K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 12 2024

thật☹❤

22 tháng 12 2024

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

 

26 tháng 12 2016

mk thấy bình thường bn ak

26 tháng 12 2016

vay ah

9 tháng 11 2016

ca vang

9 tháng 11 2016

Làm cho câu truyện thêm sinh động hấp dẫn người nghe người đọchihi

26 tháng 7 2016

một chú bé dũng cảm hi sinh vì tổ quốc. một chú bé vượt qua mưa bom bão đạn  để hoàn thành nhiệm vụ của mình mà không ngại nguy hiểm luôn dình dập tính mạng em. dáng em sương sương mảnh khảnh . khuông mặt sáng ngời tỏ vẻ tinh nghịch . ẩn chứa cả nỗi niềm nuổi nhỏ, mái tóc Lượm cháy nắng được chụp gọn trong chiếc mủ cả nô  . vai đeo chiếc xắc ,vừa nhảy như 1 chú chim bé nhỏ .khi gặp chú bồ đội lượm còn thích chì kể bao nhiêu là chuyện mà không hề kể chuyện em đã phải gian khổ thế nào để hoàn thành nhiệm vụ. rồi đến khi hi sinh em vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ . 

MỘT CHÚ BÉ ĐÁNG ĐỂ CHÚNG TA NOI GƯƠNG , ĐỂ CHÚNG TA HỌC  TA HỌC TẬP THEO CÁC BẠN CÓ THẤY VẬY KHÔNG 

chúc cấc bạn học giỏiok

26 tháng 7 2016

Chúng ta tự hào vì đất nước có những vị anh hùng tuy trẻ tuổi nhưng lại dũng cảm gan dạ và có một tấm lòng yêu nước sâu sắc như: Trần Quốc Toản, Kim Đồng, Lê Văn Tám,… Trong đó, hình ảnh chú bé Lượm trong bài thơ cùng tên của tác giả Tố Hữu đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về một chú bé đi liên lạc nhỏ tuổi hồn nhiên, lạc quan nhưng cũng không kém phần dũng cảm yêu nước.

Ngày chiến tranh chống giặc Pháp bắt đầu, Lượm vào Huế và tình cờ gặp được người chú của mình. Tuy chỉ mới mười. mười một tuổi nhưng cậu đã xin được theo các chú bộ đội đi làm nhiệm vụ liên lạc và đã được các chú đồng ý. Lượm có vóc người nhỏ nhắn gầy gò nhưng lại dẻo dai, linh hoạt. Nhiệm vụ đi liên lạc là 1 nhiệm vụ nguy hiểm nhưng Lượm lúc nào cũng giữ được vẻ hồn nhiên yêu đời. Lượm mặc bộ đồ đội viên đã sờn cũ, bám bẩn bao nhiêu là khói bom, bụi đường
 
Chiếc túi xắc Lượm đeo trên vai lúc nào cũng phồng lên vì đựng nhiều giấy tờ thư từ quan trọng. Chiếc mũ ca-lô được Lượm đội lệch sang một bên trông rất đáng yêu nhưng đồng thời cũng tôn thêm vẻ chững chạc cho cậu. Làn da của Lượm ngăm đen bởi những ngày chạy giữa trời nắng, vượt qua bao nhiêu mặt trận khói đạn mịt mù để giao những bức thư quan trọng cho đồng chí ta. Bởi thế, mái tóc đen của Lượm giờ đây cũng cháy vàng đi. Lượm có đôi mắt to, đen láy với ánh nhìn hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng không kém phần thẳng thắn, chững chạc. Mỗi khi cười, đôi mắt ấy híp lại làm vẻ lạc quan, yêu đời của Lượm càng hiện thêm rõ. Lượm có đôi má gầy gò, lại đỏ lên như trái bồ quân mỗi khi cậu cười. Nụ cười của Lượm rất tươi khoe ra hàm răng đã bị súng, bị sâu vài chỗ. Và hình như lúc nào nụ cười đó cũng hiện diện trên môi Lượm.

Khi khoe với chú mình về cuộc sống, công việc của mình ở Đồn Mang Cá, niềm vui thể hiện rõ qua giọng nói khỏe khoắn, hăng hái và đầy sức sống của Lượm.Cậu bé liên lạc nhỏ tuổi hạnh phúc khi được góp phần vào cuộc kháng chiến giành lại Tổ quốc. Thỉnh thoảng, những lúc rảnh rỗi, Lượm thường nhảy chân sáo trên cánh đồng vàng quen thuộc gần Đồn và huýt vang bài hát mà mẹ cậu đã hát ru cậu ngày nào. Lượm muốn được sống ở Đồn Mang Cá hơn là sống ở nhà dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu. Hằng ngày, Lượm làm nhiệm vụ đi liên lạc. Cậu nhanh tay xắp xếp thư từ, giấy tờ vào chiếc túi xắc của mình sao cho thật ngăn nắp, gọn gàng rồi lại tất bật lên đường đi giao liên. Không sợ bom, khói, Lượm chạy qua mặt trận dưới làn mưa đạn. Trông Lượm thật anh dũng. .

Khuôn mặt không một chút sợ sệt.Đôi chân hoạt động nhanh nhẹn không ngừng nghỉ, luồn lách qua những chỗ nguy hiểm. Lượm cẩn thận không để cho thư từ quan trọng không rơi ra khỏi cái túi xắc. Thỉnh thoảng, khi đến vùng an toàn, Lượm dừng lại nghỉ chân một lúc. Cậu cẩn thận kiểm tra lại giấy tờ rồi tiếp tục lên đường. Khi băng qua cánh đồng lúa,dù Lượm đang tập trung vào nhiệm vụ nguy hiểm nhưng trông cậu như trở lại vẻ hồn nhiên ngày nào. Cảnh thiên nhiên miền quê thanh bình càng làm người ta nhớ lại cậu bé Lượm lạc quan vui vẻ dạo chơi trên cánh đồng lúa chín ngày nào.

