">
K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài thơ được viết vào năm 1966, ngôn ngữ chứa đựng đầy những cảm xúc của những em bé dành cho người mẹ của mình. Bài thơ đã được tác giả khắc họa rõ tình cảm thiêng liêng ấy.

Mở đầu bài thơ là một câu kể rất ngây thơ của một em bé.

Mọi hôm mẹ thích vui chơi

Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu

Bên cạnh cách nghĩ của bé đó là một câu so sánh dành cho mẹ mình, câu này chỉ mang ý nghĩa là  một câu nói vui đùa. Vì ở tuổi trẻ con, các bé thích khám phá những cái mới mẻ, cứ nghĩ người lớn giống mình giống suy nghĩ của em. Nhưng thật ra đó là một cái nhìn nhận về sự đau ốm của mẹ.

Ở hai câu tiếp theo, tác giả lại gởi tả những ngày mẹ không ốm mẹ sẽ tem trầu, không để trầu khô. Và mẹ còn kể chuyện Truyện Kiều cho bé nghe. Hôm nay mẹ ốm nên mẹ gấp để Truyện Kiều lại.

Lá trầu khô giữa cơi trầu

Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay

Đó là những suy nghĩ của một em bé rất hồn nhiên vô tư. Trong tiềm thức của em bây giờ đó là không được nghe mẹ kể chuyện thôi. Ở khổ thơ tiếp theo đó là em bé sũy nghĩ nghĩ về những ngày tháng mẹ cực khổ. Mẹ không khoảng thời gia, dù nắng hay mua mẹ vẫn làm, mẹ không màng đến thời gian dù cho trời tối. Cậu bé đã ý thức sâu sắc đến thế về những chịu đựng, hy sinh trời bể của người mẹ thật đã khiến cho không chỉ người mẹ, mà ngay cả người đọc chúng ta cũng không giấu nổi cảm động.

Cánh màn khép lỏng cả ngày

Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa

Nắng mưa từ những ngày xưa

Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan

Và tiếp theo ở khổ thơ kế tiếp đó là sự quan tâm của hàng xóm khi mẹ bị ốm. Được tác giả thể hiện một cách khái quát bằng nhưng hình ảnh rất giản dị mộc mạc. Đó cũng như là một lời động viên để giúp mẹ của em mau khỏi bệnh.

Khắp người đau buốt, nóng ran

Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm

Người cho trứng, người cho cam

Và anh bác sĩ đã mang thuốc vào

Điều này chứng tỏ thường ngày mẹ sống rất tốt với hàng xóm, nên giờ mẹ ốm hàng xóm vào thăm cho quà. Hơn thế nữa, em bé lại thấu hiểu được sự vất vả của mẹ mình qua những ngày mẹ ốm.

Cả đời đi gió đi sương

Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi

Hai câu thơ trê là ẩn dụ để tác giả nói lên được sự vất vả, gian nan của mẹ để lo hi sinh vì các con. Dù trời mưa nắng mẹ vẫn phải làm việc vất vả. Qua các hình ảnh trên cho thấy tác giả là một người rất yêu thương mẹ mình. Và muốn làm những gì mẹ muốn để động viên giúp mẹ mau khỏi bệnh.

Mẹ vui, con có quản gì

Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca

Rồi con diễn kịch giữa nhà

Một mình con sắm cả ba vai chèo

Ở các câu thơ tiếp theo đó là sự trách bản thân thân mình. Vì mình mà mẹ khổ đủ điều, Vì sự cực khổ đó mà trên mặt mẹ đã hiện bao nhiêu là né nhăng. Tất cả đều vì thương yêu con mình, muons cho con có cái ăn cái mặc, có giấc ngủ say. Đây là những lời rất cảm động của tác giả dành cho mẹ mình, đó là lời cảm ơn, đó là những tấm lòng của người con dành cho mẹ.

Vì con mẹ khổ đủ điều

Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn

Con mong mẹ khỏe dần dần

Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say

Ở câu kết tác giả đã ví mẹ mình như đất nước điều này chứng tỏ được sự biết ơn dành cho mẹ mình.

Rồi ra đọc sách, cấy cày

Mẹ là đất nước, tháng ngày của con...

