Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Có.
- Nghệ thuật xây dựng nhân vật chủ yếu là qua nhân vật lão Hạc: Bằng phương pháp đối lập, nhà văn tạo vé bề ngoài cho lão Hạc dường như lẩm cấm, gàn dở, đôi lúc bị nghi ngờ là phường “đâm heo thuốc chó” nữa nhưng bên trong lão lại là một người có vẻ đẹp tâm hồn cao quý, đáng kính trọng.
- Cách dựng truyện: Nhà văn dựng truyện chân thực và sinh động. Ông dẫn người đọc vào mạch truyện đầy khéo léo, bất ngờ. Càng lúc truyện càng căng thẳng qua đó, bộc lộ tính cách và tâm lí nhân vật qua từng sự kiện trong truyện.
- Ngôn ngữ của truyện: Truyện được viết với nghệ thuật ngôn ngữ cô đọng. Nét nối bật là ngôn ngữ đối thoại và độc thoại đầy chất trữ tình mang cả tình cảm, suy nghĩ, tâm trạng của nhân vật.
- Nghệ thuật kể chuyện: Câu chuyện được kể theo lời dẫn của nhân vật “tôi” (ông giáo) - người tham gia trong câu chuyện và chứng kiến sự việc diễn ra. Điều này làm cho câu chuyên thêm chân thật, gần gũi với người đọc. Đồng thời chọn vai kể này, việc dẫn dắt câu chuyên sẽ tự nhiên, linh hoạt hơn. Cũng vì thế, câu chuyên được kể với nhiểu giọng điệu hơn. Ngưòi kể có thể vừa kể, vừa bộc lộ tình cảm, suy nghĩ của mình. Việc miêu tả diễn biến tâm lí của nhân vật cũng rất tự nhiên, hợp lí. Việc tạo tình huống truyện bất ngờ nhằm lôi cuốn người đọc và dễ dàng trình bày triết lí sâu sắc về cuộc sống của tác giả.
Cả 2 ý kiến của 2 bạn đều đúng
Nội dung và nghệ thuật
- Nghệ thuật kể chuyện: nét đặc sắc nhất là cách kể chuyện của nhà văn, thông qua lời kể của một nhân vật được chứng kiến câu chuyện ( Ông giáo ) làm cho câu chuyện giàu tính chân thực. . .
- Nghệ thuật xây dựng tính cách nhân vật: thông qua ngoại hình và nhất là miêu tả
diễn biến tâm lí nhân vật rất thành công. Nhân vật chính (Lão Hạc) được miêu tả và nhìn
nhận qua nhiều nhân vật khác (qua ông giáo, Binh Tư, qua vợ ông giáo )
- Nghệ thuật xây dựng tình huống truyện: từ những sự việc tưởng như rất vụn vặt, tác giả đã tạo ra sự hấp dẫn của câu chuyện qua các tình huống truyện : từ việc lão Hạc bán con chó vàng,lão Hạc nhờ ông giáo trông coi giúp mảnh vườn, lão Hạc xin bả chó đến cái chết thêthảm của lão Hạc ...
Nội dung:
- Những phẩm chất đáng quý của lão Hạc, cái chết thê thảm và đau đớn của lão Hạc đã phản ánh tình cảnh đói khổ, bế tắc của người nông dân Việt Nam trướcCách mạng tháng Tám 1945; đồng thời cũng thể hiện cái nhìn đầy yêu thương và trân trọng đối với người nông dân (cáinhìn nhânđạo )của nhà văn Nam Cao…

em đồng ý với các bạn. Đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn " Lão Hạc " là ở nghệ thuật kể chuyện và nghệ thuật xây dựng nhân vật.
-Em đồng ý với ý kiến của bạn A và B.
-Phân tích đặc sắc nghệ thuật của một tác phẩm tức là phải đi phân tích các khía cạnh sau:
+Từ ngữ có giá trị gợi tả cao: Từ láy, động từ tính từ mạnh, từ Hán Việt, từ thuần Việt và từ ngữ địa phương
+Hình ảnh( nếu là thơ), phân tích những hình ảnh đẹp đặc sắc có tác dụng biểu đạt chủ đề tác phẩm
+Biện pháp tu từ: Gồm có so sánh, nhân hoa, ẩn dụ, hoán dụ, phóng đại, nói giảm nói tránh, điệp, đổi trật tự cú pháp, liệt kê, câu hỏi tu từ, đối.
+Dấu câu: những dấu được sử dụng một cách khác thường như dấu chấm giữa dòng, dấu phẩy được sử dụng liên tiếp.