Thế rồi một tiếng súng nổ vang vọng cả trời đất. Lượm ngã xuống trên cánh đồng lúa. Dù đã ra đi nhưng hình ảnh cậu nằm trên thảm lúa,tay nắm chặt bông trông thanh thản như đang ngủ. Gió thổi nhè nhẹ làm đồng lúa gợn sóng, vang lên những âm thanh xào xạc như bài ca ru Lượm vào giấc ngủ. Thiên nhiên nhẹ nhàng mở rộng vòng tay ôm Lượm vào lòng. Lượm đã mãi mãi ra đi.
 
Dù dã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ nhưng hình ảnh cậu bé Lượm hồn nhiên ngày nào sẽ luôn sống mãi trong tim mọi người. Lượm đã truyền tình yêu dân tộc, yêu hòa bình vào mọi người.Lượm quả thật là tấm gương sáng về tình yêu quê hương, đất nước cho chúng em noi theo.

Một con ngựa phê, cả tàu thèm cỏ

22 tháng 12 2018
 
Lời nói chẳng mất tiền mua. Lựa lời mà chửi cho vừa lòng nhau. Đã chửi, phải chửi thật đau. Chửi mà hiền quá còn lâu nó chừa. Chửi đúng, không được chửi bừa. Chửi cha mẹ nó, không thừa một ai. Khi chửi, chửi lớn mới oai. Chửi hay là phải chửi dài, chửi lâu. Chửi đi chửi lại mới ngầu. Chửi nhiều cho nó nhức đầu, đau tai. Chửi xong nhớ nói bai bai. Phóng nhanh kẻo bị ăn chai vào mồm.
 
22 tháng 12 2016

Đề thi tì mỗi chỗ 1 khác pn ạk nhưng mà mk cho pn đề để tham khảo nhé ^ ^

Đề bài : Trong nhà em có 3 phương tiện giao thông xe đạp , xe máy , ô tô . Hãy tưởng tượng và kể lại cuộc so bì của 3 phương tiện ấy .

22 tháng 12 2016

Đề : Nói lại câu hỏi của thằng nguyenthithuhang

2 tháng 11 2017

Vui vẻ đến từ cuộc sống của chính bạn tạo ra,những thứ sảy ra xung quanh bạn đều diễn ra với hai mặt trái và phải của nó.Nếu bạn chấp nhận nó thì bạn sẽ cảm thấy bình yên và thư thái,đó cũng là một sự vui vẻ.Nếu bạn vẫn cố chấp và muốn sửa nó thì tôi khuyên bạn hãy nhanh kết thúc nó đi vì nếu bạn để lâu dài,mọi thứ sẽ trở nên tăm tối hơn đó.

22 tháng 12 2018

Nhảy qua đèo ngang bỗng mất đà 

Đập đầu vào đá màu tuôn ra 

Loanh quanh dưới núi tìm y tá 

Y tá theo trai dell có nhà

Mất máu đau đầu , em sắp chết

Nhìn ngang nhìn dọc chẳng thấy ai 

Em ung dung khắc lên bia đá '' Nhảy qua đèo ngang nhớ lấy đà ''

22 tháng 12 2018

ngày em còn bé

đầu va cạnh bàn 

ai xô em té

thành xẹo thời gian

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.
Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.
Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.
Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm lận đận với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói:chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.
Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó. Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn ao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.
Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những rò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ôg và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi:" Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẽ với con". Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.
Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điễm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói:"thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẩu cho các bạn noi theo.... thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.
Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:
"Ngọc không mài không sáng, người không học không tài."

like nha

8 tháng 5 2017

I. Dàn ý

1. Mở bài :

*) giới thiệu cây đào

- Cây đào của nhà em hay của nhà ai ? Thuộc giống đào gì ?

- Cây trồng ở đâu ?

- Vào thời điểm nào ?

2. Thân bào

*) Tả khung cảnh vườn đào

- Vào những ngày giáp Tế , vườn đào hàng trăm năm chuẩn bị trổ bông

- Cả nhà bận rộn ngoài vườn , phục vụ khách đến mua

*) Tả cây đào

- Cây đào lớn và đẹp nhất vườn được ( ông , bố , ... ) bứng gốc , đặt vào chậu sứ trước hiên nhà

- Một số hoa đã nở , màu hồng thắm , nhụy vàng tươi . Nhiều nụ mới hé

- Hoa đào tương trưng cho mùa xuân

- Vẻ đẹp của hoa đào như một lời chúc năm mới tốt lành

3. Kết bài :

*) Cảm nghĩ của em

- Rất vui thích khi ngắm cây đào

- Lòng hân hoan đón mừng năm mới

Dựa vào dàn ý bạn làm thành bài văn hoàn chỉnh nhé ! Chúc bạn hok tốt !

10 tháng 5 2017

mơn bn nha!yeu

8 tháng 10 2019

Tết trung thu đốt nhà đi chơi

Em đốt nhà đi khắp phố phường

Lòng vui sướng với dầu trong tay

Em đốt hết trong đêm trăng rằm

Nhà to to đến nhà bé bé

Nhà xi măng tới nhà lá chuối

Em đốt nhà này hết đêm nay

Người dân reo đến dập lửa cháy

Người phi dao đến người phi dép 

13 tháng 9 2019

Không có gấu trung thu này đành đi cùng BFF vậy