Bài thơ đac được tác giả khái quát hóa một cách rất cụ thể và chân thành. Đó là tình yêu dành cho người mẹ cũng như là những  vất vả cực khổ mà mẹ phải gành chịu. Không chỉ có thể vì tình yêu thương con mình, với mong muốn con có được giấc ngủ, cái ăn cái mặc mà mẹ phải hi sinh tất cả.

Qua bài thơ này, tác giả muốn nói lên tình cảm của mình dành cho người mẹ của mình thông qua đó nói lên được tình yêu dành cho quê hương đất nước.

11 tháng 4 2018

Bài thơ được viết vào năm 1966, ngôn ngữ chứa đựng đầy những cảm xúc của những em bé dành cho người mẹ của mình. Bài thơ đã được tác giả khắc họa rõ tình cảm thiêng liêng ấy.

Mở đầu bài thơ là một câu kể rất ngây thơ của một em bé.

Mọi hôm mẹ thích vui chơi

Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu

Bên cạnh cách nghĩ của bé đó là một câu so sánh dành cho mẹ mình, câu này chỉ mang ý nghĩa là  một câu nói vui đùa. Vì ở tuổi trẻ con, các bé thích khám phá những cái mới mẻ, cứ nghĩ người lớn giống mình giống suy nghĩ của em. Nhưng thật ra đó là một cái nhìn nhận về sự đau ốm của mẹ.

Ở hai câu tiếp theo, tác giả lại gởi tả những ngày mẹ không ốm mẹ sẽ tem trầu, không để trầu khô. Và mẹ còn kể chuyện Truyện Kiều cho bé nghe. Hôm nay mẹ ốm nên mẹ gấp để Truyện Kiều lại.

Lá trầu khô giữa cơi trầu

Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay

Đó là những suy nghĩ của một em bé rất hồn nhiên vô tư. Trong tiềm thức của em bây giờ đó là không được nghe mẹ kể chuyện thôi. Ở khổ thơ tiếp theo đó là em bé sũy nghĩ nghĩ về những ngày tháng mẹ cực khổ. Mẹ không khoảng thời gia, dù nắng hay mua mẹ vẫn làm, mẹ không màng đến thời gian dù cho trời tối. Cậu bé đã ý thức sâu sắc đến thế về những chịu đựng, hy sinh trời bể của người mẹ thật đã khiến cho không chỉ người mẹ, mà ngay cả người đọc chúng ta cũng không giấu nổi cảm động.

Cánh màn khép lỏng cả ngày

Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa

Nắng mưa từ những ngày xưa

Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan

Và tiếp theo ở khổ thơ kế tiếp đó là sự quan tâm của hàng xóm khi mẹ bị ốm. Được tác giả thể hiện một cách khái quát bằng nhưng hình ảnh rất giản dị mộc mạc. Đó cũng như là một lời động viên để giúp mẹ của em mau khỏi bệnh.

Khắp người đau buốt, nóng ran

Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm

Người cho trứng, người cho cam

Và anh bác sĩ đã mang thuốc vào

Điều này chứng tỏ thường ngày mẹ sống rất tốt với hàng xóm, nên giờ mẹ ốm hàng xóm vào thăm cho quà. Hơn thế nữa, em bé lại thấu hiểu được sự vất vả của mẹ mình qua những ngày mẹ ốm.

Cả đời đi gió đi sương

Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi

Hai câu thơ trê là ẩn dụ để tác giả nói lên được sự vất vả, gian nan của mẹ để lo hi sinh vì các con. Dù trời mưa nắng mẹ vẫn phải làm việc vất vả. Qua các hình ảnh trên cho thấy tác giả là một người rất yêu thương mẹ mình. Và muốn làm những gì mẹ muốn để động viên giúp mẹ mau khỏi bệnh.

Mẹ vui, con có quản gì

Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca

Rồi con diễn kịch giữa nhà

Một mình con sắm cả ba vai chèo

Ở các câu thơ tiếp theo đó là sự trách bản thân thân mình. Vì mình mà mẹ khổ đủ điều, Vì sự cực khổ đó mà trên mặt mẹ đã hiện bao nhiêu là né nhăng. Tất cả đều vì thương yêu con mình, muons cho con có cái ăn cái mặc, có giấc ngủ say. Đây là những lời rất cảm động của tác giả dành cho mẹ mình, đó là lời cảm ơn, đó là những tấm lòng của người con dành cho mẹ.

