K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 11 2017

- Cặp quan hệ từ: không chỉ … mà … (quan hệ tăng tiến).

+ Vế 1: chủ ngữ là bọn bất lương ấy, vị ngữ là ăn cắp tay lái.

+ Vế 2: chủ ngữ là chúng, vị ngữ là lấy luôn cả bàn đạp phanh.

13 tháng 5 2018

a, Mặc dù giặc / hung tàn nhưng chúng / không thể ngăn cản các cháu học tập , vui chơi ,đoàn kết , tiến bộ.

                 CN       VN                    CN                                            VN

b, Bọn ăn cắp ấy không chỉ ăn cắp tay lái chúng / còn lấy luôn cả bàn đạp phanh.

        CN                                   VN                     CN                         VN

c, Tấm / chăm chỉ , hiền lành , còn Cám thì lười biếng ,độc ác.

     CN                VN                          CN                VN

d, Vì nhà / nghèo quá nên bạn ấy / phải nghỉ học.

        CN        VN                  CN          VN

                                     CẦM LẤY TAY NHAUĐếm ấy, dù đã rất khuya nhưng cô y tá vẫn cố gắng để đưa một thanh niên códáng vẻ mệt mỏi đến bên giường của một bệnh nhân già. Cô cúi xuống người bệnh vàkhẽ khàng gọi : " Cụ ơi, con trai cụ đã đến rồi đây !"Đôi mắt lạc thần của ông cụ cố gắng mở ra, rồi ánh lung linh vội khép lại. Chàngthanh niên nắm chặt...
Đọc tiếp

                                     CẦM LẤY TAY NHAU
Đếm ấy, dù đã rất khuya nhưng cô y tá vẫn cố gắng để đưa một thanh niên có
dáng vẻ mệt mỏi đến bên giường của một bệnh nhân già. Cô cúi xuống người bệnh và
khẽ khàng gọi : " Cụ ơi, con trai cụ đã đến rồi đây !"
Đôi mắt lạc thần của ông cụ cố gắng mở ra, rồi ánh lung linh vội khép lại. Chàng
thanh niên nắm chặt bàn tay nhăn nheo của người bệnh và ngồi xuống bên cụ. Suốt
đêm hôm đó, anh cứ ngồi như thế, chẳng thiết gì đến nghỉ ngơi, vừa cầm lấy tay cụ già
vừa thì thầm những lời vỗ về, an ủi bên tai cụ.
Đến rạng sáng thì cụ qua đời. Các nhân viên y tế đến làm những thủ tục cần thiết.
Cô y tá đêm qua cũng trở lại và đang nói lời chia buồn với chàng lính trẻ thì anh chợt
ngắt ngang hỏi : " Ông cụ ấy là ai vậy ?"
Cô y tá sửng sốt : " Tôi tưởng ông cụ là cha anh chứ !"
- Ồ không, ông ấy không phải là cha tôi. - Chàng thanh niên nhẹ nhàng đáp. – Tôi chưa
gặp ông cụ lần nào cả.
- Thế sao anh không nói cho tôi biết lúc tôi đưa anh đến gặp cụ ?
- Tôi nghĩ là người ta nhầm giữa tôi và con trai cụ khi cấp phép, có thể do tôi và anh
ấy trùng tên hay trùng quê quán gì đó. Ông cụ đang rất mong mỏi gặp được con trai
mà anh ấy lại không có mặt ở đây, khi đến bên cụ tôi đã nhận thấy cụ đã yếu đến nỗi
không thể nhận ra tôi không phải là con trai cụ. Tôi nghĩ cụ rất cần có ai đó ở bên nên
tôi mới quyết định ở lại.
Mẹ Tê-rê-sa * đã nhắc nhở chúng ta rằng trong thế giới này lẽ ra không nên có ai
phải chết trong nỗi đơn côi, không ai phải buồn khổ, đớn đau hay lặng lẽ khóc một
mình trong những bất hạnh của đời mình.
Chúng ta sinh ra và cùng nắm tay nhau đi qua những chặng đường muôn vẻ của
cuộc sống. Lúc nào cũng có một ai đó sẵn lòng chìa cho ta bàn tay thân ái. Và luôn có
một ai đó, quanh đây, đang mong mỏi được ta dắt dìu.

