Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Sức khỏe đối với mỗi con người là quan trong nhất:
Để bảo vệ nó, ta cần:
- Tham gia các hoạt động thể dục, thể thao.
- Ăn uống điều độ.
- Thường xuyên khám định kì.
- Có chế độ làm việc (học tập) đặc biệt.
- Nghỉ ngơi thường xuyên sau quá trình mệt mỏi.
Động vật lưỡng cư (danh pháp khoa học: Amphibia) là một lớp động vật có xương sống máu lạnh. Tất cả các loài lưỡng cư hiện đại đều là phân nhánh Lissamphibia của nhóm lớn Amphibia này. Động vật lưỡng cư phải trải qua quá trình biến thái từ ấu trùng sống dưới nước tới dạng trưởng thành có phổi thở không khí, mặc dù vài loài đã phát triển qua nhiều giai đoạn khác nhau để bảo vệ hoặc bỏ qua giai đoạn ấu trùng ở trong nước dễ gặp nguy hiểm. Da được dùng như cơ quan hô hấp phụ, một số loài kỳ giông và ếch thiếu phổi phụ thuộc hoàn toàn vào da. Động vật lưỡng cư có hình dáng giống bò sát, nhưng bò sát, cùng với chim và động vật có vú, là các loài động vật có màng ối và không cần có nước để sinh sản. Trong những thập kỷ gần đây, đã có sự suy giảm số lượng của nhiều loài lưỡng cư trên toàn cầu.
a:hội họa là tự mình sáng chế ra bức tranh
b:2 quân cùng chiếu vua của đối phương
c:Nhiều huyện lắm nên mình không kể hết được.Cờ vua nữ 9-10 ở Diễn Châu có 1 người tên ''Dung''
d:lập ra bẫy cho đối phương ăn quân của mình để mình dễ tấn công quân khác có giá trị lớn hơn hoặc tấn công vua
e:đòn phối hợp là dùng nhiều quân của mình để tấn công quân có giá trị lớn hơn như:vua,hậu
Hội họa là một phạm trù thuộc ngành mỹ thuật (bên cạnh đồ họa nghệ thuật và điêu khắc). Hiểu một cách đơn giản, hội họa là vẽ tranh. Đó là sự sắp xếp (bố cục) các hình khối, đường nét, màu sắc, kết cấu vv...trên bề mặt hai chiều (giấy hoặc vải) để tạo ra một hình ảnh mang tính thẩm mỹ sử dụng cọ bút và màu vẽ.
anata:bạn
hahaoya:mẹ
neko:một con mèo
sakura:cây anh đào
line:đường dây
fuzu:Đính kèm
natsu:mùa hè
Trong đời, ai cũng từng có một lần mắc lỗi. Tôi cũng phạm phải một lỗi lầm khiến tôi day dứt mãi với một trong những người bạn thân nhất của mình.
Tôi và Nam là đôi bạn thân từ nhỏ, khi mà hai đứa mới học mầm non. Khi bước vào Tiểu học, tôi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoại thành, còn những bạn khác thì đều học ở trường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn hẳn lên, tôi và Nam không còn thời gian mà gặp nhau như hồi mầm non nữa.
Một hôm, cô giáo yêu cầu chúng tôi hãy viết một đoạn văn tả cảnh một bãi biển. Hôm đó,tôi ngồi cắn bút mãi mà chẳng nghĩ ra được câu nào bởi vì từ trước tới giờ, tuy là lớp trưởng nhưng tôi vẫn luôn học kém môn văn cho nên mỗi khi làm bài, tôi lại phải nghĩ nát óc mới “nặn” ra nổi một câu. Ngồi nghĩ cả buổi chiều mà tôi chẳng viết nổi một từ, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: “Hay là mình nhờ Nam giúp? Văn là môn “tủ” cùa cậu ấy mà!”. Nghĩ vậy, tôi chạy vụt sang nhà Nam, vừa đến cổng nhà bạn, tôi đang định bấm chuông thì nghe thấy tiếng nói của mẹ Nam:
- Thương đó à? Vào đây chơi đi cháu.