- Em đồng ý với ý kiến của cả hai bạn A và B
- Nghệ thuật của chuyện là :
+ Từ ngữ có giá trị gợi cảm cao : - Từ láy , động từ tính từ, từ mạnh, từ Hán Việt, từ thuần Việt và từ ngữ địa phương
+ Hình ảnh , phân tích những hình ảnh đẹp, đặc sắc có tác dụng biểu đạt chủ đề tác phẩm
+ Biện pháp tu từ : Gồm có so sánh, nhân hóa, ẩn dụ, hoán dụ, phóng đại, nói giảm, nói tránh, điệp, đổi trật tự cú pháp, liệt kê, câu hỏi tu từ, đối.
+ Dấu câu : những dấu được sử dụng 1 cách khác thường như dấu chấm giũa dòng, dấu phẩy được sử dụng liên tiếp .

Bài thơ "Qua đèo Ngang" là một bài thơ đã đạt đến chuẩn mực trong việc sử dụng thể thơ Đường luật. Đặc biệt là nghệ thuật tả cảnh ngụ tình được sử dụng khéo léo và tinh tế. Qua bức tranh cảnh vật đèo Ngang lúc chiều tà rộng lớn nhưng hoang vắng đìu hiu, ta cảm nhận được nỗi cô đơn vắng lặng trong tâm hồn con người đang đối diện với thiên nhiên. Kết hợp với đó là nghệ thuật đảo ngữ và từ láy được sử dụng một cách đắc địa. Từ láy “lom khom”, “lác đác” với nghệ thuật đảo ngữ tăng thêm sự nhỏ bé của bóng hình con người và sự thưa thớt, hoang vắng của cảnh vật. Ta có thể cảm nhận được cảm xúc buồn thương ập tới tràn vào trong tâm can của bà Huyện Thanh Quan. "Qua đèo Ngang" là một thi phẩm xuất sắc để lại trong người đọc những cảm xúc khó quên, thấm thía nỗi buồn man mác, sự cô đơn, lẻ loi của nhà thơ giữa cuộc đời, giữa thiên nhiên rộng lớn dưới nét bút nghệ thuật sáng tạo.

“Tùng ... tùng ... tùng ....” - tiếng trống trường vang lên gióng giả. Tôi nhanh chóng bước lên bậc thang cuối cùng hướng đến lớp học mà chỉ trong vài giây nữa thôi tôi sẽ trở thành thành viên chính thức. Bước vào lớp, tôi nhận ra đãcó khá nhiều bạn đã đến sớm hơn, tôi nhanh chóng tìm được chỗ ngồi cho mình ở bàn đầu tiên. Mọi người nói chuyện với nhau rất nhỏ, có lẽ vì các bạn cũng giốngtôi, không quen biết nhiều bạn bè trong lớp.
- Cậu ơi! Tớ ngồi đây được không? - một bạn nữ tiến đến. - Cậu ngồi đi! Chỗ ấy chưa có ai ngồi cả - tôi mời bạn ấy ngồi kèm theo nụcười thân thiện nhất có thể, vì chắc đây sẽ là người đầu tiên tôi quen trong lớp. Tôiđang mừng thầm trong bụng thì cô giáo bước vào, chắc hẳn đây là cô chủ nhiệm.”

