K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mỗi mùa xuân sang, em lại thấy lòng mình trào lên một niềm xúc động kì lạ, đặc biệt là khi đứng ngắm nhìn cây bưởi trước nhà trổ hoa. Em yêu quý cây bưởi nhiều hơn cả so với những cây khác trong vườn.

Em dành tình cảm cho cây bưởi bởi nó gắn với những kỉ niệm về ông nội. Bố em kể rằng, ngày em chào đời, ông đã vui mừng trồng cây bưởi trước sân với mong ước cháu gái lớn lên sẽ thanh khiết, dịu dàng như hương hoa bưởi. Những buổi chiều gió mát, ông lại bế em đến ngồi gốc cây hóng gió... Giờ đây, ông không còn nữa, cây bưởi vẫn xanh tươi như tình cảm ông dành cho em vẫn âm áp như ngày nào.

Cùng tuổi với em nhưng cây bưởi đã cao lắm, tán cây vượt hẳn mái ngói ngôi nhà của em. Bồi hồi đứng dưới vòm lá xanh tươi, ngước nhìn lên phía trên, em thấy ánh sáng được lọc qua tán lá trở thành một thứ màu xanh trong như ngọc. Chợt, “chiếc ô ngọc bích” khẽ rung mình lao xao, những tia nắng lọt qua khe lá nhảy nhót dưới mặt đất. Chao ôi! Thơm quá! Em ngỡ ngàng trong hương hoa dịu dàng thanh khiết, nhìn những bông hoa rụng theo gió bay. Ông ơi! Có phải ngày cháu ra đời, ông đã ước cháu sẽ đẹp dịu dàng như hoa bưởi? Em bồi hồi cúi nhặt bông hoa rơi. Hoa bưởi có năm cánh màu trắng muốt - màu trắng của chiếc áo nữ sinh em thường mặc khi đến lớp. Nhị hoa vàng tươi lấm tâm những hạt phấn nhỏ li ti. Em khẽ áp bông hoa lên mũi, một mùi hương nồng nàn dâng lên, những hạt phấn vàng li ti cũng dính nhẹ lên mũi em thật ngộ. Chỉ một lát nữa, mẹ sẽ nhắc em nhặt những bông hoa bưởi rụng để thả vào nước gội đầu: bao nhiêu năm nay mẹ con em gội đầu bằng nước nấu vỏ bưởi, lá bưởi và thả những bông hoa xinh đẹp vào nước để làm mềm mượt mái tóc đen dài...

Từng cánh hoa bưởi rụng xuống khiến em nghĩ đến một ngày kia những quả bưởi non sẽ lần lượt xuất hiện. Chúng nho nhỏ, xinh xinh, ban đầu bé xíu rồi lớn dần bằng nắm tay em bé, rồi như vốc tay người lớn. Cây bưởi này thường đậu quả rất sai. Những trái bưởi non đông đúc treo mình trên cây như đám trẻ con nghịch ngợm. Nhất là khi có gió, chúng thoắt ẩn thoắt hiện sau tán lá như chơi trò trốn tìm với nhau. Nếu lỡ có trái bưởi non nào rụng, em sẽ chẳng để chú phải buồn vì xa lìa anh chị em. Chú bưởi non ấy lập tức thành quả chuyền vừa ý trong trò chơi đánh chắt thú vị. Nếu bưởi rụng lúc đã khá to thì đã có cậu hàng xóm sẵn lòng lấy làm bóng đá với bạn bè. Em nghĩ: đâu chỉ có trái bưởi là ngon và bổ mà cả hoa bưởi và trái bưởi non cũng trở thành vật có ích cho người.

Cây bưởi nhà em rất sai quả nên khi bưởi già, mẹ em thường hái đem biếu họ hàng, hàng xóm để mọi người cùng thưởng thức. Nhìn những múi bưởi, tép bưởi căng mọng đã thấy ngọt mát tấm lòng. Có điều thật lạ, đã mười mấy năm rồi mà quả vẫn ngọt mát, không hề chua như nhiều cây bưởi khác. Các cô bác hàng xóm khen mẹ em khéo chăm cây nhưng mẹ em bảo đó là lộc ông nội để lại cho con cháu. Em cầm trái bưởi vàng ươm trên tay mà lồng bồi hồi, xúc động.