(Theo Xti-vơ-Gu-đi-ơ)
*Mẹ Tê-rê-sa (1910 – 1997), vốn là người An-ba-ni, được phái làm giáo sĩ thừa sai
công giáo La Mã tại Ấn Độ. Mẹ đã có nhiều hoạt động tích cực nhằm giúp đỡ người
nghèo, được giải Nô-ben hòa bình năm 1979.

Khoanh tròn chữ cái trước câu trả lời đúng:
1. Người ta đã đưa ai đến bên một cụ già đang hấp hối ?
a. Một thanh niên là bạn con trai cụ.
b. Người con trai cụ.
c. Một thanh niên xa lạ.

2. Điều gì làm cô y tá ngạc nhiên ?
a. Cụ già qua đời.
b. Cậu thanh niên không phải là con cụ già.
c. Cậu thanh niên đã ngồi bên cụ già suốt đêm.

3. Tại sao anh thanh niên đã ngồi suốt đêm bên cụ già ?
a. Vì anh không biết đi đâu.
b. Vì anh nghĩ cụ đang rất cần có ai đó ở bên cạnh vào lúc này.
c. Vì các bác sĩ yêu cầu như vậy.

4. Câu chuyện muốn nói với em điều gì ?
a. Hãy cùng nắm tay nhau đi qua những chặng đường muôn vẻ của cuộc sống và
sẵn lòng chìa bàn tay thân ái ra sưởi ấm giúp đỡ mọi người chung quanh.
b. Hãy biết sống chan hòa với mọi người.
c. Hãy biết kiên trì làm việc.                           

            Giup minh voi  

2

hoa mắt trả nhìn thấy gì

15 tháng 12 2021

nó bị lỗi, tớ copy lúc đầu vẫn theo thứ tự thế mà bây giờ lại bị liền nhau

3 tháng 3 2018

trạng ngữ mùa đông năm 1637 , chủ ngữ là thám hoa giang văn minh , vị ngữ là được vua lê thần tông cử đi sứ trung quốc

chủ  ngữ bọn bất lương ấy vị ngữ là không chỉ ăn cắp tay lái mà chúng còn lấy luôn  cả bàn đạp phanh

chủ ngữ là người đặt hộp thư vị ngữ là lần nào cx tạo cho  anh sự bất ngờ

trạng ngữ là chưa đầy nửa giờ  sau chủ ngữ là anh vị ngữ là đã hòa lần vào giòng người giữa phố phường nào nhiệt

chúc bạn học tốt

\(\text{1.mùa đông năm1637, / thám hoa giang văn minh / được vua lê thần tông cử đi sứ trung quốc}\)

        trạng ngữ                 /        chủ ngữ                         /      vị ngữ

\(\text{2. bọn bất lương ấy / không chỉ ăn cắp tay lái mà chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh}\)

chủ ngữ                       /         vị ngữ

\(\text{3.người đặt hộp thư / lần nào cũng tạo cho anh sự bất ngờ}\)

chủ ngữ                       /        vị ngữ

\(\text{4.chưa đầy nửa giờ sau, / anh / đã hòa lẫn vào dòng người giữa phố phường náo nhiệt}\)

trạng ngữ                            / chủ ngữ /       vị ngữ

sai thì thui nhé !!! zZz...zZz

SỰ SẺ CHIA BÌNH DỊTôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là một người phụ nữ với hai đứa con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, tôi liền nhường chỗ của tôi cho bà. Bà cảm ơn tôi rồi vội vã bước lên.Nhưng đến lượt tôi thì bưu điện đóng cửa. Khi...
Đọc tiếp

SỰ SẺ CHIA BÌNH DỊ

Tôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là một người phụ nữ với hai đứa con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, tôi liền nhường chỗ của tôi cho bà. Bà cảm ơn tôi rồi vội vã bước lên.

