K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 12 2017

pHßNG gd&®t hßA b×NH

Tr­­­­­¦êng THCS H÷u NghÞ

§Ò thi häc sinh giái cÊp tr¦­­êng

M«n: V¡N - Líp 6 - N¨m häc 2008 - 2009

Thêi gian: 120 phót (kh«ng kÓ thêi gian giao ®Ò)

C©u 1: (3,0 ®iÓm) Em cã c¶m nhËn g× khi ®äc bèn c©u th¬ sau trÝch trong bµi Th¬ “ Tr¨ng ¬i...Tõ ®©u ®Õn?” cña nhµ th¬ “nhÝ” m­êi tuæi TrÇn §¨ng Khoa (viÕt n¨m 1968) nh­ sau:

....Tr¨ng ¬i ...Tõ ®©u ®Õn?

Hay tõ c¸nh rõng xa.

Tr¨ng hång nh­ qu¶ trøng

Löng l¬ lªn tr­íc nhµ.

C©u 2: TËp lµm v¨n: ( 7,0 ®iÓm):

Mïa hÌ ®· vÒ thËt råi. C¶nh vËt hÇu nh­ ®Òu thay ®æi. Êm ¸p vµ rén rµng h¬n. H·y t¶ l¹i c¶nh vµo hÌ trªn quª h­¬ng em.

----------------------- HÕt -----------------------

pHßNG gd&®t hßA b×NH

Tr­­­­­¦êng THCS H÷u NghÞ

§Ò thi häc sinh giái cÊp tr¦­­êng

M«n: V¡N - Líp 6 - N¨m häc 2008 - 2009

Thêi gian: 120 phót (kh«ng kÓ thêi gian giao ®Ò)

C©u 1: (3,0 ®iÓm) Em cã c¶m nhËn g× khi ®äc bèn c©u th¬ sau trÝch trong bµi Th¬ “ Tr¨ng ¬i...Tõ ®©u ®Õn?” cña nhµ th¬ “nhÝ” m­êi tuæi TrÇn §¨ng Khoa (viÕt n¨m 1968) nh­ sau:

....Tr¨ng ¬i ...Tõ ®©u ®Õn?

Hay tõ c¸nh rõng xa.

Tr¨ng hång nh­ qu¶ trøng

Löng l¬ lªn tr­íc nhµ.

C©u 2: TËp lµm v¨n: ( 7,0 ®iÓm):

Mïa hÌ ®· vÒ thËt råi. C¶nh vËt hÇu nh­ ®Òu thay ®æi. Êm ¸p vµ rén rµng h¬n. H·y t¶ l¹i c¶nh vµo hÌ trªn quª h­¬ng em.

----------------------- HÕt -----------------------

§Ò 2:

C©u 1: Trong bµi th¬ “Bãng m©y” nhµ th¬ Thanh Hµo cã viÕt:

H«m nay trêi n¾ng nh­ nung

MÑ em ®i cÊy ph¬i l­ng c¶ ngµy.

¦íc g× em hãa thµnh m©y,

Em che cho mÑ suèt ngµy bãng r©m.

H·y tr×nh bµy c¶m nhËn cña em vÒ bµi th¬ trªn.

C©u2: TËp lµm v¨n :( 7,0 ®iÓm):

Mïa xu©n vÒ thËt ®Ñp vµ Êm ¸p. Em h·y t¶ l¹i c¶nh quª h­¬ng em vµo mét buæi s¸ng mïa xu©n.

§¸p ¸n:

§Ò1:

C©u1: ( 3,0 ®iÓm):

Häc sinh c¶m nhËn ®­îc vÎ ®Ñp cña tr¨ng qua nghÖ thuËt:

- Nh©n hãa: v× tr¨ng qóa ®Ñp , nªn t¸c gi¶ muèn gäi, muèn hái tõ ®©u ®Õn.BiÕn tr¨ng tõ n¬i cao xa x«i, bçng gÇn gòi nh­ ng­êi b¹n.