Tôi đẩy nhẹ chiếc cổng bằng sắt, bước vào sân. Đột nhiên, một cái bóng lao tới, tôi định thần nhìn rõ, chú chó Alaska của Nam có tên gọi là Rex, chú chó mà thường cùng chúng tôi tham gia những chuyến thám hiểm hồi trước, chú cọ cái đầu vào chân tôi và dẫn tôi vào nhà. Dù đã lâu tôi không đến nhà bạn chơi nhưng căn nhà trông vẫn vậy. Thấy tôi, mẹ Nam nói:
- Cháu đợi nhé, bạn Nam sẽ xuống ngay.
- Vâng ạ! - Tôi đáp.
Một lát sau, Nam bước xuống. Trông cậu ấy cao hẳn lên khi vào cấp 1. Thấy tôi, Nam như rất bất ngờ:
- Ô, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang định qua nhà cậu. Có chuyện này, mình muốn nói với cậu.
Mải lo cho bài văn, tôi không thực sự chú ý đến câu nói của Nam, chỉ giục cậu ấy:
- Ừ, vào học rồi nên tớ cũng bận. Thôi, có chuyện gì nói sau, giờ cậu giúp mình bài văn này đã, mai mình phải nộp rồi.
Mẹ Nam bước vào với đĩa trái cây trên tay, nói:
- Hai đứa học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!
- Vâng ạ!
Phòng đọc sách của nhà bạn thật là rộng. Đối diện với tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Đang nhâm nhi đĩa trái cây ngon tuyệt, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ màu đen nằm trên mặt bàn. Tò mò, tôi cầm lên. Ngó quanh, Nam đã đi lấy sách vở, tôi bèn mở ra đọc. Khi mở trang đầu tiên, tôi nhìn thấy dòng chữ “ Những tâm sự về cuộc sống của tôi” Là nhật kí của cậu ấy.Tôi cứ phân vân không biết có nên đọc hay không nhưng vì nghĩ rằng chúng tôi là bạn thân mà cậu ấy thì đã đi ra ngoài rồi nên chắc là đọc một chút cũng không sao. Nghĩ vậy, tôi bèn hồi hộp đọc ngay trang thứ hai:
“ Ngày 27 tháng 9 năm 2011
Hôm nay thật là không trời lại mua và bố mình đi công tác xa chưa về nên mình không được đi ăn kem, nhưng nếu đi thì chắc chắn mình sẽ rủ Thương -người bạn thân nhất của mình.”
Không hiểu sao, cuốn nhật kí ấy cuốn hút tôi như có một ma thuật vậy, tôi bèn mở trang tiếp theo:
“ Ngày 28 tháng 9 năm 2011
Chán thật, hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều mà làm cho mình buồn hơn cả là hôm nay bố mẹ lại cãi nhau mà mình lại không biết vì sao, cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và mình sẽ được đi ăn kem.”
Bỗng nhiên, tôi giật bắn mình vì Nam đang đứng ngay trước mặt. Tôi có thể thấy được sự giận dữ trên mặt bạn mình. Cậy ấy hét lên:
- Sao cậu lại có thể làm như vậy.
Tôi hoảng sợ, run rẩy đánh rơi luôn cuốn nhật kí trên tay. Luống cuống, tôi chỉ biết lắp bắp:
-Mình… mình…
Rồi hấp tấp rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới định thần và tự hỏi bản thân rằng vì sao tôi lại không thể kìm nén sự tò mò như vậy? Cả đêm, tôi cứ trằn trọc không ngủ được, những câu hỏi cứ liên tục hiện ra trong tâm trí tôi:” Mình có nên xin lỗi cậu ấy hay không ?”, “ Nếu mình xin lỗi thì bạn sẽ còn chơi với mình nữa không?”
Hôm sau, tôi đến trường như mọi ngày và nộp bài văn dở tệ mà tối qua tôi đã làm một mình cho cô, nhưng may mắn thay, hôm đó, cô chưa thu bài. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu sự kết thúc của một buổi học tôi về nhà mà trong lòng không yên, tôi cứ nghĩ về tối hôm qua, muốn sang nhà xin lỗi Nam. Tuy nhiên, khi bước vào phòng tôi thấy một bức thư. Sau khi đọc xong thư, tôi ngỡ ngàng! Là Nam, cậu viết thư để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh để rồi nặng lời với tôi như vậy và để thông báo rằng sáng nay, gia đình cậu sẽ lên máy bay để sang định cư tại Canada. Hôm qua, cậu ấy định nói cho tôi biết mà chưa kịp. Tôi vội chạy qua nhà Nam nhưng căn nhà đã đóng kín cửa. Ôi, đáng ra tôi mới phải là người xin lỗi vậy mà giờ đây, tôi đã không có cơ hội để gặp lại Nam nữa. Có lẽ cuộc sống của Nam tại nơi ở mới có nhiều bận rộn nên từ đó tới nay, tôi và Nam vẫn chưa liên lạc được với nhau.
