Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

a. Đoạn mở đầu câu chuyện: "Lúc ấy, tôi đang đi trên phố. Một người ăn xin già khọm đứng ngay trước mặt tôi".
b. Các sự việc xảy ra và kết quả của các sự việc ấy.
- Sự việc 1: Tác giả đang đi trên phố
Kết quả: Gặp người ăn xin đáng thương
- Sự việc 2: Ông lão chìa tay và cầu xin cứu giúp
Kết quả: Tác giả lục túi tìm đồ nhưng không có tài sản gì đáng giá
- Sự việc 3: Ông lão vẫn đợi và chìa tay ra
Kết quả: Tác giả nắm chặt đôi bàn tay run lẩy bẩy và ông lão cảm ơn
c. Đoạn văn nêu suy nghĩ, cảm xúc của tác giả: "Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì của ông lão".

Cuộc gặp gỡ của cô Hiền và bà Mùi diễn ra đầy xúc động trong một căn nhà đơn sơ. Cô Mùi trào nước mắt, lao tới giường bệnh và gọi mẹ ơi.

Sau khi gặp gỡ và trò chuyện với những người bạn sắp ra đời, Tin-tin và Mi-tin có thể sẽ cùng nhau tạo ra những sản phẩm mới có thể giúp ích cho cuộc sống của con người. Trong đó, các sản phẩm có thể là:
- Ô tô bay: giúp cho việc đi lại của con người trở nên nhanh chóng và thuận tiện hơn.
- Máy chữa bệnh thần kì: giúp cho con người có thể chữa khỏi các bệnh tật một cách nhanh chóng và hiệu quả.
- Những sản phẩm khác có thể giúp cho cuộc sống của con người trở nên tốt đẹp hơn, ví dụ như máy rửa chén tự động, máy giặt tự động với công nghệ hiện đại.
Để khám phá thêm các địa điểm khác ở vương quốc tương lai, Tin-tin và Mi-tin có thể gặp những người bạn khác, những nhà khoa học và các nhà phát minh để tìm hiểu về những điều đặc biệt của vương quốc này. Các hoạt động khám phá có thể bao gồm:
- Khám phá những công trình kiến trúc độc đáo và hiện đại của vương quốc tương lai.
- Gặp gỡ các nhà khoa học và nhà phát minh để học hỏi những công nghệ mới và đổi mới trong lĩnh vực khoa học và công nghệ.
- Trò chuyện với người bạn sắp ra đời để tìm hiểu những cách sống, văn hóa và tư tưởng đặc trưng của vương quốc tương lai.

Nếu có một đôi cánh, em muốn bay về quê để có thể gặp được ông bà và các anh chị.

1.
- Em đã đọc nhiều câu chuyện có cô tiên, ông bụt như Sự tích hoa cúc trắng, Chuyện bốn mùa…
- Em gặp ông bụt trong giấc mơ, ông bụt đã ban cho em những bông hoa khi em làm việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và điều ước của em thành sự thật
- Đây là cuộc gặp gỡ đầy thú vị và thật bất ngờ
2. Kí ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, đã cuốn em về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ em gắn với lời kể của mẹ, của bà, với những nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diệu kì. Và bây giờ, trong mơ tôi đang trôi về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của em. Ồ, đẹp chưa kìa! Trước mắt em là cảnh vật chưa bao giờ thấy. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa ra khắp mọi nơi. Những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Cô bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt. Trông Bụt thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "Cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng cho đóa hoa này!". Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thật! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất.
3.
Em chủ động hoàn thành bài tập.
4.Học sinh tự đọc, rà soát lại lỗi và bình chọn đoạn văn.

Tham khảo
- Thằn lằn xanh: Tớ là thằn lằn xanh. Tớ thích đi kiếm ăn vào ban ngày.
- Tắc kè: Tớ là tắc kè. Tớ thích đi kiếm ăn vào buổi tối.

a. Hai mẹ con đưa bà lão về nhà, cho bà ăn và mời nghỉ lại qua đêm. Những việc làm đó cho thấy hai mẹ con có tấm lòng nhân hậu, thương người như thể thương thân, luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác lúc khó khăn.
b. Việc làm của hai mẹ con với dân làng khi xảy ra lụt đã cứu sống được người dân, họ không chỉ nghĩ đến bản thân mình mà còn luôn nghĩ tới tất cả mọi người. Điều này một lần nữa cho thấy tấm lòng nhân ái của hai mẹ con.
c. - Câu chuyện giải thích về sự hình thành của hồ Ba Bể và gò Bà Góa.
- "Sự tích hồ Ba Bể" là một câu chuyện mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, ca ngợi những người có lòng nhân ái; luôn mở lòng giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn.
- Câu chuyện khuyên chúng ta phải có lòng tốt trong cuộc sống, giúp đỡ và bao dung với người khác, những người tốt nhất định sẽ được đền đáp xứng đáng.

