K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 5 2017

chữ đẹp z? huhu k bù cho mk:D

24 tháng 6 2017

"Tân binh" Kiều Phú 2017-2021 đó à em?

26 tháng 6 2017

Vâng, chị làm bài giúp em.

Các bn ơi, các bn đóng góp ý kiến cho bài văn của mk với: Đề bài: Tả một người mà em yêu thương nhất trong gia đình. Bài làm Đối với em, mẹ là người em luôn tôn trọng và kính yêu. Có lẽ vì mẹ đã chăm sóc em từng li từng tí từ thuở mới lọt lòng, dành tất cả tình yêu thương và sự quan tâm cho em nên mẹ là người em yêu thương nhất trong gia đình. Năm nay, mẹ tròn 42 tuổi....
Đọc tiếp

Các bn ơi, các bn đóng góp ý kiến cho bài văn của mk với:

Đề bài: Tả một người mà em yêu thương nhất trong gia đình.

Bài làm

Đối với em, mẹ là người em luôn tôn trọng và kính yêu. Có lẽ vì mẹ đã chăm sóc em từng li từng tí từ thuở mới lọt lòng, dành tất cả tình yêu thương và sự quan tâm cho em nên mẹ là người em yêu thương nhất trong gia đình.

Năm nay, mẹ tròn 42 tuổi. Vóc người cao ráo cùng làn da ngăm đen đã tôn lên sự quý phái của mẹ. Đặc biệt, mẹ có mái tóc màu đen óng ả được cắt ngắn với khuôn mặt trái xoan trông rất hài hòa. Không hiểu sao mẹ lại có một đôi mắt đen sáng ngời ánh lên sự thông minh và dịu hiền khó tả. Khi em phạm lỗi, đôi mắt mẹ nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương, dạy bảo và động viên em sửa chữa những thiếu sót của mình. Chiếc mũi cao thanh tú đã làm sáng lên khuôn mặt của mẹ. Khi mẹ cười thì để lộ ra hàm răng trắng, đều. Cùng với bờ môi đỏ hồng, nụ cười của mẹ trông thật dịu dàng biết bao.

Khi đi làm, mẹ thường mặc áo sơ mi cùng quần tây. Nhưng khi đi chơi thì mẹ lại mặc áo thun cùng với quần jean nhìn rất đơn giản. Còn những hôm đi dự tiệc thì mẹ lại diện đồ cặp với ba và trang điểm nhẹ nhìn mẹ dễ thương lắm!

Vì mẹ làm trên công ty từ sáng đến tối nên khi đi làm về mẹ trông rất mệt nhưng mẹ chỉ ngồi xuống ghế, uống một ngụm nước rồi đứng lên bắt tay vào công việc nội trợ. Khi làm xong, mẹ liền hỏi em có cần mẹ giúp không? Nếu em nói cần thì mẹ liền ngồi xuống hướng dẫn em từng li từng tí cho đến khi nào em hiểu mới thôi. Nếu em nói không cần, mẹ sẽ gật đầu rồi giảng bài cho các em, xong mẹ mới lấy máy ra để làm việc. Nhiều lúc công việc nhiều mà em không có bài tập hoặc bài tập em ít thì mẹ nhờ em làm bài xong nhớ giảng bài cho hai em. Vào những ngày nghỉ, mẹ thường đưa chúng em vào công viên để tập thể dục hay chỉ chúng em về những loài cây, hoa mà mẹ biết.

Có lần em bị sốt, mẹ đã xin nghỉ phép để chăm sóc em. Nhiều lần mẹ phải thức trắng đêm vì lo cho em, trông mẹ tiều tụy hẳn đi. Một hôm em đánh bạo hỏi mẹ: “Mẹ lo cho chúng con nhiều đến thế mà không thấy mệt sao?” Mẹ nhẹ nhàng trả lời: “Có chứ con, nhưng không hiểu sao nhìn chúng con vui tự nhiên mẹ hết mệt mà cũng vui theo.”