Cây bưởi đã gắn bó với em bởi nhiều kỉ niệm và tình cảm thiêng liêng như thế. Em yêu quý loài cây ấy vì tất cả những gì em cảm nhận được từ ý nghĩa, vẻ đẹp kì lạ của cây.

30 tháng 9 2021

Mỗi mùa xuân sang, em lại thấy lòng mình trào lên một niềm xúc động kì lạ, đặc biệt là khi đứng ngắm nhìn cây bưởi trước nhà trổ hoa. Em yêu quý cây bưởi nhiều hơn cả so với những cây khác trong vườn.

Em dành tình cảm cho cây bưởi bởi nó gắn với những kỉ niệm về ông nội. Bố em kể rằng, ngày em chào đời, ông đã vui mừng trồng cây bưởi trước sân với mong ước cháu gái lớn lên sẽ thanh khiết, dịu dàng như hương hoa bưởi. Những buổi chiều gió mát, ông lại bế em đến ngồi gốc cây hóng gió... Giờ đây, ông không còn nữa, cây bưởi vẫn xanh tươi như tình cảm ông dành cho em vẫn âm áp như ngày nào.

Cùng tuổi với em nhưng cây bưởi đã cao lắm, tán cây vượt hẳn mái ngói ngôi nhà của em. Bồi hồi đứng dưới vòm lá xanh tươi, ngước nhìn lên phía trên, em thấy ánh sáng được lọc qua tán lá trở thành một thứ màu xanh trong như ngọc. Chợt, “chiếc ô ngọc bích” khẽ rung mình lao xao, những tia nắng lọt qua khe lá nhảy nhót dưới mặt đất. Chao ôi! Thơm quá! Em ngỡ ngàng trong hương hoa dịu dàng thanh khiết, nhìn những bông hoa rụng theo gió bay. Ông ơi! Có phải ngày cháu ra đời, ông đã ước cháu sẽ đẹp dịu dàng như hoa bưởi? Em bồi hồi cúi nhặt bông hoa rơi. Hoa bưởi có năm cánh màu trắng muốt - màu trắng của chiếc áo nữ sinh em thường mặc khi đến lớp. Nhị hoa vàng tươi lấm tâm những hạt phấn nhỏ li ti. Em khẽ áp bông hoa lên mũi, một mùi hương nồng nàn dâng lên, những hạt phấn vàng li ti cũng dính nhẹ lên mũi em thật ngộ. Chỉ một lát nữa, mẹ sẽ nhắc em nhặt những bông hoa bưởi rụng để thả vào nước gội đầu: bao nhiêu năm nay mẹ con em gội đầu bằng nước nấu vỏ bưởi, lá bưởi và thả những bông hoa xinh đẹp vào nước để làm mềm mượt mái tóc đen dài...


 
Từng cánh hoa bưởi rụng xuống khiến em nghĩ đến một ngày kia những quả bưởi non sẽ lần lượt xuất hiện. Chúng nho nhỏ, xinh xinh, ban đầu bé xíu rồi lớn dần bằng nắm tay em bé, rồi như vốc tay người lớn. Cây bưởi này thường đậu quả rất sai. Những trái bưởi non đông đúc treo mình trên cây như đám trẻ con nghịch ngợm. Nhất là khi có gió, chúng thoắt ẩn thoắt hiện sau tán lá như chơi trò trốn tìm với nhau. Nếu lỡ có trái bưởi non nào rụng, em sẽ chẳng để chú phải buồn vì xa lìa anh chị em. Chú bưởi non ấy lập tức thành quả chuyền vừa ý trong trò chơi đánh chắt thú vị. Nếu bưởi rụng lúc đã khá to thì đã có cậu hàng xóm sẵn lòng lấy làm bóng đá với bạn bè. Em nghĩ: đâu chỉ có trái bưởi là ngon và bổ mà cả hoa bưởi và trái bưởi non cũng trở thành vật có ích cho người.