- Ba c©u sau( 2,3,4) ®­a ra mét gi¶ thiÕt tù thó vÞ vµ lÝ gi¶i:

+ So s¸nh: “Tr¨ng hång nh­ qu¶ trøng”-> hîp lÝ vµ hay.

+ Ph©n tÝch ®­îc c¸i hay cña tõ l¸y “ löng l¬”

-> thÊy ®­îc c¸i hay sù thó vÞ vµ ngé nghÜnh ®¸ng yªu mµ chØ cã ë TrÇn §¨ng Khoa.

C©u2: TËp lµm v¨n: ( 7,0 ®iÓm):

Yªu cÇu chung: Ph¶i th«ng qua bµi v¨n ®Ó dùng l¹i bøc tranh vÒ c¶nh vµo hÌ trªn quª h­¬ng .§©y lµ c¶nh thiªn nhiªn.

* Yªu cÇu cô thÓ:

A. Më bµi: ( 0,5 ®iÓm):

- DÉn d¾t giíi thiÖu ®­îc : c¶nh hÌ vÒ trªn quª h­¬ng em c¶nh vËt hÇu nh­ thay ®æi . Êm ¸p vµ rén rµng.

B. Th©n bµi: ( 6,0 ®iÓm):

- Nªn giíi thiÖu chung vÒ c¶m nhËn cña m×nh khi hÌ ®Õn trªn quª h­¬ng:

+ C¶m nhËn vÒ thêi gian

+ C¶m nhËn vÒ c¶nh vËt

+ C¶m nhËn vÒ kh«ng khÝ...

- T¶ mét sè c¶mh tiªu biÓu lµm næi bËt nÐt ®Æc tr­ng cña thiªn nhiªn khi mïa hÌ ®Õn:

+ ¸nh s¸ng

+ C©y cèi

+ Giã...

- Cã thÓ chän mét vµi h×nh ¶nh tiªu biÓu ®Ó t¶ kÜ.

* Chó ý: NghÖ thuËt sö dông tõ ng÷, h×nh ¶nh, so s¸nh, nh©n hãa... . ( ¢m thanh cña ve, tiÕng chim tu hó, mµu s¾c: ®á cña ph­îng, tÝm cña b»ng l¨ng..-> ®Ó lµm bËt sù rùc rì, rén rµng cña c¶nh vËt)

C. KÕt bµi:

- Nªu c¶m nghÜ cña m×nh ( Yªu mÕn - Tù hµo...)

§ª2:

C©u1: ( 3,0 ®iÓm):

Häc sinh c¶m nhËn ®­îc:

- NghÖ thuËt so s¸nh : “ Trêi n¾ng nh­ nung” -> H×nh ¶nh mÑ ®i cÊy trong hoµn c¶nh vÊt v¶ cùc nhäc “ B¸n mÆt cho ®Êt, b¸n l­ng cho trêi”

- Th«ng qua ­íc muèn “ hãa thµnh m©y...” ®Ó thÊy ®­îc t×nh c¶m yªu th­¬ng ®Ñp ®Ï cña con giµnh cho mÑ .

C©u2: TËp lµm v¨n: ( 7,0 ®iÓm):

Yªu cÇu chung: Ph¶i th«ng qua bµi v¨n ®Ó dùng l¹i bøc tranh vÒ c¶nh xu©n vÒ trªn quª h­¬ng .§©y lµ c¶nh thiªn nhiªn.

* Yªu cÇu cô thÓ:

A. Më bµi: ( 0,5 ®iÓm):

- DÉn d¾t giíi thiÖu ®­îc : c¶nh xu©n vÒ trªn quª h­¬ng em thËt ®Ñp vµ Êm ¸p.

B. Th©n bµi: ( 6,0 ®iÓm):

- Nªn giíi thiÖu chung vÒ c¶m nhËn cña m×nh khi xu©n ®Õn trªn quª h­¬ng:

+ C¶m nhËn vÒ thêi gian

+ C¶m nhËn vÒ c¶nh vËt

+ C¶m nhËn vÒ kh«ng khÝ...