Anh ơi vì sao anh không suy nghĩ cho cha mẹ mà anh chỉ nghĩ đến mình thế.Anh thử nghĩ xem bố mẹ bắt anh học là vì gì?cho ai? Tất cả đều cho anh hết đấy và bố mẹ rồi cũng phải xa chúng ta anh cần có một công việc tốt để chăm sóc bố mẹ nữa chứ.
Nhớ tich cho mik nha

Tình làng nghĩa xóm trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ được thể hiện qua chi tiết bà cụ hàng xóm đã sang thăm và cho gia đình nhà chị Dậu mấy bơ gạo để nấu cháo. Chi tiết này thể hiện tình làng nghĩa xóm vô cùng sâu sắc bởi trong hoàn cảnh đói kém là vậy. Mọi người lo cho thân mình còn khó khăn cùng cực. Vậy mà bà cụ sẵn sàng đem bơ gạo (khi ấy bơ gạo còn quý hơn vàng) cho nhà chị Dậu và khuyên chị bằng những lời lẽ hết sức chân tình: "Bảo anh ấy có chạy trốn đi đâu thì chạy chứ cứ nằm đây chốc nữa sai nha đến thúc sưu họ lại đánh cho thì khổ." Lời lẽ ấy và hành động ấy là nghĩa cử cao đẹp thể hiện tình làng nghĩa xóm và truyền thống đạo lí tự ngàn đời của người Việt Nam "Lá lành đùm lá rách".

Sau đó, đàn cá heo nhảy vọt lên không trung thể hiện điệu múa chào tạm biệt rồi quay lại với biển sâu. Các anh chiến sĩ vẫy tày chào như thể chào tạm biệt những người đồng đội. Họ hi vọng rằng sẽ có một ngày gặp lại đàn cá heo đó.
76436+9877
Hôm đó, cuộc gặp gỡ quan trọng diễn ra tại Nhà Trắng, trong phòng họp trang trọng nhưng đầy căng thẳng. Khi tôi bước vào, Tổng thống Mỹ đang chờ đợi với ánh mắt nghiêm nghị, nhưng cũng rất thiện chí lắng nghe. Tôi cảm thấy trọng trách của mình rất lớn, bởi những gì tôi sắp nói có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn nhân loại.
Tôi bắt đầu cuộc trao đổi bằng cách trình bày về tiềm năng hủy diệt khủng khiếp của bom nguyên tử, không chỉ đơn thuần là một khí tài chiến tranh, mà còn là mối hiểm họa nghiêm trọng cho sự sống trên trái đất. “Ngài Tổng thống,” tôi nói, “khoa học đã mở ra một cánh cửa mạnh mẽ, nhưng nếu chúng ta không cẩn trọng, sức mạnh ấy sẽ dẫn đến thảm họa không thể cứu vãn.”
Tổng thống lắng nghe chăm chú, đặt ra những câu hỏi về cách thức hoạt động và mức độ nguy hiểm của loại vũ khí này. Tôi giải thích cặn kẽ rằng, một khi bom nguyên tử được sử dụng không kiểm soát, hậu quả là sự tàn phá lan rộng, gây đau thương, chết chóc và hủy hoại môi trường trong nhiều thế hệ.
Chúng tôi cùng nhau thảo luận về trách nhiệm của các nhà lãnh đạo trong việc kiểm soát và ngăn chặn việc sử dụng bom nguyên tử một cách vô tội vạ. Tôi nhấn mạnh: “Chúng ta cần ngăn chặn cuộc đua vũ khí trước khi nó vượt khỏi tầm kiểm soát, nếu không, cả nhân loại sẽ phải trả giá đắt.”
Cuộc gặp gỡ kết thúc trong bầu không khí trầm tư, bao trùm bởi sự nghiêm trọng và cả hy vọng rằng những lời cảnh tỉnh của tôi sẽ được lắng nghe và hành động kịp thời.