
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



Nói lời xin lỗi với người đó, hoặc có người xung quanh thì người đó sẽ không giám manh động
HT và $$$

Em đồng ý và Em nghĩ theo 2 hướng:
Thứ nhất, là đối với mấy anh chị cuối cấp như lớp 9 lớp 12 thì cần hoàn thiện 100% các môn chính, bài học cũng nhiều nên em nghĩ là nên bỏ các môn phụ đi và thay vào đó là các tiết tự học hoặc ôn tập thêm để các anh chị chuẩn bị tốt cho cuộc thi quan trọng hơn
Thứ 2 là đối với các khối còn lại :
Hiện này thì chương trình của mấy em lớp 6 phải học khá nhiều môn và nó khá rắc rối so với độ tuổi của các em là cần vui chơi nên cần miễn giảm bớt môn học chính khiến các em dễ nản và dẫn đến lười học vậy nên thay vào nhiều môn phụ hơn để các em hứng thú hơn nhiều í ạ.
Cfon các anh chị thì chúng ta nên cho các môn phụ là môn tự chọn(lựa chọn theo sự đồng thuận của mỗi lớp) vì các môn phụ thì phải thi, phải học, phải đánh giá chất lượng , phải luyện tập trong khi bài vở của các môn chính khá nhiều. Độ khó của các môn chính tăng lên thì các môn phụ cũng theo đà đó mà phát triển. Yêu cầu chất lượng, hiệu quả cũng cao hơn nên học sinh cảm thấy mệt vì phải học môn chính kèm theo 1 gánh nặng khác trên vai là làm sao để đạt các môn phụ.
Trước đây và bây giờ An-đrây-ca đã từng có một việc làm day dứt lương tâm của cậu.Để biết rõ hơn mời các bạn lắng nghe câu chuyện đó.Vài năm trước,An-đrây-ca có một người ông,ông của cậu bị một chứng bệnh rất nặng.Một buổi chiều nọ,ông của cậu nói với mẹ An-đrây ca:"Bố khó thở lắm !"...Mẹ liền thúc giục An-đrây-ca đi mua thuốc.Cậu bé vội vã chạy đi ngay,nhưng dọc đường cậu gặp những đứa bạn của mình đang chơi bóng đá rủ nhập cuộc.Chơi được một hồi,cậu sực nhớ ra lời mẹ dặn.Cậu vội chạy một mạch đến tiệm thuốc,nhưng...Đã quá muộn rồi,cậu chạy về,hốt hoảng khi thấy mẹ khóc nấc lên.Hóa ra ông đã qua đời,cậu ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết".Cậu oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:" Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà".Nhưng cậu lại không nghĩ thế,ngồi cạnh dưới gốc cây táo do ông vun trồng,cậu lại càng nức nở.Mãi sau này cậu vẫn nghĩ“Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.

Olm chào em, tài khoản nào trả lời trước thì câu đó hiện trước không phải là vì vip hay không vip, em nhé. Cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm.

Bức tranh trông dễ thương ghia <3 Mình ghim bài bạn lên ròi nha!!
Ai cũng có một ước mơ, hoài bão, chính những điều ấy giúp cho bạn cố gắng, nỗ lực hơn nữa để đạt được nó. Vâng, bản thân mình sẽ chia sẻ cho các bạn về ước mơ của mình xíu :))
Câu chuyện bắt đầu từ đây: Lúc còn nhỏ mình ước mơ rất nhiều, chẳng hạn: nhà thiết kế thời trang, phi công, ca sĩ, diễn viên,.... Rồi đến lúc, mình mua sách về khoa học. Mở từng trang sách ra đọc và thấy nó rất thú vị. Mỗi bài đọc cho mình nhiều bài học mới mẻ, mình ngày càng thích thú với lĩnh vực này hơn. Nhưng ba mẹ mình thì ngược lại, mỗi lần mình mua sách này là ba mẹ lại không cho, bảo phải mua sách Văn về đọc :(( Nghe mà chán lắm luôn á trời!!!
Không sao, vì bây giờ thời đại 4.0 nên mình có thể tìm hiểu trên mạng internet. Có cái là mình không hứng cho lắm, thay vì thế mình lại thích đọc trong sách hơn. Chả biết sao nữa :>
Ah quên, nãy giờ nói lòng vòng mà chưa nói ước mơ... Ahihi :D Thông cảm cho mình nhá!! Ước mơ của mình rất nhỏ bé ~ Chỉ muốn làm nhà khoa học siu vĩ đại, khám phá mọi thứ ở ngoài thế giới kì diệu kia và mình sẽ giải cứu mọi người khỏi các đại dịch nguy hiểm, ví dụ như Covid - 19. Dù biết rằng tỉ lệ đạt được kết quả đó khá là thấp nhưng mình vẫn sẽ luôn cố gắng hết sức. Môn Hóa là môn mình rất iu thích, có thể chưa được giỏi but I never give up
Thanks for reading!! Hope you like it ❤
Ai cũng có một ước mơ riêng , nhưng điều đó chúng ta phải cố gắng đạt được , như tôi , tôi mơ ước có một con robot công nghệ cao , một ước mơ khó thực hiện nhưng hãy tự hỏi mình : '' Làm sao có thể đạt ước mơ đó , làm như thế nào '' ? . Câu trả lời là Chúng ta phải luôn kiên trì , tiến tới ước mơ đó , không đẻ thứ gì cản trở con đường tới ước mơ của ta
- Phải tìm nơi trú ẩn.
- Không nên đi ra đường.
- Nơi an toàn nhất là tầng hầm hoặc tầng trệt của công trình kiến trúc bằng bê tông.
- Nhanh chóng tìm nơi đất trũng thấp.
- Nằm sát xuống đường hay trú vào cống.
- Nhảy xuống hố.
- Ngắt nguồn điện để tránh bị điện giật, hỏa hoạn.
-Làm theo hướng dẫn của giáo viên để di chuyển đến nơi an toàn nếu đang ở trường học
-Không trốn vào dưới các tán cây mà tìm những công trình kiên cố để tạm trú hoặc nằm sát xuống mặt đường
-Tránh xa cửa sổ, cửa kính, đồ vật có thể rơi vỡ khi gió thổi mạnh
-Không dùng thang máy, vì mất điện có thể gây mắc kẹt
-Cố gắng bám vào các vật thể chắc chắn để tránh bị cuốn đi
........