- T¶ mét sè c¶mh tiªu biÓu lµm næi bËt nÐt ®Æc tr­ng cña thiªn nhiªn khi mïa xu©n vÒ:

+ ¸nh s¸ng

+ C©y cèi ( Chåi non léc biÕc, hoa ®µo.....)

+ Giã...

- Cã thÓ chän mét vµi h×nh ¶nh tiªu biÓu ®Ó t¶ kÜ. .

* Chó ý: NghÖ thuËt sö dông tõ ng÷, h×nh ¶nh, so s¸nh, nh©n hãa...®Ó lµm bËt c¶nh vËt .

C. KÕt bµi:

- Nªu c¶m nghÜ cña m×nh ( Yªu mÕn - Tù hµo...)

ĐỀ THI CHỌN HSG CẤP TRƯỜNG (LẦN 1)
NĂM HỌC 2015 - 2016
Môn: Ngữ Văn 6
Thời gian làm bài: 120 phút

ĐỀ 1

Câu 1: (4,0 điểm).

Phân tích giá trị nghệ thuật của hình ảnh hoán dụ trong đoạn thơ sau:

"Hỡi những trái tim không thể chết
Chúng tôi đi theo bước các anh
Những hồn Trần Phú vô danh
Sóng xanh biển cả cây xanh núi ngàn"

(Tố Hữu)

Câu 2: (6,0 điểm).

Đọc thầm câu chuyện sau: "Câu chuyện về túi khoai tây" và trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa câu chuyện bằng một bài văn ngắn.

Vào một buổi học, thầy giáo chúng tôi mang vào lớp rất nhiều túi nhựa và một bao khoai tây thật to. Thầy chậm rãi giải thích với mọi người rằng, mỗi khi cảm thấy oán giận hoặc không muốn tha thứ lỗi lầm cho ai, hãy viết tên người đó lên một củ khoai tây rồi cho vào túi nhựa. Chúng tôi thích thú viết tên những người không ưa hay ghét hận rồi cho vào túi. Chỉ một lúc sau, chiếc túi nào của chúng tôi cũng đã căng nặng, đầy khoai tây. Thậm chí có người một túi không chứa hết khoai, phải thêm một túi nhỏ kèm theo.

Sau đó, thầy yêu cầu chúng tôi hãy mang theo bên mình túi khoai tây đó bất cứ nơi đâu và bất cứ lúc nào trong thời gian một tuần lễ. Đến lớp thì mang vào chỗ ngồi, về nhà thì mang vào tận giường ngủ, thậm chí khi vui chơi với bạn bè cũng phải đem theo.

Chỉ sau một thời gian ngắn, chúng tôi đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và phiền toái vì lúc nào cũng có một túi khoai tây nặng nề kè kè bên cạnh. Tình trạng này còn tệ hơn nữa khi những củ khoai tây bắt đầu thối rữa, rỉ nước. Cuối cùng, chúng tôi quyết định xin thầy cho quẳng hết số khoai tây ấy đi và cảm thấy thật nhẹ nhàng, thoải mái trong lòng.

Lúc ấy, thầy giáo của chúng tôi mới từ tốn nói: "Các em thấy không, lòng oán giận hay thù ghét người khác đã làm cho chúng ta thật nặng nề và khổ sở! Càng oán ghét và không tha thứ cho người khác, ta càng giữ lấy gánh nặng khó chịu ấy mãi trong long. Lòng vị tha, sự cảm thông với những lỗi lầm của người khác không chỉ là món quà quý giá để ta trao tặng mọi người, mà đó còn là món quà tốt đẹp mỗi chúng ta dành tặng cho bản thân mình".

Câu 3: (10 điểm)

Bướm và Ong gặp nhau trong một vườn hoa cùng nhau trò truyện về cách sống của mình. Em hãy kể lại cuộc đối thoại đó theo trí tưởng tượng của em.

