Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vì R1nối tiếp R2⇒UAB=U1+U2
Mà UAB=I.Rtđ
U1=I.R1 , U2=I.R2
⇒I.Rtđ=I.R1+I.R2
⇔Rtđ=R1+R2
Trong mạch nối tiếp ta có U = U1 + U2 = IR1 + IR2 = I(R1 + R2).
Mặt khác, U = IRtđ. Từ đó suy ra: Rtđ = R1 + R2.
~ nhớ k ~
꧁༺мιин❖đứ¢༻꧂
Học hành có tầm quan trọng rất lớn đối với cuộc đời của mỗi con người. Người xưa đã nhắc nhở con cháu rằng: “Nếu còn trẻ mà không chịu học hành thì khi lớn lên sẽ chẳng thể làm được việc gì có ích”. Bên cạnh đó còn có những câu: “Có học thì như lúa như nếp, không học thì như rơm như cỏ”. Hoặc: “Bất học bất tri lý” (Không học thì không biết lí lẽ, lẽ phải).
Suốt lịch sử phát triển mấy ngàn năm, nhân loại đã tích lũy được một kho tàng tri thức khổng lồ về tự nhiên và xã hội. Những tri thức ấy được lưu truyền từ đời này sang đời khác qua hình thức truyền miệng và chữ viết (sách). Muốn tiếp thu tinh hoa trí tuệ, con người chỉ có một con đường duy nhất là học, học suốt đời.
Nói đến học là nói đến trí lực, một năng lực suy nghĩ, một trực quan nhạy bén, một tư duy hợp lý. Điều ấy hết sức cần thiết cho tất cả mọi người. Chính vì vậy, ngay từ lúc nhỏ, bất kì ai cũng phải được học hành.
Trong mười hai năm ở trường phổ thông, học sinh được cung cấp những kiến thức sơ đẳng của một số bộ môn cơ bản như Toán, Lý, Hóa, Sinh, Văn, Sử, Địa, Ngoại ngữ… Tuy thế, học sinh phải chăm chỉ học hành thì mới hiểu và nắm vững kiến thức một cách có hệ thống. Nếu lơ là, chểnh mảng, thiếu nghiêm túc trong việc học hành thì rốt cuộc là tốn thời gian, tiền bạc mà kết quả thu được chẳng đáng là bao.
Thực tế cho thấy là có học có hơn. Mục đích của việc học là nhằm phục vụ cho mọi công việc đạt hiệu quả cao. Nếu ta đơn thuần làm việc theo thói quen hoặc kinh nghiệm có sẵn thì công việc sẽ tiến triển chậm và chất lượng không tốt. Cách làm như trên chỉ thích hợp với các công việc giản đơn, không cần nhiều đến trí tuệ. Còn đối với những công việc phức tạp liên quan đến khoa học kĩ thuật thì cung cách làm việc ấy là lạc hậu, lỗi thời. Muốn đạt hiệu quả tốt trong mọi lĩnh vực, chúng ta bắt buộc phải học, phải được đào tạo chính quy theo từng chuyên ngành và trong suốt quá trình làm việc vẫn phải học tập không ngừng, bằng mọi hình thức khác nhau.
Trong kí ức của mỗi người, nhất là đối với những người học sinh như em thì một người bạn thân lại càng không thể thiếu. Thật đặc biệt là Đan- cô bạn thân từ hồi lớp 1 dến giờ vẫn học với em.
Đan là một cô bé có vóc dáng nhỏ bé cùng với nước da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt trái xoan với ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ, Đan luôn làm mềm lòng mọi người chỉ với một ánh nhìn. Đôi môi thì đỏ mọng, miệng lại luôn nở một nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, tưởng chừng như những hạt ngọc trai. Cô bạn này lại có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Giọng nói nghe rất ngọt và dịu dàng. Chính vì thế mà ở mỗi cuộc thi hát của trường, sự có mặt của bạn ấy là không thể thiếu. Giọng ca “cây nhà lá vườn” này đã đưa về cho lớp, trường rất nhiều giải nhất, nhì. Trong lớp thì Đan có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Đan vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Đan luôn được thầy cô và bạn bè quí mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Về nhà, ngoài giờ học, Đan luôn giành thời gian giúp đỡ cha mẹ.