Mẹ thương chúng em như nhau nhưng em vẫn có cảm giác như mẹ thương em nhất vậy. Thế mà em đã làm mẹ buồn không biết bao nhiêu lần. Chính vì vậy, em thầm hứa sẽ học thật giỏi, sẽ sống thật tốt để có thể xóa tan được mọi ưu tư, lo lắng, phiền muộn trên khuôn mặt mẹ, để nụ cười ấm áp luôn xuất hiện trên khuôn mặt mẹ. Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm!

Giúp mk đi, chiều nay mk thi rồi.

2
13 tháng 3 2017

bài của bn hay lắm, chắc chắn trên 8

13 tháng 3 2017

Thank you!

11 tháng 1 2017

Mỗi con người đều muốn có một bữa cơm gia đình đầm ấm sau một ngày làm việc vất vả,chứa đựng biết bao niềm vui, và tâm huyết của người nấu, và mẹ là người luôn chuẩn bị chu đáo tất cả để gia đình tôi luôn có 1 bữa ăn ngon.

Mẹ rất đảm đang,chu đáo lo mọi việc trong gia đình từ việc nấu nướng đến quần áo,…tất tần tật mọi thứ trong nhà đối với người nội trợ mẹ đều hoàn thành tốt. Mọi món ăn mẹ nấu đều mang sự ngọt ngào cho tôi, thực đơn hằng ngày dựa theo sở thích của mỗi người nên ngày nào cũng được ăn rất đa dạng.

Đi làm về, thay bộ đồ xong là mẹ lao vào bếp. Mẹ đã dạy cho em rất nhiều món ăn từ những món đơn giản nhất rồi đến phúc tạp, và em đã học nấu cơm bằng nồi cơm điện đầu tiên, đó là việc tưởng chừng như đơn giản, nhưng làm sao để vo gạo sạch rồi lượng nước thế nào cho đủ, đó là cái rất khó, và cuối cùng chỉ cần đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ lấy thức ăn để trong tủ lạnh đã được mẹ chuẩn bị từ sáng ra và đặt lên bàn bếp.Cách mẹ nấu nướng thật khéo léo,nhìn từ việc mẹ chọn thực phẩm hàng ngày cũng để hiểu mẹ luôn chon một chế độ dinh dưỡng thích hợp cung cấp cho gia đình.Nấu cơm xong mẹ nhặt rau, mẹ nhặt nhanh nhẹn, rau bỏ đi được mẹ cho vào túi rác gọn gàng.Thích nhất là lúc mẹ kho cá, một mùi thơm thật tuyệt. Đĩa thịt kho đậu hủ cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh canh rau ngót, một mùi thơm lan tỏa xung quanh khiến ai cũng cảm giác muốn ăn liền.

Em nhanh nhảu dọn ra để ăn,sắp chén bát ra mời mọi người ra ăn,ai cũng vui vẻ ngồi ăn và khen nức nở món ăn mẹ nấu.Em nhận thấy niềm vui nở trên khuôn mặt mẹ

Bữa cơm gia đình rất quan trọng đối với mọi người, dù có bận gì đến mấy nhưng khi nào cũng phải có mặt để thưởng thức những mọi ăn mẹ nấu, vì trong đó chứa đựng tất cả những tình thương mà mẹ dành cho cả gia đình, và chăm sóc sức khỏe của từng thành viên,không có mẹ ở nhà bố con tôi cũng chẳng biết nấu gì để ăn,có mẹ nấu cho ăn là tuyệt nhất,tôi luôn mong rằng bố mẹ sống thật tốt, luôn bên cạnh tôi để tôi có thêm động lực hướng tới tương lai tươi sáng.

11 tháng 1 2017

Bố em thường bảo:''Cơm nhà mình ngon hơn cơm hàng''.Bố em bảo vậy quả là không sai bởi vì mẹ em là đầu bếp rất tài năng.

