K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 12 2017

- Câu chuyện được kể bằng lời của nhân vật xưng tôi- ngôi kể thứ nhất

+ Người xưng tôi là Thành, người chứng kiến mọi sự việc xảy ra, là người trực tiếp trong cuộc

+ Ngôi kể này thể hiện trực tiếp được ý nghĩ, tình cảm và tâm trạng của nhân vật, tăng tính chân thực cho câu chuyện

b, Tên của chuyện là cách nói ẩn dụ về nỗi đau của sự chia ly, trong đó những đứa trẻ vô tội là người gánh hậu họa. Cuộc chia tay của bố mẹ dẫn tới sự chia ly của con cái, bạn bè.

- Thành Thủy đã không để cho hai con búp bê chia tay như nói lên nguyện vọng, mong ước của các em về một mái ấm gia đình.

20 tháng 8 2016

Truyện được kể theo ngôi thứ nhất,nhân vật xưng''tôi'' trong truyện là Thành,người trong cuộc,người chứng kiến các sự việc xảy ra,người cùng hịu nỗi đau như em gái mình.Việc lựa chọn ngôi kể này giúp tác giả thể hiện được một cách sâu sắc những suy nghĩ,tình cảm và tâm trạng của các nhấn vật.Mặt khác kể theo ngôi này cũng làm tăng thêm tính chân thực của truyện và do vậy sức thuyết phục của truyện cũng cao hơn

20 tháng 8 2016

Bài cuộc chia tay của những con búp bê

 - Chuyện kể theo ngôi thứ nhất.

Tác dụng : Dễ dàng thể hiện cảm xúc và trạng thái của nhân vật .

                   Không bị ràng buộc về sự việc 

                   Tăng tính chân thật cho bài văn

7 tháng 3 2019

1

Gần một giờ đêm, trời mưa tầm tã, nước sông Nhị Hà lên to, khúc đê làng X có nguy cơ sẽ vỡ. Hàng trăm hàng nghìn người dân ra sức chống chọi với sức nước. Thế mà tại ngôi đình trên một khúc đê gần đó, quan phụ mẫu vẫn ung dung cùng các quan đánh bài. Có người báo đê vỡ, ngài vẫn thản nhiên quát mắng. Cuối cùng, khi quan ù ván bài thật to, cũng là lúc "khắp mọi nơi miền đó, nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng, lúa má ngập hết, kẻ sống không chỗ ở, kẻ chết không nơi chôn". 

20 tháng 9 2021

Bài đọc ???

20 tháng 9 2021

văn bản cuộc chia tay của những con búp bê 

 

15 tháng 9 2019

GIÚP CHO ĐOẠN VĂN HAY HƠN MK HỌC RỒI VÀ NÊU NÊN Ý NGHĨA CÂU CHUYỆN

27 tháng 6 2021

THAM KHẢO

 

Đến với văn bản, ta vô cùng ấn tượng với nhan đề: Cuộc chia tay của những con búp bê. Tên truyện đã khơi gợi trí tò mò, lôi cuốn người đọc tiếp tục tìm hiểu. Nhan đề vần bản đã góp phần thể hiện ý đồ tư tưởng của tác giả, ý đồ đó được thề hiện rất rõ qua hình ảnh trung tâm là những con búp bê.

Chúng ta cũng biết búp bê là thứ đồ chơi quen thuộc của tuổi thơ, nó gợi lên sự vô tư, trong sáng giống như hai anh em Thành và Thuỷ vậy. Lẽ ra các em phải cùng được sống trong một gia đình hạnh phúc, cùng được nhận sự yêu thương chăm sóc của cha mẹ ấy thế mà các em đành phải chia tay nhau…

=> có liên quan

THAM KHẢO

Điều tác giả muốn nhắn gửi:  Mái ấm gia dình là một tài sản vô cùng quý giá. Là nơi Nó là nơi gìn giữ những tình cả cao quý và thiêng liêng. Hãy gìn giữ nó, đừng bao giờ vì một lí do gì mà làm tổn hại đến những tình cảm cao quý và thiêng liêng ấy.  Người lớn hãy cố gắng nâng niu hạnh phúc của con trẻ, hãy vì tổ ấm gia đình và luôn sống mẫu mực, đừng vì cám dỗ tầm thường mà làm tổn thương trẻ con vô tội.