Ngoài sở thích đọc sách, Đan có một sở thích hơi bị kì quái là thích xem phim ma. Mỗi lúc rảnh rỗi là hai đứa lại hỏi thăm chuyện học tập, tâm sự chuyện buồn vui. Lần mà em bị cảm, Đan đã thể hiện mình thực sự là một người bạn tốt. Em đã phải nghỉ học hết hai tuần. Dù vậy Đan vẫn đến nhà em và giảng cho em từng bài toán, bài văn. Điều này đã làm em thực sự làm em cảm động. Khi em hết bệnh cũng là lúc hai đứa lại cùng nhau bước đi trên con đường đến trường. Con đường in lại những kỉ niệm vui, buồn của đôi bạn thân.
Đan luôn là một người bạn tốt không chỉ đối với em mà với cả mọi người. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để hai đứa mãi là bạn thân, đôi bạn cùng tiến.
Trong cuộc đời ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về tình bạn. Em cũng vậy. Em cũng có rất nhiều kỉ niệm về tình bạn. Nhưng kỉ niệm mà em nhớ nhất là kỉ niệm giữa em và An.
Hôm ấy vào một buổi sáng mùa thu mát mẻ, như thường lệ, em đi học cùng An. Vì em và An ở cùng xóm, ngồi học cùng nhau lại rất hợp tính nên chúng em là đôi bạn rất thân. Vừa đi, chúng em vừa ngắm cảnh. Chao ôi! Cảnh mùa thu mới đẹp làm sao! Những cánh đồng lúa đương thời con gái rộng mênh mông trải dài một màu xanh bát ngát điểm xuyết những cánh cò trắng. Con song tuôn dài, tuôn dài như một áng tóc trừ tình mà đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời làng quê. Đầm sen với lá xanh bông trắng nhị vàng khiến cho ai cũng cảm thấy khoan khoái, dễ chịu. Thấy em vui hơn mọi ngày, An có vẻ tò mò, An hỏi em:
- Cậu có chuyện gì mà vui thế?
Em trả lời:
- Đến lớp cậu sẽ biết.
Rồi em và An chạy nhanh đến trường. Ngay khi đến lớp, em khoe với An về cây bút mới được bố mẹ tặng nhân ngày sinh nhật. Chiếc bút có màu vàng, nắp bút hình con lợn trông rất đáng yêu. An rất thích nó. Bạn mượn chiếc bút, ngắm nó một lúc rồi bạn trả lại cho em. Em bỏ vội chiếc bút vào ngăn bàn và ra sân chơi cùng An mà không biết rằng chiếc bút đã rơi xuống đất từ bao giờ. Đến giờ vào học, em không thấy cây bút đâu cả. Thấy em chưa làm bài, An hỏi:
- Sao cậu chưa làm bài?
Em trả lời:
- Mình mất bút rồi.
Nghe vậy, An cũng tìm giúp em, nhưng tìm mãi chẳng thấy đâu. Em nghi là bạn đã lấy rồi lỡ lời trách bạn:
- Có phải cậu thấy bút của tớ đẹp nên đã lấy rồi phải không? Ban nãy tớ thấy cậu cứ ngắm nó hoài mà.
An cuống lên:
- Không, mình không có lấy mà.
Em không them để ý đến thái độ của bạn nữa. Em mượn bút của bạn khác rồi làm bài. An rất giận em. Còn em lại nghĩ bạn đã ăn trộm rồi mà còn không nhận. Lúc ra về, khi đang sửa soạn sách vở, vô tình, em thấy chiếc bút ở khe ghế. Vừa mừng, vừa giận chính mình. Đáng ra em nên tin tưởng vào người bạn thân của mình mới phải. Em đã đổ lỗi oan cho bạn. Ngoảnh sangbeen, em định mở lời nói chuyện với An và xin lỗi thì bạn đã ra về. Chiều hôm ấy, em đi học thật sớm. An vừa đến, em ddax kéo bạn ngồi xuống ghế, lấy hết can đảm mà xin lỗi:
- An! Cho mình xin lỗi chuyện sáng nay nha. Mình tìm được cây bút rồi. Xin lỗi đã đổ oan cho bạn.
