Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
There are four seasons in a year in the a lot of parts of Viet Nam: spring, summer, fall, winter. In the spring- the season of the flowers bloom and the weather is warm, too. So I usually ride my bicycle on the green lawns and look the flowers. Because the summer is a vacation for students after terms so I have much time to play. I often go swimming or play a sport suitable for the weather of this seasons- hot. After summer comes fall- the seasons of kinds of fruits. Because the weather of it is cool so I frequently go sailing or go for a picnic. The final season is the winter. The weather in this season is very cold so I seldom go out. I usually watch TV and listen to music.
Câu 1: PTBĐ chính : biểu cảm
Câu 2:
Qua chuyện cây tre tác giả ngợi ca phẩm chất con người Việt Nam luôn vượt qua khó khăn bằng sức sống bền bỉ, tình yêu thương và tinh thần đoàn kết gắn bó với nhau
Câu 3:
-Ẩn dụ (cây tre ẩn dụ cho con người Việt Nam)
-Nhân hóa (trong các câu: Bão bùng thân bọc lấy thân/ Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm/ Thương nhau tre không ở riêng/ Lưng trần phơi nắng phơi sương/ Có manh áo cuộc tre nhường cho con).
Câu 4:
Biểu đạt tinh thần chịu thương chịu khó, hi sinh bản thân vì con của cây tre cũng tức là của con người Việt Nam
HT
Câu 1:
- Phương thức biểu đạt chính : Biểu cảm
Câu 2:
- Nội dung chính của đoạn thơ: Từ hình ảnh cây tre Việt Nam, tác giả thể hiện những vẻ đẹp trong tính cách, phẩm chất của con người Việt Nam.
Câu 3:
- Biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng ở trong đoạn thơ: nhân hóa, so sánh
- Tác dụng:
+ Giúp câu thơ thêm sinh động, gợi hình, gợi tả, gợi cảm
+ Sự vật trở nên có hồn hơn, mang sắc thái, dáng vóc của con người.
+ Qua việc khắc họa hình ảnh cây tre, tác giả đã bộc lộ, đặc tả những phẩm chất vốn có của con người Việt Nam.
Câu 4:
Hình tượng cây tre trong hai câu thơ đã thể hiện, khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, chịu thương chịu khó vì con. Đây cũng chính là điểm độc đáo đồng thời cũng chính là sự sáng tạo của nhà thơ. Mượn hình ảnh cây tre cùng thủ pháp nhân hóa, tác giả không chỉ khiến cây tre trở nên có hồn hơn, mang sắc thái như con người vừa ẩn hiện lấp ló đằng sau hình ảnh cây tre ấy chính là hình ảnh người mẹ lam lũ, chịu thương chịu khó, dãi dầm mưa nắm. Không quản ngại khó khăn để kiếm miếng cơm manh áo nuôi con. Qua đó, tác giả cũng thể hiện tình yêu bao la đối với những người mẹ Việt Nam anh hùng.
1, Lan has long hair
2, Nam goes to school by bike everyday
3, What about going swimming ?
4 , The post office is in front of my house
5, Milk is her favourite drink
6 , How is the mount Everest high ?
7, He is a strong and tall boy
8, Your room is bigger than my room
9, Mr Hung is a carefull driver
10, Are there forty classrooms in Phong's school ?
- Lan has long hair.
- Nam goes to school by bike every day.
- What about going swimming?
- The post office is in front my house.
- Milk is her favorite drink.
- How tall is the Mount Everest?
- He is a strong and tall boy.
- Your room is larger than mine.
- Mr Hung is a careful driver.
- Are there 40 classrooms in Phong's school?
1 . a 3 . b 4 . a . Mình mới học có lớp bốn thôi nên câu 2 mình ko biết nhé
I live in Ho Chi Minh City, and Tet holiday in the city is very bustling occasion. Within a month before the Lunar New Year, the streets are very crowded, many people go out to do shopping and enjoy the holiday scenery. My parents are busy cleaning the house, and I am busy thinking about what to wear and where to go. Right after we have a break from school, my friends and I spend most of the time on Nguyen Hue Flower Street to take pictures. However, Nguyen Hue Street is not the only beautiful place, almost everywhere in the main streets are wonderful for people to have great pictures. They are beautifully decorated with bright lights, and the apricot blossom - the symbol of New Year's Day can be found everywhere. On New Year's Eve, my family and I watch fireworks from Sai Gon Bridge; we have to go there before nine o’clock to get a good spot. Early in the first morning of the year, we go to the pagoda to pray for peace and health, and then I accompany my parents to visit my grandparents and relatives. Tet is my favorite holiday because it is an occasion to enjoy the festive atmosphere, delicious food, and receive lucky money. I wish that Tet could last for a month.
Tet is the biggest traditional festival in Vietnam. This is an opportunity for people to enjoy a happy and relaxing period of time with their family and friends. There are some differences between Tet in the North and the South of Vietnam. In the North, the traditional food of Tet is Chung cake - a rectangular sky rice cake with meat, which is wrapped in phrynium. People usually buy the cakes with some cherry blossom branches as a symbol of Tet to decorate their houses. In the South, people consider apricots and Tet cakes are the symbols of Tet. Tet cake is also made from sky rice, and the inside can be sweet beans, bananas, or even meat. On New Year’s Eve, most families gather together to have a warm dinner and a traditional ritual in order to commemorate our ancestors. On the first day of New Year, youngsters will give their best greetings to oldsters and receive lucky money. In the rest time of Tet, people can go to pagodas to pray for good things, peace, and health. Tet is an important occasion for families and friends to be together after a year of hard work, and it can motivate people to try harder in the next year.
