Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hè năm nào cũng vậy, ba mẹ cũng đưa tôi ra thành phố Vũng Tàu. Dù mỗi năm mỗi đi nhưng tôi chẳng bao giờ nhàm chán, bởi thành phố có Bãi Sau – một nơi vừa vui chơi, tắm biển, vừa có phong cảnh đẹp như tranh. Từ quê hương tôi, ngồi xe đến được thành phố biển thì cũng đã xế trưa. Mọi người trong đoàn tham quan đều lo cho mình ổn định chỗ ở và cơm nước. Khoảng chừng hai giờ chiều thì ba mẹ mới đưa tôi xuống biển. Trời nắng, nhưng gió biển thổi ù ù chẳng khác nào như một cái máy điều hòa không khí nên chẳng ai thấy mình oi bức. Người tắm rất đông và ăn mặc khá giản đơn. Chỉ có phụ nữ mới mặc áo tắm nhưng kiểu kín đáo, còn đàn ông thì xuề xòa, ở trần trùi trụi, quần lở quần đùi. Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ đùa lên chân. Dưới biển, nhấp nhô những cái đầu bị sóng nhồi. Mọi người vui vẻ rú lên mỗi khi đón nhận những cú xô mạnh của cơn sóng bạc đầu, nhưng không thể nào lấn át được tiếng gầm gừ liên tục của biển. Môi thấm mặn nước biển, thậm chí bị sặc, nhưng tôi vẫn muốn ngâm mình thật lâu dưới làn nước sôi động và trong xanh. Tối đến, ba mẹ và tôi ngồi ở một quán nước ngoài trời để ngắm biển đêm. Giờ tôi mới trầm tư: biển hùng vĩ, mênh mông và còn bí ẩn nữa! Dãy núi nhô ra biển đã nhàn nhạt trong sương. Những con tàu đánh cá gần bờ được nhận dạng qua ánh đèn. Rất ít người tắm và đi tản bộ trên bờ cát. Họ quần tụ ở các quầy, quán hướng ra biển, cười nói rôm rã, ăn đồ biển bình dân như ghẹ, cua, sò …, cánh đàn ông hổ hởi với những nốc bia. Trên con đường nhựa khá rộng chạy dọc theo bờ biển, xe cộ xuôi ngược nhộn nhịp, những biển cửa hiệu của dãy khách sạn phô diễn đủ loại đèn màu. Người đi bộ trên vỉa hè cũng nườm nượp. Một số lúm xúm mua đồ lưu niệm bày bán trên các chiếc xe đẩy ở ven đường. Nhiều thanh niên và trẻ em rất thích thuê xe đạp đôi để được đi tham quan xa, chiêm ngưỡng các phố xá Vũng Tàu nằm khuất sau ngọn núi.
Ai cũng có người cha , tôi cũng vậy và tôi luôn trân trọng điều đó . Qua bài NHững Cánh Buồm tôi đã cảm nhận được 1 điều rằng : "
Người cha là tất cả " . Và cái cảnh tôi bước theo cha thật đẹp với một màu của buổi sáng tuyệt vời .
“Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Cát càng mịn biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng”.
Trên cái nền không gian ấy, hai cha con xuất hiện với phép tương phản: tương phản về tuổi tác, tương phản về hình ảnh:
“Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch”.
Người cha nghe tiếng con bước mà lòng vui phơi phới. Con ngây thơ hỏi cha về biển:
“Cha ơi! Sao xa kia chỉ thấy nước, thấy trời
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười âu yếm rồi trả lời thành thật:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa
Sẽ có cây, có cửa, có nhà
Vẫn là đất nước của ta
Những nơi đó cha chưa hề đi đến”.
Đất nước ta dài và rộng. Sức cha thì có hạn đâu có thể đi hết được. Cho nên sau câu trả lời, người cha “trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời”. Theo câu trả lời của cha, ước mơ của con bay theo cùng những cánh buồm trắng. Ước mơ thật hồn nhiên mà táo bạo:
“Cha mượn cho con buồm trắng nhé,
Để con đi...”