Vì con mẹ khổ đủ điều

Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn

Con mong mẹ khỏe dần dần

Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say

Ở câu kết tác giả đã ví mẹ mình như đất nước điều này chứng tỏ được sự biết ơn dành cho mẹ mình.

Rồi ra đọc sách, cấy cày

Mẹ là đất nước, tháng ngày của con...

Bài thơ đac được tác giả khái quát hóa một cách rất cụ thể và chân thành. Đó là tình yêu dành cho người mẹ cũng như là những  vất vả cực khổ mà mẹ phải gành chịu. Không chỉ có thể vì tình yêu thương con mình, với mong muốn con có được giấc ngủ, cái ăn cái mặc mà mẹ phải hi sinh tất cả.

Qua bài thơ này, tác giả muốn nói lên tình cảm của mình dành cho người mẹ của mình thông qua đó nói lên được tình yêu dành cho quê hương đất nước.

22 tháng 12 2017

Tuổi thơ chúng ta luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ.Với tôi mẹ là người tôi yêu quý và kính trọng nhất.Mẹ nuôi dạy chăm sóc chị em tôi vì bố tôi luôn đi làm xa. 
Hôm ấy ở lớp tôi cảm thây nhức đầu,người hơi lạnh nôn nao.Tôi cố gắng đi về đến nhà.Mọi ngày bước chân đến cửa tôi đã gọi:"Mẹ ơi"và chạy vào tìm mẹ.Hôm nay bước chân đến cửa tôi đứng không vững mặt tái đi. 
Mẹ nhìn thây tôi như vậy liền chạy vội đến bên tôi dù rất mệt nhưng tôi vẫn nhận thấy khuôn mặt mẹ nhợt nhạt môi run run:"con ơi con làm sao thế này?"Mẹ dìu tôi vào giường. 
Mẹ đắp chăn cho tôi xoa dầu cho nóng khắp người tôi.Đôi bàn tay mềm mại ấm áp như truyền hơi ấm cho tôi làm tôi bớt đi cảm giác ớn lạnh.Vừa xoa đầu mẹ vừa nói giọng xót xa:"Khổ thân con,đã ốm lại phải đi bộ về".Uống xong bát nước gừng nóng pha đường thấy người nhẹ hẳn thế rồi tôi thiếp đi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng mẹ gọi:"con ơi dậy ăn bát cháo nóng đi".Lúc này tôi mới ngắm kĩ mẹ.Gương mặt mẹ tròn phúc hậu đã có những vết nám mờ mờ nhưng không làm mất đi vẻ đẹp dịu dàng của người phụ nữ đã đứng tuổi.Đôi mắt mẹ mới âu yếm làm sao,trong đôi mắt ấy đầy nỗi lo âu và chan chứa tình yêu thương.Mẹ ngọt ngào dỗ dành tôi như tôi còn bé lắm.Cái miệng xinh xắn của mẹ thổi nhẹ từng thìa cháo.Tôi bỗng thấy người mẹ của tôi là người mẹ đẹp nhất trong tâm hồn tôi.Cả vết nám,cả đôi mắt thâm quầng...Tất cả đều đẹp. 
Ơi! mẹ của con,người mẹ đã chịu bao vất vả nhọc nhằn lo toan chăm chút các con.Mẹ là người mẹ tuyệt vời,con rất cần có mẹ ở bên. Khi vui và cả những lúc buồn đau ốm yếu như thế này.Con yêu mẹ nhất trên đời mẹ ạ! 

22 tháng 12 2017

 Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lăm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em . 

Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi . Khi em bị ốm , đôi mắt mẹ đen láy , thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm , dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc , em đi bệnh viện , mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ không khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần.Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn từng muỗng như hồi còn bé . Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ làm ướt đẫm chiếc áo ngủ. 

Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm em , hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm mười để tặng mẹ . Mẹ rất vui sướng. 

Tình cảm của mẹ như biển cả bao la .Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống.Em sẽ không bao giờ bị bệnh nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó.Em sẽ học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu , mẹ ơi!

Một buổi chiều hè, Cánh Cam cùng mẹ đi dạo mát. Bất thình lình, từng tảng mây đen kéo đến che kín mặt trời, không gian một màu xám xịt.

