K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 5 2017

Buổi tối hôm nay mệt quá!Sau khi làm xong bài tập cuối cùng , em ngước mắt lên nhìn chiếc đồng hồ cạnh bàn học mà thốt lên :"Ôi ! Đã 10h rồi ư?Đi ngủ thôi!".Em vội nằm trong chăn giữa cái giá rét của mùa đông . Chợt em nghe thấy tiếng la hét của ai đó :"Bà con ơi! Lại đây xem kẻ trộm cá ao làng mình này "Mọi người đỏ xô ra ngoài ,thấy vậy em cũng chạy ra xem.Một con cò có bộ lông trắng như bông , người ướt sũng ,hai mắt cụp xuống . Nằm co rở góc nhà bác coi cá ao làng .

Bác Bình -người coi cá ao làng trên tay cầm một chiếc roi mây vụt lia lịa xuống đất , miệng quát lớn :"Chính mày đã trộm cá ao làng mấy hôm nay đúng không ?Khai mau không ta thịt ". Chị cò dầu hơi nghiêng , đôi mắt buồn buồn như muốn khóc . Với một giọng khàn khàn , chị thanh minh với mọi người :"Thưa ông , cháu đâu dám thế !Hôm naychawngr may đàn con của cháu chưa no chúng vẫn đói nên cháu mới phải đi kiếm ăn đêm như thế này . Cháu chỉ nghỉ tạm dừng chân ở đây thôi , chẳng may đậu phải cành mềm nên cháu mới lộn cổ xuống ao làng chứ cháu có ăn trộm của ai cái gì đâu . Cháu lạy ông , cháu xin ông tha cho cháu để cháu còn về với con ".Bác Bình dường như vẫn chưa nguôi cơn giận , bác chỉ vào chị cò mà quát :"Tha cho mày ư?Tha cho mày để mày lại ra ao làng ăn trộm cá ư?"Chị Cò gầy gò bé nhỏ chị nói tiếp :"Cháu nói thật đấy ! Cháu có đi ăn trộm của ai bao giờ ?Cháu oan lắm ông ơi!Oan lắm bà con ơi!Có ai hiểu cho cháu không "Bác Bình vào nhà cầm ra một con dao , bác nói :"Oan ư?Ta đã nhìn tận mắt , bắt tận tay , mày còn chối được với ai?Còn ai tin mày được nữa ?"Rồi bác quay sang hỏi bà con dân làng :"Bà con chẳng hay bắt được cò vậy thò tôi sẽ thịt nó , bà con thấy sao ?". Có người nói :Công lớn là của bác Bình thôi, tôi nghĩ sẽ do bác tự quyết định ". Có người lại bảo :"Bác Bình ạ ! Tôi thấy con cò như thế , thương nó hay bác thả nó đi . Tôi nghĩ nó cũng không dám quay lại nữa đâu ". Nhưng....Cuối cùng thì mọi người vẫn quyết định giết thịt cò . Chị Cò đáng thương trước khi chết thốt lên một câu :"Thôi , tôi có lời cuối cùng trước khi chết đó là :mong ông nếu có đem tôi ra nấu nước xáo măng thò xáo bằng nước trong , chớ xáo nước đục đau lòng cò con ..."Nói xong , chị ra đi mãi mãi .....

Trên đường về nhà , em thấy thương chị cò quá !Biết mình sẽ chết nhưng chị vẫn mong được nấu bằng nước trong , nước sạch chứ không nấu bằng nước đục vì chị muốn cho các con biết rằng mẹ chúng trong sạch , mẹ chúng không phải kẻ ăn trộm như người ta đã nghĩ .Lời nói của chị cò làm cho em liên tưởng đến hình tượng người phụ nữ , những người mẹ Việt Nam ta thương con . Họ trong sáng , chăm làm , thật thà , bất khuất , vì con mà có thể hy sinh cũng cam lòng ...