Ba dấu chấm lửng đằng sau ba chữ “Để con đi...” muốn nói đến những nơi cha chưa đến thì người con sẽ đến. Ý thơ toát ra ở sự kế tiếp thế hệ sau và thế hệ trước. Những gì cha chưa làm được, người con sẽ làm tiếp tạo thành một dòng đời không đứt đoạn. Cánh buồm trắng ở đây đã trở thành biểu tượng của ước mơ, khát vọng được đi xa, được hiểu biết của tuổi trẻ. Ước mơ được đi xa, được hiểu biết của người con ngày hôm nay là ước mơ của người cha ngày hôm qua:
“Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm?”
Người cha như trẻ lại, tìm thấy lại mình từ tiếng nói ước mơ của đứa con. Thế hệ con đã tiếp nối ý chí thế hệ cha:
“Cha gặp lại mình trong tiếng ước mơ con”.
Và chắc chắn họ sẽ tìm được những gì mà thế hệ đi trước chưa làm được.
Bài thơ Những cánh buồm, là bài thơ có tính tượng trưng, nó giúp chúng ta nuôi dưỡng những ước mơ và khát vọng để hướng tới tương lai, hướng tới những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
Trong một lần tôi và bố tôi ra biển chơi vào lúc còn sớm, ánh mặt trời rực rỡ biển xanh.
Bố với tôi lang thang trên biển, bóng bố tôi thì dài và lênh khênh còn bóng của tôi thì tròn và chắc nịch.
Sau trận mưa đêm rả rích hôm qua tôi cảm thấy rằng cát càng mịn và biển thì lại càng trong hơn trước.
Một lúc sau, tôi nhìn ra ngoài biển xa, tôi bất chợt thấy rằng ở đó ko có cây, có cửa, có nhà và ko có nhà ai ở đó.
Tôi liền hỏi bố, thì bố bảo rồi sẽ có nhà, có cửa, có cửa và có người ở đó rồi bảo tôi ko phải lo.
Hai bố con tôi lại đi dạo trên biển tiếp, thì thấy bố cứ giương mắ nhìn mãi phía cuối chân trời,
Tôi liền nhìn ra chỗ mà bố tôi cứ ngắm mãi, thì thấy có một cánh buồm trắng.
Tôi lại bảo bố cho tôi mượn cánh buồm trắng để tôi có thể chu du khắp mọi nơi trên biển.
Hỏi xong tôi lại ngoái nhìn cánh buồm trắng với muôn ngàn ước mơ.
Ôi, buổi sáng ấy thật tuyệt.
Xong rồi bạn ko copy đâu nha, tk mình đi pls.
Theo bước chân cha tôi, đây là lần đầu tôi ra biển...
Dọc dài theo hàng cát trắng nối đuôi nhau bên bãi biển êm ả sáng tinh mơ, tôi như lạc vào bức tranh phong cảnh đơn thơ, giản dị, mộc mạc nhưng lại có sức hút lạ thường. Chói chang phía xa xa là ánh mặt trời rực rỡ, chói lòa, to tròn như lòng đỏ 1 quả trứng tròn trịa nhô lên trên mâm cát đầy, chiêm thêm là bạt ngàn sắc xanh của biển cả - thật bao la, rộng lớn. Tỏa xuống dòng cát mịn là bóng dáng dài lênh khênh vương theo nỗi niềm phấn khởi, vui sướng của hình ảnh cha đang được nhìn thấy con mình hồn nhiên vẫn bước theo cơn sóng trắng, hòa vào ánh bình minh để rọi lại chiếc bòng tròn trịa, chắc nịch... Sau trận mưa đêm rả rích tôi như lại thấy mâm càng càng mịn, càng đầy sánh cùng biển cả rộng lớn mênh mông mang cho mình thêm 1 màu xanh rực rỡ, càng trong, càng thoảng theo chiều gió mang ta trôi đi cùng vầng sáng trắng. Vẫn là cha tôi lại dắt tôi đi dưới ánh mai hồng đầy khát vọng...
từ đơn: hai; bước; đi; trên; cát; ánh; dài; tròn
từ láy: rực rỡ; lênh khênh
từ ghép: biển xanh;mặt trời; bóng cha; bóng con; chắc nịch
Xác định từ :
+ Từ đơn : hai , bước , đi , trên , cát , ánh ,biển , xanh , bóng , cha , dài , bóng , con , tròn
+ Từ ghép : cha con , mặt trời , chắc nịch , bi
+ Từ láy : lênh khênh , rực rỡ
BÀI VĂN ĐỈNH CAO THẾ GIỚI:
Wow ! hôm nay là ngày đẹp trời em được bố mẹ cho đi tắm biển.Đột nhiên em thấy m ột con cá mập như đang tiến tới ăn thịt người dân nên em quá sợ liền dắt xe gọi bố mẹ về .Đó là kỉ niệm khó quên của em về bãi cát vào buổi sáng đó .Em mong lần sau học thật giỏi để sau này còn đi chơi nhiều nơi và gặp nhiều thú dữ để cho em có một cuộc sống và một kỉ niệm đáng nhớ từ giờ cho đến già!