An nhẹ nhàng vỗ vai em và nói:
- Mình cũng rất buồn vì cậu đã nghĩ sai về mình. Tìm được là tốt rồi. Đó là món quà sinh nhật mà bố mẹ tặng cậu mà. Cậu phải giữ gìn nó cẩn thận. Thôi, mình không để bụng đâu.
An là người rất cảm thông với mọi người nên bạn tha thứ cho em ngay. Từ đó, em và An ngày càng thân thiết.
Tuy chuyện đã xảy ra lâu rồi, nhưng nó vẫn để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.
Gợi ý trả lời
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là: biểu cảm.
Câu 2: Theo tác giả, chúng ta cần phải kính trọng những điều sau: : tuổi già, nỗi khổ, tình mẹ con, kẻ tật nguyền, sự vất vả và cái chết.
Câu 3:
Điệp cấu trúc “nếu là … con hãy (con phải) được lặp lại 4 lần có tác dụng:
- Nhấn mạnh lời cha dạy con có cách ứng xử phù hợp với những tình huống có thể gặp trong cuộc đời để con trở thành một người tử tế, biết quan tâm, không bị ảnh hưởng bởi cái xấu.
- Tạo sự liên kết, logic cho văn bản.
Câu 4:
Thông điệp:
Phải biết giúp đỡ những người gặp hoạn nạn.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là: biểu cảm
Câu 2:
Theo tác giả, chúng ta cần phải kính trọng những điều: tuổi già, nỗi khổ, tình mẹ con, kẻ tật nguyền, sự vất vả và cái chết
Câu 3:
Phép điệp cấu trúc: nếu là….con hãy.
Được lặp di lặp lại 4 lần có tác dụng:
- Nhấn mạnh lời cha dạy con có cách ứng xử phù hợp với những tình huống có thể gặp trong cuộc đời để con trở thành 1 người tử tế, biết quan tâm, không bị ảnh hưởng bởi cái xấu
- Tạo sự liên kết, logic cho văn bản
Câu 4:
Theo em, thông điệp có ý nghĩa nhất là: phải biết giúp đỡ những người gặp hoạn nạn. Vì khi chúng ta mở rộng tấm lòng, chia sẻ với người khác những niềm vui,nỗi buồn của mình, học cách lắng nghe, đồng cảm, sẻ chia với những buồn vui, khó khăn của người khác. Khi đó, ta sẽ thấy yêu đời và yêu người hơn, cuộc sống này ấm áp yêu thương và đáng sống biết bao.
Tóc bà bạc hết bà ơi!
Như bao nhiêu sợi tơ trời trắng vương.
Sợi nào sợi nắng sợi sương
Sợi nào sợi quý, sợi thương, hở bà
Truyện cổ
Cuộc sống
Tiếng xưa
Cơn nắng
Cơn mưa
Con sông
Rặng dừa
@Cỏ
#Forever
Gạch chân dưới từ chỉ sự vật trong khổ thơ sau:
"Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi."
(Lâm Thị Mỹ Dạ)
Tham khảo:
Con người tồn tại trên trái đất này là sự tổng hòa của những mỗi quan hệ. Ai ai khi sinh ra đều có nền tảng là gia đình với những người luôn yêu thương, đùm bọc, chở che ta. Theo thời gian, mỗi người lớn lên theo tháng năm, các mối quan hệ được mở rộng. Và kể từ ngày đầu tiên cắp sách tới trường, chắc hẳn mỗi người đã lưu lại trong sâu thẳm một người bạn thân. Với em, Ngọc Chi là người bạn thân em rất yêu quý.