 

27 tháng 6 2021

Em tham khảo bài này nhé:

1. 

Tên truyện “Cuộc chia tay của những con búp bê” có rất nhiều ý nghĩa.

 Búp bê là đồ chơi của trẻ thơ, nó gợi lên sự bé bỏng, trong sáng, thơ ngây, hồn nhiên đáng yêu. Đằng sau những con búp bê ấy ta liên tưởng đến hai anh em Thành và Thủy cũng trong sáng và đáng yêu như thế. Hai anh em đâu có tội tình gì thế mà cũng phải chia tay. Tiêu đề đã gợi lên tình huống truyện. Một tình huống đau lòng gây sự chú ý và suy nghĩ của người đọc.

2. 

Tác giả muốn nhắn gửi mọi người:

- Gia đình là điều đáng quý nhất trên đời này. Người lớn cần giữ gìn mái ấm gia đình để che chở, chăm sóc cho con trẻ có cuộc sống đầy đủ về tình cảm. Đừng bao giờ để gia đình đổ vỡ, khiến cho người lớn chia tay và kéo theo bao cuộc chia tay đau đớn của các em nhỏ.

7 tháng 9 2023

Tham khảo!

Ngôi kể: ngôi thứ nhất, người kể chuyện là nhân vật tôi trực tiếp tham gia vào câu chuyện, Việc thay đổi sang ngôi thứ ba khi kể về cuộc đời Võ Tòng góp phần làm gia tăng tính chân thực, khách quan cho câu chuyện.

17 tháng 9 2023

Phương pháp giải:

Đọc kĩ đoạn trích trong SGK

Lời giải chi tiết:

Truyện kể theo ngôi thứ nhất, người kể chuyện là nhân vật tôi trực tiếp tham gia vào câu chuyện. Việc thay đổi sang ngôi thứ ba khi kể về cuộc đời Võ Tòng góp phần làm gia tăng tính chân thực, khách quan cho câu chuyện.

Tôi là Thủy, một cô bé lớn lên trong gia đình khá giả. Tôi có một người anh trai vô cùng yêu thương mình, và tôi cũng rất quý mến anh ấy. Tên của anh ấy là Thành.

Từ nhỏ, tôi và anh Thành luôn yêu thương và ở bên cạnh nhau. Chiều nào chúng tôi cũng đi học về cùng nhau. Mỗi khi học bài, có gì không hiểu thì anh trai tôi luôn sẵn sàng giải đáp. Có lần anh trai tôi đi đá bóng làm rách áo nên không dám về nhà, thế là tôi đã mang kim chỉ ra tận sân bóng vá áo cho anh. Mọi người xung quanh ai cũng khen anh em tôi luôn biết quan tâm cho nhau.

Ấy vậy mà, một ngày tin dữ lại đến với gia đình tôi. Bố và mẹ quyết định không sống cùng nhau nữa. Vậy nên tôi sẽ phải cùng mẹ về quê sống, xa rời bố và anh trai. Sau khi biết tin ấy, đêm nào tôi cũng bật khóc tức tưởi, đến sưng cả hai mắt. Không có lúc nào tôi ngừng cầu nguyện rằng đó chỉ là một giấc mơ mà thôi. Nhưng rồi thời gian cứ trôi đi mà chẳng có dấu hiệu nào để tôi tỉnh giấc cả.

Thế rồi, một buổi sáng nọ, mẹ bảo anh em tôi hãy chia đồ chơi ra đi. Đồ chơi của chúng tôi chẳng có gì nhiều. Và chúng tôi cũng chẳng muốn chia ra để làm gì. Bởi lúc ấy, tôi và anh trai đang chìm trong sự đau khổ của chia li. Thế rồi, anh trai quyết định để hết đồ chơi lại cho tôi. Tôi cảm động và thương anh lắm. Nhưng tôi chợt nhận ra không thể làm như vậy được, vì nếu không có Vệ Sĩ thì anh sẽ lại nằm mơ thấy ác mộng mất. Nhưng lại cũng không thể tách Vệ Sĩ và Em Nhỏ ra được, như vậy sẽ tội nghiệp lắm. Càng suy nghĩ, mọi chuyện lại đi vào bế tắc.