Mẹ em là một người rất đảm đang. Hằng ngày, mẹ phải làm biết bao nhiêu là việc.Hôm nay, đi làm về , mẹ ghé qua chợ mua thức ăn. Vừa về đến nhà , em đã thấy mẹ trĩu cả hai tay với nhiều món hàng, em vội chạy ra xách đồ giúp mẹ.Công việc nấu nướng của mẹ đã bắt đầu. Trước hết. mẹ vo gạo để nấu cơm.Đó là công việc đầu tiên mà mẹ làm trong mỗi bữa ăn.Sau đó, mẹ nhóm lửa. Những ngọn lửa nhảy nhót , reo vui tí tách. Bây giờ, mẹ sẽ tiến hành triển khai những món chính. Mẹ gọt bí.Vỏ bí vừa dày, vừa sần sùi, nhưng dưới bàn tay khéo léo của mẹ , việc này không thành vấn đề .Những miếng bí lần lượt được thả vào nồi nước đang sôi sùng sục. Lúc này, cơm đã cạn , mẹ gạt củi ra cho cơm khỏi cháy. Tiếp theo , mẹ đặt chảo lên bếp, những chú cá rô phi ngày nào còn bơi lượn tung tăng dưới mặt nước giờ đây đã nằm gọn trong chiếc chảo ngập mỡ.Em đứng nhìn mẹ mà thấy mẹ như nghệ sĩ diễn xiếc . Dưới bàn tay khéo léo, nghệ thuật của mẹ, món nào giờ đã đi với món nấy. Khi cá đã chín , mẹ nhẹ nhàng gắp những chú cá vàng ruộm ra đĩa . Em giúp mẹ dọn mâm cơm ra. Mùi thơm lan ra khắp nhà em tỏa mùi thơm phức. Bữa cơm gia đình thật đầm ấm và hạnh phúc biết bao.

Em rất yêu quý mẹ của em đồng thời em cũng rất khâm phuc tài năng nấu nướng của mẹ.

11 tháng 1 2017

cj lp 8 zùi, văn cấp 2 khc vs văn cấp 1 nên rất khó để viết ra 1 bài văn theo ý e.Ko pít tả cái j cko hợp lý nx e à ...==''.///Để cj thử koj..^_^...

12 tháng 1 2017

"Bàn tay mẹ bế chúng con
Bàn tay mẹ ôm chúng con..."