Nhưng đến lượt tôi thì bưu điện đóng cửa. Khi đó tôi cảm thấy thực sự rất bực mình và hối hận vì đã nhường chỗ cho người khác. Chợt người phụ nữ quay sang tôi nói: "Tôi cảm thấy rất ái ngại! Chỉ vì nhường chỗ cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền gas, thì công ti điện và gas sẽ cắt hết nguồn sưởi ấm của gia đình tôi."

Tôi sững người, không ngờ rằng chỉ đơn giản bằng một hành động nhường chỗ của mình, tôi đã giúp người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét. Tôi rời khỏi bưu điện với niềm vui trong lòng. Tôi không còn có cảm giác khó chịu khi nghĩ đến việc lại phải lái xe đến bưu điện, tìm chỗ đậu xe và đứng xếp hàng nữa mà thay vào đó là cảm giác thanh thản, phấn chấn.

Kể từ ngày hôm đó, tôi cảm nhận được sự quan tâm của mình đến mọi người có giá trị như thế nào. Tôi bắt đầu biết quên mình đi và biết chia sẻ với người khác vì tôi nhận ra đôi khi chỉ một cử chỉ nhỏ, bình dị của mình cũng có thể làm ấm lòng, làm thay đổi hoặc tạo nên sự khác biệt và ý nghĩa cho cuộc sống của một người khác.

Câu 1: Vì sao nhân vật "tôi" trong câu chuyện lại nhường chỗ xếp hàng cho mẹ con người phụ nữ đứng sau?

A. Vì thấy mình chưa vội lắm.

B. Vì nhười phụ nữ trình bày lí do của mình và xin được nhường chỗ.

C. Vì thấy hoàn cảnh mẹ con người phụ nữ thật đáng thương.

D. Vì hai đứa nhỏ khóc lóc không chiu đứng yên trong hàng.

Câu 2: Sau khi nhường chỗ, vì sao nhân vât "tôi" lại thấy bực mình và hối hận?

A. Vì thấy mẹ con họ không cảm ơn.

B. Vì thấy mãi không đến lượt mình.

C.Vì bưu điện chỉ làm việc đến mẹ con người phụ nữ thì đóng cửa

D.Vì mình không mua được tem gửi thư.

Các bạn giúp mình với buổi chiều  mình nộp rồi.

4
14 tháng 5 2019

1.D

    2.D

Học Tốt.

SỰ SẺ CHIA BÌNH DỊ

Tôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là một người phụ nữ với hai đứa con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, tôi liền nhường chỗ của tôi cho bà. Bà cảm ơn tôi rồi vội vã bước lên.

Nhưng đến lượt tôi thì bưu điện đóng cửa. Khi đó tôi cảm thấy thực sự rất bực mình và hối hận vì đã nhường chỗ cho người khác. Chợt người phụ nữ quay sang tôi nói: "Tôi cảm thấy rất ái ngại! Chỉ vì nhường chỗ cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền gas, thì công ti điện và gas sẽ cắt hết nguồn sưởi ấm của gia đình tôi."

Tôi sững người, không ngờ rằng chỉ đơn giản bằng một hành động nhường chỗ của mình, tôi đã giúp người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét. Tôi rời khỏi bưu điện với niềm vui trong lòng. Tôi không còn có cảm giác khó chịu khi nghĩ đến việc lại phải lái xe đến bưu điện, tìm chỗ đậu xe và đứng xếp hàng nữa mà thay vào đó là cảm giác thanh thản, phấn chấn.

