K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Có những cơn mưa khiến người ta quên mất bản thân từng yêu thích những ngày nắng. Chúng kéo đến bất chợt, như một kẻ lữ hành u uất mang theo hơi thở lạnh lẽo của trời đất, phủ lên vạn vật tấm màn ẩm ướt, khiến thành phố vốn đã xám lại càng thêm phần ảm đạm. Tôi đã từng ghét những cơn mưa như thế—không phải vì sự bất tiện mà nó gây ra cho những đôi giày cũ kỹ đã sờn gót, hay vì những cơn gió buốt cắt qua từng thớ vải mỏng manh của kẻ không có lấy một chiếc áo khoác đủ dày—mà bởi lẽ, mưa là thứ gợi nhớ. Và sẽ không có gì đáng sợ hơn một ký ức đã ngủ quên nay bỗng thức giấc.

Dưới những dãy nhà cao tầng đổ bóng xuống con phố hẹp, tôi từng đứng lặng dưới mái hiên cũ kỹ, đôi mắt dõi theo từng dòng người vội vã tìm đường về nhà, từng cỗ xe ngựa lộc cộc băng qua những con đường lát đá đầy vũng nước, từng ô cửa kính bị mưa làm mờ đi hình bóng của những kẻ ngồi bên trong. Tôi không có nơi nào để trở về, cũng chẳng có bàn tay nào chìa ra kéo tôi khỏi cái lạnh thấm vào từng ngón tay tê cứng. Chỉ có màn mưa trước mắt—trắng xóa, mênh mang, như một vết mực loang trên trang giấy cũ.

Và thế rồi, vào một chiều mưa như thế, tôi đã gặp cô ấy.

Không giống như những người khác, cô ấy không nép mình dưới những mái hiên hay cuống cuồng tìm đường tránh mưa. Cô ấy cứ thế mà bước đi, như thể màn nước xối xả kia chẳng có gì đáng bận tâm. Chiếc áo đồng phục đã sờn màu của cô thấm đẫm nước, từng giọt mưa trượt dài trên mái tóc ướt rượt, nhưng cô không hề rùng mình hay cố xua đi cơn lạnh buốt. Ánh mắt cô, lạ lùng thay, không có chút gì phiền muộn hay ngán ngẩm như những kẻ khác. Nó tĩnh lặng, mơ hồ, như thể cô đang lắng nghe một điều gì đó chỉ mình cô hiểu.

Tôi không kiềm được mà cất tiếng gọi, giọng nói khô khốc vì cái lạnh.

— Cậu không ghét mưa à?

Ly dừng lại, đôi mắt trong veo ngước nhìn tôi. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm giác mình vừa hỏi một điều quá đỗi ngây thơ, như một đứa trẻ lần đầu tiên biết đến thế nào là mùa đông.

— Tại sao tớ phải ghét mưa?

Cô hỏi lại, và tôi lúng túng.

— Vì mưa buồn.

Ly khẽ cười—một nụ cười không rõ là dành cho tôi, hay dành cho chính câu trả lời của tôi. Cô không vội vã đáp lời, mà chỉ đưa tay ra, hứng lấy những giọt nước lạnh giá đang trút xuống lòng bàn tay nhỏ nhắn của mình.

— Mưa không buồn. Mưa chỉ là mưa thôi.

Trong ánh sáng mờ nhạt của buổi chiều xám xịt, tôi nhìn thấy những hạt nước đọng lại trên da thịt cô lấp lánh như những viên pha lê bé nhỏ. Và tôi đã đưa tay ra, chẳng rõ vì điều gì—có thể là để kiểm chứng lời cô nói, hoặc cũng có thể, chỉ để lần đầu tiên trong đời thực sự chạm vào một cơn mưa.

Từ đó về sau, mỗi khi trời đổ nước xuống những mái nhà cũ kỹ của thành phố, tôi không còn đứng dưới mái hiên mà căm ghét mưa nữa. Tôi bước ra đường, để mặc những giọt nước thấm vào vai áo, để mặc những cơn gió quấn lấy mình, và để mặc những ký ức cũ kỹ tự do trôi về những năm tháng xa xôi.

Vì tôi biết, đâu đó trong những con phố ngập nước này, sẽ có một bóng dáng nhỏ bé bước đi dưới mưa, lặng lẽ và bình yên, như thể thế giới chưa từng có điều gì đáng để vội vã.

Và đó là lần đầu tiên tôi thực sự chạm vào mưa. Những giọt nước lạnh buốt đọng trên đầu ngón tay tôi, len qua từng kẽ tay rồi rơi xuống mặt đất, hòa vào những vệt nước loang lổ trên vỉa hè cũ kỹ. Cảm giác ấy vừa thực vừa mơ hồ, như thể tôi vừa nắm lấy một thứ gì đó mong manh nhưng cũng vĩnh viễn không thể giữ lại.

