Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Dear bạn Thành Vinh !
Khi viết thư UPU, bạn được tự do sáng tác thư (tên nhân vật trong thư có thể do bạn nghĩ ra, không bắt buộc là một nhân vật có đúng tên, tuổi ngoài đời).
Bạn có thể tham khảo các bài thi viết thư UPU đạt giải cao để có thêm ý tưởng cho thư UPU của mình nhé.
Chúc bạn sớm có một thư UPU thật hay, giàu cảm xúc.
Mỗi ngày đến trường là một ngày vui, em đến trường được học biết bao nhiêu điều hay, và muốn học tốt nữa thì về nhà em cũng phải học bài. Chính vì thế mà bố em cũng đã mua cho em một chiếc bàn học thật xinh xắn. Và cái bàn học xinh xắn của em lại được đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.
Bàn học được bố em mua về đã được làm bằng gỗ công nghiệp, mặc dù chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh véc-ni nên rất bóng loáng và đẹp đẽ. Chiếc bàn lại còn có cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách. Mặt bàn học của em có hình chữ nhật, còn với bề dài đúng một sải tay em còn bề rộng bề rộng em đo được 3 gang tay của em như lại hơi dốc xuống một chút về phía em đặt ghế, chính điều này cũng như đã tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Chiếc bàn có màu vàng vangf của véc-nin thật đẹp, những hình như vân gỗ nổi lên cũng đẹp.
Còn về phí mép bàn phía trước có một đường rảnh dài, và nó như lại bị lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy… hay những đồ vật nho nhỏ như không bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Phía bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, ngăn bàn này em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt thật là tiện dụng biết bao nhiêu. Trong ngăn bàn em có thể để chiếc cắp sách như chiếc bàn ở trường vậy. Nhưng chiếc bàn học này em lại để giấy thủ công, còn chiếc cặp lại có một chỗ treo ngay ở rìa chiếc chân bàn thật vững chắc kia. Bàn học của em có 4 chân thật là chắc chắn, cho dù em có để nhiều sách đi chăng nữa thì nó cũng không hề lay chuyển. Bàn chắc chắn cho em yên tâm học bài.
Mỗi ngày đến trường là một ngày vui, em đến trường được học biết bao nhiêu điều hay, và muốn học tốt nữa thì về nhà em cũng phải học bài. Chính vì thế mà bố em cũng đã mua cho em một chiếc bàn học thật xinh xắn. Và cái bàn học xinh xắn của em lại được đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.
Bàn học được bố em mua về đã được làm bằng gỗ công nghiệp, mặc dù chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh véc-ni nên rất bóng loáng và đẹp đẽ. Chiếc bàn lại còn có cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách. Mặt bàn học của em có hình chữ nhật, còn với bề dài đúng một sải tay em còn bề rộng bề rộng em đo được 3 gang tay của em như lại hơi dốc xuống một chút về phía em đặt ghế, chính điều này cũng như đã tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Chiếc bàn có màu vàng vangf của véc-nin thật đẹp, những hình như vân gỗ nổi lên cũng đẹp.
Còn về phí mép bàn phía trước có một đường rảnh dài, và nó như lại bị lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy… hay những đồ vật nho nhỏ như không bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Phía bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, ngăn bàn này em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt thật là tiện dụng biết bao nhiêu. Trong ngăn bàn em có thể để chiếc cắp sách như chiếc bàn ở trường vậy. Nhưng chiếc bàn học này em lại để giấy thủ công, còn chiếc cặp lại có một chỗ treo ngay ở rìa chiếc chân bàn thật vững chắc kia. Bàn học của em có 4 chân thật là chắc chắn, cho dù em có để nhiều sách đi chăng nữa thì nó cũng không hề lay chuyển. Bàn chắc chắn cho em yên tâm học bài.
Xem thêm: Kể lại câu chuyện Cây tre trăm đốt theo lời kể anh Khoai
Và cứ mỗi khi học xong em thường thu dọn sách vở và các thứ trên mặt bàn cho gọn ghẽ rồi lau bàn bằng khăn vải mềm cho thật là sạch. Em không bao giờ viết hay vẽ bậy nên bàn. Vì em em quý chiếc bàn này và thỉnh thoảng em lại xếp chỗ sách vở gọn nhất nhìn chiếc bàn vẫn như mới vậy.