Cái kết thật đáng buồn các bn nhỉ ....khocroi

2 tháng 3 2022

câu 2 phần tự luận cơ ạ

Có trả lời ở phần trắc nghiệm thôi, ko có câu trả lời ở phần tự luận đâu

Các bn vào google rồi đọc bài tóc của mẹ tôi đi rồi trả lời giúp mik nha

3 tháng 5 2022

Cuộc sống của con người rất ngắn ngủi, chúng ta ai cũng chỉ có một vòng tuần hoàn của riêng mình. Chính vì thế, chúng ta hãy sử dụng quãng thời gian đó và sống thật có ích. Hãy yêu thương và chia sẻ, ta sẽ nhận về niềm vui và hạnh phúc. Mỗi chúng ta hãy biết yêu thương, san sẻ những điều nhỏ nhặt nhất với những người xung quanh, vì như thế chúng ta sẽ nhận lại tình yêu thương, sự tôn trọng của mọi người, cuộc sống này sẽ trở nên vui vẻ và hạnh phúc hơn. Trong xã hội có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn. Ngoài ra, khi giúp đỡ người khác, ta sẽ nhận lại sự kính trọng, niềm tin yêu của người khác và cả sự sẵn sàng giúp đỡ lại mình lúc mình gặp khó khăn. Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn. Nhưng chắc hẳn chúng ta ai cũng biết, trong xã hội vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lại có những người vô cảm, lạnh lùng, thờ ơ, mặc kệ nỗi đau của đồng loại,… những người này sẽ không có được tình yêu thương, sự quan tâm và giúp đỡ của người khác. Mỗi con người chỉ được sống một lần duy nhất trên đời, chúng ta hãy sống trọn vẹn yêu thương, hết mình với con đường mình đã chọn để sau này không có gì phải hối tiếc.

3 tháng 5 2022

cj viết hay quá chị ah! đúng là chị hgs chuyên văn =))))

II. PHẦN TỰ LUẬN Câu 1: Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi "Từ ngày cô em út lấy được chồng trạng nguyên, hai cô chị càng sinh lòng ghen ghét, định tâm hại em để thay em làm bà trạng. Nhân quan trọng đi sử văng, hai cô chị sang chơi, rủ em chèo thuyền ra biển, rồi đẩy em xuống nước. Một con cả kình nuốt chửng cô vào bụng. Sẵn có con dao, cô em đâm chết cả, xác cả nổi lềnh...
Đọc tiếp

II. PHẦN TỰ LUẬN Câu 1: Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi "Từ ngày cô em út lấy được chồng trạng nguyên, hai cô chị càng sinh lòng ghen ghét, định tâm hại em để thay em làm bà trạng. Nhân quan trọng đi sử văng, hai cô chị sang chơi, rủ em chèo thuyền ra biển, rồi đẩy em xuống nước. Một con cả kình nuốt chửng cô vào bụng. Sẵn có con dao, cô em đâm chết cả, xác cả nổi lềnh bệnh trên mặt biển, rồi dạt vào một hòn đảo. Cô lại lấy dao khoét bụng cá chui ra, lấy hai hòn đã cọ mạnh vào nhau, bật lửa lên, rồi xéo thịt cả nướng ăn, sống qua ngày, chờ có thuyền qua thì gọi vào cứu. Hai quả trứng cũng nở thành một đôi gà đẹp, làm bạn với cô giữa cảnh đảo hoang vắng. Một hôm, có thuyền cắm cờ đuôi nheo lướt qua đảo. Con gà trống nhìn thấy, gáy to ba lần: Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về Quan trọng cho thuyền vào xem. Vợ chồng gặp nhau, mừng mừng túi túi. Về nhà, quan trọng mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong buồng không cho ra mất. Hai cô chị không hay biết gì hết, khấp khởi mừng thăm, chắc mẩm chuyển này được thay em làm bà trạng. Hai cô chị thay nhau kể chuyện có em rủi ro rồi khóc nức nở ra chiều thương tiếc lắm. Quan trọng không nói gì. Tiệc xong, quan trọng cho gọi vợ ra. Hai cô chị xấu hổ quá, lẻn ra về lúc nào không ai hay rồi bỏ đi biệt xứ." (Theo Sọ Dừa) Câu a: Chỉ ra chi tiết kì ảo trong đoạn trích. Câu b: Phân loại từ đơn, từ ghép, từ lấy có trong câu văn sau: "Sẵn có con dao, cỏ em đầm chết cả, xác cá nổi lềnh bềnh trên mặt biển, rồi dạt vào một hòn đảo" Câu c: Kết thúc của truyện “Sọ Dừa" thể hiện mơ ước gì của nhân dân trong cuộc sống? Câu d. Theo em, lòng đồ kị gây ra những hậu quả gì? Câu 2 Hãy kể lại truyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em.

0