữu đã mượn hình ảnh của hoa chuối đỏ tươi để gợi dậy một nét đặc trưng của mùa đông Việt Bắc. Có người cho rằng hình ảnh hoa chuối lần đầu tiên đi vào thơ Tố Hữu nhưng đã tạo được ấn tượng đặc biệt với người đọc. Cảnh mùa đông có nét ấm áp, rực rỡ, tươi tắn, chứ không phải là sự lạnh lẽo, hắt hiu. Bức tranh đan dệt bởi nhiều màu sắc: xanh, đỏ tươi, vàng. Nó không chỉ có nhiều sắc màu mà còn ngập tràn ánh sáng. “Ánh” là một từ rất gợi, hé mở sức sống kì diệu của cảnh và người Việt Bắc. Không thấy con người hiện hữu cụ thể mà chỉ qua hình ảnh "dao gài thắt lưng”, bóng dáng của người lao động vẫn hiện lên đầy bình dị, thân thiết. Bức tranh mùa đông đẹp vẻ đẹp ấm áp từ trong lòng cảnh vật, từ trong sức sống lao động của con người.
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Mùa xuân Việt Bắc được gợi ra từ sắc trắng của hoa mơ, sắc xanh của rừng, tạo nên nét đẹp tinh khôi, thơ mộng của cảnh. Màu trắng của hoa có khả năng bao chiếm không gian, nhấn mạnh sự thanh khiết của cảnh vật. Hình ảnh con người Việt Bắc hiện lên với vẻ đẹp giản dị trong công việc lao động hàng ngày. Chỉ cần hình ảnh rất nhỏ cũng làm sáng vẻ đẹp cần mẫn, bền bỉ, kiên trì của người lao động trong công việc lao động của họ.
Nếu câu thơ mùa xuân bừng sáng sắc trắng của hoa mơ thì câu thơ mùa hạ lại ngân lên tiếng ve quen thuộc của núi rừng Việt Bắc. Tiếng ve dệt thành bản đồng ca mùa hạ rộn ràng, tươi vui. Sự hòa quyện giữa âm thanh và màu sắc đã tạo nên sự độc đáo cho cảnh vật. Sắc vàng của rừng phách như muốn tràn ra ngoài, ứa nhựa sống nhờ những tác động rộn ràng của tiếng ve. Câu thơ mùa hạ tưng bừng bởi thanh âm, náo nức bởi màu sắc, nhộn nhịp của cuộc sống lao động. Hình ảnh cô em gái hái măng không gợi nên sự lạc lõng, cô đơn mà hiển hiện người lao động bình dị, làm chủ công việc của mình, đã trở thành điểm nhấn cho bức tranh mùa hạ.
Hình ảnh vầng trăng mùa thu hòa bình mát rượi và tiếng hát ân tình vang ngân của con người đã làm sáng lên bức tranh mùa thu. Bức tranh ấy lắng lại trong nét đẹp quyến rũ, gợi cảm. Khúc hát ân tình vang lên trong tâm hồn thi sĩ, vọng lại từ rừng thu Việt Bắc kháng chiến. Cái đẹp của thiên nhiên hòa quyện với cái đẹp của con người.
Đặc sắc hơn cả, bức tranh được nhìn bằng tất cả niềm yêu thương, gợi bằng nỗi nhớ mong tha thiết của tác giả. Từ “nhớ” được lặp nhiều lần, Tố Hữu qua thơ đã dựng lại một bức tranh Việt Bắc giản dị mà thân thuộc tình người. Sự chọn lọc hình ảnh đầy tài năng, sáng tạo của nhà thơ đã tạo ra một bộ tứ bình độc đáo, hoàn chỉnh. Lời thơ lục bát ngọt ngào, tha thiết làm nỗi nhớ càng thiết tha, sâu nặng.
Viết về cảnh và người Việt Bắc, Tố Hữu sử dụng thể thơ lục bát quen thuộc để thể hiện tình cảm chân thành, thiết tha của mình. Chẳng những vậy, đoạn thơ sử dụng từ ngữ một cách tinh tế; hình ảnh thơ giản dị, gần gũi mà tươi đẹp diễn tả thành công hình tượng thiên nhiên và con người Việt Bắc ân tình, chung thuỷ.
Đoạn thơ nói riêng và bài thơ “Việt Bắc” nói chung đã khắc vào lòng người đọc những hình ảnh đẹp đẽ nhất về cảnh và người Việt Bắc. Đọc bài thơ, không chỉ những con người của cách mạng năm xưa cảm thấy xúc động vô bờ mà cả những con người của thế hệ hôm nay lòng cũng chợt nghiêng nghiêng về một vùng gió ngàn Việt Bắc.