Em yêu quý cái bàn này lắm bởi ngày nào nó cũng cùng em học tập miệt mài và trở thành con ngoan và trò giỏi.
Đề 1: Bạn tham khảo bài này nhé
Đối với mỗi người chúng ta chắc hẳn đều có những ấn tượng hay những kỉ niệm mà ta không thể nào quên được. Đó đơn giản chỉ là những buổi tựu trường hay những hôm khai giảng và cả những người bạn khó quên. Còn đối với riêng tôi thì hình ảnh cô giáo chủ nhiệm say sưa giảng bài luôn để lại trong tôi những ấn tượng khó quên đối với tôi.
Đó là cô Mai cô giáo dậy văn và cũng là cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi. Cô mới làm cô giáo chủ nhiệm trong lớp chúng tôi khi chúng tôi mới bước vào năm học lớp sáu. Cô là một cô giáo rất nhiệt tình rất chu đáo đối với chúng tôi nên có thể nói cô là cô giáo được tất cả lũ học sinh trong lớp chúng tôi yêu quý. Lớp chúng tôi không phải là một lớp chuyên văn mà là một lớp chuyên toán thế nên việc học văn đối với chúng tôi mà nói là một việc khó khăn. Thế nhưng chính cô đã truyền cho chúng tôi những cảm hứng về môn văn để chúng tôi dần dần yêu thích nó hơn chứ không ghét nó như trước kia nữa. Môn văn dần dần đến với chúng tôi thật nhẹ nhàng như cái cách giảng bài say sưa và cách dậy bài truyền cảm của cô đối với chúng tôi. Cô là một cô giáo cũng ở quê chúng tôi chính vì thế mà cô rất hiểu những đứa trẻ khó khăn như chúng tôi. Cô không chỉ đứng trên lớp giảng bài mà thường xuyên đến chỗ chúng tôi, xem chúng tôi ghi chép ra sao. Những lúc như thế nhìn ánh mắt cô thật nghiêm nghị nhưng cũng thật trìu mến trong đó có cả tình yêu thương của cô dành cho lũ học trò chúng tôi nữa.
Cô để lại trong chúng tôi rất nhiều những kỉ niệm nhưng đối với riêng tôi thì cái tiết học văn của chúng tôi khi mới bước vào lớp sáu luôn để lại trong chúng tôi những kỉ niệm khó quên về cách giảng bài say sưa nhưng cũng đầy cuốn hút của cô. Hôm ấy tôi vẫn còn nhớ như in cô giáo tôi mặc một chiếc áo dài màu vàng càng làm tôn thêm những nét đẹp trên con người cô. Trông cô thật dịu dàng với tà áo dài đó và cô như đang đưa một làn gió một không khí đến cho lớp học của chúng tôi. Cô giới thiệu về bản thân mình cho chúng tôi rồi chỉ một lát sau cô đã giới thiệu chúng tôi đến với tiết học đầu tiên. Chúng tôi ngồi dưới lớp đứa nào đứa đấy chăm chú từng hành động từng cử chỉ của cô. Bàn tay mền mại với những ngón tay búp măng nhỏ nhỏ xinh xinh của cô dần dần viết những nét chữ rất đẹp mà chúng tôi cứ nghĩ những nét chữ ấy chỉ có trong những quyển tập viết của chúng tôi thôi. Tà áo dài thướt tha ấy đi đi lại lại trên bục giảng khiến chúng tôi cảm thấy đây không giống một buổi học văn thông thường nữa mà là một buổi thảo luận về văn thì đúng hơn bởi chính sự hiền dịu của cô dành cho chúng tôi. Tấm bảng đứng bắt đầu dày những phấn trắng, những nét chữ đều đặn gọn gàng chỗ thanh chỗ đậm chỗ được gạch chân được cô trình bày rất khoa học chứng tỏ người viết là một người cực kì cẩn thận. Nhìn nét chữ của cô chúng tôi càng ngại ngùng về tính cẩu thả của mình.