-Trong lòng mẹ: +Nội dung:''Trong lòng mẹ'' là đoạn hồi kí cảm động về nỗi cay đắng của chú bé Hồng và tình yêu thương tha thiết, cháy bỏng mà chú dành cho người mẹ đáng thương. +Nghệ thuật: Chương truyện như một bài thơ trữ tình về tình mẫu tử thiết tha với lời văn mềm mại, giàu hình ảnh, chan chứa cảm xúc.
-Lão Hạc:
+Nội dung: Từ câu chuyện về cuộc đời lão Hạc, Nam Cao đã thể hiện chân thực và cảm động số phận đau thương của người nông dân trong xã hội cũ và phẩm chất cao quý tiềm tàng của họ. Đồng thời, truyện cũng cho thấy tấm lòng yêu thương, trân trọng của Nam Cao đối với người nông dân. +Nghệ thuật:Truyện ngắn thể hiện tài năng nghệ thuật xuất sắc của nhà văn Nam Cao, đặc biệt trong việc miêu tả tâm lí nhân vật; cách kể chuyện giản dị, tự nhiên; giọng điệu đa dạng, linh hoạt.
-Cô bé bán diêm: +Nội dung:Qua câu chuyện về một em bé án diêm trong đêm giao thừa giá lạnh, nhà văn An-đec xen đã truyền cho chúng ta lòng thương cảm sâu sắc với những số phận trẻ thơ bất hạnh đồng thờ ông muốn gửi gắm một thông điệp:Hãy phấn đấu vì một ngày mai tốt đẹp cho tuổi thơ tràn đầy niềm vui, hòa bình và hạnh phúc. +Nghệ thuật:Cách kể chuyện hấp dẫn bằng các tình tiết, diễn biến hợp lý năm lần cô bé quẹt diêm đã dẫn người đọc đi từ thế giới này đến thế giới khác, cùng hồi hộp, buồn vui với tâm trạng nhân vật. An-đec-xen đã sử dụng rất thành công biện pháp tương phản xuyên suốt câu chuyện. Bút pháp tương phản tạo được điểm nhấn về một số phận bất hạnh, cô đơn nhưng luôn mang trong mình niềm tin về một cuộc sống tốt đẹp, ước mơ tươi sáng.
-Chiếc lá cuối cùng: +Nội dung: Truyện ngắn của OHen-ri thấm đượm tinh thần nhân đạo, cuộc sống bình dị của những con người nhỏ bé trong đô thị Mĩ. ''Chiếc lá cuối cùng'' nằm trong dòng chảy chung ấy, câu chuyện là bài thơ về tình bạn, tình yêu thương cao cả giữa người với người. Nhà văn đã mang tới cho người đọc một bức thông điệp xanh:hãy luôn thắp sáng trong mình ngọn lửa của niềm tin, hãy luôn quan tâm giúp đỡ tất cả những người xung quanh ta bằng tình yêu thương, hãy đem nghệ thuật phục vụ cho con người, hướng tới con người, vì con người. +Nghệ thuật:Truyện được xây dựng với nhiều tình tiết hấp dẫn,sắp xếp chặt chẽ, khéo léo và đặc biệt là kết cấu đảo ngược tình huống hai lần tạo nhiều hứng thú cho người đọc.
1. Lão Hạc:
- ND: truyện ngắn "lão Hạc" đã thể hiện một cách chân thực và cảm động số phận đau thương của người nông dân trong xã hội cũ và phẩm chất cao quý tiềm tàng của họ.
- NT:
+ Ngôi kể thứ nhất: tạo sức hút cho câu chuyện.
+ Cách tạo tình huống bất ngờ, đem lại sự hấp dẫn cho câu chuyện.
+ NT xây dựng nhân vật vừa có chiều sâu, vừa có chất tạo hình,
+ Ngôn ngữ giàu h/a, gợi cảm.
+ Kết hợp các PTBĐ: tự sự kết hợp miêu tả, biểu cảm.
2. Cô bé bán diêm:
- ND: tác phẩm "Cô bé bán diêm" của An-đéc-xen truyền cho chúng ta lòng thương cảm sâu sắc đối với một em bé bất hạnh và phê phán xã hội vô cảm, lạnh lùng đối với những con người nghèo khổ.
- NT:
+ NT kể chuyện hấp dẫn, đan xen giữa hiện thực và mộng tưởng.
+ NT tương phản.
+ Kết hợp các yếu tố miêu tả và biểu cảm.

Đặc sắc nghệ thuật
Bố cục truyệntheo dòng hồi tưởng, cảm nghĩ của nv tôi, theo trình tự thời gian của một buổi tựu trường.
Kết hợp hài hào giữa kể, tả và bộc lộ cảm xúc
* Sức cuốn hút được tạo nên bởi:
- Đặc sắc nghệ thuật của truyện tạo nên chất thơ
- Chất trữ tình thiết tha, trong trẻo từ:
+ Tình huống truyện
+ Tình cảm ấm áp của người lớn
+ Hình ảnh thiên nhiên, ngôi trường
+ Cách so sánh giàu chất trữ tình.
Chúc bạn học tốt

Đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn" Tôi đi học" - Thanh Tịnh:
-Bài văn đã đc tác giả sử dụng nhiều phương thức biểu cảm khác nhau: tự sự, biểu cảm, miêu tả
-Miêu tả tâm trạng của nhân vật vô cùng tinh tế, sâu sắc
- Những hình ảnh so sánh đc nhà văn sử dụng trong truyện vô cùng đặc sắc, sinh động
- Bố cục: chặ chẽ thống nhất=> làm nối bật nhan đề của tp
~Học tốt