Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

chín : trong chín chắn = chính xác, điêu luyện
chín : số 9, như 9 món ăn, 9 chiếc xe.
Một nghề cho chín: tử nghiệp, sống và chết là do một công việc yêu thích và cuộc sống gắn liền
còn hoen chín nghề: nghề tai trái, nghề laasy ngắn nuôi dài
chín : trong chín chắn = chính xác, điêu luyện
chín : số 9, như 9 món ăn, 9 chiếc xe.
Một nghề cho chín: tử nghiệp, sống và chết là do một công việc yêu thích và cuộc sống gắn liền
còn hoen chín nghề: nghề tai trái, nghề láy ngắn nuôi dài

Bài thơ"Hạt gạo làng ta" của nhà thơ Trần Đăng là một bài thơ hay và giàu cảm xúc .Đặc biệt khổ thơ thứ nhất để lại cho em nhiều cảm xúc nhất.
"Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông kinh thầy"
Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã khẳng định hạt gạo thấm đẫm hương vị phù sa của dòng sông quê hương. Hạt gạo kết tinh của đất trời ,từ những gì tinh tùy nhất của thiên nhiên.Hạt gạo còn mang hương thơm của những bông sen trong hồ nước đầy,trong những hạt gạo thơm dẻo ấy còn chứa đựng những nỗi vất vả đắng cay của người mẹ - người nông dân. " Có lời mẹ hát/Ngọt bùi đắng cay" lời thơ ngắn, giản dị mộc mạc và nhẹ nhàng như lời hát làm những câu thơ dễ đi vào lòng người bằng điệp từ"có".tác giả muốn nói rằng hạt gạo mang rất nhiều hương vị của thiên nhiên và công sức của người nông dân. Thật đáng quý biết bao hật gạo làng ta!
Đọc xong baì thơ"Hạt gạo làng ta"em càng thêm yêu quý những người nông dân đã làm ra hạt gạo-hạt vàng cho đời, em càng thêm trân quý hạt gạo-hạt vàng ấy.

Tham khảo:
Những dòng thơ chan chứa bao vẻ đẹp của miền quê. Hình ảnh mùa hè với những loại quả đỏ mọng như thắp sáng khung trời. Không chỉ là những hình ảnh:”trái nhót, cà chua, quả ớt…” trong bài thơ mới gợi lên sự ‘sôi động” mà qua đó ta còn thấy vẻ đẹp mang màu sắc ‘rực rỡ” ngoài thực tế. Những dòng thơ như nói lên cái sự ấm áp khi hè đến. Những dòng thơ ấy được tác giả tạo nên hình ảnh muôn màu, mang bao vẻ đẹp chân chất, bình dị. Cái nắng hè chắc cũng chẳng còn xa lạ. Những câu ca dòng thơ như muốn ca ngợi một vẻ đẹp trù phú của thiên nhiên, vẻ đẹp muôn màu của mùa hè oi bức!

Ngày xưa, cây cối trên trái đất đều chưa có tên gọi. Trời bèn gọi các cây lên để đặt cho mỗi loại cây một cái tên. Nghe tin đó, đám cây cối mừng lắm và mỗi loại đều cử một cây lên trời để nhận tên
Lên đến trời, trên một bãi rộng, các cây to, nhỏ, cao, thấp đứng chen chúc nhau. Trời ngồi trên một gò cao, lần lượt đặt tên cho các cây to rồi đến cây nhỏ. Trời trỏ tay vào từng cây và đặt tên:
– Chú thì ta đặt tên cho là cây dừa;
– Chú thì ta đặt tên cho là cây cau;
– Chú thì đặt tên cho là cây mít;
– Chú thì tên là cây nhãn;
– Chú thì tên là cây hồng…
Trời nói mãi, mỏi cả mồm mà vẫn chưa hết.
Vì vậy, lúc đầu trời còn nói câu dài. Về sau, trời chỉ nói vắn tắt:
– Chú thì là cây cải;
– Chú là cây ớt;
– Chú là cây tỏi…
Cho đến cuối ngày, khi ông Trời đã mệt, có một nhành cây nho nhỏ hớt hơ hớt hải chạy đến, chỉ xin tên gì cũng được. Nhành cây đó xin lỗi ông Trời đã đến trễ, vì nó phải chăm sóc bà của nó đang bị bệnh. Ông Trời thấy lòng hiếu thảo của nó thì cảm động lắm nên không phạt nó, nhưng ông không thể nghĩ ra được tên gì khác, cho nên ông ngập ngừng:
– Tên của con là… thì là…thì là…
Nhành cây nghe vậy, mừng quá hét toáng lên:
– Ôi tôi có tên rồi ! Tôi là Thì Là!
Nó vui quá nên vội vàng cám ơn ông Trời rồi chạy nhanh về nhà khoe bà của nó, và để xem sức khỏe của bà. Nó nào biết đâu rằng chữ “thì là” không phải là tên ông Trời dự định đặt cho, mà là sự ngập ngừng chưa nghĩ ra được cái tên cho nó.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây Thì Là, hay là Thìa Là. Tuy rằng cái tên đó rất bình dân, nhưng không một loài nào dám chế diễu, bởi vì lòng hiếu thảo của nó đã hơn tất cả các loại cây khác rồi.
Đây mới là sự tích cây thì là:)))