Đáp án đề thi chọn HSG môn Ngữ Văn lớp 6 cấp trường

Câu 1. (4 điểm)

Chỉ ra các hình ảnh hoán dụ: (2 điểm)

· Hình ảnh "Những trái tim không thể chết", "trái tim" chỉ tình yêu nước thương dân, tình yêu lí tưởng cách mạng của các anh hùng liệt sĩ.

· Hình ảnh hồn Trần Phú vô danh chỉ các liệt sĩ cách mạng của Đảng, của dân tộc.

· Hình ảnh "sóng xanh" và "cây xanh" là những dấu hiệu biểu thị sự trường tồn, bất diệt của các anh hùng liệt sĩ đó.

Phân tích tác dụng của các hình ảnh hoán dụ: (2 điểm)

Qua những hình ảnh ấy, Tố Hữu ca ngợi tình yêu nước thương dân, lòng trung thành với lí tưởng cộng sản của các liệt sĩ cách mạng. Nhà thơ khảng định tên tuổi và tinh thần cách mạng của các liệt sĩ đời đời bất tử, trường tồn với đất nước, với dân tộc Việt Nam.

Câu 2: (6 điểm)

Yêu cầu về kĩ năng: (1 điểm)

· Bài viết có bố cục và cách trình bày hợp lí.

· Hệ thống ý (luận điểm) rõ ràng và được triển khai tốt.

· Diễn đạt tốt không mắc lỗi chính tả, lỗi dùng từ và ngữ pháp.

Yêu cầu về nội dung: (5 điểm)

Tóm tắt mẩu chuyện: (1 điểm)

· Câu chuyện kể về việc thầy giáo yêu cầu các em học sinh luôn mang theo bên mình túi khoai tây có ghi tên những người các em ghét, giận trong một tuần.

· Chỉ trong một thời gian ngắn các em thấy khó chịu về việc đó và xin thầy cho phép bỏ các túi khoai ấy đi.

· Ý nghĩa câu chuyện: (2 điểm)

· Trong câu chuyện trên, khi quẳng được số khoai tây nặng nề, rỉ nước đầy tên những người mình không ưa...

12 tháng 10 2017

Tác giả cảm nhận về đất nước trên những phương diện:

Cảm nhận của tác giả đa dạng, phong phú từ nhiều bình diện

- Chiều dài lịch sử (quá khứ- hiện tại- tương lai):

   + Từ huyền thoại Long Quân, Âu Cơ

   + Nhà thơ nhấn mạnh vào những kiếp người giản dị, bình tâm nhưng lại làm nên đất nước

   + Họ là những người bảo vệ đất nước

   + Họ góp phần to lớn vào thế giới tinh thần và vật chất của đất nước

- Chiều rộng của không gian - địa lí

   + Đất nước không chỉ bó hẹp gia đình mà trải dài theo chiều dài đất nước

   + Đất nước là nguồn cội, không gian gần gũi, gắn bó với đời sống mỗi người

   + Nhập hai từ “đất” và “nước” phù hợp với diễn tả tình ý trong mỗi câu thơ

   + Là nơi sinh tồn bao thế hệ

- Bề dày truyền thống- phong tục, văn hóa, tâm hồn

   + Giữ phong tục, ăn trầu (nét đẹp trong đời sống tinh thần, tình cảm son sắc của người Việt)

   + Truyền thống đấu tranh chống giặc ngoại xâm

   + Đất nước gắn với truyền thống đạo lí

-> Các phương diện thống nhất, bổ sung lẫn nhau

Tình mẹ, một tình cảm thiêng liêng, cao quý luôn hiện hữu trong mỗi người con dành cho đấng sinh thành của mình. "Lên non mới biết non cao, Có con mới biết công lao mẹ già!". Tình yêu của người mẹ hiền dành cho mỗi chúng ta, không thể nói hết bằng lời. Và cho dù có đi, ở đâu thì đúng thật, không ai tốt, chăm sóc, lo lắng cho chúng ta bằng chính cha mẹ... Cô học trò nhỏ, con gái của độc...
Đọc tiếp

Tình mẹ, một tình cảm thiêng liêng, cao quý luôn hiện hữu trong mỗi người con dành cho đấng sinh thành của mình. "Lên non mới biết non cao, Có con mới biết công lao mẹ già!". Tình yêu của người mẹ hiền dành cho mỗi chúng ta, không thể nói hết bằng lời. Và cho dù có đi, ở đâu thì đúng thật, không ai tốt, chăm sóc, lo lắng cho chúng ta bằng chính cha mẹ...

