Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1: Con hổ có nghĩa( Vũ Trinh)
-Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng(Hồ Nguyên Trừng)
-Chuyện người con gái Nam Xương(Nguyễn Dữ)
-Chuyện cũ trong phủ chúa(Phạm Đình Hổ)
Tôi thích nhất là bài " Thầy thuốc giỏi cốt ở tấm lòng, vì tôi rất ngưỡng mộ tấm lòng cao thượng, không sợ uy quyền của người bề trên.
Câu 2:
Công cha nghĩa mẹ được nói đến nhiều trong ca dao. Bài ca dao “Công cha như núi Thái Sơn” hầu như em bé nào cũng đã “uống” qua lời ru ngọt ngào của mẹ, của bà ngay từ thuở còn nằm trong nôi. Còn có bài ca dao bốn câu sau đây hầu như ai cũng nhớ cũng thuộc:
“Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông.
Núi cao biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi
Câu thứ nhất nói về “công cha”. Công cha đã từng được so sánh với núi Thái Sơn, ở đây công cha lại được ví với “núi ngất trời", núi hùng vĩ, núi cao chót vót ,cao đến mấy tầng mây xanh, núi chọc trời. Câu thứ hai nói về “nghĩa mẹ”’ nghĩa mẹ bao la, mênh mông, không thể nào kể xiết. Nghĩa mẹ được so sánh với nước ở ngoài biển Đông. Nghệ thuật so sánh và đối xứng đã tạo nên hai hình ảnh kì vĩ, vừa cụ thể hóa, hình tượng hóa, vừa ca ngợi nghĩa mẹ cha với tình yêu sâu nặng. Tiếng thơ dân gian khẽ nhắc mỗi chúng ta hãy ngước lên nhìn núi cao, trời cao, hãy nhìn xa ra ngoài biển Đông, lắng tai nghe sóng reo sóng hát, thủy triều vỗ mà suy ngẫm về công cha nghĩa mẹ Thấm thía và rung động biết bao:
“Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông”
Hai câu cuối, giọng thơ cất lên thiết tha ngọt ngào. Tiếng cảm thán “con ơi !” là lời nhắn nhủ ân tình về đạo làm con phải biết "ghi lòng” tạc dạ công cha nghĩa mẹ:
“Núi cao biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi!”
Câu trên là một ẩn dụ, nhắc lại, nhấn mạnh công cha nghĩa mẹ như “Núi cao biển rộng mênh mông”. Câu cuối bài ca dao, nhà thơ dân gian sử dụng cụm từ Hán Việt “cù lao chín chữ” để nói lên công ơn to lớn của cha mẹ như sinh thành nuôi dưỡng, cho bú mớm nâng niu, chăm sóc dạy bảo… con cái lớn khôn nên người, trải qua nhiều bề vất vả, khó nhọc. Có cha mẹ mới có con cái. Cha lo làm ăn, vất vả khó nhọc để nuôi con. Từ bát cơm, tấm áo đến ngọn đèn, quyển sách của con là do “công cha” và “nghĩa mẹ”. Mẹ mang nặng đẻ đau, như tục ngữ đã ghi lại: “Đứa con là hạt máu cắt đôi của mẹ”. Con thơ lớn lên bằng dòng sữa tiếng ru, tiếng hát, bằng sự vỗ về, âu yếm chở che của mẹ hiền. Mẹ theo dõi, mẹ vui sướng từng ngày, từng ngày: “Ba tháng con biết lẫy, bảy thảng con biết bò, chín tháng con lò dò biết đi”… Mẹ lo lắng, tóc mẹ bạc dần… khi con thơ ốm đau bệnh tật. Bát cháo, chén thuốc cho con chứa đựng biết bao tình thương của mẹ hiền. Và cái ngày con cắp sách đến trường vào học lớp Một, mẹ cha như trẻ lại, dào dạt sống trong niềm vui hạnh phúc và hi vọng. Đó là “cù lao chín chữ", đó là công ơn to lớn trời bể của mẹ cha, mà con cái phải biết “ghi lòng”. Có hiếu thảo thì con cái mới biết “ghi lòng” công cha nghĩa mẹ. Hai tiếng “con ơi " thật thấm thía, vần thơ như thấm sâu, lắng sâu vào tâm hồn ta.
Cái hay của bài ca dao là cách nói so sánh cụ thể, nên thơ. Cái đẹp của bài ca dao là thể hiện sự ca ngợi, nói lên lòng biết ơn công cha nghĩa mẹ vô cùng to lớn. Ý nghĩa bài ca dao vô cùng sâu sắc nó dạy chúng ta bài học về lòng hiếu thảo của đạo làm con.
Nếu mình hiếu với mẹ cha,
Chắc con cũng hiếu với ta khác gì?
Nếu mình ăn ở vô nghì,
Đừng mong con hiếu làm gì uổng công?
Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Công cha nghĩa mẹ cao vời,
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta.
Nên người con phải xót xa,
Đáp đền nghĩa nặng như là trời cao.