Kể từ ngày hôm đó, tôi cảm nhận được sự quan tâm của mình đến mọi người có giá trị như thế nào. Tôi bắt đầu biết quên mình đi và biết chia sẻ với người khác vì tôi nhận ra đôi khi chỉ một cử chỉ nhỏ, bình dị của mình cũng có thể làm ấm lòng, làm thay đổi hoặc tạo nên sự khác biệt và ý nghĩa cho cuộc sống của một người khác.

Câu 1: Vì sao nhân vật "tôi" trong câu chuyện lại nhường chỗ xếp hàng cho mẹ con người phụ nữ đứng sau?

A. Vì thấy mình chưa vội lắm.

B. Vì nhười phụ nữ trình bày lí do của mình và xin được nhường chỗ.

C. Vì thấy hoàn cảnh mẹ con người phụ nữ thật đáng thương.

D. Vì hai đứa nhỏ khóc lóc không chiu đứng yên trong hàng.

Câu 2: Sau khi nhường chỗ, vì sao nhân vât "tôi" lại thấy bực mình và hối hận?

A. Vì thấy mẹ con họ không cảm ơn.

B. Vì thấy mãi không đến lượt mình.

C.Vì bưu điện chỉ làm việc đến mẹ con người phụ nữ thì đóng cửa

D.Vì mình không mua được tem gửi thư.

 

 
8 tháng 2 2018

Có 2 vế câu 

vế 1 : Bọn bất lương ấy không chỉ ăn cắp tay lái

ve2 :mà chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh

chủ ngữ ở vế 1 là : Bọn bất lương ấy

vị ngữ ở vế 1: ăn cắp tay lái

chủ ngữ vế 2: chúng

vị ngữ vế 2: lấy luôn cả bàn đạp phanh

8 tháng 2 2018

bọn bất lương ấy la chu ngu ve1

ko chi....ma la  quan he tu

 anh cáp  lái la vi ngu ve 1

chúng là chủ ngữ

chúng còn lấy luôn cả bàn đạp phanh la vi ngu ve 2

Nhân dịp nhà trường tổ chức sang nghĩa trang liệt sĩ thắp hương lúc đó tôi đã gặp một người sĩ quan đang đứng thắp hương cho người đồng đội đã hi sinh vì tổ quốc. Tôi và  người sĩ quan này trò chuyện rất vui và thật tình cờ tôi biết được người sĩ quan này chính là anh lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật.Người sĩ quan kể với tôi rằng cuộc...
Đọc tiếp

Nhân dịp nhà trường tổ chức sang nghĩa trang liệt sĩ thắp hương lúc đó tôi đã gặp một người sĩ quan đang đứng thắp hương cho người đồng đội đã hi sinh vì tổ quốc. Tôi và  người sĩ quan này trò chuyện rất vui và thật tình cờ tôi biết được người sĩ quan này chính là anh lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật.

Người sĩ quan kể với tôi rằng cuộc kháng chiến của dân tộc ta vô cùng ác liệt, trên những con đường huyết mạch nối giữa miền Bắc - Nam là nơi ác liệt nhất. Bom đạn của giặc Mĩ ngày đêm dội xuống những chặng đường này nhằm cắt đứt sự tiếp viện giữa miền Bắc - Nam. Trong những ngày đó anh chính là người lính lái xe làm nhiệm vụ vận chuyển lương thực, thực phẩm, vũ khí… trên con đường Trường Sơn này. Bom đạn của kẻ thù đã làm cho những chiếc xe của các anh không còn kính nữa. Nghe anh kể, tôi mới hiểu rõ hơn về sự gian khổ mà người lính đã phải chịu đựng ngày đêm. Nhưng không phải vì điều đó mà họ lùi bước, họ vẫn ung dung lái những chiếc xe không kính đó băng băng đi tới trên những chặng đường. Họ nhìn thấy đất, thấy trời thấy cả ánh sao đêm, cả những cánh chim sa họ nhìn thẳng về phía trước, nơi đó là những tương lai của đất nước được giải phóng, nhân dân được hạnh phúc, ấm no, tự do. Anh lái xe kể với tôi rằng xe không có kính cũng thật bất tiện nhưng họ vẫn chịu đựng lái xe ngày đêm, những hạt mưa sa, hạt bụi bay vào làm cho những mái tóc đen xanh trở thành trắng xóa như người già, họ cũng chưa cần rửa nhìn nhau cất tiếng cười ha ha. Ôi! sao tiếng cười của họ nhẹ nhõm làm sao.