Cô học trò nhỏ, con gái của độc giả Trần Thị Sương, đang học lớp 10 chuyên Hóa Trường THPT chuyên Lê Quí Đôn (Đà Nẵng) đã gửi gắm những tình cảm thiêng liêng dành cho mẹ vào trong chính bài văn của mình. Mời độc giả cùng theo dõi:

Mọi người chúng ta ai cũng được sinh ra và lớn lên trong vòng tay âu yếm của mẹ hiền. Vẫn biết bên mình có biêt bao nhiêu người thân yêu - đến trường ta có bạn bè thân thương, có ngôi trường thương mến, có thầy cô kính yêu hằng ngày vỗ về, dạy dỗ ... nhưng chắc chẵn có ai không cảm nhận được tình yêu thương đầy ắp, nồng ấm của người mẹ hiền đi theo ta đến suốt cuộc đời là cao cả nhất.


Tình yêu đó cứ lớn dần theo năm tháng, đến bây giờ khi bước chân vào trường trung học phổ thông ta mới phần nào hiểu được tình yêu thiêng liêng của mẹ.

Một sớm mai thức dậy, ta đã cảm nhận được bàn tay mẹ hiền ôm ấp đêm qua, giờ đây lại chuẩn bị nắm cơm buổi sáng trước lúc ta đến trường. Khi ta vào lớp, bàn tay mẹ lại tần tảo nắng mưa ngoài nương rẫy lo cho ta buổi cơm thường nhật, từng mãnh áo ấm trong những tiết trời lập đông. Cứ thế, tình mẫu tử luôn hiện hữu, cứ mãi chở che, mơn trớn, vỗ về, yêu thương, trìu mến trên mỗi nẻo đường con đến lớp.

Tình mẹ tràn đầy, trinh trắng như mặt nước hồ thu buổi sớm mà vẫn chân chất, mộc mạc, gần gũi tinh tươm tựa trang giấy học trò. Có lẽ khi con người còn chưa biết mặt chữ thì tình mẫu tử đã thể hiện đủ đầy, lung linh như ánh trăng rằm trong những câu ca dân gian xưa. Nay trên tất cả các phương tiện trao đổi thông tin, nghệ thuật, hình ảnh người mẹ lại càng được tôn vinh hơn nhưng chắc vẫn chưa bao giờ đủ để nói lên sự hy sinh và tình yêu người mẹ dành cho ta.

Từ tấm bé, khi biết cảm nhận cuộc đời, tình mẹ luôn dần lớn lên bên con theo năm tháng...

“ Ầu ơ ... ví dầu cầu ván đóng đinh, Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi, Khó đi mẹ dắt con đi...”

Câu hát ru con bất ngờ của nhà ai hàng xóm trong đêm sâu quạnh quẽ của miền quê có lẽ cũng đủ đưa ta theo nguồn yêu thương của tình mẹ bao la! Tình mẹ thể hiện mọi nơi trên trái đất nầy với bất kỳ không gian nào. Một sớm mai trong bài giảng của Thầy ở lớp, vẫn còn nhớ như in câu hò đầm ấm, du dương mà mênh mông tình mẫu tử:

“Hò ơ! Mẹ già như chuối chín cây, Gió lay mẹ rụng... gió lay mẹ rụng ... con phải mồ côi!”