Bài hát về mẹ đâu đây văng vẳng bên tai tôi. Người mẹ đã mang nặng đẻ đau sinh ra tôi, người đã yêu thương chăm sóc tôi, lo cho tôi từng li từng tí.
Cứ mỗi lần tôi bị bệnh mẹ là người lo lắng cho tôi nhất. Tôi còn nhớ thứ 6 tuần trước, đang ngồi học thì tôi cảm thấy bị đau đầu chóng mặt nhưng vẫn ráng học hết tiết cuối mới về. Trên đường về mặt mày tôi tái nhợt, cố gắng chạy thật nhanh về nhà. Đến trước cổng tôi lấy hết sức để nói hai tiếng thật to "Mẹ ơi! " nhưng thật không may mẹ tôi đã đi vắng, tôi ngồi bệt xuống đất. Khoảng năm phút sau, mẹ về. Thấy mẹ tôi đứng dậy chạy tới ôm mẹ và mẹ cũng ôm tôi rồi mẹ sờ trán tôi vì thấy người tôi nóng. Khuôn mặt mẹ tái nhợt theo tôi, mẹ dìu tôi vào phòng. Sau đó mẹ chườm khăn cho tôi bớt sốt, lúc ấy đôi mắt tôi lim dim nhìn mẹ, đôi mắt mẹ đỏ hoe rưng rưng nước mắt mẹ nói " Mẹ xin lỗi con lần sau mẹ sẽ không đi bắng nữa đâu. Con mau khỏe lại nhé!". Rồi mẹ đi nấu cháo cho tôi ăn, khi mẹ đi ra khỏi cửa tôi đã kịp nhìn thấy thân hình không cao, hơi gầy của mẹ. Sau đó tôi lim dim chìm vào giấc ngủ cho đến khi giọnh nói ngọt ngào của mẹ văng vẳng nên tai tôi " Con ơi dậy ăn cháo uống thuốc cho khỏe nha con!" . Mẹ dìu tôi ngồi dậy rồi lấy tô cháo hành hương mẹ vừa mới nấu đút cho tôi ăn. Cái miệng nho nhỏ màu hồng ẩn sâu dưới cái mũi không cao lắm đang thổi từng muỗng cháo đút vào miệng tôi. " Mẹ ơi cháo ngon quá mẹ!" vừa ăn tôi vừa hạnh phúc nói với mẹ, tuy tôi nói rất nhỏ nhưng hình như mẹ đã nghe thấy bà nở một nụ cười rất đẹp. Khi mẹ cười để lộ ra hàm răng trắng tinh thẳng tắp như hàng bắp. Rồi mẹ lấy thuốc cho tôi uống tuy thuốc là thứ tôi ghét nhất trên đời nhưng khi nhìn vào khuôn mặt trái xoan của mẹ đang lo lắng cho tôi, tôi cố gắng uống một ngụm thuốc hạ sốt. Nó rất đắng nhưng khi nhìn vào đôi mắt đang hạnh phúc như cười của mẹ cảm giác đắng còn đọng lại dường như đã tan biến hết. Mẹ khen tôi và hát ru cho tôi ngủ:
" Tình mẹ bao la như biển Thái Bình..." tiếng hát ngọt ngào êm dịu của mẹ cất lên ru tôi ngủ. Tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
Sáng hôm sau tôi khỏe hẳn bạn bè đến nhà thăm tôi, hỏi thăm và rất vui khi tôi khỏi bệnh. Nhưng còn mẹ rấy mệt vì đã tần tảo chăm sóc tôi đêm qua. Chiều hôm đó tôi đi học về có một món quà để tặng mẹ. Đó là con điểm mười tôi kiểm tra một tiết tuần trước. Tuy món quà không lớn nhưng hình như mẹ rất vui.
Mẹ giúp tôi vương lên trong cuộc sống. Tôi thầm hứa với mẹ sẽ học thật giỏi, kiếm thật nhiều tiền để mẹ đỡ vất vả. Và con muốn nói với một điều con rất yêu mẹ! Yêu mẹ rất nhiều

Bạn tham khảo nhé! Chúc bạn học tốt!

12 tháng 1 2017

Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lăm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em .

Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi . Khi em bị ốm , đôi mắt mẹ đen láy , thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm , dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc , em đi bệnh viện , mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ không khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần.Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn từng muỗng như hồi còn bé . Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ làm ướt đẫm chiếc áo ngủ.

Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm em , hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm mười để tặng mẹ . Mẹ rất vui sướng.

Tình cảm của mẹ như biển cả bao la .Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống.Em sẽ không bao giờ bị bệnh nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó.Em sẽ học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu , mẹ ơi!

Bạn tham khảo nhé! Chúc bạn học tốt!

Các bn ơi, T2 là mk thi giữa HK2 rồi. Các bn "đóng góp" ý kiến để bài của mk được hoàn thiện hơn nha! Đề bài: Tả một người mà em yêu thương nhất trong gia đình. Bài làm Đối với em, mẹ là người em luôn tôn trọng và kính yêu. Có lẽ vì mẹ đã chăm sóc em từng li từng tí từ thuở mới lọt lòng, dành tất cả tình yêu thương và sự quan tâm cho em nên mẹ là người em yêu thương nhất...
Đọc tiếp

Các bn ơi, T2 là mk thi giữa HK2 rồi. Các bn "đóng góp" ý kiến để bài của mk được hoàn thiện hơn nha!

Đề bài: Tả một người mà em yêu thương nhất trong gia đình.

Bài làm

Đối với em, mẹ là người em luôn tôn trọng và kính yêu. Có lẽ vì mẹ đã chăm sóc em từng li từng tí từ thuở mới lọt lòng, dành tất cả tình yêu thương và sự quan tâm cho em nên mẹ là người em yêu thương nhất trong gia đình.