Cây bưởi nhà em rất sai quả nên khi bưởi già, mẹ em thường hái đem biếu họ hàng, hàng xóm để mọi người cùng thưởng thức. Nhìn những múi bưởi, tép bưởi căng mọng đã thấy ngọt mát tấm lòng. Có điều thật lạ, đã mười mấy năm rồi mà quả vẫn ngọt mát, không hề chua như nhiều cây bưởi khác. Các cô bác hàng xóm khen mẹ em khéo chăm cây nhưng mẹ em bảo đó là lộc ông nội để lại cho con cháu. Em cầm trái bưởi vàng ươm trên tay mà lồng bồi hồi, xúc động.

Cây bưởi đã gắn bó với em bởi nhiều kỉ niệm và tình cảm thiêng liêng như thế. Em yêu quý loài cây ấy vì tất cả những gì em cảm nhận được từ ý nghĩa, vẻ đẹp kì lạ của cây.

21 tháng 9 2017

Anna yêu quý!

Mình là Hoa, một người bạn đến từ Việt Nam, hôm nay mình viết thư cho bạn vừa là lời hồi âm, cảm ơn chân thành đến cậu. Nhận được thư của cậu gửi cho tớ vài ngày trước, tớ đã vui lắm, cậu là một người bạn dễ thương, xinh đẹp và cũng là người bạn nước ngoài đầu tiên của tớ. Qua bức thư của Anna, tớ đã biết thêm những hiểu biết vô cùng hữu ích về đất nước Nga của bạn, tớ biết đến những con búp bê Matsrioska, biết đến những ý nghĩa nhân văn đằng sau biểu tượng búp bê của dân tộc bạn, tớ cũng biết đến những hàng bạch dương xinh đẹp trong không gian tuyết trắng.

Tất cả đều rất tuyệt vời và nó tạo cho tớ một sự tò mò và yêu mến chân thành. Đất nước Nga của bạn xinh đẹp, mến khách như chính cậu vậy, nếu có một dịp nào đó tớ rất muốn đến Nga thăm cậu và đi tham quan cảnh vật, tìm hiểu nền văn hóa độc đáo của nước Nga. Hôm nay, tớ viết lá thư này một là muốn gửi lời cảm ơn đến cậu vì đã viết thư cho tớ, mặt khác tớ cũng muốn thông qua lá thư này để giới thiệu với cậu về nơi tớ đã sinh ra và lớn lên- Mảnh đất Việt Nam anh hùng, một đất nước giàu bản sắc dân tộc với lịch sử bốn ngàn năm văn hiến. Tớ rất yêu và tự hào về đất nước mình, vì vậy tớ cũng muốn thể hiện tình yêu, sự tự hào ấy.

Giống với nước Nga xinh đẹp của cậu, Việt Nam quê hương tớ là một đất nước hào hùng, trải qua bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước, ông cha tớ, những thế hệ đi trước đã phát huy tinh thần yêu nước, tinh thần tự tôn, tự cường dân tộc để đấu tranh, bảo vệ, dùng mô hồi xương máu để giành lại độc lập cho dân tộc mình hết lần này đến lần khác. Anna, cậu có biết không, trên mảnh đất nhỏ hình chữ S ấy, không chỉ có những anh hùng, những trượng phu đầu đội trời, chân đạp đất mà bất kì một người dân nào sinh sống trên mảnh đất ấy đều mang trong mình dòng máu của chủ nghĩa anh hùng.

Trong lịch sử đấu tranh của Việt Nam, bên cạnh những vị tướng quân tài ba như Trần Hưng Đạo, Lí Thường Kiệt, Phạm Ngũ Lão, Nguyễn Huệ đến tướng Võ Nguyên Giáp….thì còn có rất nhiều vị nữ tướng tài danh. Họ chính là những minh chứng cho những người phụ nữ Việt Nam đảm đang, trung hiếu, giỏi việc nước, đảm việc nhà. Nhắc đến những người phụ nữ Việt Nam anh hùng, cậu có thể nghe thấy những cái tên như chị em Trưng Trắc, Trưng Nhị, Bà Triệu, nữ tướng Bùi Thị Xuân, chị Võ Thị Sáu… họ là những người không ngại hi sinh, quả cảm chiến đấu cho độc lập, tự do của nước nhà.