Buổi chiều về, đem cảm xúc nầy thổ lộ với Ba, con lại nghe Ba sụt sùi tiếc thương đã một lần lầm lỡ khi vô tình để mẹ buồn lúc tuổi thời cắp sách. Ba rất sợ mồ côi chăng? Có lẽ thế! Mồ côi với tình yêu thiêng liêng bất tận! mồ côi bàn tay chăm bẵm tự buổi sơ sinh! Mồ côi sự chở che từ tấm bé! Mồ côi ngay cả lúc đã là người lớn như Ba! Mồ côi sự nuông chiều trong thời thơ dại! Mồ côi cả trong buổi xế chiều!... Ba chỉ ngậm ngùi đọc câu ca dao xưa cũ:

“Công cha như núi Thái sơn.

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.

Ta chợt rùng mình sợ hãi thật sự nếu trên đời nầy, ta hay bất kỳ ai lỡ thiếu vắng đi một tình yêu thương của mẹ hiền!

Một đêm sốt xoàng thôi ta đủ biết mẹ chẳng bao giờ yên giấc, bàn tay mẹ nhẹ nhàng sờ trán thăm khám nhiệt độ, đắp chăn, tất tả lo thuốc men, rồi mẹ nấu lá xông mà khi nhỏ ta cứ ngỡ nồi lá xông là thuốc thần để con hết bệnh!

“Con ho lòng mẹ tan tành, Con sốt lòng mẹ như bình nước sôi”.

Cơn sốt của con đã là cơn lửa đốt lòng mẹ! Cơn ho của con chắc đã làm khuôn mặt mẹ thêm hằn những vết chân chim!

Hình ảnh người mẹ luôn bên đời ấm áp, mãi hy sinh, chở che! Cất tiếng khóc đầu tiên chào đời là ta đã nằm trọn trong tình yêu thương đó. Từng bước đi chập chững trước tiên của đời người, ai đã cầm tay ta dắt đi từng bước một? khi lỡ ngã đau, ai lên tiếng xít xoa? Cảm nhận được nổi đau lúc nầy là ai ngoài mẹ? Ai mừng vui nhất khi ta cất tiếng nói bi bô? Khi bước chân vào trường, đằng sau ta không bao giờ thiếu vắng cặp mắt dõi theo đầy lo lắng của mẹ hiền! Và có ai tả được ánh mắt mừng vui của mẹ mỗi khi ta được điểm mười ?

Giờ đây, khi ngồi trên ghế nhà trường với những trang sách mới thơm tho như còn phảng phất mùi hương lúa mới đồng quê và những giọt mồ hôi tảo tần của mẹ, với bộ trang phục màu xanh hôm nay đây chắc không thiếu đi niềm hy vọng cho con nên người tự miền quê xa lắc! Khi phố lên đèn ta chắc mẹ mới rời công việc đồng áng, thoăn thoắt bước chân về nhà dưới làn sương đêm mà mẹ chưa một lần ta thán!

Còn nhớ như in những lúc học bài khuya, mẹ vẫn thức cùng con và ngồi bên may vá, khâu lại từng chiếc khuy, đắp bạ từng mãnh vai áo đã sờn. Ngồi bên con, chắc mẹ sợ con thức khuya không đủ sức mai dậy sớm đến trường, mẹ lại tất tả lo cho con từng ly nước cam ngọt lịm tình yêu thương. Đến khi con chim nhạn lạc bầy kêu sương đâu đó giữa không gian miên mang của đêm miền quê xứ Quảng, con lại lo rằng để mẹ cùng thức quá khuya làm sao ngày mai mẹ tiếp tục ra đồng dưới nắng?

Cũng đã có nhiều lần phạm lỗi, sau cái nhìn nghiêm khắc của mẹ, ta vẫn nhận được sự vỗ về bằng những lời khuyên mộc mạc, chân tình nhưng lắng sâu nỗi bao dung. Mỗi lần như vậy, con như lớn thêm lên, cứng cáp hơn lên và tự hứa với lòng sẽ không bao giờ phạm lỗi. Ta có biết đâu tuổi thơ vẫn cứ êm đềm trôi đi trong lúc lưng mẹ ngày thêm còng xuống theo dấu ấn ngiệt ngã của tháng năm, lỗi lầm xưa con e rằng chưa có dịp nào chuộc lại, tóc mẹ lại trắng thêm khi ta chưa kịp nên người!