Năm nay, mẹ tròn 42 tuổi. Vóc người cao ráo cùng làn da ngăm đen đã tôn lên sự quý phái của mẹ. Đặc biệt, mẹ có mái tóc màu đen óng ả được cắt ngắn với khuôn mặt trái xoan trông rất hài hòa. Không hiểu sao mẹ lại có một đôi mắt đen sáng ngời ánh lên sự thông minh và dịu hiền khó tả. Khi em phạm lỗi, đôi mắt mẹ nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương, dạy bảo và động viên em sửa chữa những thiếu sót của mình. Chiếc mũi cao thanh tú đã làm sáng lên khuôn mặt của mẹ. Khi mẹ cười thì để lộ ra hàm răng trắng, đều. Cùng với bờ môi đỏ hồng, nụ cười của mẹ trông thật dịu dàng biết bao.

Khi đi làm, mẹ thường mặc áo sơ mi cùng quần tây. Nhưng khi đi chơi thì mẹ lại mặc áo thun cùng với quần jean nhìn rất đơn giản. Còn những hôm đi dự tiệc thì mẹ lại diện đồ cặp với ba và trang điểm nhẹ nhìn mẹ dễ thương lắm!

Vì mẹ làm trên công ty từ sáng đến tối nên khi đi làm về mẹ trông rất mệt nhưng mẹ chỉ ngồi xuống ghế, uống một ngụm nước rồi đứng lên bắt tay vào công việc nội trợ. Khi làm xong, mẹ liền hỏi em có cần mẹ giúp không? Nếu em nói cần thì mẹ liền ngồi xuống hướng dẫn em từng li từng tí cho đến khi nào em hiểu mới thôi. Nếu em nói không cần, mẹ sẽ gật đầu rồi giảng bài cho các em, xong mẹ mới lấy máy ra để làm việc. Nhiều lúc công việc nhiều mà em không có bài tập hoặc bài tập em ít thì mẹ nhờ em làm bài xong nhớ giảng bài cho hai em. Vào những ngày nghỉ, mẹ thường đưa chúng em vào công viên để tập thể dục hay chỉ chúng em về những loài cây, hoa mà mẹ biết.

Có lần em bị sốt, mẹ đã xin nghỉ phép để chăm sóc em. Nhiều lần mẹ phải thức trắng đêm vì lo cho em, trông mẹ tiều tụy hẳn đi. Một hôm em đánh bạo hỏi mẹ: “Mẹ lo cho chúng con nhiều đến thế mà không thấy mệt sao?” Mẹ nhẹ nhàng trả lời: “Có chứ con, nhưng không hiểu sao nhìn chúng con vui tự nhiên mẹ hết mệt mà cũng vui theo.”

Mẹ thương chúng em như nhau nhưng em vẫn có cảm giác như mẹ thương em nhất vậy. Thế mà em đã làm mẹ buồn không biết bao nhiêu lần. Chính vì vậy, em thầm hứa sẽ học thật giỏi, sẽ sống thật tốt để có thể xóa tan được mọi ưu tư, lo lắng, phiền muộn trên khuôn mặt mẹ, để nụ cười ấm áp luôn xuất hiện trên khuôn mặt mẹ. Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm!

Giúp mk với! Chị @Linh Phương ơi giúp em với, cô @Hà Thùy Dương ơi giúp con với!

Mk xin cảm ơn trước.

7
13 tháng 3 2017

bài này hay mà

12 tháng 3 2017

Tới buổi chiểu mk mới thi nên buổi sáng các bn vẫn có thể đóng góp đc ý kiến. Cảm ơn các bn.