Ly vẫn đứng đó, dưới cơn mưa đang rơi không ngừng, dáng vẻ bình thản đến lạ. Tôi không biết phải nói gì, không chắc liệu có nên nói gì.

— Cậu không thấy lạnh sao? — Tôi hỏi, giọng khẽ hơn cả tiếng mưa rơi.

Ly nghiêng đầu, mái tóc ướt sũng bết lại bên gò má, ánh mắt như đang suy nghĩ rất lâu về một câu hỏi vốn dĩ quá đơn giản.

— Lạnh chứ. Nhưng rồi cũng quen thôi.

Tôi cau mày. Đó không phải là câu trả lời tôi mong đợi. Tôi đã nghĩ cô sẽ bảo mình không thấy lạnh, hay cô thích mưa đến mức chẳng bận tâm. Nhưng cô lại thừa nhận điều đó một cách thản nhiên, như thể lạnh cũng chỉ là một phần tất yếu của cuộc sống, như thể nó chẳng đủ quan trọng để than phiền.

Rồi cô đưa tay ra, để mặc những giọt nước tiếp tục rơi xuống lòng bàn tay.

— Tớ thích mưa. Vì khi trời mưa, không ai biết mình đang khóc.

Câu nói ấy nhẹ bẫng, nhưng lại vang lên rất lâu trong tôi.

Tôi nhìn cô, nhìn thật lâu. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra có một nỗi buồn lặng lẽ mà cô không hề che giấu, nhưng cũng chẳng bao giờ nói ra.

— Vậy… cậu đang khóc à?

Ly không trả lời ngay. Cô mỉm cười, một nụ cười nhạt nhòa như chính cơn mưa đang rơi xuống đôi vai gầy guộc.

— Không. Nhưng nếu tớ khóc, cũng chẳng ai biết, phải không?

Tôi im lặng.

Chúng tôi cứ đứng đó, giữa cơn mưa xám xịt của một chiều tháng Mười một, giữa những bóng người tất tả chạy trốn khỏi cái lạnh. Nhưng tôi không còn muốn chạy trốn nữa.

Lần đầu tiên, tôi lặng lẽ lắng nghe tiếng mưa.

Và lần đầu tiên, tôi tự hỏi: Có phải từ trước đến giờ, mình đã thực sự hiểu về những cơn mưa chưa?

2
10 tháng 2

Hbth cảm ơn các bạn , mong rằng sẽ nhận được những ý kiến riêng của mọi người ạ ^^!

16 tháng 2

cảm ơn bạn đã tạo ra nha ~

1, Vì sao người ta thích mặc áo vải bông , vải tơ tằm và ít sử dụng lụa nilon, vải polieste vào mùa hè ?2, Vì sao vải sợi pha được sử dụng phổ biến trong may mặc hiện nay?3,Làm thế nào để phân biệt được vải sợi thiên nhiên và vải sợi hóa học?4,Màu sắc, hoa văn, chất liệu vải có ảnh hưởng như thế nào đến vóc dáng người mặc, nêu ví dụ?5,Mặc đẹp có hoàn toàn phụ thuộc vào...
Đọc tiếp

1, Vì sao người ta thích mặc áo vải bông , vải tơ tằm và ít sử dụng lụa nilon, vải polieste vào mùa hè ?

2, Vì sao vải sợi pha được sử dụng phổ biến trong may mặc hiện nay?

3,Làm thế nào để phân biệt được vải sợi thiên nhiên và vải sợi hóa học?

4,Màu sắc, hoa văn, chất liệu vải có ảnh hưởng như thế nào đến vóc dáng người mặc, nêu ví dụ?

5,Mặc đẹp có hoàn toàn phụ thuộc vào kiều mốt và giá tiền trang phục không , vì sao?

6,Hãy mô tả bộ trang phục(áo quần hoặc váy)dùng để mặc đi chơi hợp với em nhất.Khi ở nhà em thường mặc như thế nào ?

7,Vì sao sử dụng trang phục hợp lí có ý nghĩa quan trong trong cuộc sống của con người?

8,Bảo quản áo quần gồm những công việc chính nào?

9,Hãy nêu vai trò của nhà ở đối với đời sống con người.

10,Vì sao phải giữ gìn nhà ở sạch sẽ ngăn nắp?

11,Em phải làm gì để giữ nhà ở sạch sẽ và ngăn nắp?

12,Em hãy nêu cách chọn và sử dụng tranh ảnh để trang trí nhà ở?

13,Rèm cửa, gương có công dụng gì và cách trang trí trong nhà như thế nào?

14,Nhà em thường sử dụng những đồ vật nào để trang trí ?

15, Hãy nêu ý nghĩa của cây cảnh và hoa trong trang trí nhà ở?

16,Hãy kể tên một số loại hoa và cây cảnh thông dụng.Có thể trang trí hoa, cây cảnh ở những vị trí nào?