Trái Đất thân mến!
Hôm nay, ngày đầu năm mới mình chúc cậu được dồi dào sức khoẻ, luôn sạch sẽ và đạt được nhiều thắng lợi nhé!
Trái Đất, biết không! Nhờ có sự giúp đỡ nhiệt tình của các bạn Nobita, Doremon, Xuka, Chaien và Xeko mà mình đã xây dựng được hành tinh mơ ước này đấy. Ở hành tinh của mình không khí trong lành không bị ô nhiễm. Bởi mọi phương tiện đi lại đều được sử dụng Pin năng lượng từ, không có khí thải, máy móc vận hành rất êm ái, di chuyển nhanh chóng, an toàn. Các nhà máy áp dụng công nghệ tuần hoàn khép kín, tối ưu về kinh tế mà không gây hại cho môi trường. Cảnh vật ở đây rất hiền hoà, con sông êm đềm tưới mát cho đồng ruộng, bầu trời trong xanh vời vợi, bốn mùa chim ca múa hát.
Hành tinh của mình có một hệ thống bệnh viện tuyệt vời, mọi người dân đều được chăm sóc tận tình, ai ai cũng khoẻ mạnh ít khi đau ốm. Robot cứu thương đa năng và mạnh mẽ, ở đâu có bệnh nhân thì robot lập tức có mặt để đưa người bệnh đi chữa trị. Các y tá thì rất dễ thương, xinh đẹp lại nhân hậu, giúp đỡ bệnh nhân rất ân cần, chu đáo. Các bác sĩ thì rất chuyên nghiệp, tay nghề cực giỏi chưa từng có ca bệnh nào mà bác sĩ chịu thua, tất cả đều được chữa khỏi, trừ những người già hết tuổi thọ mà thôi.
Hành tinh của mình có một nền giáo dục văn minh hiện đại, trẻ em được học nề nếp, luật pháp từ sớm. Người lớn thì luôn luôn gương mẫu, cho nên thế hệ này nối tiếp thế hệ sau đều trưởng thành trong khuôn phép, đạo đức và lễ nghĩa noi gương người đi trước. Mọi người đều chấp hành nghiêm túc luật pháp, thượng tôn pháp luật, giao thông, đi lại ngăn nắp như xếp hàng, … Nếu ai vi phạm pháp luật thì tuỳ theo mức độ sẽ bị phạt bồi thường hoặc nếu nghiêm trọng sẽ bị đưa về Diêm Vương tinh vĩnh viễn không được quay lại Sao Hoả. Do đó, ở hành tinh của mình chưa bao giờ có cướp, giết, hiếp hoặc chiến tranh, xâm chiếm. Tất cả đều sống chan hoà, yêu thương, giúp đỡ đồng loại.
Công nghệ ở hành tinh của mình đã đạt đến độ siêu phàm, khắc chế mọi trở ngại của thiên nhiên, trời hạn đã có mưa nhân tạo, trời lụt đã có robot tan mây, muốn bay lên thì có chong chóng tre, muốn đi xa thì có phi thuyền mặt trăng, … Tất cả đều hoàn hảo đến từng chi tiết. Phục vụ tối đa cho nhu cầu của con người trên hành tinh này.
Trái Đất ơi! Sao Hoả hi vọng Trái Đất có thể sớm giải quyết được các vấn đề cấp bách và nan giải hiện nay như là: Chiến tranh, khủng bố, dịch, bệnh, thiên thai, ô nhiễm, … để có thời gian đến hành tinh của mình tham quan, thư giãn, xem cảnh đẹp. Mình cũng lấy làm tiếc rằng: Mọi máy móc, công nghệ siêu phàm và hiện đại chỉ có tác dụng duy nhất khi ở trên hành tinh Sao Hoả mà thôi, đem đến hành tinh khác thì không sử dụng được. Nếu không mình sẽ gửi cho bạn đội Robot hùng hậu nhất giúp bạn giải quyết nhanh chóng những vấn đề nan giải ấy.
Mình có rất nhiều món ngon để đãi bạn đấy, hoàn toàn sạch sẽ không bị nhiễm hoá chất độc hại hay thuốc trừ cỏ, trừ sâu gì đâu. Bạn hãy yên tâm nhé! Mong sớm được đón bạn đến chơi! Bạn thân của Trái Đất,
Sao Hoả.
