Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

DT chỉ cón vật: Trâu
DT chỉ thời gian: chiều
DT chỉ hiện tượng tự nhiên: gió, nắng

a. Tìm các từ đồng nghĩa trong đoạn văn trên:
-lá bàng ↔ tán bàng (cùng chỉ bộ phận của cây bàng, lá – tán).
-màu xanh non ↔ màu xanh rờn (cùng nghĩa là xanh tươi).
-li ti ↔ nhỏ (cùng chỉ sự nhỏ bé, tuy “li ti” mang sắc thái gợi hình hơn).
b. Tìm 2 từ trái nghĩa với từ "khẳng khiu" và 2 từ đồng nghĩa với từ "chăm chỉ":
-Trái nghĩa với khẳng khiu: xum xuê, sum sê / tươi tốt.
-Đồng nghĩa với chăm chỉ: cần cù, siêng năng.
c. Đặt câu với từ "cây" (đồng âm với từ "cây" trong ngoặc kép trong đoạn văn trên):
-Em trồng một cây cam trước sân nhà.
-Trong lớp, bạn Lan là một cây văn nghệ xuất sắc.
d. Đoạn văn trên tả cảnh gì? Tác giả đã miêu tả theo trình tự nào?
-Đoạn văn tả sự thay đổi màu sắc và dáng vẻ của cây bàng từ mùa đông sang mùa xuân rồi đến mùa hè.
-Trình tự miêu tả: theo thời gian (từ cuối đông → sang xuân → đến hè).
e. Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nào?
-Nhân hóa: lá bàng “báo tin”, tán bàng “chăm chỉ che mát”.
-So sánh: lá bàng giống như những tấm thiếp màu đỏ.
-Liên tưởng, tưởng tượng: màu xanh bay lên trời rồi thành hạt mưa xuân trở lại.
học tốt! tick cho mik nữa với!!!

Ngày xưa, cây cối trên trái đất đều chưa có tên gọi. Trời bèn gọi các cây lên để đặt cho mỗi loại cây một cái tên. Nghe tin đó, đám cây cối mừng lắm và mỗi loại đều cử một cây lên trời để nhận tên
Lên đến trời, trên một bãi rộng, các cây to, nhỏ, cao, thấp đứng chen chúc nhau. Trời ngồi trên một gò cao, lần lượt đặt tên cho các cây to rồi đến cây nhỏ. Trời trỏ tay vào từng cây và đặt tên:
– Chú thì ta đặt tên cho là cây dừa;
– Chú thì ta đặt tên cho là cây cau;
– Chú thì đặt tên cho là cây mít;
– Chú thì tên là cây nhãn;
– Chú thì tên là cây hồng…
Trời nói mãi, mỏi cả mồm mà vẫn chưa hết.
Vì vậy, lúc đầu trời còn nói câu dài. Về sau, trời chỉ nói vắn tắt:
– Chú thì là cây cải;
– Chú là cây ớt;
– Chú là cây tỏi…
Cho đến cuối ngày, khi ông Trời đã mệt, có một nhành cây nho nhỏ hớt hơ hớt hải chạy đến, chỉ xin tên gì cũng được. Nhành cây đó xin lỗi ông Trời đã đến trễ, vì nó phải chăm sóc bà của nó đang bị bệnh. Ông Trời thấy lòng hiếu thảo của nó thì cảm động lắm nên không phạt nó, nhưng ông không thể nghĩ ra được tên gì khác, cho nên ông ngập ngừng:
– Tên của con là… thì là…thì là…
Nhành cây nghe vậy, mừng quá hét toáng lên:
– Ôi tôi có tên rồi ! Tôi là Thì Là!
Nó vui quá nên vội vàng cám ơn ông Trời rồi chạy nhanh về nhà khoe bà của nó, và để xem sức khỏe của bà. Nó nào biết đâu rằng chữ “thì là” không phải là tên ông Trời dự định đặt cho, mà là sự ngập ngừng chưa nghĩ ra được cái tên cho nó.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây Thì Là, hay là Thìa Là. Tuy rằng cái tên đó rất bình dân, nhưng không một loài nào dám chế diễu, bởi vì lòng hiếu thảo của nó đã hơn tất cả các loại cây khác rồi.
Đây mới là sự tích cây thì là:)))

Mẹ là ánh sáng của đời con Là vầng dương khi con lạc lối" CON NỢ MẸ & NHẬT KÝ CỦA MẸ | HIỀN THỤC.
Hok tốt
đọc có chất thơ hay 10 điểm
cũng được