Và tôi chỉ ước rằng mình có thể quay ngược thời gian để có thể sửa lại lỗi lầm của tuổi ấu thơ.
Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi, mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.
Tấm lòng của mẹ bao la như biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.
Chúc bn hok tốt nhoa
Trong kí ức của tuổi học trò, mỗi người đều có trong mình những ấn tượng, những kỉ niệm riêng. Đó có thể là hình ảnh cô giáo đang say sưa giảng bài hay ngày tựu trường đầy tươi vui, náo nức. Còn với em, buổi lễ chào cờ đầu tuần luôn để lại những ấn tượng thật khó quên.
Mỗi sáng thứ Hai, chúng em lại háo hức mong chờ đến lễ chào cờ. Hôm nay, bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Ông mặt trời đã bắt đầu từ từ nhô lên ban phát những tia nắng đầu tiên xuống cảnh vật. Cây cối cũng bừng tỉnh sau một giấc ngủ trông thật tràn trề sức sống. Những chú chim nhảy nhót từ cành này sang cành khác, ca hát líu lo chào ngày mới. Tất cả như bừng tỉnh để bắt đầu một tuần làm việc mới. Nhìn cảnh vật, em thấy mình thật vui tươi, phấn khởi đón chào một tuần học mới.
Sân trường hôm nay được các bạn quét dọn thật sạch sẽ. Lúc này trên sân, học sinh đã đến đông hơn. Những hàng ghế đỏ đã được các bạn học sinh xếp ngay ngắn thành từng hàng. Tiếng trống vang lên báo hiệu đã đến giờ chào cờ, các bạn học sinh không ai bảo ai mà nhanh chóng xuống sân ổn định vị trí, ngồi theo từng đơn vị lớp để chuẩn bị làm lễ chào cờ. Lễ chào cờ bắt đầu. Chị liên đội trưởng dõng dạc hô to: “ Nghiêm! Chào cờ… Chào”. Cả trường im lặng, đứng nghiêm trang, tay đặt lên trán, mắt ngước lên nhìn lá cờ đỏ thắm đang bay bay trong gió. Ngay cả đến những chị gió tinh nghịch cũng ngừng thổi, những chú chim cũng dừng hót để im lặng trong bầu không khí thiêng liêng này. Toàn sân trường là màu áo trắng của những cô cậu học trò cùng với chiếc khăn quàng đỏ trên vai trông thật đẹp. Không khí của buổi lễ chào cờ thật trang nghiêm, uy nghi và rất đỗi thiêng liêng. Rồi cả trường cùng đồng thanh hát bài Quốc ca. Những giọng hát trầm ấm được cất lên từ trái tim, từ lòng tự tôn dân tộc nghe thật xúc động và tự hào. Khi hát bài Quốc ca, em nhớ tới và thầm biết ơn những anh hùng đã anh dũng hi sinh để mang lại độc lập, hòa bình cho tổ quốc hôm nay. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi qua làm mái tóc của những bạn gái nhẹ bay. Nắng đã trải vàng khắp sân trường.
Sau đó, nghi thức chào cờ đã hết, các bạn học sinh ngồi xuống. Chúng em cùng nhau thưởng thức những tiết mục văn nghệ do các bạn lớp trực tuần biểu diễn. Những bài hát rất hay và ý nghĩa về mái trường, thầy cô, bạn bè được thể hiện qua những giọng hát trong trẻo, ngọt ngào làm xao xuyến tâm hồn. Thầy giáo hiệu trưởng lên khen ngợi những ưu điểm, phê bình một số những khuyết điểm còn tồn tại và đồng thời để ra những phương hướng nhiệm vụ cho tuần học mới. Chúng em chăm chú lắng nghe lời thầy. Buổi lễ chào cờ kết thúc, chúng em trở về lớp chuẩn bị cho những tiết học sau. Các bạn học sinh ai nấy cũng vui tươi, phấn khởi, khuôn mặt rạng rỡ.