17,Em thích trang trí nhà mình bằng hoa tươi,hoa giả hay hoa khô.Vì sao ?

18,Hãy kể tên những dụng cụ và vật liệu cắm hoa thông dụng.

19,Hãy trình bày những nguyên tắc cơ bản của việc cắm hoa.

20,Khi cắm hoa cần tuân theo những quy trình nào ?

3
10 tháng 1 2017

câu hỏi dài quá bn ơi

20 tháng 4 2021

batngobatngonhìu quá bạn ê!  :)

30 tháng 12 2016

Câu 3: Trả lời:

Vai trò của nhà ở:

- Nhà ở là nơi trú ngụ của con người

-bảo vệ con người tránh khỏi những ảnh hưởng xấu của thiên nhiên và xã hội

-Là nơi đáp ứng các nhu cầu của con người về vật chất và tinh thần.

Cần giữ gìn nhà ở sạch sẽ vì:

- đảm bảo sức khỏe cho các thành viên trong gia đình

- tiết kiệm thời gian trong việc tìm kiếm đồ đạc

- làm tăng vẻ đẹp cho nhà ở

Ngộ độc thực phẩm gồm có 2 dạng chính là: ngộ độc cấp tính và ngộ độc tiềm ẩn

Ngộ độc cấp tính: Biểu hiện ngay sau khi ăn từ vài giờ. Biểu hiện là nôn mửa, đau bụng dữ dội, tiêu chảy, khát nước, tim đập nhanh, chóng mặt, nhức đầu. Nếu bị nặng và không được cấp cứu kịp thời sẽ dẫn đến tử vong.

           Ngộ độc tiềm ẩn: Tiềm ẩn trong cơ thể diễn ra chậm chạp và tiềm ẩn trong cơ thể.  Nếu bị liên tục thời gian kéo dài sẽ dẫn đến các rối loạn chức năng không rõ nguyên nhân, vô sinh, quái thai.  Đặc biệt là các độc tố vi nấm như aflatoxin trong ngô, đậu, lạc mốc... có thể gây ung thư gan.

 

VD:chị hàng xóm của em từng bị ngộ độc cấp tính sau khi ăn phải đồ ăn ôi thiu,chị ấy bắt đầu nôn mửa,đau bụng,...Sau khi đưa đến bệnh viện bác sĩ nói tình trạng này không quá nghiêm trọng chỉ cần nghỉ ngơi 2 hôm rồi có thể xuất viện.

21 tháng 5 2021

cho hỏi là ai là ng cho cảnh sát email mật danh vậy?

ko biết đó là email mật danh mà!

6 tháng 3 2022

1.

Vải sợi bông: Sợi se từ quả của cây bông.Vải sợi lanh, gai, đay…: Sợi được tách từ thân cây lanh, cây gai, cây đay.Vải tơ tằm: Được se từ kén của con tằm.Vải đũi: Cũng là vải được dệt từ sợi tằm nhưng là vải thô không qua xử lý

2.

Trang phục có thể giúp ta biết được người mặc ưa thích sự đơn giản hay không.

Trang phục có thể cho thấy người mặc có tính cách trẻ trung, năng động

Trang phục có thể cho thấy người mặc có tính cách cẩu thả

6 tháng 3 2022

r câu 2 là thời trang hay trang phụ z

 

12 tháng 3 2022

làm ơn giúp

12 tháng 3 2022

đợi chút

 

23 tháng 5 2021

đào đất thành đống rùi trèo lên,đơn giản  thế mà cx hỏi

23 tháng 5 2021

Jack nên dùng xẻng để tạo ra một đống đất ngay dưới cửa sổ, trèo lên đó và trốn khỏi phòng giam.

2 tháng 2 2021

Để đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm em cần:

Dọn dẹp phòng bếp, bàn ăn thật sạch sẽ.

Đối với thực phẩm cần rửa thật sạch sẽ.

Đồ ăn nên nấu chín, đun sôi.

  
2 tháng 2 2021

Vậy bản thân bạn đã chia sẻ và thực hiện như thế nào

2 tháng 2 2021

Để đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm em cần:

-Dọn dẹp phòng bếp sạch sẽ, thường xuyên vệ sinh các dụng cụ nhà bếp.

-Thực phẩm như rau,củ, quả thì rửa thật sạch sẽ.

-Đồ ăn nên nấu chín, nước thì đun sôi.

-Bảo quản đồ ăn chu đáo, không để ruồi muỗi, bọ,... bâu vào

Em đã chia sẻ bằng cách nhắc nhở mọi người trong nhà, trong xóm làm theo.

Chúc bạn học tốt

2 tháng 2 2021

 Để đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm em cần:

Dọn dẹp phòng bếp, bàn ăn thật sạch sẽ.

Đối với thực phẩm cần rửa thật sạch sẽ.

Đồ ăn nên nấu chín, đun sôi.