Ngọc Chi là cô bạn đã đồng hành cùng em ở hầu hết mọi chặng đường: từ những ngày học mầm non chập chững bước đi đến ngày đi học vỡ lòng và giờ đây là những năm tháng dưới mái trường trung học cơ sở.
Nhà Chi ở khá gần nhà em, chỉ cách vài phút đi bộ nên em rất hay sang nhà Chi chơi hoặc học bài cùng bạn. Chi là chị cả trong nhà, dưới Chi là hai em vẫn còn nhỏ. Trong gia đình, Chi là một người con rất chăm ngoan, hiếu thảo khiến ai ai cũng khen ngợi và yêu mến. Mỗi ngày đi học về, Chi còn tranh thủ giúp mẹ một tay với những việc làm như quét nhà, nấu cơm, cho gà ăn…
Sau khi học xong bài, Chi lại trông em, cho em ăn. Chi chăm em rất khéo chẳng khác gì người trưởng thành. Là một người con gái dịu dàng và một chút mộng mơ nên Chi rất yêu thích các loài hoa. Bởi vậy mà ban công là khu vườn cổ tích tí hon đầy màu sắc do chính Chi sắp xếp và chăm sóc.
Ở lớp, Chi là một học sinh chăm ngoan, học giỏi. Ngay từ lớp một bạn đã được giao làm lớp trưởng nên Chi luôn gương mẫu trong mọi hoạt động, làm việc có trách nhiệm và biết vì tập thể. Bên cạnh đó, lực học của Chi rất tốt, luôn đứng top đầu của lớp. Văn học là môn Chi rất yêu quý. Lúc ở nhà, khi rảnh rỗi Chi lại cất lên chất giọng ngọt ngào, ấm áp đọc và cảm những bài thơ hay. Cuối năm lớp 6, Chi đã xuất sắc giành giải Nhất trong cuộc thi học sinh giỏi cấp huyện môn Văn.
Một thành tích học tập khiến ai cũng phải ngưỡng mộ và học hỏi. Không chỉ vậy mà Chi còn thường xuyên giúp đỡ các bạn học chưa tốt trong lớp. Những chỗ chưa hiểu hay còn băn khoăn thì Chi luôn giảng giải một cách say mê, tỉ mỉ với vốn kiến thức, nhiệt tâm và trách nhiệm của chính mình. Chẳng thế mà cả cô giáo và các bạn trong lớp đều yêu quý Chi- một cô học trò nhỏ bé nhưng rất tốt bụng.
Chi là một cô bạn rất xinh xắn và đáng yêu. Em rất thích được tết mái tóc dài, đen óng mượt và mềm mại như một dòng suối mát của bạn. Từ khi còn nhỏ, Chi có làn da trắng hồng như trứng gà bóc. Đôi mắt bồ câu đen láy, lúc nào cũng thấy ánh lên niềm vui, sự thân thiện và ấm áp với những người xung quanh.
Chi rất hay cười, một nụ cười luôn hé như những bông hoa nở rực rỡ vào sớm mai. Mỗi khi cười, Chi lại để lộ hai má lúm đồng tiền trông mới duyên làm sao. Dáng người bạn dong dỏng cao. Trong cuộc sống, Chi là người sống rất ngoan ngoãn, lễ phép với ông bà, cha mẹ…; hòa đồng và nhiệt tình với bạn bè cũng như các hoạt động tập thể. Bởi thế mà ai ai cũng yêu quý Chi, dạy Chi những điều hay lẽ phải.
Em và Chi là đôi bạn thân từ thuở thiếu thời. Ngày còn bé, hai đứa thường rủ nhau đi chơi chuyền, thả diều,… Chỉ là những trò chơi dân dã nhưng là cả một miền kí ức tươi đẹp. Ngày hau đứa bắt đầu nhập học cho đến tânn bây giờ cũng đã gần mười năm, hai đứa vẫn gắn bó với nhau như hình với bóng: chia sẻ tâm tư, nỗi buồn niềm vui, cùng giúp nhau học tập, vượt qua khó khăn thử thách để trưởng thành, thân thiết và gắn bó hơn.
