Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chỉ ra sự khác nhau về sắc thái ý nghĩa của. Mỗi câu trong từng cặp câu dưới đây:
a)
- Mẹ đã về. \(\rightarrow\) Câu có sắc thái bình thường
- Mẹ đã về! \(\rightarrow\) Câu cảm
b)
- Đến bao giờ mẹ mới được gặp con ?
\(\rightarrow\) Thuộc dạng câu hỏi
- Đến bao giờ mẹ mới được gặp con!
\(\rightarrow\) Thuộc dạng câu cảm
Ở câu a:
Câu: Mẹ đã về. là câu khiến (cầu khiến)
Câu: Mẹ đã về ! là câu cảm (cảm thán)
Ở câu b:
Câu: Đến bao giờ mẹ mới được gặp con ? là câu hỏi
Câu: Đến bao giờ mẹ mới được gặp con ! là câu cảm (cảm thán)
(nếu muốn tìm hiểu rõ hơn kb vs mk , mk sẽ giải đáp cho nhé )
" Mẹ bảo em dạo này ngoan thế
- Không mẹ ơi con đã ngoan đâu
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan chưa ngoan!"
Cho thấy đây là một người con hiếu thảo, yêu thương mẹ rất nhiều, vẫn chưa cảm thấy mình thật xứng đáng với lời khen của mẹ: Dạo này ngoan thế. Qua câu trả lời của tác giả trong đoạn thơ cho thấy người con cảm thấy rằng mẹ đã " ngày đêm khó nhọc" nên dù sự cố gắng và chăm sóc có nhiều đến đâu thì vẫn không thể nào đền đáp được hết công ơn lớn lao mà mẹ đã dành cho con. Người con thấy mình vẫn chưa ngoan vì không thể làm vơi đi phần nào những khó khăn, vất vả của người mẹ : "Áo mẹ mưa bạc màu/ đầu mẹ nắng cháy tóc/ Mẹ ngày đêm khó nhọc"
Đây là đóng góp của mk, có j chưa được mong các bạn giúp đỡ và góp ý cho mk!!!
Em nhỏ trong đoạn thơ trên thật hiếu thảo.Khi mẹ đi làm,hầu như tất cả công việc nhà đều do em làm hết.Tối mẹ về,thấy nhà của tươm tất gọn gàng,mẹ keh em:Dạo này ngoan thế.Đây quả là một lời khen xứng đáng cho những việc làm của em.Người đọc chắc chắn sẽ cười và nghĩ,em bé trong đoạn thơ sẽ thẹn thùng không nói lên lời.Nhưng không.Em không những không vậy.Em đã biết nghĩ đến những nỗi gian lao vất vả của mẹ,những ngày mẹ đi lảmtong mưa đến bạc cả áo,những ngày mẹ đi làm trưa nắng cháy cả tóc.Em cảm nhận được những việc làm của mình chỉ là một phần thật nhỏ,thật nhỏ so với những việc mẹ làm,những tình cảm thương yêu mà mẹ dành cho em.Người đọc một phen cảm động trước câu đáp giản dị mà đầy tình thương yêu trong đó:"Không mẹ ơi/Con đã ngoan đâu/Áo mẹ mưa bạc màu/Đầu mẹ nắng cháy tóc/Mẹ ngày đêm khó nhọc/Con chưa ngoan,chưa ngoan..."
Bài của bạn khá hay! Mình cho điểm 8,5. Mình có thể viết mở bài( ket bai) như sau( tham khảo)
"Vì cuộc sống... mẹ suốt đời lam lũ
Vi con vui... me ganh hết khổ đau"
Người tôi yêu thương và kính trọng nhất là mẹ! Mẹ đã mang đến cho tôi tình yêu và sự ấm áp. Mẹ đi trên con đường đầy chông gai, để con đi đường phẳng lặng. Yêu mẹ! nhưng không biết làm gì hơn trong mọi bài hát cua con chỉ có mỗi hai từ: MẸ YÊU
Đoạn 3 em nên để ở phía cuối khi tả xong về hình dáng , tính cách của mẹ.
Kết bài nên bỏ câu đầu đi, nên thay bằng câu khác sẽ hay hơn. Còn lại Ok rồi nhé!
là sao