0
Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:Sự sẻ chia bình dị“Đôi khi một cử chỉ nhỏ của bạn cũng có thể thay đổihoặc tạo nên sự khác biệt trong cuộc sống của người khác”Tôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là người phụ nữ với hai đứa con rất nhỏ. Hai đứa khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy...
Đọc tiếp

Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:

Sự sẻ chia bình dị

“Đôi khi một cử chỉ nhỏ của bạn cũng có thể thay đổi

hoặc tạo nên sự khác biệt trong cuộc sống của người khác”

Tôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là người phụ nữ với hai đứa con rất nhỏ. Hai đứa khóc lóc, không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, tôi liền nhường chỗ tôi cho bà. Bà cảm ơn và bước lên.

Nhưng đến lượt tôi thì bưu điện đóng cửa. Khi đó tôi thực sự rất bực mình và hối hận vì đã . nhường chỗ cho người khác. Chợt người phụ nữ quay sang tôi nói: “ Tôi rất ái ngại! Chỉ vì nhường chôc cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền ga, thì công ti điện và ga sẽ cắt hết nguồn sưởi ấm của gia đình tôi”.

sững người, không ngờ rằng chỉ đơn giản bằng môt hành động nhường chỗ của mình, tôi đã giúp người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ qua một đêmg giá rét. Tôi rời khỏi bưu điện với niềm vui trong lòng. Tôi không còn có cảm giác khó chịu khi nghĩ đến việc phải lái xe đến bưu điện, tìm chỗ đậu xe và đứng xếp hàng nữa mà thay vào đó là cảm giác thanh thản phấn chấn.

Kể từ ngày hôm đó, tôi cảm nhận được sự quan tâm của mình đến mọi người có giá trị như thế nào. Tôi bắt đầu biết quên mình đi và biết chia sẻ với người khác vì tôi nhận ra đôi khi chỉ vì một cử chỉ nhỏ, bình dị của mình có thể làm ấm lòng, làm thay đổi hoặc tạo ra sự khác biệt và ý nghĩa cho cuộc sống của một người khác.

(Theo Hạt giống tâm hồn)

1
15 tháng 10 2019

a) Vì sao nhân vật “tôi” trong câu chuyện lại nhường chỗ xếp hàng cho mẹ con người phụ nữ đứng sau?

Vì trông thấy hai đứa trẻ thì khóc lóc không chịu đứng yên trong hàng còn bà mẹ thì trông cũng mệt mỏi và nhếch nhác như hai đứa trẻ.

b) Sau khi nhường chỗ vì sao nhân vật “tôi” lại cảm thấy hối hận?

- Bởi vì đến lượt nhân vật tôi có thể mua tem gửi thư thì bưu điện lại đóng cửa.

c) Việc gì xảy ra khiến nhân vật “tôi” lại rời khỏi bưu điện với “niềm vui trong lòng”?

- Vì nhờ câu chuyện của người phụ nữ mà anh biết được rằng bằng hành động đơn giản nhường chỗ của mình, anh đã giúp được người phụ nữ và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét.

d) Câu chuyện muốn nói với em điều gì? Khoanh tròn vào ý em chọn.

