Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
để tui giúp nè, kết bài bn tự viết nh:é
Có một buổi sáng rất bình yên, nhẹ nhàng và thư thái như một vùng quê ngay giữa lòng thành phố đó là buổi sáng trên đường phố nhỏ nơi em đang sống.
Đường phố cũng có lúc đi ngủ, ấy là khi chẳng còn ai đi trên đường, thế nhưng có lẽ đường phố cũng dậy sớm nhất vì có những người đi lại rất sớm. Vào buổi sáng, đường phố rất vắng lặng thưa thớt người qua lại, khi ấy em mới có thể để ý đến những thứ xung quanh con đường. Đó là hàng cây hoa sữa đang chuẩn bị ra hoa, một số cây nở sớm đã đem hương thơm thoang thoảng dịu ngọt của mình gửi vào trong gió, nhờ gió lan toả. Được hít hà hương hoa sữa trong buổi sáng trong lành thật sảng khoái, em nhìn thấy những hàng bánh mì bán rong đã túc trực sẵn dưới những gốc cây hoa sữa, chờ những người đi làm, đi học ghé mua ăn sáng. Cũng dưới hàng cây ấy và đi trên vỉa hè là các ông các bà, các bác lớn tuổi đi tập thể dục về, xuống đường vào lúc vắng xe nhất là rất an toàn và thư thái để tập luyện. Những chiếc xe đạp chở gánh hàng hoa, rau quả đạp chậm trên phố, những chiếc xe rác đi thu gom rác và quét đường cho một ngày mới.
cảm ơn bn nhưng lần sau bn chú ý hơn nhé,đề là viết đoạn văn chứ ko phải bài văn ạ:)
Hồi học lớp một và lớp hai, em đều học cô Lệ. Cô còn trẻ và rất xinh đẹp. Tốt nghiệp trường Trung học Sư phạm là cô về dạy ở trường em. Năm nay, cô mới 26 tuổi. Cô đen giòn, mang vẻ đẹp của cô gái miền duyên hải, cô dạy giỏi: chữ viết rất đẹp, giọng ấm áp, đọc bài, giảng bài như rót vào tai chúng em. Cô dạy Toán, dạy Tiếng Việt rất dễ hiểu. Cô kể chuyện theo tranh rất hấp dẫn, bạn nhỏ nào cũng thích nghe.
Cô ăn mặc giản dị: quần âu màu xanh, màu cỏ úa, áo sơ mi trắng. Về mùa đông, cô mặc áo len, đi xăng-đan hoặc đi giày vải. Mặt cô trái xoan, tóc đen, dài thướt tha. Cô mang vẻ đẹp bình dị, đáng yêu.
Cô cho biết năm học tới, cô quay lại dạy lớp một. Cô rất thương chúng em. Cô thường khuyên chúng em phải chăm ngoan, học giỏi. Em rất yêu cô Lệ.
Mẫu 2:
Quê em là một ngôi làng bao đời nay sống bằng nghề trồng lúa. Vì vậy, ai cũng yêu quý và biết ơn dòng sông lớn chảy ngang qua giữa cánh đồng.
Dòng sông này là một dòng sông lớn nhưng lại chẳng có tên, mà cũng chẳng cần tên. Bởi nó là con sống duy nhất của cả một vùng mà.Con sông này bốn mùa đầy ăm ắp, không chỉ cung cấp phù sa mà còn cung cấp nước cho bà con tưới tiêu đồng ruộng. Biết bao mùa vàng, mùa rau củ bội thu đều là nhờ con sông ấy.
Nhìn từ xa, mặt sông lúc nào cũng phẳng lặng như tấm gương phản chiếu bầu trời mây lững thững. Nhưng khi lại gần, thì sẽ thấy được những gợn sóng dập dềnh trên mặt sông. Nước sông có màu trong, nhưng thường bị nhầm là màu xanh sẫm, bởi cả một họ hàng đông đúc của rêu ở đáy sông. Nhờ chúng mà bao loài cá, tôm, cua ốc kéo nhau về sinh sống. Bởi vậy, ngoài công việc đồng áng, người dân quê em cũng thường ra sông đánh bắt cá, mò ốc rồi bơi lội.
Lúc nào, dòng sông cũng đông đúc, náo nhiệt. Có lẽ, dòng sông cũng thích bầu không khí ấy, nên lại càng thêm đầy ắp, càng thêm trong xanh suốt bốn mùa.
tui yêu cầu bạn là tả dòng sông nhé. Ko phải là tả quê em
lên internet có nha!