Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trả lời
Nhà thơ đã tinh tế vẽ nên một bức tranh màu sắc hài hòa, tươi đẹp, rất đặc trưng của làng quê Việt. Giữa nền xanh biếc “biển lúa” là hình ảnh đàn cò trắng chao nghiêng rập rờn. Cánh cò ấy không cao vút tầng không mà “bay lả” giữa cánh đồng, dưới những đám mây mờ bị che phủ bởi đỉnh núi, mở ra khung cảnh về một đất nước thanh bình.
Để có được sự thanh bình ấy, dân tộc ta đã phải trải qua bao đau thương, mất mát, chịu bao gông xiềng của phong kiến, đế quốc. Hình ảnh “mảnh áo nâu nhuộm bùn” như minh chứng cho sự gian lao, tảo tần, cho đức hy sinh của những con người thật thà, chất phác. Trước muôn vàn khổ đau, mảnh đất nghèo biến những con người bé nhỏ thành những anh hùng bất khuất, không chịu lùi bước trước bạo tàn mà “chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên”. Trong mọi hoàn cảnh, lòng yêu nước luôn được đặt lên trên hết.
Đất nước ngày một khang trang, đời sống nhân dân cũng đổi thay rõ rệt. Vậy nhưng, hình ảnh hào hùng trong quá khứ và niềm vui của con người những năm đầu hòa bình sẽ mãi trường tồn với thời gian. Để mỗi chúng ta có thể tự hào rằng,
Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn…
~Học tốt!~
"Đất nghèo nuôi những anh hùng."
Hình ảnh trên gợi cho ta rằng nhờ mảnh đất thân yêu đã nuôi lớn, sinh ra các hùng đã có công dựng nước, giúp đỡ cho nước nhà...
“Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên”
Thể hiện con người Việt Nam ta thật kiên cường, đối mặt vs khó khăn, thử thách; dù có thất bại, vẫn cùng đứng lên...
"Đạp quân thù xuống đất đen
Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa."
Người Việt ta đã loại bỏ những bọn giặc định xâm chiếm đất nước, và giúp cho chúng ta càng thêm thanh bình hơn. Qua đoạn thơ trên đã giúp ta phần nào cảm nhận được tình cảm thiết tha yêu quý và tự hào về đất nước của tác giả Nguyễn Đình Thi...
Khổ thơ thứ ba của bài thơ Mùa xuân nho nhỏ đã để lại trong ta vô vàn cảm xúc. Đó là mùa xuân đất nước gắn liền với bao hi vọng, bao tự hào trong thi nhân. Bốn ngàn năm ấy là bốn ngàn năm vất vả, gian lao của dân tộc ta. Gắn liền với thời gian đằng đẵng ấy không chỉ là máu xương, nước mắt mà còn là ý chí kiên cường trong con người. Vất vả, gian lao là hai cụm từ gợi hình, diễn tả được vô vàn nhọc nhằn trong nhân dân. SO sánh trong câu thớ thứ ba là một so sánh độc đáo. Đất nước cũng như vì sao kia, sáng ngời và mang đến cho con người bao niềm tin, bao hi vọng về tương lai tươi sáng. Nhà thơ như khẳng định, như trao một niềm tin tuyệt đối vào sức mạnh của dân tộc ta. Cứ đi lên phía trước và dân tộc ta sẽ gặt hái được vô vàn những thành công. Lời thơ ngũ ngôn giản dị mà hàm súc khiến bạn đọc như hiểu được tình yêu, sự tự hào đến thiết tha trong lòng thi nhân. Nhưng không chỉ thi nhân mà còn cả chúng ta, chúng ta cũng được ông trao truyền một niềm tin, một niềm tự hào da diết. Đặc biệt, trong hoàn cảnh đất nước hiện nay, trong tình hình dịch bệnh Covid 19, nhân dân ta lại lần nữa "vất vả và gian lao". Nhưng chắc chắn, khi con người đoàn kết, cố gắng nỗ lực hết mình thì đại dịch cũng sẽ qua. Và niềm vui, niềm hanh phúc sẽ trở về với cuộc sống của ta. Đất nước ta rồi sẽ lớn mạnh và nhân dân sẽ được soi rọi từ ánh sáng của vì sao kia, ánh sáng của niềm tin và hi vọng.
a. Viết đoạn văn nêu cảm xúc sau khi đọc một bài thơ bốn chữ, năm chữ thực chất là trả lời câu hỏi “Bài thơ gợi cho em những tình cảm, cảm xúc gì? Vì sao?”.
b. Khi viết các em cần chú ý:
- Đọc kĩ để hiểu nội dung và nghệ thuật của bài thơ.
- Xác định các yếu tố nội dung hoặc nghệ thuật đặc sắc trong bài thơ gây ấn tượng và gợi cảm xúc cho em.