Gió thổi dữ dội cuốn tung mọi thứ. Cánh Cam bay chới với cùng cát bụi. Con gió lốc đi qua, Cánh Cam thấy mình đang ở giữa đám cỏ dại đầy gai góc. Nó ngơ ngác nhìn quanh không thấy mẹ đâu cả. Cánh Cam đã hiểu rằng mình đã lạc mẹ, vì bị gió cuốn đến khu vườn hoang vắng, xung quanh chỉ có lũ ve sầu đang kêu rỉ rả. Cánh Cam sợ hãi vô cùng, nó lang thang đi tìm mẹ, chiều tối đã buông xuống, sương trắng đã treo trên đầu ngọn cỏ nhưng Cánh Cam vẫn chưa tìm thấy mẹ. Thật tội nghiệp! Nó gọi mẹ đến khản đặc cả giọng. Vừa gọi vừa khóc thảm thiết, hai hàng nước mắt tuôn rơi. Hay tin Cánh Cam bị lạc, Cào Cào, Bọ Dừa, Xén Tóc đều ngưng làm việc. Họ không thể tiếp tục công việc giã gạo, nấu cơm, cắt áo của mình mà vội vã đi tìm đứa bé bị lạc. Khu vườn hoang vắng lúc này như bị lay động. Tiếng gọi vang vọng trong bụi cây, khe đá. Ai cũng kêu to:

- Cánh Cam ơi! Về nhà thôi! Trời tối rồi đấy. Đừng đi quá xa nữa nhé!

Cuối cùng mọi người cũng tìm thấy Cánh Cam đang lả đi vì đói và mệt dưới gốc cây. Ai cũng muốn đón đứa bé về nhà mình nhưng Cánh Cam không chịu, nó quyết đi tìm mẹ. Cũng lúc đó, Cánh Cam mẹ đang hớt hải đi tìm con thì nghe tiếng gọi liền chạy đến. Gặp được con, Cánh Cam mẹ mừng lắm. Hai mẹ con ôm chầm lấy nhau và không nói nên lời. Mọi người đều vui mừng vì cánh Cam đã tìm thấy mẹ.

#Chúc bạn học tốt!!

30 tháng 7 2020

thank you

Chiều hôm qua, trên đường đón em đi học về thì trời bỗng đổ cơn mưa rất to, mẹ em nhanh chóng đỗ xe vào lề đường và lấy áo mưa mặc cho em.

Thấy mẹ không mặc áo mưa em hỏi: sao mẹ không mặc áo mưa? Em cười dịu dàng trả lời: Mẹ quên ở cơ quan rồi con à, nhưng không sao đâu đi đoạn nữa là về đến nhà rồi con à. Nói vậy, em tiếp tục phóng xe về nhà, chừng 5 phút sau đã về đến nhà, nhưng cơn mưa to như trút nước khiến mẹ em ướt sũng từ đầu đến chân. Mẹ nhanh bế em và nhà rồi bỏ áo mưa ra cho em. Lúc đó, em đã thấy môi mẹ tím lại, bàn tay đã sun lại vì lạnh, hơn nữa mẹ còn hắt hơi nữa chứ. Thấy vậy, em lo lắng bảo mẹ thay quần áo đi không lạnh ạ.

Vậy là tối hôm đó ăn cơm xong, bố em thấy mẹ mặt đỏ bừng bừng thì liền bảo là mẹ bị sốt rồi. Nghe vậy, em nhanh nhẹn lên phòng lấy cái cặp nhiệt độ điện tử mà mẹ hay dùng mỗi khi em sốt để đưa bố kiểm tra nhiệt độ. Quả đúng như bố nói, mẹ em đã bị sốt đến 39 độ 5. Bố em nhanh chóng lấy nước ấm và khăn mặt chờm cho mẹ em rồi nhanh chóng ra ngoài hiệu thuốc mua. Em ngồi trông mẹ nằm thiếp đi mà nước mắt em cứ chảy. Thấy khăn trên trán mẹ đã khô, em lấy ra đi giặt rồi lau mặt mũi, chân tay mẹ xong lại tiếp tục đắp lên chán cho mẹ hạ sốt. Thấy vậy, mẹ xoa đầu khen em ngoan ngoãn. em bảo rất tự hào về em vì đã biết quan tâm chăm sóc người khác.
Sáng hôm sau, em đã thấy mẹ tươi tỉnh hẳn, bên cạnh mẹ là ông bà nội ngoại sang thăm mẹ em từ khi nào em chẳng hay. Nghe mẹ kể lại chuyện em chăm sóc mẹ bị ốm, ông bà đều xoa đầu và khen em rất ngoan. Vậy là cả nhà ngồi nói chuyện vừa ăn sáng rất vui vẻ.