Ao Cá, ngày 05 tháng 3 năm 2015 Ông Bụt thân yêu!
Con thường đọc trong truyện cổ tích, con thấy rằng mỗi khi người hiền hậu, nghèo khó bị áp bức, bất công, ngồi buồn rầu, khóc than thì ông liền hiện ra giúp đỡ. Nhưng ông ơi! con đợi hoài, đợi mãi mà sao chẳng thấy ông đâu? Ông thấy đấy, không phải là con mồ côi cha mẹ, con biết rằng con có cha có mẹ đầy đủ. Nhưng không hiểu sao từ lúc sinh ra cho đến bây giờ con chưa một lần thấy họ. May mắn thay con được một vị sư từ bi, đức độ nhận về nuôi. Ở đây có rất nhiều trẻ có hoàn cảnh như con, thậm chí có trẻ còn bi đát hơn, có đứa thì cụt mất chân do bị chó hoang cắn, có đứa thì bị mất bộ phận sinh dục do bị kiến tha, … Suốt những năm tháng khó khăn vất vả, tất cả chúng con đều được “mẹ” sư và các nhà hảo tâm chăm lo từng ngụm sữa, miếng ăn, giấc ngủ, tấm áo, cái quần, … Nếu không có các vị ấy thì chắc hẳn rằng con không còn được sống đến hôm nay để viết thư gửi ông đâu. Năm lên ba, con từ giã “mẹ” sư đến một ngôi nhà mới sạch đẹp và xa lạ, sau khi người ta đã “cúng dường” cho chùa một khoản tiền lớn. “Ba mẹ” mới của con hiếm muộn muốn “xin” con về để làm phúc. “Ba mẹ” mới của con thật tốt, họ mua cho con rất nhiều đồ chơi, quần áo mới, đưa con đi những nơi rất rất đẹp. Trong vòng tay của “ba mẹ” con thấy thật hạnh phúc và ấm áp biết bao. Con thầm nghĩ: Có lẽ Bụt không hiện ra nhưng âm thầm giúp cho con có được một mái ấm thật sự. Từ khi có con ba mẹ làm ăn phất lên trông thấy, công việc trôi chảy, tiền vào như nước, nhà cửa đất đai, đâu đâu cũng có. Rồi mẹ có thai sinh liền một mạch hai em bé kháu khỉnh và cũng kể từ đó cuộc đời của con rẽ sang một hướng khác. Suốt ngày ba mẹ bận bịu chăm sóc cho hai em nên không có thời gian chăm lo cho con nữa, kiểu cách đối xử với con cũng khác trước nhiều lắm. Ba mẹ thường hay cáu gắt, mắng chưởi, … thậm chí đánh đập. Năm con lên năm, ba mẹ gửi con vào lớp bán trú, ở đó con được học, được các cô cho ăn ngày 3 bữa. Hôm nào trái gió trở trời mệt mỏi không muốn ăn thì con được các cô dồn tới tấp, vả miệng bầm tím, đút cháo đến sặc sụa, nôn oẹ ra, rồi cô múc lên đút tiếp. Nếu vẫn không chịu ăn thì cô bế lên giộng ngược đầu vào thùng phy nước, giống như kiểu tra tấn man rợ trong các bộ phim vậy. Đến khi ngủ, bé nào không chịu ngủ sẽ được cô cho uống nước chanh đường pha thuốc, sẽ ngủ la liệt cùng một giờ theo quy định. Cho đến một hôm, các cô mãi mê tự sướng facebook nên để một bé bị hóc dị vật, thân thể tím tái. Các cô vội đưa bé đến bệnh viện, nhưng tiếc thay bé đã tử vong từ lâu rồi. Sau đó, trường bị đóng cửa. Ba mẹ chuyển con qua một trường khác, học hết lớp 5, con được ba mẹ cho lên trại tôm của chú. Công việc hằng ngày của con là trông coi trại tôm, cho tôm ăn, tắt, mở máy sục khí theo lịch và đi mua rượu giúp chú. Nếu hôm nào vợ chồng chú vui, thắng bạc thì con được yên thân, còn không thì con như tấm bia đỡ đạn, như cái cối, tấm đe cho vợ chồng chú đập, đánh, lấy kèm bẻ răng, gí sắt nung vào người, …. những trận đòn thiếu chết ấy để lại trên tay, trên chân, trên thân thể con những vết sẹo chi chít, sẹo đè sẹo. Những ngày tháng ở đây con bị tra tấn, hành hạ chẳng khác nào thời trung cổ Bụt ạ. Bụt ơi! Không biết kiếp trước của con có phải là Bống không? mà kiếp này con chịu đau đớn, tủi nhục như thế này: Bống bống bang bang Ăn chi cơm bạc, cơm vàng Để rồi hoá kiếp trần gian đoạ đày (Kỳ Nam) Giờ đây, khi đã nằm sát dưới đáy ao sâu lạnh lẽo. Con viết đôi dòng gửi đến Bụt, thầm mong Bụt hiện ra hoá kiếp cho con. Để sau này con lớn lên, thế giới của con sẽ không bao giờ có những chuyện như vừa qua nữa. Con xin chân thành cảm ơn Bụt, chúc Bụt nhiều niềm vui và xem như việc Bụt hoá kiếp cho con cũng là một niềm vui của Bụt, Bụt nhé! Cá Bống.