Trong lúc ấy, anh Thành quyết định dẫn tôi đến tạm biệt trường học. Trên đường đến trường, nhìn những cảnh vật thân thuộc mà lòng em đau nhói. Chưa bao giờ em thấy con đường này ngắn đến thế, bởi em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ không được trở lại nơi này nữa. Đến trường, nhìn khắp sân trường, những cột cờ, gốc cây, tấm bảng… tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối những tháng ngày đã qua. Không chỉ bởi vì tôi sẽ không được quay lại thăm trường nữa, mà còn bởi vì từ bây giờ tôi sẽ không được đi học nữa. Khi biết điều đó, cô giáo và bạn bè ai cũng rất buồn. Thế nhưng biết làm sao bây giờ, mọi chuyện đã được sắp xếp hết rồi mà. Sợ ảnh hưởng đến lớp học, tôi vội chạy ra khỏi trường.

Vừa về đến nhà, tôi nhìn thấy một chiếc xe tải đỗ trước cổng. Mấy cô chú hàng xóm đang giúp mẹ tôi vác đồ lên xe. Tôi ngạc nhiên đến như người mất hồn, mặt tái xanh như tàu lá chuối. Thế rồi, trong khoảnh khắc đó, tôi vội chạy vào nhà, mở thùng đồ chơi ra, lấy Vệ Sĩ ra, đặt chúng cạnh nhau trên giường của anh Thành. Và dặn dò:

- Vệ Sĩ thân yêu ở lại nhé! Ở lại gác cho anh tao ngủ nhé! Xa mày, con Em Nhỏ sẽ buồn lắm đấy, nhưng biết làm thế nào…

Rồi tôi lại vội dặn anh:
- Anh ơi! Bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho, anh nhé…

Rồi đi theo mẹ lên xe. Thế nhưng, đi được một đoạn, tôi lại quay lại, đưa cho anh trai Em Nhỏ, và dặn anh không bao giờ để Em Nhỏ và Vệ Sĩ xa nhau. Bởi tôi không muốn chúng phải chịu nỗi đau khổ như tôi và anh trai. Thế rồi, tôi quay lại, lên xe, theo mẹ về quê.

Trên suốt con đường đi, tôi ngồi thừ người ra, im lặng rồi nức nở khóc. Tôi chỉ ước gì mọi chuyện không phải là sự thật. Mẹ sẽ không quay về quê nữa, cả nhà sẽ lại đoàn tụ cùng nhau như ngày xưa. Thế nhưng, mọi chuyện đã không thể thay đổi được nữa rồi. Tôi mong răng, rồi sẽ sớm được gặp lại anh trai, được gặp lại bố ở một ngày không xa.

24 tháng 9 2021

Tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp nhất của những đứa trẻ. Nhưng trong những kỷ niệm hạnh phúc, vô tình hay cố ý, mỗi đứa trẻ lại phải đối mặt với những vết thương khác nhau. Là một người mẹ, sai lầm trong quá khứ của vợ chồng tôi đã khiến hai đứa con bé bỏng của tôi tổn thương thời thơ ấu. Cuộc chia tay ngày ấy mãi mãi là kí ức ám ảnh trái tim tôi.

Chúng tôi có một cậu con trai và một cô con gái, đặt tên Thành và Thủy. Chung sống được vài năm sau khi hai đứa ra đời, tình cảm vợ chồng dần rạn nứt. Chúng tôi có những bất đồng gay gắt và đi đến quyết định li hôn, tôi sẽ đưa Thủy về quê ngoại, Thành ở lại với bố. Thành và Thủy rất yêu thương nhau, nghĩ đến tình cảm anh em bị chia lìa, tôi cũng không đành lòng. Đêm trước ngày chính thức rời đi, nhìn hai đứa trẻ quấn quýt, lưu luyến, lòng tôi nhói lên từng đợt.

Tôi chợt nhớ về ngày Thủy còn bé xíu, gia đình khá giá, anh em thương nhau, Thủy lại rất ngoan. Thành học lớp 5, đi đá bóng, áo bị xoạc một miếng to, dù vết rác đã được vá lại cẩn thận nhưng tôi vẫn nhận ra. Tôi biết Thủy đã khéo léo vá lại áo cho anh. Từ ngày đó, Thành cũng chú ý quan tâm đến Thủy nhiều hơn, khác hẳn lúc trước chỉ lo vui chơi với bạn. Từng kỉ niệm cứ ùa về, tôi không kìm được nước mắt. Mãi đến khuya, tôi cất giọng khàn đặc từ trong màn:

– Thôi, hai đứa liệu mà đem chia đồ chơi ra đi.