22 tháng 12 2017

Tuổi học trò là tuổi tươi đẹp và đáng ghi nhớ suốt đời. Không còn niềm hạnh phúc nào hơn được ngày ngày cắp sách đến trường, vui chơi cùng bạn bè và học những điều mới lạ. Gần 6 năm khoác lên mình chiếc áo học sinh em đã trải qua nhiều kỉ niệm vui buồn cùng học với nhiều thầy cô nhưng với tôi thầy Cường là người thầy tôi yêu quý và kính trọng nhất. Thầy Cường là một thầy giáo trẻ mới về trường khi tôi lên lớp 4, sang năm học lớp 5 tôi mới được học thầy. Ấn tượng đầu tiên của tôi về thầy là thầy cao, thân hình khá to lớn và khỏe mạnh. Thầy thường xuyên tập thể thao nên dáng đi nhanh nhẹn, mạnh mẽ. Tôi hay đếm từng bước chân thầy mỗi khi thầy đứng trên bụt giảng và tuyên bố với các bạn rằng thầy đúng là người đàn ông bản lĩnh. Do hoạt động ngoài trời nhiều nên nước da thầy chuyển sang màu ngâm đen mặc dù trước kia thầy rất trắng. Tôi vẫn thích nhất là mái tóc của thầy, mái tóc ngắn chẻ bảy, ba khiến thầy trông như một tài tử Hồng Công. Lũ học sinh nam lớp tôi vẫn thường bắt chước kiểu tóc ấy khi đến trường. Mỗi lần nhìn chúng tôi, thầy Cường dùng đôi mắt ân cần của một người anh giảng dạy cho em mình nhưng đôi lúc đôi mắt ấy cũng ánh lên những tia giận dữ vì chúng tôi nghịch phá. Thầy Cường dạy chúng tôi môn anh văn một môn học rất cần chất giọng, thầy có chất giọng rất hay. Giọng thầy vang to và ấm, mỗi lần giảng bài chúng tôi thích thú lắng nghe và say sưa với mơ ước sau này lớn lên sẽ giống thầy đứng trên bụt giảng truyền đạt những điều hay đến học sinh mình. Từ lúc thầy đến trường chúng tôi dường như trường tôi ngày một vui hơn, sôi động hơn và học sinh đoàn kết hơn. Thầy rất có khiếu văn nghệ, mỗi lần văn nghệ của trường chúng tôi đều xếp hàng háo hức đợi thầy lên hát. Giọng hát du dương, trầm ấm đi vào lòng chúng tôi khiến chúng tôi không thể nào quên. Không chỉ thế thầy còn dạy cho học sinh múa, hát và nhảy những bài sôi động. Nhờ vào thầy mà những tiếc mục văn nghệ trường tôi thêm mới lạ. Chúng tôi là những học sinh thành thị được lợi thế về vật chất, thiết bị nhưng lại thiếu quá nhiều kĩ năng. Chính thầy Cường đã nói với chúng tôi điều ấy và cũng thầy đã chỉ ra những chỗ thiếu sót của chúng tôi. Thầy tổ chức những tiếc học ngoại khóa để chúng tôi dã ngoại, tham quan đồng thời xử lí những tình huống ngoài đời. Lần đầu tiên tôi được cắm trại, được bắt cá dưới ao, được cầm trên tay hạt lúa quê hương…cảm giác thật thích thú làm sao. Cũng từ đó tôi mới hiểu được giá trị của người nông dân đã mang đến ấm no cho mỗi chúng ta và càng trân trọng cuộc sống của mình vì ngoài kia còn có bao người thiếu thốn. Tôi không phải là học sinh giỏi hay đặc biệt gì nhưng luôn được thầy quan tâm. Không chỉ riêng tôi mọi học sinh trong lớp thầy đều nhớ tên, nắm rõ học lực và hoàn cảnh riêng. Chúng tôi càng yêu mến thầy hơn vì điều đó. Có một lần chúng tôi trên đường đi học về, tôi đi bộ cùng các bạn vì nhà tôi cách trường không xa. Do mải mê kể câu chuyện cười cho các bạn nghe tôi đi ra đường lúc nào không hay. Lúc ấy có một chiếc xe máy chạy tạt ngang với tốc độ rất nhanh. Tôi chưa kịp làm gì thì bỗng có người ôm tôi nhấc bổng lên rồi né thật nhanh vào lề đường. Thì ra đó là thầy, thầy đã cứu tôi, nếu không có thầy suýt nữa tôi đã gặp nguy hiểm. Tôi mếu màu cảm ơn thầy và chẳng bao giờ dám vừa đi vừa đùa giỡn nữa. Thầy Cường đối với chúng tôi như một người anh, người chú thân thiết vậy. Chúng tôi còn lấy thầy làm gương để cố gắng nhiều hơn trong học tập. Riêng tôi sau lần tai nạn ấy tôi càng quý mến thầy và quyết tâm học giỏi môn anh văn để sau này làm một giáo viên anh văn giống như thầy. Bây giờ tôi đã rời xa trường cũ nhưng tôi hứa sẽ có một lúc nào đấy về thăm lại trường và cảm ơn thầy những gì thầy dành cho chúng tôi.