A. Cần phải biết quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ người khác

B. Muốn được người khác quan tâm, cần phải biết giúp đỡ người khác

C. Giúp đỡ người khác sẽ được trả ơn

Đáp án A. Cần phải biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ người khác.

dưới đây là những câu đố hại não ,ban có thể giải được tất cả??chúc bạn may mắn. những bạn nào trả lời nhanh mình sẽ tk và nhớ kb với mình nha. đáp án mình sẽ đăng sau.1.Những gì đã được phá vỡ trước khi bạn có thể sử dụng nó?2.Ba người đàn ông đã ở trong một chiếc thuyền. Nó bị lật, nhưng chỉ có hai người bị ướt tóc. Tại sao?3.Bobby ném một quả bóng hết sức có...
Đọc tiếp

dưới đây là những câu đố hại não ,ban có thể giải được tất cả??chúc bạn may mắn. những bạn nào trả lời nhanh mình sẽ tk và nhớ kb với mình nha. đáp án mình sẽ đăng sau.

1.Những gì đã được phá vỡ trước khi bạn có thể sử dụng nó?

2.Ba người đàn ông đã ở trong một chiếc thuyền. Nó bị lật, nhưng chỉ có hai người bị ướt tóc. Tại sao?

3.Bobby ném một quả bóng hết sức có thể. Nó bay trở lại với anh ta, mặc dù không có gì và không ai chạm vào nó. tại sao?

4.Cha của Mary có năm cô con gái - Nana, Nene, Nini, Nono. Tên con gái thứ năm tên là gì?

 

5.Nếu một tàu điện đang đi về phía nam, khói sẽ đi theo con đường nào?

 

6.Họ ra ngoài vào ban đêm mà không được gọi, và bị mất vào ban ngày mà không bị đánh cắp. Họ là ai?

 

7.Những gì đi lên nhưng không bao giờ đi xuống?

 

8.Nếu bạn ném một hòn đá trắng xuống Biển Đỏ, nó sẽ bị gì?

 

9.Những gì có bốn chân, nhưng có thể đi bộ?

10.Một con khỉ, một con sóc và một con chim đang chạy đua lên ngọn cây dừa. Ai sẽ lấy chuối trước, khỉ, sóc hay chim?

 

11.Tại sao vành đai quần bị thắt chặt?

 

12.Bạn gọi một người đàn ông không có tất cả các ngón tay trên một bàn tay là gì?

 

13.Suproliglicatiouspenuvaliancia - làm thế nào để bạn đánh vần nó?

 

14.cái nào nặng hơn, một pound lông hoặc một pound gạch?

 

15.Blue sống trong ngôi nhà màu xanh, ông Pink sống trong ngôi nhà màu hồng và ông Brown sống trong ngôi nhà màu nâu. Ai sống trong ngôi nhà trắng?

 

16.Những gì đi qua thị trấn và trên đồi nhưng không bao giờ di chuyển?

 

17.Một luật sư, một thợ sửa ống nước và một người làm mũ đang đi trên đường. Ai có chiếc mũ lớn nhất?

 

18.Những loại đá không bao giờ được tìm thấy trong đại dương?

19.Năm người đàn ông đã đi đến nhà thờ. Trời bắt đầu mưa. Bốn người đàn ông chạy ra che, nhưng bị ướt trên đường. Một người đàn ông ở lại phía sau vẫn khô ráo. Làm sao?

20.Một người cha và con trai của ông đang đi xe đạp và bị rơi. Hai xe cứu thương đã đến và đưa họ đến các bệnh viện khác nhau. Người đàn ông con trai đang ở trong phòng phẫu thuật và bác sĩ nói, tôi có thể điều hành với bạn. Bạn là con trai của tôi. Hãy làm thế nào là có thể?

21.Người đàn ông đầu tiên là bậc thầy của đá quý vô giá; Người đàn ông thứ hai là bậc thầy của tình yêu; Người đàn ông thứ ba là bậc thầy của xẻng; Người đàn ông thứ tư là bậc thầy của những cây gậy lớn; Họ là ai?