Buổi lễ chào cờ diễn ra hàng tuần, nhưng cứ đến thứ Hai đầu tuần em lại háo hức đón chờ. Những giây phút thiêng liêng trong buổi lễ sẽ mãi in đậm trong tâm trí nhắc nhở, thôi thúc em luôn cố gắng học tập thật giỏi để đền đáp công ơn của cha anh đi trước.
Trong cuộc sống, có những điều trôi qua rồi ta mới thấy quý trọng, nâng niu và nhớ thương. Và tuổi học trò cũng qua nhanh như một cơn mưa rào, để lại nhiều kỉ niệm khó phai. Khi trưởng thành hơn, tôi lại càng da diết nhớ về những năm tháng ấy, khao khát thời gian trở lại. Vì vậy mà khung cảnh chào cờ ở trường đã để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai.
Đó là một buổi sáng thứ Hai đẹp trời. Bầu trời trong xanh cao vời vợi với những gợn mây trôi như những đứa trẻ dắt tay nhau đi chơi. Từng cơn gió lao xao thổi mát rượi, chim chóc cùng cất lên bản hòa ca ngày mới. Tôi dậy sớm hơn mọi ngày, khoác lên mình bộ đồng phục thân yêu để đến trường, bắt đầu một tuần làm việc mới với giờ chào cờ ý nghĩa.
Sân trường thật đông đúc và nhộn nhịp. Các bạn gương mặt ai cũng tươi cười, vui vẻ và tràn đầy năng lượng cho tuần học tập, làm việc. Mọi hoạt động ngoại khóa diễn ra dưới sân. Một số bạn nam chơi đá cầu, các bạn nữ chơi nhảy dây và dưới gốc bàng, một vài bạn ngồi đọc sách, thảo luận về bài tập.
Tiếng trống vang lên báo hiệu tập trung cả trường. Từ phía các lớp, các bạn học sinh xếp hàng ngay ngắn, đi từng hàng đôi xuống sân trường. Khi cả trường đã ổn định, các bạn lớp trưởng điểm danh sĩ số và báo cáo với cô giáo chủ nhiệm. Khi cả trường đã im lặng, bạn liên đội trưởng lên điều hành buổi lễ. Cầm micro, bạn dõng dạc hô to: " Kính mời các thầy cô giáo và các bạn học sinh chuẩn bị trang phục làm lễ chào cờ". Không ai nhắc ai nhưng các bạn đều tự giác bỏ mũ xuống, đứng đúng tư thế và mắt hướng lên quốc kì. Tiếp đến, bạn hô "Nghiêm, chào cờ, chào!". Không gian lặng như tờ, mọi khoảnh khắc như ngưng đọng. Mọi người cùng hát vang bài Quốc ca một cách đầy từ hào. Nhìn về phía lá cờ, em nhìn thấy trong ánh mắt các bạn học sinh niềm tự hào về quê hương đất nước, một sự quyết tâm học thật giỏi vì tương lai sau này, để đáp đền công lao của những người đi trước.
Tiếp theo là phần nhận xét của lớp trực tuần, chỉ ra những ưu và nhược trong tuần qua của trường ta. Trước những ưu điểm thì các bạn học sinh vỗ tay vui vẻ, nhắc nhớ nhau phải duy trì và phát huy. Đến những nhược điểm hay những mục tiêu chưa đạt được nhưng không khí không hề nặng nề, tự nhủ với lòng mình phải rèn luyện, khắc phục.
Cuối cùng là phần chuyên mục của các lớp. Tuy được chuẩn bị trong thời gian khá ngắn nhưng rất hấp dẫn và công phu. Các tiết mục văn nghệ, các tiểu phẩm... do các bạn học sinh dàn dựng đều truyền tải những thông điệp ý nghĩa đến mọi người.
Buổi chào cờ kết thúc để lại trong lòng mọi người những ấn tượng khó phai, như đọng lại trong lòng em. Một không khí vừa nghiêm trang, trầm mặc nhưng cũng hết sức vui vẻ, thoải mái. Ngoài sân trường, nắng vàng nhảy nhót tung tăng mọi nơi, tiếng chim ca líu lo cùng đồng hành với bọn em một tuần học mới.
Hình chữ nhật và có hình mặt trời bên trong màu đó , bên ngoài mày trắng
hình chữ nhật và hình tròn