Ngày nay, tiếng Việt dùng bảng chữ cái Latinh-gọi là chữ Quốc ngữ cùng các dấu thanh để viết.
Tiếng Việt bao gồm:
- Cách phát âm tiếng Việt
- Chữ Quốc ngữ để viết
Chiều mát, bố em thường ra vườn chăm sóc cây. Cây ăn quả bố trồng đang đơm hoa, kết trái. Em lăng xăng theo bố để xem bố làm vườn.
Bố em tuổi đã tứ tuần nhưng khoẻ mạnh và hăm hở làm vườn như một chàng lực điện tuổi mới đôi mươi. Tóc bố còn đen nhánh, chưa có sợi tóc bạc nào. Tóc bố cắt ngắn, gọn gàng. Khuôn mặt chữ điền của bố rạng rỡ vì niềm yêu thích mảnh vườn con. Mắt bố to và đẹp, sáng long lanh niềm hăng hái lao động. Bàn tay bố to, cánh tay rắn chắc, nổi cuồn cuộn bắp thịt. Chiều nay bố bón phân, tưới nước cho cây. Nhân đó, bố gieo hạt cải. Bố mặc quần cộc, áo sơ mi cũ ngắn tay đã bạc màu rồi xách cái cuốc đi ra vườn không quên dặn em mang túi phân NPK theo.
Bố xách nước tưới vào gốc cây và rắc phân NPK xuống đất, cách gốc cây cỡ hai mươi xăng-ti-mét. Bố cuốc đất vun tròn xung quanh gốc rồi tưới nước lần thứ hai cho đất vừa thấm. Xong việc bón phân cho cây, bố vác cuốc ra khoảng đất trống. Chỗ ấy, bố đã cuốc lật từ mấy hôm trước nên bây giờ bố chỉ cần dùng cuốc băm và đập cho tơi đất. Tay bố vung lên hạ xuống theo nhịp cuốc rồi trở cán cuốc đập cho đất tơi nhuyễn. Bàn tay bố nắm chặt cán cuốc đưa lên hạ xuống nhịp nhàng, bắp tay của bố nối vồng lên. Bố vừa cuốc vừa đi giật lùi một lúc thì luống đất đã được băm tơi xốp. Bố dùng cái cào để cào cỏ ra. Em lấy ki hốt cỏ đổ vào hố rác rồi vội vàng chạy lại xem bố gieo hạt cải. Bố mở gói hạt cải, khéo léo rắc đều lên luống đất. Sau đó, bố dùng bình hoa tưới nước lên luống đất. Bố tưới nhẹ và vừa đủ ẩm cho hạt cải nảy mầm, lên lá. Bố xoa hai tay vào nhau khoan khoái nói: “Thế là xong, vài hôm là có cải non ăn rồi con ạ!”. Em vâng dạ rồi phụ bố thu dọn thùng tưới, cuốc, ki vào nhà. Chiều chủ nhật trôi qua êm ả, dễ chịu.
Bố em đi làm suốt tuần nhưng vẫn tranh thủ những ngày nghỉ để trồng rau, chăm sóc vườn. Bố bảo đó là cái thú vui lành mạnh, tập thể dục nhẹ nhàng. Lao động trí óc ở công sở căng thẳng, bố em xem việc trồng cây là thú vui. Em sẽ giúp bố tưới nước và bắt sâu cho cải. Có luống rau sạch tự trồng, nhà em có rau ngon để ăn và có dịp để cả nhà vui vẻ lao động.
Từ đồng nghĩa là : Bác, Người, ông Cụ.
Tất cả các từ trên đều có ý nghĩa chỉ Bác Hồ.
Từ đồng nghĩa : Bác, Người, ông Cụ
=> Nói về hình ảnh Hồ Chủ tịch.