20 tháng 12 2017

  Em được sống trong vòng tay âu yếm của gia đình. Nhưng đối với em , mẹ vẫn là người em yêu quý nhất.Mẹ thương em lăm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , mất ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em . 

Năm nay mẹ em đã ngoài ba mươi tuổi . Khi em bị ốm , đôi mắt mẹ đen láy , thâm quầng, ánh lên sự âu yếm. Mọi khi mái tóc mẹ mượt mà nhưng hôm nay tóc mẹ lại rối lên buộc gọn sau gáy. Mẹ lo cho em mà mẹ quên mất mình.Mẹ không cao lắm , dáng mẹ mảnh mai nhỏ nhăn. Mẹ hay lấy khăn ướm nướclau toàn thân cho em để em hạ nhiệt. Nhiều lúc , em đi bệnh viện , mẹ đã khóc, những giọt nước mắt của mẹ nghẹn nghào vì sợ em sẽ không khỏi. Sau đó mẹ hát cho em nghe, giọng hát của mẹ ngân nga như tiếng chuông đổ chùa giúp em có thể ổn định lại tinh thần.Em được mẹ đút cháo cho em ăn, em ăn từng muỗng như hồi còn bé . Khi em ăn gần hết chén cháo emvui lắm. Rồi mẹ cho em uống thuốc. Da mẹ sạm lại , khuôn mặt mẹ xanh xao , mẹ luôn đọng viên em để em hết bệnh rồi còn đi học với các bạn nữa chứ. Mẹ lo cho em đến nỗi mồ hôi của mẹ làm ướt đẫm chiếc áo ngủ. 

Sáng hôm sau, bạn bè đến nhà thăm em , hỏi thăm sức khỏe của em nhưng lúc đó em rất vui vì em đã khỏi. Nhưng mẹ thì lại rất mệt vì đêm qua phải tần tảo chăm sóc cho em. Hôm đó em có một điểm mười để tặng mẹ . Mẹ rất vui sướng. 

Tình cảm của mẹ như biển cả bao la .Mẹ là người giúp em vươn lên trong cuộc sống.Em sẽ không bao giờ bị bệnh nữa và cố gắng ăn thật nhiều vào để mẹ không phải khổ như ngày hôm đó.Em sẽ học thật giỏi để sau này kiếm thật nhiều tiền để giúp mẹ không phải làm việc vất vả nữa đâu. Yêu mẹ biết bao nhiêu , mẹ ơi!

25 tháng 9 2018

Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.

Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.

Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.

14 tháng 6 2019

1. Tác giả: Trần Đăng Khoa

2. Tuổi học trò thường gắn với hoa phượng

3. Nhưng câu thơ đó có trong bài Tre Việt Nam

14 tháng 6 2019

1.Tác giả của bài thơ Mẹ ốm là:Trần đăng khoa

2.Tuổi học trò thường gắn với hoa phượng

3.Những câu thơ sau có trong bài Tre xanh.

27 tháng 5 2018
  1. Không đi chơi khuya
  2. Không đi 1 mình vào nơi vắng vẻ
  3. Không ở trong phòng kín với người lạ
  4. Không cho người lạ vào nhà
  5. Không dùng sự giúp đỡ của kẻ khả nghi
  6. Nếu phát hiện có người lạ bám theo nên chạy ra chỗ đông người
  7. Không ăn quà của người lạ cho
27 tháng 5 2018

- K ik 1 mk ở nơi tối tăm , vắng vẻ

- k  Ở Trg phòng kín vs ng lạ 

- k đi nhờ xe ng lạ 

- k nhận tiền , quà hoặc sự giúp đỡ của ng khác mak k có lí do

15 tháng 1 2018

Bạn có mệt lắm không ? Bạn ráng nghỉ ngơi cho khoẻ

Mẹ ơi cho con đi Huyền nha bạn ấy bị ốm ạ!
Cô giáo ơi em chưa học bài đó ạ!
Cô ơi em chưa học bài đó ạ cô giảng lại cho em .
 

1) Em sẽ nói gì khi:

– Bạn bị ốm phải nghỉ học, em chép bài giúp. Bố mẹ bạn cảm ơn em.