Em rất yêu quý bạn Chi, không biết tự bao giờ Chi đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Mong rằng, Chi- cô bạn thân yêu quý đã đang và sẽ đồng hành trên mọi chặng đường.
tham khảo
Mỗi người ai cũng có những người bạn bè thân thiết của riêng mình, đó có thể là người hợp với bạn về sở thích đối với các môn học, các môn thể thao hay đặc biệt hơn đó là người thường xuyên chia sẻ với bạn những buồn vui trong cuộc sống. Riêng với tôi, bạn thân với tôi là một người tôi yêu mến và khâm phục, bạn là người đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập. Bạn là Minh.
Có cái tên của con trai nhưng thực là Minh lại là một cô gái gầy gò và có vẻ yếu ớt nữa. Vầng trán bạn cao và rộng làm lộ rõ sợ thông minh. Đặc biệt, cặp kính tròn xoe khiến mọi người khó nhầm lẫn về học lực của Minh. Bạn học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Văn và môn Anh. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp rất yêu quý Minh. Bạn chẳng những học giỏi mà còn là lớp phó học tập gương mẫu và hay giúp đỡ bạn bè nữa.
Còn tôi, khi mới vào lớp, tôi tiếp thu rất chậm và lại nhút nhát. Những bài kiểm tra đầu kì, tôi được điểm rất thấp. Thấy vậy, cô giáo chủ nhiệm liền họp các bạn cán bộ lớp và hỏi xem có ai có thể giúp đỡ tôi không. Thật bất ngờ, Minh đã giơ tay nhận lời.
Từ khi nhận “trọng trách” ấy, Minh thường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài đầy đủ. Nhưng tính tôi nhút nhát cộng với sự... xấu hổ khiến tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Minh. Thậm chí, có lần tôi còn nói với Minh với giọng đầy bực bội:
- Bạn đừng làm phiền tôi nữa! Bạn đừng nghĩ bạn học giỏi thì có thể muốn làm gì tôi cũng được.
Những tưởng Minh sẽ tự ái, bỏ ngay công việc ấy nhưng không ngờ bạn vẫn quan tâm đến tôi... Tôi sẽ vẫn có thái độ như thế với Minh nếu không có một ngày...
Hôm ấy, lớp tôi có bài kiểm tra 45 phút. Suốt một tuần, tôi đã cố gắng ôn tập rất kĩ vừa vì muốn thay đổi điểm số vừa vì muốn chứng tỏ mình không cần ai giúp đỡ. Nhưng đến khi làm bài, tôi vẫn không thể làm tốt được. Ngày cô giáo trả hài, nhận điểm 5 trên tay tôi bật khóc vì nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ học khá lên được. Tôi đã cố gắng rất nhiều rồi cơ mà? Tôi đang thút thít khóc thì Minh nhẹ nhàng đến bên và nói:
- Bạn đừng buồn. Mình biết bạn đã cố gắng rất nhiều nhưng có thể là do bạn chưa có phương pháp học đó thôi. Bạn cho phép mình học cùng bạn nhé? Chỉ một buổi thôi, sau đó nếu bạn không thích thì chúng mình không học cùng nhau nữa?
Tôi lưỡng lự một chút rồi đồng ý. Không ngờ, học cùng Minh tôi thấy rất thú vị. Minh nói nhiều điều về cách học mà tôi chưa hề biết. Nhờ những cách học ấy tôi học thuộc nhanh hơn, hiểu hài hơn. Những buổi sau tôi lại tiếp tục học cùng Minh, chia sẻ với Minh rất nhiều chuyện. Và đặc biệt, điểm kiểm tra của tôi cũng cao hơn hẳn.
Minh thực sự là một lấm gương tốt cả về học tập và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để không phụ công Minh đã giúp đỡ.