22.Cái gì có 4 chân vào buổi sáng, 2 chân vào buổi chiều và 3 chân vào ban đêm?

23.toàn người đàn ông nọ đều màu vàng,nhưng có một thứ màu hồng ,đó là cái gì.

24.Trong một ngôi nhà màu hồng một tầng, có một người màu hồng, một con mèo hồng, một con cá màu hồng, một cái máy tính màu hồng, một cái ghế màu hồng, một cái bàn màu hồng, một chiếc điện thoại màu hồng, một vòi hoa sen màu hồng, mọi thứ đều màu hồng!
Cầu thang màu gì?

25.Hai người cha và hai đứa con trai đi câu cá. Mỗi người bắt một con cá và mang về nhà. Tại sao họ mang ba nhà?

26.Tôi không có cánh, nhưng tôi có thể bay. Tôi không có mắt, nhưng tôi thường khóc! Tôi là ai?
27.Tôi không có chân. Tôi sẽ không bao giờ đi bộ, nhưng luôn luôn chạy. Tôi là ai?
28.Tôi có sông, nhưng không có nước. Tôi có rừng rậm, nhưng không có cây cối và động vật. Tôi có thành phố, nhưng không có người sống ở những thành phố đó. Tôi là ai?
29.Tôi sinh ra đã lớn, nhưng khi ngày trôi qua, khi tôi già đi, tôi trở nên nhỏ bé. Tôi là ai?
30.Nếu bạn cho tôi nước, tôi sẽ chết. Tôi là ai?

40.Người tạo ra tôi không cần tôi, khi anh ấy làm tôi. Người mua tôi không sử dụng tôi cho chính mình. Người sử dụng tôi không biết rằng anh ấy hoặc cô ấy đang sử dụng tôi. Tôi là ai?
41.Bạn có thể phá vỡ tôi dễ dàng mà không cần chạm vào tôi hoặc nhìn thấy tôi. Tôi là ai?
42.Bạn sẽ ném tôi đi khi bạn muốn sử dụng tôi. Bạn sẽ đưa tôi vào khi bạn không muốn sử dụng tôi. Tôi là ai?
43.Tôi cao khi tôi còn trẻ và tôi thấp khi tôi già. Tôi là ai?
44.Nếu tôi uống, tôi chết. Nếu tôi ăn, tôi ổn. Tôi là ai?
và cuối cùng là 1 câu đố hắc não nhất:

45.có 6 đồng tiền trong đó có 1 đồng tiền giả .Đồng tiền giả đó nhẹ hơn các đồng còn lại.chỉ với 2 lần cân bạn có thể tìm được đồng tiền giả(cố gắng lên nhé)

hết........mệt quá!!!!!!

3

Mình chỉ trả lời vài câu thôi, thông cảm!

Câu 2: Vì người cuối cùng không có tóc.

Câu 3: Vì Bobby ném bóng vào tường.

Câu 4: Con gái thứ năm tên là Mary.

Câu 5: Tàu điện không có khói.

Câu 7: Tuổi của mình.

Câu 16: Con đường

Câu 22: Con người ( Mình giải thích ra cho dễ hiểu nhé )

Sáng là lúc mới sinh ra tập bò thì đi bằng 4 chân.Chiều đi bằng 2 chân có nghĩa là mình đã lớn đi bằng đôi chân của mình.Đêm  đi bằng 3 chân có nghĩa là khi đó mình đã già phải chống gậy nên đi tất cả bằng 3 chân. Mình làm nhằng chỗ này thôi!

Câu 30: Tôi là lửa

Câu 44: Tôi là lửa.

Có vài câu mình làm sai mong bạn thông cảm nhé. k cho mình nha.

12 tháng 3 2021

2.ko có tóc 3.zô tường 4o.roobot44.lửa4mary5ko có khói6........mệt thật ko viêt nua. chac mỗi ngay giở ra òi trả lời