Cô giới thiệu cho chúng tôi một cách chi tiết về hoàn cảnh ra đời cũng như nội dung chính của tác phẩm, cô nói đây là một bài văn khó nên chúng tôi cần chú ý. Sau đó cô hướng dẫn cho chúng tôi về cách đọc tác phẩm sao cho truyền cảm nhất. Cô đọc cho chúng tôi một đoạn đầu, cả lớp tôi ngồi im phăng phắc nghe cô đọc. Chao ôi sao giọng cô truyền cảm và ấm áp như vậy, chúng tôi chưa được nghe một giọng đọc nào hay đến vậy. Cô say sưa đọc từng dòng chữ cho chúng tôi mà không vấp một chữ nào, chúng tôi đứa nào đứa đấy tròn mắt vì cô đọc rất lưu loát đoạn văn này. Cô đặt câu hỏi cho chúng tôi trả lời mỗi khi có câu hỏi nào khó cô lại gợi ý cho chúng tôi, cô không chỉ dùng lời mà cô còn dùng cánh tay làm hành động để cho chúng tôi hiểu nữa. Ở những câu hỏi ấy cô còn cho điểm để cho chúng tôi hào hứng hơn. Những bạn không trả lời được cô hơi chau mày ròi cô từ từ giảng lại cho bạn ấy hiểu được. Ở những chi tiết khó cô thường nhấn mạnh nói lại một vài lần để cho chúng tôi có thể nhớ được. Cô không giảng một cách nhanh chóng mà cô luôn hỏi chúng tôi đã hiểu bài chưa. Những khi như thế chúng tôi đồng thanh đáp “chúng em hiểu bài rồi ạ” những lúc như thế cô mỉm cười rồi lại tiết tục giảng. Một tiết học đầu tiên của cô diễn ra vô cùng nhanh chóng, chúng tôi đứa nào đứa đấy đều không muốn kết thúc buổi học một chút nào bởi cô giảng cho chúng tôi rất hấp dẫn.
Tiết học đã tan mà những lời giảng dậy của cô vẫn còn văng vẳng bên tai chúng tôi. Cô không chỉ dừng lại ở một người dậy văn mà cô còn là một người truyền cảm hứng cho chúng tôi để chúng tôi yêu văn hơn hiểu văn hơn.
Mik làm một đề thôi nhé
Hok tốt
hãy viết một bài vă từ 10 đến 15 câu về mmootj bài văn tả cảnh
Mùa xuân là mùa trăm hoa đua nở và là mùa mọi thứ được bước sang một trang mới. Mọi người ai ai cũng có những ước muốn cho bản thân, gia đình và người thân. Không khí cũng trở nên ấm áp và rộn rã từ khắp mọi nẻo đường. Vạn vật đều vui vẻ đón một năm mới với bao điều đang chờ đón. Vui sướng nhất là các bạn nhỏ được nghỉ Tết, được đi chơi, được lì xì. Ai cũng luôn mong là mọi người sẽ có một mùa xuân hạnh phúc bên gia đình và người thân của mình.
Còn nhiều từ mà mình chưa gạch chân nha
Nhung là môt người ban thân của tôi, phải nói như thế vì tôi không có nhiều bạn và bạn ấy cũng vậy. Nhung hầu như chỉ chơi thân với tôi bởi có lẽ tôi là người chịu được cái tính ít nói của cô, còn cô bạn ấy thì nhất quyết là người duy nhất chịu được cái tính nói liên hồi của tôi. Thật thú vị là tôi và Nhung không chỉ khác nhau về tính cách mà còn khác nhau cả về hình dáng bên ngoài. Trái với cái vẻcòm nhom như xác ve của tôi là một thân hình béo tròn, đầy đặn trông rất dễ thương của Nhung. Nhung có đôi mắt to và nâu, một màu nâu hạt dẻ xinh đẹp, khuôn mặt tròn trắng trẻo thường hồng lên mỗi khi bị tôi trêu chọc. Cặp lông mày sâu róm khi tức giận lại nhăn lên trông thật ngộ. Đặc biệt, bạn hay mỉm cười khi nghe tôi nói chuyện nên tôi chưa bao giờ có cảm giác mình đang độc thoai cả.
từ láy:còm nhom,đầy đặn
từ ghép:dễ thương,xinh đẹp
Học tốt nha bạn !
UPU lần thứ 50
Viết thư UPU là thư viết với chủ đề :cảm nhận của em về đạ dịch covid-19
các trường hợp sau sẽ không tính và chấm điểm:
-chữ không tự viết mà viết bằng máy. (phtocopy.)
-các bài được chép trên mạng.
-ngài ra, trong lúc gứi thư UPU đi thì tuyệt đối không đăng bài viết của mình lên mạng xã hội.
Về cách làm thì bạn lập dàn ý trước sau đó suy nghĩ rồi viết lại thành bài văn luôn nhé!