22 tháng 12 2017

Đề bài : Kể về mẹ của em

Bài làm

Nếu có ai đó hỏi tôi rằng đối với tôi ai là người quan trọng nhất thì câu trả lời sẽ là mẹ. Dù không phải là người đẹp nhất nhưng trong mắt tôi, mẹ thật hoàn hảo.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng. Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ.Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn ; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

 

Với gia đình, mẹ luôn quan tâm, chia sẻ vui buồn với mọi người. Khi con ốm, mẹ là bác sĩ. Khi con học, mẹ là cô giáo. Nhiều lúc, con mắc lỗi không những mẹ không quát nạt, mẹ chỉ dạy bảo nhẹ nhàng để tôi dần hiểu ra. Thường ngày, mẹ ăn mặc giản dị nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng vốn có. Dù gia đình không giàu sang nhưng mẹ vẫn tạo điều kiện cho tôi bằng bè bằng bạn.

Tôi ước gì, thời gian quay lại để tôi không bao giờ mắc sai lầm, để lỗi buồn không còn hiện trên đôi mắt mẹ yêu. Tôi ước gì, thời gian ngừng lại để mẹ không bao giờ già đi, tôi luôn bé bỏng trong vòng tay đầy tình yêu của mẹ. Tôi ước gì, tôi có đủ sự mạnh mẽ như mẹ để vượt qua mọi chông gai phía trước. Nhưng ước chỉ là ước. Ngay bây giờ, hành động thiết thực để mẹ tự hào về tôi là tôi cố gắng học giỏi, chăm ngoan.

Các bn giúp mk đóng góp ý kiến cho bài văn dưới đây để mk an tâm làm bài thi giữa HK2 vào chiều nay nha: Đề bài: Tả một người mà em yêu thương nhất trong gia đình. Bài làm Đối với em, mẹ là người em luôn tôn trọng và kính yêu. Có lẽ vì mẹ đã chăm sóc em từng li từng tí từ thuở mới lọt lòng, dành tất cả tình yêu thương và sự quan tâm cho em nên mẹ là người em yêu thương nhất...
Đọc tiếp

Các bn giúp mk đóng góp ý kiến cho bài văn dưới đây để mk an tâm làm bài thi giữa HK2 vào chiều nay nha:

Đề bài: Tả một người mà em yêu thương nhất trong gia đình.

Bài làm

Đối với em, mẹ là người em luôn tôn trọng và kính yêu. Có lẽ vì mẹ đã chăm sóc em từng li từng tí từ thuở mới lọt lòng, dành tất cả tình yêu thương và sự quan tâm cho em nên mẹ là người em yêu thương nhất trong gia đình.