Đội ơn chín chữ cù lao,
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa
tham khảo:
Văn bản ''Đức tính giản dị của Bác Hồ '' của tác giả Phạm Văn Đồng đã nói lên đức tính giản dị của Bác Hồ. Bác giản dị trong đời sống, trong quan hệ với mọi ngừơi, trọng lời nói và bài viết. Quả đó, em thấy mình cần phải sống phù hợp với điều kiện hoàn cảnh sống, không ăn chơi đua đòi. Cần phải sống gần gũi, thân thiện với mọi người, hòa đồng với các bạn trong lớp học. Cần phải ăn nói dễ nghe, không được nói những lời thô tục làm ảnh hưởng tới mọi người xung quanh. Từ đó sẽ tạo ra môi trường sống lành mạnh, thân thiện với mọi người.
Trong thế giới hiện nay, chúng ta đang phải hứng chịu 1 đại dịch vô cùng nguy hiểm đó là covid-19. Tại Việt Nam, tuy là 1 đất nước nhỏ bé nhưng cũng chịu ảnh hưởng không hề nhỏ do đại dịch gây ra: Kinh phí của nhà nước bị giảm sút, các hoạt động buôn bán bị hạn chế, nhân dân không có thu nhập do dãn cách xã hội nên cũng gây ra các bệnh về tâm lý,... và còn rất nhiều hệ quả tiêu cực khác nữa. Có thể thấy, đại dịch covid vẫn không ngừng hoành hành trên Trái Đất. Sau 2 năm chiến đấu với đại dịch, tuy dịch bệch đã giảm đi nhưng lại sinh ra những biến thể khác với mức độ gây bệnh còn nghiêm trọng hơn trước. Vì vậy, ta có thể khẳng định rõ hơn rằng đại dịch Covid rất nguy hiểm và đáng sợ!
Trạng ngữ: " trong thế giới hiện nay" => thể hiện rõ sự lây lan của covid-19
" Tại Việt Nam" => chỉ địa điểm cụ thể
" Sau hai năm chiến đấu với đại dịch" => chỉ thời gian dài của Covid-19 hoành hành
xin T.I.C.H nha
TL:
Tham khảo: Trong những ngày này, cả thế giới lao đao và hoang mang vô cùng chỉ vì những con vi-rút bé xíu nhưng rất nguy hại: Corona. Đó là loài vi-rút gây ra bệnh viêm phổi cấp ở người, đe dọa đến sức khỏe và tính mạng của hàng triệu người trên thế giới. Số nạn nhân của dịch bệnh này đang lũy tiến từng ngày từng giờ khiến tất cả chúng ta đều lo sợ và hoảng loạn. Dịch bùng phát cũng là lúc vô số vấn đề được đặt ra, nhưng vấn đề ai cũng lo ngại chính là thái độ thiếu ý thức của những cá nhân giấu bệnh và trốn cách li. Việc làm đó sẽ khiến những người xung quanh tăng nguy cơ mắc bệnh, gây ra hiện tượng bùng phát dịch rất khó kiểm soát. Hơn nữa, điều đó chỉ làm cho sức khỏe của chính mình bất ổn định, chuyển biến xấu hơn, nguy hiểm đến tính mạng. Rồi những người vô tội phải hứng chịu hậu quả của sự ích kỉ tột cùng sao? Rồi công sức chung tay đồng lòng của cả dân tộc vì thế mà đổ sông đổ bể hay sao? Những cá nhân đó đáng lên án, phê phán gay gắt nhưng chúng ta cũng không nên chỉ mải miết chỉ trích, “tấn công” họ. Thay vào đó, chúng ta hãy tự mình chăm sóc, bảo vệ sức khỏe thật tốt, thực hiện nghiêm chỉnh công tác phòng chống dịch bệnh. Nếu thấy có những biểu hiện như sốt cao, ho, khó thở,… ta cần phải thông báo đến cơ sở y tế, không tự tiện di rời khỏi khu vực cách li khi không có sự cho phép. Đồng thời, nếu thấy có trường hợp nghi mắc bệnh hay trốn cách li, chúng ta cần lập tức báo với cơ quan chức năng để nhanh chóng kiểm soát tình hình, tránh lây lan. Mỗi chúng ta hãy góp sức mình, nỗ lực để chiến thắng đại dịch, trở lại với cuộc sống tươi đẹp!
HT
Mk ko thích vì bài thơ không hay ! Bn muốn tham khảo văn thì lên mạng nha
Hãy vào trang wed : evan.edu.vn, loigiaihay.vn, lazi.vn,..................................!!
Bài thơ trung đại mà em thích nhất la Sông núi nước Nam của Lí Thường Kiệt.Bài thơ âm vang,giọng thơ hào hùng đanh thép.Đã hơn mười thế kỉ trôi qua từ ngày bài thơ được ra đời trong một đêm lịch sử đáng nhớnăm 1077.Tiếng ngâm thơ trong đem trước giờ xuất kích vang lên như một hồi kèn xung trận đã làm nức lòng tướng sĩ ba quân,góp phần làm nên chiến thắng.Và cho đến ngày hôm nay bài thơ ấy vẫn làm nức lòng người bao thế hệ.