- Viết đoạn văn nêu rõ: Em có cảm xúc về vấn đề gì? Cảm xúc của em như thế nào? Điều gì đã mang lại cho em cảm xúc đó? Vì sao?
Tham khảo
Bánh trôi nước - nhắc đến bài thơ là ta lại nhớ đến người phụ nữ Việt Nam. Ta cũng biết rằng, xã hội xưa là một xã hội trọng nam khinh nữ, một xã hội đen tối, thối nát, nhất là vào thời của bà: đại thi sĩ Hồ Xuân Hương. Bà cũng là một người phụ nữ, một người con gái trong xã hội đó, bà cũng phải chịu chung một số phận như họ: hai lần đi lấy chồng, hai lần đều làm lẻ, cả hai lần đều ngắn ngủi và không có hạnh phúc; nên bà hiểu được họ, hiểu được người phụ nữ Việt Nam, bà là một điển hình của họ. Người con gái xinh đẹp, trắng trẻo, trong sáng nhưng lại phải chịu một cuộc đời "bảy nổi ba chìm", để mặc cho số phận lênh đênh giữa dòng nước, không biết trôi vào đâu. Như một hạt mưa sa, hạt vào đài các hạt ra ruộng đồng. Nhưng dù hoàn cảnh có ra sao, họ cũng đâu có để cho tâm hồn mình theo nó, họ luôn giữ nguyên nét đẹp đó, trong trắng, hiền dịu, nết na, vẻ đẹp vốn có từ bao lâu nay của người phụ nữ Việt Nam, từ hàng vạn năm trước họ đã đẹp vậy, họ đã tỏa hương thơm ngát như những bông hoa sen trong bùn lầy hôi tanh mà không vấy bẩn chút gì. Và họ - người phụ nữ Việt Nam, một nét đẹp truyền thống không bao giờ biến mất theo dòng thời gian.
Có thể nói, đây là những nét phác họa tài hoa của nhà thơ:“Đất nghèo nuôi những anh hùng/ Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên/ Đạp quân thù xuống đất đen/ Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa”. Đất nước trong Việt Nam quê hương ta của Nguyễn Đình Thi là thế đó! Một đất nước yên bình, đẹp như bức tranh, con người thì hiền hòa, nhân hậu nhưng sẽ “rũ bùn đứng dậy sáng lòa” khi đất nước lâm nguy. “Đất nước đứng lèn” bằng bàn tay của những người anh hùng “áo vải”, chân đất, giản dị nhưng lại mang một sức mạnh phi thường. Những con người mà trong cuộc sông ngày thường lại quá đỗi hiền lành, chất phác song khi vào trận đánh họ lại hùng dũng vô cùng. Những con người ấy được Nguyễn Đình Thi phát hiện ra từ những mãnh đất nghèo.
Nguyễn Đình Thi là một trong những nhà văn xuất sắc nhất trong nền Văn học Việt Nam. Ông đã có nhiều tác phẩm hay, ý nghĩa. Nhưng đối với tôi, bài thơ "Việt Nam quê hương ta" là bài thơ tôi thích nhất và cũng để lại tỏng tôi nhiều ấn tượng nhất. Trong bài thơ, tôi thích nhất là 4 câu thơ trên. Từ lâu, 4 câu thơ trên đã đi vào tiềm thức mỗi người dân Việt Nam như một niềm tự hào về quê hương.Trước muôn vàn khổ đau, mảnh đất nghèo biến những con người bé nhỏ thành những anh hùng bất khuất, không chịu lùi bước trước bạo tàn mà “chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên”. Trong mọi hoàn cảnh, lòng yêu nước luôn được đặt lên trên hết.Chiến thắng của nhân dân ta cũng chính ở tinh thần tự cường và ý chí gan dạ ấy. Vần thơ Nguyễn Đình Thi độc đáo ở chỗ, bên cạnh những cụm từ nhanh, mạnh còn là những gam màu nóng của “áo nâu”, “máu lửa”, “đất đen”, thể hiện bản lĩnh kiên định của người dân chân chất yêu chuộng hòa bình. Cao cả hơn là tính nhân văn được tác giả gói gọn trong câu thơ “súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa”. Những con người không chỉ anh dũng trong chiến đấu mà còn biết vượt qua mất mát chiến tranh, chịu thương, chịu khó cùng nhau xây dựng đất nước hòa bình, hạnh phúc.Đất nước ngày một khang trang, đời sống nhân dân cũng đổi thay rõ rệt. Vậy nhưng, hình ảnh hào hùng trong quá khứ và niềm vui của con người những năm đầu hòa bình sẽ mãi trường tồn với thời gian. Yêu lắm đất nước ta ơi- Việt Nam!