BẠN CỨ CHÉP Y NGUYÊN BÀI MÌNH NGÀY MAI BẠN SẼ NHẬN ĐƯỢC MỘT PHẦN THƯỞNG LỚN NHÉ 100%
CHÚC BẠN HỌC TỐT >>>NHỚ K CHO MÌNH NHA
HAHAHAHAHAHAHAHHAAHAHAHAHAHAH
Ta có dàn ý :
- Mở bài: Giới thiệu cảnh biển mà em tả là ở đâu?
Nhân dịp nào em đến đây và đến cùng với ai?
- Thân bài:
+ Tả bao quát cảnh biển vào buổi sáng (ánh mặt trời như lòng quả trứng gà, biển như dải lụa đào rực rỡ).
+ Cảnh biển khi mặt trời lên cao (nước biển lóng lánh, biển rực rỡ).
+ Bãi cát vàng in bóng hai cha con.
+ Những đàn hải âu chao liệng - biển hiền lành.
+ Nêu sơ lược về nguồn lợi của biển dưới tầm mắt của em.
Kết bài: Nêu những suy nghĩ của em lần đầu tiên được cha cho đi nghỉ ở biển
Bài làm
Chuyến đi nghỉ ở biển Vũng Tàu cùng với bố đã để lại trong em nhiều ấn tượng đẹp.
Mùa hè năm vừa rồi là một mùa hè có nhiều thú vị. Bố cùng em từ Sài Gòn đến Vũng Tàu trong thời gian một ngày. Xe khởi hành vào lúc bốn giờ nên bảy giờ sáng em và bố đã có mặt tại đây.
Đúng là: Khi ra biển mới thấy biển đẹp
Khi ngắm biển, mới thấy biển hiền.
Vào một buổi sáng mùa hè mát mẻ, em được ngắm biển. Ôi! Biển tuyệt đẹp. Phải chăng cái đẹp ấy là do tạo hoá ban tặng cho con người.
Ánh mặt trời chiếu nghiêng lên những gợn sóng nhấp nhô đang xô vào bờ trông như những núi vàng nho nhỏ, vừa rực rỡ vừa sâu thẳm, ông mặt trời đỏ hồng như lòng quả trứng gà. Biển đầy sức sống, ào dậy với niềm tin mãnh liệt đón chào ngày mới. Phía tít trời xa, biển như một dải lụa đào rực rỡ. Nhưng lùi dần về phía bờ biển là một dải băng vĩ đại tô nhuộm bởi một màu xanh biếc.
Mặt trời càng lên cao, nước biển càng lóng lánh.
Biển lộng lẫy trong bộ áo vàng rực rỡ. Muôn vàn hạt bụi li ti nhảy nhót tung tăng trên đầu ngọn sóng. Dưới ánh nắng, bãi cát vàng rực lên. Hai cha con bước đi trên cát. Bóng bố em cao dài lênh khênh, bóng em thì tròn chắc nịch. Thật thích thú biết bao! Bố dắt em đi trong nắng mai hồng. Trong các kẽ đá, tiếng nước biển va đập rì rầm như lời tâm sự. Những cánh hải âu chao liệng như muốn dang rộng đôi cánh ôm ấp lòng đại dương.
Tuy được ngắm biển trong thời gian ngắn, nhưng em đã cảm thấy biển như người bạn thân thiết gần gũi. Người bạn ấy vừa chân thật hiền hoà vừa chia sẻ những nỗi niềm tâm tư vui buồn với em. Phong cảnh ở đây thật hữu tình. Nhìn ra xa có núi lớn, núi nhỏ tô điểm thêm cho sắc màu của biển.
Em yêu biển, yêu những cảm giác khoan khoái, dễ chịu mà biển đã đem lại cho em. Nếu có dịp, em sẽ về lại với biển, với quê hương Vũng Tàu yêu dấu.