Năm nay, mẹ tròn 42 tuổi. Vóc người cao ráo cùng làn da ngăm đen đã tôn lên sự quý phái của mẹ. Đặc biệt, mẹ có mái tóc màu đen óng ả được cắt ngắn với khuôn mặt trái xoan trông rất hài hòa. Không hiểu sao mẹ lại có một đôi mắt đen sáng ngời ánh lên sự thông minh và dịu hiền khó tả. Khi em phạm lỗi, đôi mắt mẹ nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương, dạy bảo và động viên em sửa chữa những thiếu sót của mình. Chiếc mũi cao thanh tú đã làm sáng lên khuôn mặt của mẹ. Khi mẹ cười thì để lộ ra hàm răng trắng, đều. Cùng với bờ môi đỏ hồng, nụ cười của mẹ trông thật dịu dàng biết bao.

Khi đi làm, mẹ thường mặc áo sơ mi cùng quần tây. Nhưng khi đi chơi thì mẹ lại mặc áo thun cùng với quần jean nhìn rất đơn giản. Còn những hôm đi dự tiệc thì mẹ lại diện đồ cặp với ba và trang điểm nhẹ nhìn mẹ dễ thương lắm!

Vì mẹ làm trên công ty từ sáng đến tối nên khi đi làm về mẹ trông rất mệt nhưng mẹ chỉ ngồi xuống ghế, uống một ngụm nước rồi đứng lên bắt tay vào công việc nội trợ. Khi làm xong, mẹ liền hỏi em có cần mẹ giúp không? Nếu em nói cần thì mẹ liền ngồi xuống hướng dẫn em từng li từng tí cho đến khi nào em hiểu mới thôi. Nếu em nói không cần, mẹ sẽ gật đầu rồi giảng bài cho các em, xong mẹ mới lấy máy ra để làm việc. Nhiều lúc công việc nhiều mà em không có bài tập hoặc bài tập em ít thì mẹ nhờ em làm bài xong nhớ giảng bài cho hai em. Vào những ngày nghỉ, mẹ thường đưa chúng em vào công viên để tập thể dục hay chỉ chúng em về những loài cây, hoa mà mẹ biết.

Có lần em bị sốt, mẹ đã xin nghỉ phép để chăm sóc em. Nhiều lần mẹ phải thức trắng đêm vì lo cho em, trông mẹ tiều tụy hẳn đi. Một hôm em đánh bạo hỏi mẹ: “Mẹ lo cho chúng con nhiều đến thế mà không thấy mệt sao?” Mẹ nhẹ nhàng trả lời: “Có chứ con, nhưng không hiểu sao nhìn chúng con vui tự nhiên mẹ hết mệt mà cũng vui theo.”

Mẹ thương chúng em như nhau nhưng em vẫn có cảm giác như mẹ thương em nhất vậy. Thế mà em đã làm mẹ buồn không biết bao nhiêu lần. Chính vì vậy, em thầm hứa sẽ học thật giỏi, sẽ sống thật tốt để có thể xóa tan được mọi ưu tư, lo lắng, phiền muộn trên khuôn mặt mẹ, để nụ cười ấm áp luôn xuất hiện trên khuôn mặt mẹ. Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm!

Chị @Linh Phương ơi, giúp em với. Các bn ơi, giúp mk với. Mk cần một lời nhận xét chân thành.

Mk xin cảm ơn trước.

6
13 tháng 3 2017

Bài của bạn khá hay! Mình cho điểm 8,5. Mình có thể viết mở bài( ket bai) như sau( tham khảo)

"Vì cuộc sống... mẹ suốt đời lam lũ

Vi con vui... me ganh hết khổ đau"

Người tôi yêu thương và kính trọng nhất là mẹ! Mẹ đã mang đến cho tôi tình yêu và sự ấm áp. Mẹ đi trên con đường đầy chông gai, để con đi đường phẳng lặng. Yêu mẹ! nhưng không biết làm gì hơn trong mọi bài hát cua con chỉ có mỗi hai từ: MẸ YÊU

13 tháng 3 2017

Đoạn 3 em nên để ở phía cuối khi tả xong về hình dáng , tính cách của mẹ.

Kết bài nên bỏ câu đầu đi, nên thay bằng câu khác sẽ hay hơn. Còn lại Ok rồi nhé!