K
Khách
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các câu hỏi dưới đây có thể giống với câu hỏi trên
Bảng xếp hạng
Tất cả
Toán
Vật lý
Hóa học
Sinh học
Ngữ văn
Tiếng anh
Lịch sử
Địa lý
Tin học
Công nghệ
Giáo dục công dân
Âm nhạc
Mỹ thuật
Tiếng anh thí điểm
Lịch sử và Địa lý
Thể dục
Khoa học
Tự nhiên và xã hội
Đạo đức
Thủ công
Quốc phòng an ninh
Tiếng việt
Khoa học tự nhiên
- Tuần
- Tháng
- Năm
-
DHĐỗ Hoàn VIP60 GP
-
50 GP
-
41 GP
-
26 GP
-
119 GP
-
VN18 GP
-
14 GP
-
N12 GP
-
LD10 GP
-
H10 GP
Không một gia đình nào là hoàn hảo... vẫn có cãi vã, vẫn có "chiến tranh", thậm chí là sự lạnh lùng trong một thời gian rất dài, nhưng cho đến cuối cùng, gia đình vẫn là gia đình, nơi tình yêu luôn luôn hiện hữu...” - tôi đọc đoạn văn này trên Internet, và ngày Gia đình Việt Nam 28/6 đang đến rất gần, mọi cảm xúc trào dâng trong mỗi chúng tôi, những người xa nhà công tác nơi miền Tây Quảng Trị.
Mỗi người đều có một nỗi niềm riêng trong một cuộc sống vốn có nhiều cung bậc cảm xúc, nhiều màu sắc khác nhau, nhưng khi trở về bên gia đình thân yêu của mình, tôi tin rằng mọi người luôn có chung một tình yêu, mà ở đó, không hề có sự hiện hữu giữa “nên cho” hay “nên nhận”, sự đấu tranh, giành giật, mà thay vào đó là sự hy sinh, sẻ chia và luôn quan tâm nhau giữa các thành viên trong gia đình. Mỗi khi chùn chân, mỏi gối hay có những mối lo, những niềm vui dù là nhỏ bé trong cuộc sống, thì gia đình chính là nơi mà chúng ta nghĩ đến đầu tiên. Gia đình chính là tổ ấm, là cái nôi của sự dìu dắt, chở che từng thành viên trong đó. Đồng thời, gia đình còn là tế bào của xã hội, để đánh giá một xã hội tiến bộ hay không, không hoàn toàn chỉ dựa vào nền kinh tế của một đất nước, mà đó còn là nền văn hoá của đất nước ấy. Văn hoá của đất nước một phần bắt nguồn từ sự thoả mãn hạnh phúc của mỗi công dân, công dân hạnh phúc hay không thì gia đình chính là tấm gương phản chiếu một phần vào tiêu chuẩn văn hoá của đất nước. Một gia đình hạnh phúc thực sự không có nghĩa là luôn tồn tại nụ cười mà còn xen lẫn những giọt nước mắt, sự hiện hữu của những nỗi buồn. Điều đáng trân trọng ở trong gia đình chính là sự yêu thương, đùm bọc lẫn nhau, bỏ qua những thói hư tật xấu của mỗi thành viên, luôn dang tay chở che bạn mỗi ngày dù xã hội có quay lưng: “Khi mọi thứ dường như trở nên tồi tệ, chỉ có một vài người luôn đứng bên bạn mà không hề do dự - đó chính là gia đình” (Jim Butcher). Tuy nhiên vẫn còn đâu đó, những mảnh đời bất hạnh, không có người thân bên cạnh ngay từ khi họ sinh ra trên cõi đời, cũng có những người tự rời bỏ chính gia đình của mình. Những người tự rời bỏ gia đình có thể là họ có lỗi với gia đình của chính mình và cũng có thể điều ngược lại đã xảy ra… Xã hội ngày càng phát triển thì thời gian người thân trong gia đình dành cho nhau cũng trở nên eo hẹp. Thế nên, hạnh phúc gia đình được vun vén nhiều nhất sau những giờ nghỉ trưa hay mỗi khi chiều về. Những bữa cơm đầy đủ mọi thành viên quây quần bên mâm cơm nóng hổi, ngào ngạt hương vị của tình thân, đã xua tan đi những nhọc nhằn của người làm cha, làm mẹ khi phải làm việc vất vả để nuôi con cái ăn học; là động lực thúc đẩy con cái cố gắng chăm ngoan, học giỏi để đền đáp công lao của bậc sinh thành. Còn đối với gia đình có con cái trưởng thành, thì hạnh phúc của người làm cha, làm mẹ là được chứng kiến các con trưởng thành trong sự nghiệp, hạnh phúc với gia đình nhỏ của chúng, hiếu thảo và làm tròn nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ, chăm lo cho các em.Những người làm ngành điện ở miền núi như chúng tôi ít khi có thời gian dành cho gia đình của mình. Có những người anh tuổi ở độ trung niên vì sự nghiệp và vì gia đình, đã không ngại công tác ở miền xa để lo toan cho cuộc sống gia đình nhỏ bé của các anh. Dưới mái nhà của một gia đình nơi rất xa ấy, có người vợ trẻ và các con thơ vẫn mong đến ngày cuối tuần gia đình sum vầy, các con lại được ôm vai ba nũng nịu, hay được ba cõng đi chơi khắp xóm, khoe với bạn bè để bù đắp lại những ngày xa vắng. Có những chàng trai trẻ mới lập gia đình cũng ngược đường ngược sá lên miền núi dâng tuổi xuân cho ngành, cho nghề, vì tình yêu nghề và vì cũng trách nhiệm với gia đình mới của mình. Và còn có những chàng trai độc thân, xa quê hương, xa gia đình để lập nghiệp, tìm chân trời mới cho riêng mình. Tất cả những con người ấy đều có chung một ao ước, ao ước được sống và cùng chia sẻ với gia đình thân yêu của họ: “Gia đình là sự nghiệp cuối cùng. Tất cả mọi sự nghiệp khác đều phục vụ cho một mục đích - đó chính là gia đình.”
Mình nghĩ là hình như bạn lạc dề rồi