Không có gì đâu ạ!

– Em nhường quà và đồ chơi cho em bé, bố mẹ khen em.

Nhường quà và đồ chơi cho em bé là chuyện đương nhiên,con làm vậy cũng đúng thôi ạ.

1) Em sẽ nói gì khi:

– Bạn bị ốm phải nghỉ học, em chép bài giúp. Bố mẹ bạn cảm ơn em.

- Khi hoạn nạn cháu giúp bạn , lúc cháu gặp hoạn nạn thì bạn giúp cháu . Có gì đâu ạ.

– Em nhường quà và đồ chơi cho em bé, bố mẹ khen em.

- Con lớn hơn, nhường đồ chơi cho em bé là chuyện đương nhiên con phải làm mà bố mẹ

22 tháng 1 2018

THƠ LỤC BÁT: THÁI BÌNH QUÊ HƯƠNG TÔI

Thơ: Quan Vân

Thái Bình tôi đó bạn ơi

Anh tài nhân kiệt khắp nơi tung hoành

Hưng Hà đất tổ địa danh

Đền Trần thánh mẫu kinh thành ngày xưa

Quê mình đẹp mãi bốn mùa

Sông hồng chảy mạnh khi mưa thượng nguồn

Nắng chiều chải sợi hoàng hôn

Phù xa phủ lấp mang hồn cỏ xanh

Miền quê khí hậu trong lành

Mời em hãy ghé quê anh một lần

Tiếp người xa đến tình thân

Về nơi đất tổ đền trần Long Hưng

Chùa keo rước lễ vui mừng

Đồng trâu sóng vỗ chẳng ngưng vào bờ

Thái Bình tựa những áng thơ

Quê nghèo đổi mới bây giờ đẹp hơn

Cánh đồng bát ngát xanh rờn

Niềm vui đã đến biết ơn Đảng mình

Dẫn đường mở lối Chí Minh

Bác Hồ sống mãi Thái Bình dân an.

LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ




 

BÀI THƠ: ĐẤT MẸ HỒNG MINH - THÁI BÌNH

Thơ: Quan Vân

Về đây đất mẹ Hồng Minh

Nông thôn đổi mới Thái Bình dân an

Đồng xanh thẳng cánh bát ngàn

Dân giàu nước mạnh xoá tan đói nghèo

Sân đình giếng nước trong veo

Cây đa cây gạo vẫn trèo ngày xưa

Còn kia mát bóng hàng dừa

Đã cùng lũ bạn trú mưa cái thời....

Học sinh đùa ngịch ham chơi

Vui đùa bắt dế tuyệt vời làm sao

Hùa nhau đuổi bắt cào cào

Tuổi thơ năm tháng biết bao vui buồn.

BÀI THƠ: TRẨY HỘI CHÙA KEO - THÁI BÌNH

Thơ: Hoàng Kim Vũ

Chùa Keo xuân mở hội làng

Anh về đất Thái cùng nàng cầu may

Mùi hương hoa bưởi ngây ngây

Hoa xoan tím rụng vương đầy lối đi.

Chuông chùa vang vọng uy nghi

Trăm gian gỗ trạm Quy, Ly, Phượng, Rồng

Thần Quang Tự mái đình cong

Đầu đôi chim Phượng vẽ vòng trời xanh.

An khang xuân mới yên bình

Hữu tình cảnh, vật thắm tình nước non.

Ảnh lúa Thái Bình

BÀI THƠ: NHỚ QUÊ MẸ THÁI BÌNH

Thơ: Mai Trúc

Dòng sông Hồng đỏ ngầu mùa nước lũ

Bước chân xưa qua Tiền Hải, Kiến xương

Thị xã chiều nghiêng Trà Lý vấn vương

Nhịp cầu Bo chênh chao bao nỗi nhớ

Bao năm rồi từ chia ly buổi đó

Tiếng còi tàu thăm thẳm những chia xa

Vùng quê xưa chìm sương trắng nhạt nhòa

Hơi gió Bấc lạnh lòng từ độ ấy

Con sông Hậu ngày đêm mãi cuộn chảy

Mảnh đất cuối trời nhớ quê mẹ xa xăm

Nhịp đời lắc lư những bước thăng trầm

Dòng phù sa đỏ chảy qua tâm thức

Thái bình ơi nửa trái tim trong ngực

Nhịp thở nao nao mảnh đất quê hương

Tiếng trống chèo vọng qua những đêm sương

Đến bên sông Hậu một ngày hửng nắng.