Cũng giống như nước Nga xinh đẹp của cậu là nơi sản sinh ra những bậc vĩ nhân như Lê- nin thì người Việt Nam chúng tớ vô cùng tự hào và yêu mến vị cha già của dân tộc mình đó chính là Hồ Chí Minh. Bác chính là người tìm thấy ánh sáng của thời đại, là người dẫn đường sáng suốt, một vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, Người đưa dân tộc Việt Nam thoát ra khỏi đêm trường nô lệ, bế tắc khủng hoảng cuối thế kỉ mười tám, đầu thế kỉ mười chín để có thể giành được độc lập, hòa bình như ngày nay. Và Hồ Chí Minh cũng chính là người thắt chặt sợi dây quan hệ hữu nghị giữa Việt Nam và các đất nước trên thế giới.

Viết thư cho một người bạn để hiểu về đất nước mình

Có điều này có lẽ cậu không biết, người cha già đáng kính của dân tộc tớ cũng rất ngưỡng mộ tài năng và bản lĩnh của vị lãnh tụ nước cậu là Lê- nin. Từ học thuyết về cách mạng vô sản và con đường xây dựng xã hội chủ nghĩa của Lê-nin, Hồ Chí Minh đã tiếp thu, học tập một cách có sáng tạo và đem nó vận dụng vào hoàn cảnh thực tiễn của Việt Nam. Và cũng chính công lao đó của người mới có đất nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa như ngày nay. Hồ Chí Minh chính là người cha già dân tộc, là người hùng của toàn thể Việt Nam.

Đến với Việt Nam, cậu sẽ được chiêm ngưỡng nền văn hóa bốn nghìn năm lịch sử, đó chính là những đền đài lăng tẩm cổ xưa, là những dấu tích của một nền văn hóa phong phú, giàu có. Đặc biệt, những danh lam thắng cảnh trên quê hương tớ chính là một điểm đến thú vị cho cậu và gia đình khi đến Việt Nam, sẽ là thiếu sót nếu như tớ không nói đến những danh lam nổi tiếng đã được UNESSCO công nhận là di sản văn hóa thế giới – Vịnh Hạ Long và động Phong Nha- Kẻ Bàng. Đó đều là những điểm đến vô cùng hấp dẫn mà rất nhiều du khách ở nước ngoài đã lựa chọn khi đến Việt Nam quê mình du lịch.

Thư cũng đã dài, tớ cũng muốn nói rất nhiều điều nữa với cậu nhưng có lẽ nên dừng ở đây. Tớ chỉ muốn nói với cậu rằng tớ rất yêu mến cậu và mong một ngày không xa, cậu có thể cùng gia đình, bạn bè có thể đến thăm Việt Nam quê hương tớ. Đó không phải là một đất nước giàu nhưng nơi đó người dân vô cùng thân thiện, mến khách, cậu sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời nơi đây.

Tớ mong thư hồi đáp của cậu!

21 tháng 9 2017

cam on cau nha hay qua a

25 tháng 3 2020

Tra mạng

25 tháng 3 2020

Bạn dựa vào bài này làm nha

Muốn vượt qua gian nan thử thách trên đường đời, con người không thể thiếu đi nghị lực. Vậy nghị lực là gì? Đó là là ý chí, là bản lĩnh, lòng quyết tâm vươn lên trong cuộc sống. Người giàu nghị lực luôn có sức sống mạnh mẽ, dám đương đầu với mọi thử thách khó khăn, kiên trì vượt qua nghịch cảnh để đi đến thành công. Trong thực tế, ta có thể bắt gặp không ít con người như vậy. Nguyễn Ngọc Ký thiếu đi đôi tay nhưng không ngừng nỗ lực để trở thành một người thầy đáng kính, Nick Vujick sinh ra với tứ chi khiếm khuyết nhưng chưa một lần chịu thua số phận, Stephen Hawking bị bại liệt ở tuổi ngoài 20 và được ngợi ca là nhà vật lí học đương đại nổi tiếng nhất… Họ chính là những tấm gương sáng, đem đến cho ta bài học quý báu về giá trị của ý chí, nghị lực và sự quyết tâm. Vậy nhưng, trong xã hội vẫn có một số người có lối sống ỷ lại, dựa dẫm, không có tinh thần phấn đấu, ý chí tiến thủ. Không chỉ tự đưa mình vào ngõ cụt, những người như vậy còn kéo lùi dòng chảy văn minh của nhân loại, trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hôi. Thế hệ trẻ hôm nay cần phê phán lối sống này, không ngừng rèn đức luyện, nỗ lực bằng tất cả khả năng để có thể vững vàng tiến về phía trước. Bởi đúng như Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói, “Tuổi trẻ là tuổi của tương lai. Muốn có tương lai tốt đẹp thì phải chiếm lấy bằng ý chí và nghị lực của chính bản thân”.