Qua tấm màn mỏng, tôi đau xót thấy con gái mình run lên bần bật, nó kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn Thành. Thủy đã khóc suốt đến nỗi bờ mi sưng mọng lên. Cả đêm hôm qua, tôi biết con bé cứ khóc tức tưởi, nức nở mãi. Nhưng quyết định đã đưa ra, và cũng bởi vì sự ích kỉ của vợ chồng tôi ngày đó đã không để chúng tôi nghĩ lại. Thằng Thành cũng khóc, sáng dậy tôi thấy gối nó ướt đầm đìa nước mắt.

Hôm sau, hai đứa nhỏ đều dậy sớm, Thành ra vườn, Thủy cũng ra theo. Thủy đặt tay lên vai Thành, còn Thành lại khẽ vuốt mái tóc em. Khung cảnh đó ghim chựt vào trái tim tôi, tôi không nhìn nữa, quay vào nhà thu dọn đồ đạc để chiều đi. Không biết hai anh em chúng ngồi như vậy làm gì, đến khi trời hửng dần phía đông. Hoa nở rực rỡ, chim hót nhảy nhót, tiếng xe cộ và tiếng nói cười ríu ran, hai anh em vẫn ngồi như vậy. Tôi thấy thời gian đã muộn, cất tiếng gọi:

– Thằng Thành, con Thủy đâu?

Chúng giật mình, líu ríu dắt nhau đứng dậy. Tôi cố gắng giữ giọng mình cương quyết hơn.

– Đem chia đồ chơi ra đi!

Nói xong tôi nhìn Thủy mở to đôi mắt như người mất hồn, loạng choạng bám vào cánh tay Thành. Vừa dìu em vào nhà, thằng Thành vừa nói:

– Không phải chia nữa. Anh cho em tất.

Thủy cứ ngẩn ngơ mãi, Thành nhắc lại lần thứ ba, con bé mới giật mình. Nó buồn bã lắc đầu từ chối, nó bảo để lại hết. Sự chần chừ của hai đứa khiến tôi khó chịu. Tôi quát:

– Lằng nhằng mãi. Chia ra!

Bước ra gần đến cổng tôi nghe tiếng Thủy sụt sịt:

– Thôi thì anh cứ chia ra vậy.

Đồ chơi của chúng không nhiều, Thành dành hầu hết cho em: bộ tú lơ khơ, bàn cá nhựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Thủy không để tâm, thỉnh thoảng con bé lại nấc lên. Vậy mà khi Thành tôi vừa lấy hai con búp bê từ trong tủ ra, đặt sang hai phía thì Thủy bỗng tru tréo lên giận dữ:

– Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ ra à? Sao anh ác thế!

– Thì anh đã nói với em rồi. Anh cho em tất cả.

Tôi nghe tiếng thằng Thành buồn bã đáp lại. Nó lại đặt con Vệ Sĩ vào cạnh con Em Nhỏ, Thủy dịu lại, rồi nó chợt kêu lên:

– Nhưng như vậy lấy ai gác đêm cho anh?

28 tháng 8 2016

- Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất. Người kể chính là người chứng kiến câu chuyện xảy ra, trực tiếp tham gia cốt truyện – tức là cùng chịu nỗi đau vì sự mất mát về tình cảm như em gái mình.

- Cách lựa chọn ngôi kể này giúp tác giả có điều kiện trực tiếp thể hiện suy nghĩ, tình cảm và diễn biến tâm trạng của nhân vật, tăng thêm tính chân thực của truyện, làm cho truyện hấp dẫn và sinh động hơn.

- Chính vì thế, mặc dù tiêu đề của truyện là Cuộc chia tay của những con búp bê nhưng người đọc vẫn hiểu là cuộc chia tay của Thanh và Thuỷ.

28 tháng 8 2016

 Người xưng “tôi” là Thành, chứng kiến sự việc xảy ra và cũng là người chịu nỗi bất hạnh do bố mẹ tạo nên.
Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất đã làm tăng thêm tính chân thật và có tính thuyết phục cao