 

BÀI THƠ: CHÙA KEO THÁI BÌNH

Thơ: Trần Duy Ninh

Ai về lễ hội Chùa Keo!

Cạnh đê Duy Nhất dọc theo sông Hồng.

Đông Nam hữu ngạn sông Hồng

Di tích đặc biệt cảnh trông ... hữu tình.

THẦN QUANG TỰ một cõi linh

Năm ấy Tân Sửu* đã sinh ... ra chùa.

Đinh Hợi** đời Lý làm vua

THẦN QUANG tên đổi cho vừa lòng dân.

Ba trăm tám ba mùa xuân

Kiệt tác nghệ thuật gỗ thuần bằng lim.

Thờ Phật, thờ Thánh trong tim

Dương Không Lộ, Sư Tổ đã tìm về Keo.

Gác chuông, giếng nước trong veo

Ba tầng, tá mái, mời trèo ... tham quan.

Lễ hội năm có hai lần

Mồng 4 Giêng Tết đầu xuân ... lần đầu.

Tháng chín mở hội dài lâu

Mười ba cho đến đêm thâu Mười rằm.

Nhớ ngày sinh, tịch Thánh nằm

Của Dương Không Lộ "Thánh thăng về trời".

Tỏ lòng sau trước ai ơi!

Cơm thi nấu nướng, đuổi bơi ... lướt thuyền.

Kiệu kia rước Thánh, Phật hiền

Trò chơi đuổi vịt, thả chim ... lên trời.

Linh thiêng một cõi đất trời

Ghé thăm quê lúa, đất thời vàng ươm.

Đông vui lễ hội tinh sương

Người người tấp lập tìm đường ... về đây.

Thơm hoa, hương khói nhang bay

Cầu Trời khấn Phật, tràn đầy ... bình an.

Cầu cho hạnh phúc ngập tràn

Thái Bình chuông vọng ngân vang ... mọi nhà.

Ai ai cũng đẹp như hoa

Dân giầu nước mạnh, nhà nhà ấm no.

Chùa Keo cảnh đẹp như mơ

Nườm nượp Lữ khách, phù cho ... đủ đầy.

BÀI THƠ: THÁI BÌNH - MỘT TÌNH YÊU

Thơ: Hoa Cỏ May

Nơi em đến biển xanh trái mộng

Trà Lý chiều gợn sóng chân quê

Đồng Châu nỗi nhớ ta về

Cùng nghe biển hát say mê cõi lòng

Chùa Keo cổ bậc Đông Nam Á

Thái Bình giờ đâu lạ phải không

Hàng phi lao trắng cánh đồng

Tình thêm trái ngọt mênh mông Cồn Vành

Đây quê mẹ màu xanh bát ngát

Bao tháng ngày phiêu bạt nơi xa

Cồn Đen biển sóng mặn mà

Con về Mẫu Đợi một nhà yên vui

Kia làng Nguyễn bùi ngùi thương nhớ

Bánh cáy làm đâu nỡ vội quên

Tình cha nghĩa mẹ vang rền

Diêm Điền ruộng muối cái tên làng mình

Tiên Ca hội gái xinh rảo bước

Truyền thống làng mãi được nếp xưa

Quỳnh Côi canh cá như vừa

Nồng thơm hương khói tay đưa miệng mời

Bao lễ hội người ơi hãy đến

Rước ông Đùng ta mến chọi trâu

Thái Phương làng dệt đi đầu

Về thăm làng Hới từ lâu nhớ nhiều

Thái Bình đó tình yêu xứ biển

Hương lúa vàng kể chuyện nhau nghe

Mùa vui biển ấm nắng hè

Tình ta đẹp mãi duyên se kết thành

Em sẽ đến quê anh thăm lại

Để chúng mình được mãi bên nhau

Mái tranh lối nhỏ ươm màu

Đèn hoa rực rỡ trầu cau suốt đời.