24 tháng 3 2021

Bác Hồ kính yêu của chúng ta đã từng nói " Dân ta có một lòng yêu nước nồng nàn , đó là truyền thống quý báu của ta " Lịch sử chống giặc ngoại xâm của dân tộc ta đã chứng minh điều đó . Thật vậy, từ thời các Vua Hùng dựng nước bà giữ nước , tới thời bà Trưng bà triệu lòng yêu nước đã giúp dân ta đánh đuổi giặc Trung Quốc, bảo vệ độc lập dân tộc . Và hơn thế, trong thời kì kháng chiến chống pháp, chống mỹ , tinh thần yêu nước , sự đòan kết ấy lại sôi sục , hợp lại tạo thành sức mạnh Đại Đoàn Kết toàn dân, tòn bộ dân tộc Việt Nam là một, quyết đem tính mạng của cải để đánh đuổi giặc ngoại xâm , bảo vệ bờ cõi . Tinh thần ấy thật đáng khâm phục. Thật đáng tự hào ! 

3 tháng 1

Sau một tuần đi công tác xa, hôm nay, mẹ yêu quý của em đã trở về nhà. Có thể nói, Nữ siêu nhân mà em yêu quý, kính trọng và tự hào nhất chính là mẹ của em.

 

Mẹ là một người bán hoa ở chợ đầu mối. Công việc của mẹ vô cùng vất vả và nặng nhọc. Hằng ngày, mẹ phải ra chợ từ 2h sáng để nhận hàng, sắp xếp và bán lại cho khách lẻ. Mãi đến gần trưa mẹ mới về nhà, bắt đầu ăn uống, tranh thủ nghỉ ngơi. Rồi chiều tối thức dậy, dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị bữa tối cho cả nhà, rồi tính toán sổ sách. Dù nắng hay mưa, nóng hay lạnh, mẹ vẫn lặp đi lặp lại công việc như thế, không có ngày nghỉ. Có lẽ vì thế, mà tuy mới 40 tuổi, nhưng trông mẹ có phần già dặn hơn tuổi thật. Nước da mẹ trắng trẻo, nhưng rất khô, dễ bong tróc vào mùa đông. Dáng người mẹ hơi mập, khuôn mặt rất phục hậu. Mỗi khi mẹ nói chuyện, cả khuôn mặt toát lên vẻ thân thiện và dễ mến, nên rất được lòng những người xung quanh. Đặc biệt, mẹ rất hay cười. Chẳng có chuyện gì vui mẹ cũng cười. Nụ cười lúc nào cũng hiển lộ và rạng rỡ trên khuôn mặt mẹ. Dù khi cười, những nếp nhăn ở khóe mắt, trán lộ ra khó rõ. Nhưng em lại thấy lúc ấy trông mẹ lại càng đẹp hơn. Khi đi làm, mẹ mặc bộ quần áo tối màu, chân đi ủng, tay đeo găng, mặc thêm cái tạp dề chống nước nữa. Trông mẹ lúc ấy đẹp một cách khỏe khoắn, năng động lạ thường. Đó chính là nét đẹp lao động mà cô giáo em vẫn thường ca ngợi khi phân tích các tác phẩm văn học.

Có thể mẹ của em không xinh đẹp, nền nã, nấu ăn ngon như những người mẹ khác. Nhưng tình yêu và sự hi sinh của mẹ dành cho em thì chẳng thua kém bất kì ai. Lúc nào em cũng cảm thấy hạnh phúc và bình yên khi được ở bên cạnh mẹ. Chỉ cần có mẹ, thì mọi gió bão đều phải ngừng lại sau cánh cửa nhà.