Dịch :
Đối với tôi và mọi người, tôi tin rằng gia đình luôn là nơi nương tựa, là chỗ dựa cho chúng ta, là chỗ dựa vững chắc trước những thử thách của cuộc sống. Khi điều đó xảy ra, chúng tôi tìm về tổ ấm của mình, như thể chúng tôi đang tìm kiếm một nơi bình yên nhất.
Gia đình chúng tôi là tổ ấm của năm thành viên: bà tôi, bố mẹ tôi, tôi và em trai tôi. Bà tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi nhưng bà vẫn còn khỏe và rất yêu trẻ con. Bà luôn dạy các con những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, cả gia đình đều kính trọng bà. Tiếp theo là bố tôi. Bố tôi năm nay 40 tuổi. Anh ấy là một công nhân.
Đối với tôi, cha là thần tượng của tôi, ông là người chu cấp cuộc sống cho gia đình tôi và luôn quan tâm, chăm sóc bà, mẹ và chúng tôi. Dù nghề của bố không cao quý như những nghề khác như giáo viên, bác sĩ… nhưng tôi luôn tự hào về bố. Anh ấy từng nói một lần rằng: Chính những con người đã làm nên nghề giáo tuy nhỏ bé nhưng cao quý. Vâng và luôn giữ trong trái tim của tôi. Mẹ tôi kém bố tôi 6 tuổi, vậy tôi năm nay 34 tuổi. Mẹ tôi bán hàng ở chợ quê và làm mọi cách để lo cho chúng tôi. Con thương bố mẹ lắm, con còn nhỏ phải chăm ngoan, học giỏi để bố mẹ vui lòng. Em trai tôi nhỏ hơn tôi 4 tuổi và em tôi học mẫu giáo, rất nghịch nhưng rất nghe lời bà, bố mẹ và anh trai. Cả nhà rất thích.
Gia đình chúng tôi rất thân thiện, gần gũi và mọi người đều quan tâm đến nhau. Mỗi người đều có công việc riêng nhưng vì có người mình yêu nên họ luôn dành thời gian cho gia đình. Bà và bố mẹ luôn yêu thương và quan tâm chúng tôi, ngược lại chúng tôi rất ngoan và nghe lời bà và bố mẹ. Mình biết bố mẹ bận việc cả ngày, mình và cu Bi đi học, chỉ có bà ngoại ở nhà, ở nhà một mình buồn lắm. Vì vậy, ngay sau khi tan học, tôi chạy đến bên cô ấy và kể câu chuyện của cô ấy. Cô lắng nghe và vén tóc sâu.
PS : nhớ k :33
# Aeri #
Đối với tôi và mọi người, tôi tin rằng gia đình luôn là nơi nương tựa, là chỗ dựa cho chúng ta, là chỗ dựa vững chắc trước những thử thách của cuộc sống. Khi điều đó xảy ra, chúng tôi tìm về tổ ấm của mình, như thể chúng tôi đang tìm kiếm một nơi bình yên nhất.
Gia đình chúng tôi là tổ ấm của năm thành viên: bà tôi, bố mẹ tôi, tôi và em trai tôi. Bà tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi nhưng bà vẫn còn khỏe và rất yêu trẻ con. Bà luôn dạy các con những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, cả gia đình đều kính trọng bà. Tiếp theo là bố tôi. Bố tôi năm nay 40 tuổi. Anh ấy là một công nhân.
Đối với tôi, cha là thần tượng của tôi, ông là người chu cấp cuộc sống cho gia đình tôi và luôn quan tâm, chăm sóc bà, mẹ và chúng tôi. Dù nghề của bố không cao quý như những nghề khác như giáo viên, bác sĩ… nhưng tôi luôn tự hào về bố. Anh ấy từng nói một lần rằng: Chính những con người đã làm nên nghề giáo tuy nhỏ bé nhưng cao quý. Vâng và luôn giữ trong trái tim của tôi. Mẹ tôi kém bố tôi 6 tuổi, vậy tôi năm nay 34 tuổi. Mẹ tôi bán hàng ở chợ quê và làm mọi cách để lo cho chúng tôi. Con thương bố mẹ lắm, con còn nhỏ phải chăm ngoan, học giỏi để bố mẹ vui lòng. Em trai tôi nhỏ hơn tôi 4 tuổi và em tôi học mẫu giáo, rất nghịch nhưng rất nghe lời bà, bố mẹ và anh trai. Cả nhà rất thích.
Gia đình chúng tôi rất thân thiện, gần gũi và mọi người đều quan tâm đến nhau. Mỗi người đều có công việc riêng nhưng vì có người mình yêu nên họ luôn dành thời gian cho gia đình. Bà và bố mẹ luôn yêu thương và quan tâm chúng tôi, ngược lại chúng tôi rất ngoan và nghe lời bà và bố mẹ. Mình biết bố mẹ bận việc cả ngày, mình và cu Bi đi học, chỉ có bà ngoại ở nhà, ở nhà một mình buồn lắm. Vì vậy, ngay sau khi tan học, tôi chạy đến bên cô ấy và kể câu chuyện của cô ấy. Cô lắng nghe và vén tóc sâu.