Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bút máy là 1 đồ dùng học tập không thể thiếu đối với thời học sinh mới cắp sách đến trường. Bút mực thường có cấu tạo chính gồm 3 phần: đầu bút, ruột bút và vỏ bút. Đầu bút có ngòi bút được mài dũa tỉ mỉ để viết lên những con chữ điêu luyện đầy mảnh mai. Thân bút để đựng mực làm bằng nhựa thường kèm thêm cả lò xo hoặc nút đẩy lên xuống , nó giúp cho chúng ta bớt tốn thời gian trong việc chấm mực để viết mà thay vào đó ta chỉ cần đùn tí mực xuống từ ruột bút xuống ngòi bút là có thể viết một cách dễ dàng. Còn vỏ bút thường được làm bằng nhôm hoặc nhựa, nó được bao phủ bởi rất nhiều màu sắc và những hình thù bắt mắt trông thật dễ thương. Đặc biệt ở phần nắp bút có thêm cái nhôm gắn vào đầu nắp giúp cho việc mang đi trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bút mực là vật đồng hành cùng ta trong suốt chặng đường tuổi thơ cấp 1, nó không chỉ cho ta những con chữ đẹp mà còn rèn cho ta tính chăm chỉ chịu khó nữa. Bởi vậy mà ông cha ta có câu" Nét chữ nết người" quả thật chẳng sai bao giờ.
chúc bạn học tốt
Hướng dẫn giải:
Tuần vừa rồi trường em có tổ chức lớp học võ cho học sinh trong trường, Em thích học võ từ lâu lắm rồi nhân dịp nhà trường mở lớp em liền xin phép bố mẹ cho đi học.
Tối ấy sau bữa ăn cơm em nói với bố:
- Bố ơi đợt này trường con có tổ chức cho học sinh trong trường học võ, bạn nào có nhu cầu thì sẽ đăng kí học, bố cho con đi học võ bố nhé!
Rời mắt khỏi tờ báo, bố liền cất giọng:
- Con gái thì mình nên học hát nhạc hay học vẽ gì đó chứ ai lại học võ, vất lắm con ạ!
Mẹ ở trong bếp ra cũng kịp nghe hết câu chuyện, mẹ liền nói thêm vào:
- Cái Thảo bảo đi học võ á ??? Con gầy yếu, thể lực lại không tốt làm sao học võ được hả con?
Em liền đáp lại bố mẹ:
- Chính vì con yếu nên mới cần phải học võ để tự bảo vệ mình và cũng là rèn luyện thân thể để có sức khỏe hơn. Hôm nọ xem chương trình thể thao con thấy chị Thúy Hiền biểu diễn đẹp mê hồn bố mẹ ạ.
Bố liền nói:
- Thôi được rồi, nếu con thích thì bố mẹ sẽ ủng hộ nhưng con phải hứa là luyện tập điều độ và không làm ảnh hưởng đến việc học con nhé.
Lúc này em mới thở phào nhẹ nhõm và ôm trầm thấy bố mẹ vui sướng reo lên trong hạnh phúc:
- Con cảm ơn bố mẹ ạ, con sẽ cố gắng tập luyện thật tốt ạ.
Ai được sinh ra trên cuộc đời này đều có mẹ, vì mẹ chính là người đã cho ta cuộc sống này. Em cũng vậy, mẹ chính là người tuyệt vời nhất đối với em, mẹ đã cho em được sinh ra, được lớn lên và được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình. Mẹ em năm nay đã ngoài 30 tuổi, công việc của mẹ là bán hoa quả ngoài chợ, công việc đó rất vất vả, buổi sáng mẹ dậy thật sớm để sắp hàng mang ra chợ, đến tối muộn mẹ mới dọn hàng về. Vì hay thức khuya dậy sớm nên trông dáng mẹ rất gầy, nước da sạm đi và xuất hiện vài nếp nhăn. Mỗi buổi được nghỉ học em đều ra chợ phụ mẹ trông hàng, em mong sao có thể giúp đỡ mẹ để mẹ được nghỉ ngơi nhiều hơn.
Viết bằng tiếng anh được không!
My mother is the one who I love most in my life. For what she’s done, she deserved with the whole world. My mother is a 43-year-old household wife. She’s tall, slim and especially she has a beautiful long black hair. She always smile thus everyone consider her a friendly person. My mom loves every members of the family with all her heart. She agreed to be a household woman instead of working out. My mother takes care of the household chorces. She wakes up earliest in the morning and goes to bed latest in the night. And during the day, she’s very busy. I remember once when my mother got sick so nobody did the house work and everything went to crazy. From then, my father and I join hand to help mother whenever we have free time. She’s really happy about that. When I was a kid, mom taught me to play piano at each weekend. I still remember the songs which includes many childhood’s experiences. Not only taught me to play piano, she also taught me to be a better human. I love the moral stories that she told me before I fell asleep every night. We’re really appreaciate mother’s effort, patient and her hard work to conserve the family’s happiness. My mother is an indispensable part of my life. When I grow up, I want to be a woman her.