Đây nhé bạn

 

24 tháng 9 2020

"Tùng... tùng... tùng" âm thanh rộn rả của tiếng trống phát ra từ đâu đó đã gợi em nhớ đến hình ảnh của cái trống trường em.Đó là một chiếc trống lớn, to gần bằng chiếc lu đựng nước, sơn màu đỏ thắm. Hai mặt trống được làm bằng da trâu, dày và nhẵn bóng, căng rất phẳng phiu. Viền xung quanh mặt trống là một hàng chốt đinh rất chắc chắn. Tang trống là những thanh gỗ mỏng cong, ghép khít và dính chặt với nhau bằng một lớp keo rán chắc. Ngang lưng trống có thắt hai cái đai bằng mây bện, có quang dầu cẩn thận, trông rất oai vệ. Cây dùi dài cỡ bốn tấc, hình tròn, bằng gỗ được đặt ở bên cạnh trống.

Là học sinh, chắc hẳn là không ai còn xa lại cái trống trường. Em cũng vậy, từ khi học lớp một đến giờ, em đã biết rất rõ về cái trống trường. Nó gần như là biểu tượng, hình ảnh của trường học.

Cái trống có mặt ở trường của em không biết đã bao nhiêu năm rồi, bác bảo vệ nói nó cũng phải ít nhất là mười hai năm vậy mà nó vẫn còn rất tốt. Trống cao gần bằng cậu học sinh lớp bốn. Thân tròn to và được đặt trên một chiếc kệ gỗ. Ba đứa học sinh nhỏ ôm mới đủ để ôm vòng quanh trống. Hai bề mặt trống là hai lớp da trâu hoặc da bò dày, nhẵn thín màu vàng ngà hơi cũ. Mặt trống nhìn tựa như bề mặt nồi tráng bánh cuốn.

Bao quanh mặt trống là hai thanh gỗ dẹp mỏng, sơn viền đỏ vàng, được đóng đinh tre gắn liền với thân trống. Thân trống được ghép những mảnh gỗ chắc chắn, sơn màu đỏ thắm, phình to ở giữa. Chỗ ấy được gọi là bụng trống. Bao quanh bụng trống là một vành đai do hai cây mây bện xoắn vào nhau lớn bằng hai ngón tay cái. Nhìn từ xa bác trống như được mang chiếc thắt lưng giản dị, dân dã.

Thường lệ, trước giờ vào học, bác bảo vệ cần chiếc dùi trống bằng gỗ dài khoảng cả cánh tay em để nện lên mặt trống. Lúc đầu, bác đánh chậm, nhỏ càng về sau nhịp tay bác càng nhanh, càng mạnh và dồn dập. Ấy là lúc trống run lên và phát ra không trung những âm thanh kì lạ: "tùng! tùng! tùng!” Trống trường chỉ vang lên vào những giờ phút đáng ghi nhớ: bước vào đầu năm học mới, bắt đầu mỗi tiết học, giờ nghỉ giải lao, giờ ra chơi và cả lúc bế giảng.

Những lúc đi học trễ, nghe tiếng trống trường dồn dập, em rảo bước nhanh hơn. Có khi đang bí bài, nghe tiếng trống báo hết giờ, em mừng hả hê. Ngược lại, đôi khi đang vui đùa cùng các bạn ở sân trường, trống lại vang lên báo giờ học, ai cũng tiếc rẻ. Một lần hè đến, nghe trống trường báo hiệu bế giảng năm học, lòng chúng em lại xao xuyến bâng khuâng, buồn vui lẫn lộn.

Trống trường thực sự là bạn đồng hành của đời học sinh chúng em. Mai đây, chúng em lớn lên, có đi bất cứ nơi đâu trên đất nước song mãi mãi tiếng trống trường vẫn bập bùng lên bao kỉ niệm.

7 tháng 9 2021

Bạn vô lý thật mỗi người có một ngày khai trường khác nhau làm sao mà làm đc

 

7 tháng 9 2021

Thì cứ viết đại vào, rồi sau đó mình sẽ chỉnh sủa lại. Với lại cũng có ai biết đâu. Bạn mới là người vô lý í. Ko giúp đuocwj thì thoiiiiiiiii