BÀI THƠ: VỀ LẠI THÁI BÌNH

Thơ: Nguyễn Nhật

Hỡi cô em nhỏ Thái Bình

Sao còn cứ mãi làm thinh chẳng rằng

Chỉ cười không thấy nói năng

Làm ơn chỉ lối Đền Trần ở đâu

Phương Nam lặn lội dãi dầu

Nhớ sông Trà Lý đã lâu chưa về

Bờ Nam bờ Bắc nhiêu khê

Muốn sang tìm mái tóc thề ngày xưa

Chùa Keo vái gặp duyên thừa

Điệu Chèo văng vẳng đong đưa ngập ngừng

Nhớ hè phố vắng Đông Hưng

Thơm nồng Bánh Cáy vị gừng ấm ta

Tặng ai đôi chiếu Hưng Hà

Phải sang Tân Lễ đi qua chiếc cầu

Triều Dương dẫm bước về đâu

Gửi dòng sông Luộc nỗi sầu vấn vương

Vũ Thư còn đó mái trường

Áo dài xa khuất Kiến Xương cũng buồn

Cồn Đen Thái Thụy sóng tuôn

Bánh Giò Quỳnh Phụ thèm thuồng đứng ăn

Nhớ đêm Tiền Hải Cồn Vành

Thái Bình còn đó mong manh cuộc tình !

22 tháng 1 2018


THƠ THÁI BÌNH: NẮNG ẤM QUÊ HƯƠNG
Thơ: Song Linh

Mời anh ghé đến quê em

Ngắm hoàng hôn xuống êm đềm như mơ

Sông Trà nước chảy đôi bờ

Đồng Châu sóng vỗ tiếng thơ ngọt ngào

Ngất ngây với rặng Phi Lao

Gió miên man thổi rì rào khúc ru

Trời xanh che áng mây mù

Hương đồng thoảng dưới nắng Thu dịu dàng

Bóng đò luôn đợi khách sang

Chiếu hoa em dệt mời chàng ngả lưng

Chùa Keo hội lớn tưng bừng

Đồng Xâm chạm trổ vang lừng tiếng tăm

Mênh mông ruộng lúa vườn tằm

Trồng đay trồng cói quanh năm anh à

Gái quê thùy mị nết na

Mời anh ghé đến về là nhớ nhung.

Tình người ấm áp bao dung

Anh ơi đừng có ngại ngùng nghe không

Quê em rộng mở tấm lòng

Đón anh với cả mênh mông đợi chờ.!!!





 

THƠ THÁI BÌNH: QUÊ MẸ

Thơ: Đăng Vinh Trần

Thái Bình quê mẹ ta ơi

Bốn mùa mưa nắng xanh ngời đồng quê

Con đê dẫn lối ta về

Triều Trần- đất Tổ, bao nghề nổi danh.

Địa linh nhân kiệt đất lành

Quê hương bát ngát "như tranh họa đồ "

Bao đời đánh giặc, làm thơ

Chắt chiu hạt gạo gửi cho chiến trường.

Bao dòng sông, bấy dòng thương

Mang phù sa ngọt tô hương cuộc đời

Nước sông có lúc đầy vơi

Đường quê in dấu một đời mẹ, cha.

Xa quê tâm để lại nhà

Sông quê vẫn chẩy thiết tha trong người

Mỗi bước chân nhớ khôn nguôi

Biết bao kỷ niệm xa xôi tái hồi

Ai về quê mẹ ta ơi !

Cho ta nhắn gửi đôi lời thăm quê

Quê cha - đất Tổ , nguyện thề

Dẫu xa cách mấy nhớ về chốn xưa !

NÉT QUÊ THÁI BÌNH

Thơ: Võ Sơn Lâm

Thái Bình quê lúa ta ơi.!.

Thênh thang một dải đất trời nên thơ

Ngắm cầu Tân Đệ ngẩn ngơ

Sông Hồng cuộn đỏ đôi bờ phù xa...

Một miền trù phú...quê ta

Cánh cò bay lả.. bay la...sớm chiều...

Vi vu khúc nhạc sáo diều

Ngân nga câu hát điệu chèo mê say

Tìm về quê lúa hôm nay

Bao đôi trai gái...đắm say.. chiếu hồng

Biển quê Tiền Hải nhớ mong

Bánh quê đặc sản nức lòng khách du

Yêu sao yêu thế cho dù

Đi xa luôn nhớ Thầy U quê mình

Nét đẹp hương đất Thái Bình

Con người nhân hậu nghĩa tình kiên trung.