Dịch nghĩa:
Mẹ tôi là người mà tôi yêu quý nhất trong cuộc đời này. Với những gì đã làm, bà xứng đáng có cả thế giới. Mẹ tôi là một bà nội trợ 43 tuổi. Bà cao, ốm và đặc biệt bà có một mái tóc dài đen rất đẹp. Bà lúc nào cũng cười vì vậy mọi người nhận định bà là một người thân thiện. Mẹ tôi yêu quý tất cả các thành viên trong gia đình bằng cả trái tim. Bà đồng ý trở thành một người nội trợ thay vì ra ngoài làm việc. Mẹ tôi chăm lo tất cả công việc nhà. Bà là người dậy sớm nhất vào buổi sáng và đi ngủ muộn nhất vào buổi tối. Và trong ngày, bà rất bận rộn. Tôi nhớ có một lần mẹ tôi bị bệnh mà không ai làm công việc nhà và mọi thứ rất lộn xộn. Kể từ đó, bố và tôi cùng chung tay giúp mẹ làm việc nhà bất cứ khi nào chúng tôi có thời gian rảnh. Mẹ tôi rất vui về điều đó. Khi tôi còn bé, mẹ dạy tôi chơi piano vào mỗi dịp cuối tuần. Tôi vẫn còn nhớ những bài hát chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ. Không chỉ dạy tôi chơi đàn mẹ còn dạy tôi trở thành một người tốt. Tôi rất yêu thích những câu chuyện đạo đức mà mẹ kể cho tôi nghe mỗi tối trước khi đi ngủ. Chúng tôi trân trọng những nỗ lực, kiên nhẫn và công việc mệt mỏi của mẹ để giữ gìn hạnh phúc gia đình. Mẹ tôi là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của tôi. Khi tôi lớn lên tôi muốn trở thành một người phụ nữ như bà.
Hk tốt
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.
Mẹ em - luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường cho kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Chiếc cặp của em có hai ngăn, một ngăn bên trong, một ngăn phụ ở bên ngoài và hai ngăn nhỏ xíu như hai chiếc túi ở bên hông cặp. Trong hai ngăn chính một bên đựng sách giáo khoa, một bên em đựng vở và hộp bút. Vách ngăn giữa hai ngăn được làm bằng một lớp vải mềm mại trông như một lớp ren nhưng lại vô cùng chắc chắn.
Cặp gồm một ngăn chính rất lớn, có thể chứa đủ cả sách, vở trong một ngày mà không bị chật. Ngăn này được đóng mở bởi sợi phéc kéo màu vàng nhạt với đầu khóa có hình chú bướm vàng rất xinh. Phía trước là một ngăn nhỏ bằng một nửa ngăn chính, lồi ra như đèn ô tô, được cài lại bởi nắp bấm. Ngăn này em thường để túi bút, hộp màu, bảng tên.
Nhận lại bài tập văn từ tay cô giáo, trong lòng em rất hồi hộp. Nhưng một con số 9 đỏ tươi ở góc bài văn kèm theo lời phê của cô"Bài làm có nhiều cố gắng" khiến lòng em trào một niềm vui khó tả.
Chiều hôm ấy về nhà em đã sà ngay vào trong lòng mẹ và khoe:
-"Mẹ ơi tuần này bài tập làm văn của con được 9 điểm; mẹ ạ"
Nét mặt của mẹ tươi hẳn lên, mẹ nhẹ nhàng nói:
- Thế à!
Em trao cho mẹ bài tập làm văn. Đôi mắt mẹ như sáng ra, gương mặt bỗng nhiên rạng rỡ, như xua tan nỗi lo thầm lặng trong lòng mẹ từ khi bố em chia tay hai mẹ con đi công tác ngoài hải đảo xa xôi.
Hôm chia tay bố xuống tàu biển, mẹ em hơi buồn rồi bảo em:
-Thế là từ nay chỉ có hai mẹ con, chúng ta phải tìm nguồn vui mà sống.
Vâng! Hôm nay em đã tìm được nguồn vui nho nhỏ cho mẹ.
Gương mặt trái xoan của mẹ tươi tỉnh hẳn lên. Mái tóc đen dày xõa ngang vai rất đẹp khi mẹ gật đầu cười. Em không thể quên được nụ cười có sức hấp dẫn lạ thường đó.
Em có ngờ đâu, một thành tích nhỏ ấy mà mẹ em lại vui đến thế! Từ đó, em nhận ra nỗi buồn vui của cha mẹ là ở sự tiến bộ hay không của những đứa con trong tuổi trưởng thành, nhất là ở hoàn cảnh của gia đình em, bố mẹ mới có một mình em.