Ngày tựu trường phổ thông trung học chuyên, hai mẹ con rụt rè trên phố như không khí “ngày tựu trường đầu tiên” của Thanh Tịnh. Trong trang phục của quê nghèo lạ lẩm tại góc phố phồn hoa nhưng con vẫn cảm nhận được sự rắn rỏi, cứng cáp của mẹ để con vững tin mà tiếp xúc môi trường mới mẽ. Có ai đó thì thầm xót xa, ái ngại nhưng có gì đâu? Người ta có thể có nhiều thứ hơn nhưng con vẫn tin rằng con đã có một gia sản quí nhất trên đời chưa chắc ai sánh kịp đó là tình mẹ của con!

Hôm nay trên chiếc xe đạp mẹ mua cho con vẫn còn thơm mùi sơn mới, con đến trường trong niềm hân hoan như đang trong vòng tay mẹ, con đã tiếp cận môi trường mới, Thầy cô mới, bạn bè mới trong veo tuổi thơ học trò, con chắc vẫn không bao giờ thiếu sự lo lắng, nhớ thương của người mẹ hiền tần tảo.

Cuộc đời mẹ là cả một đời mãi hy sinh cho con, tình yêu của mẹ dành cho con mênh mông như trời biển vẫn như câu ca dao xưa đó thôi: “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”, và nước trong nguồn vẫn luôn chảy mãi như để tình mẹ luôn tồn tại vĩnh hằng!

Giờ đây, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, tưởng như báo đáp công ơn trời biển của mẹ bằng cả sự quyết tâm học hành của con! Con hứa với mẹ con sẽ giữ mãi màu xanh đồng phục của con bên cạnh bạn bè con, của trường con luôn trong sáng như niềm tự hào của chính con, như niềm hy vọng ngọt ngào vô tư của mẹ hiền dành cho con.

Mẹ ơi! Tình mẹ thật bao la! Con chỉ là đứa bé thích luôn được nằm trong vòng tay âu yếm, trìu mến của mẹ, của gia đình! Con nguyện sẽ gắng học thật tốt để rèn luyện bản thân con nên người, góp một phần nhỏ bé cho xã hội, đem lại nguồn vui, niềm hy vọng cho mẹ, cho gia đình thương yêu của mình./.

3
10 tháng 11 2016

hay quáeoeo

13 tháng 11 2016

"Ỷ Lan" là ai thế bn?!? batngo

27 tháng 2 2023

Mình từng ngồi thẩn thờ để suy nghĩ về việc mình tồn tại trên thế giới này. Khi đó mình mới nhận ra rằng thời gian đã "đóng góp" rất nhiều cho việc mình lớn lên và trưởng thành đến bây giờ. Từ những cú ngã khi bập bẹ, lần đầu tập đi xe hay những khoảnh khắc mình bên những người mình yêu thương và cả những lúc mình lủi thủi một mình, chìm đắm trong những suy tư, thế giới mơ mộng mà chính mình dựng nên. Tất cả đều có mặt của "thời gian". Khi mọi người ai cũng tất bật trong sự hối hả của cuộc sống, chỉ số ít chọn dừng lại và ngoảnh lại xem chuyện gì đang xảy ra. Thì mình là người đó. Mình đã từng cảm thấy thời gian trôi qua chỉ là những tháng ngày vô nghĩa. Và dường như chính nó đang dần dần giết chết cái tôi bên trong bằng những sự dằn vặt và hối tiếc trong sự hoài niệm. Khi ngày và đêm mình chẳng thể nào phân biệt được, sự lạnh lẽo của con người cứ thế mà "vả" vào mặt mình từng hồi. Ngày từng ngày cứ lặp đi lặp lại trong sự tẻ nhạt và chán chường. Hẳn thời gian là thuốc độc. Bởi nó đang từ từ hủy hoại mình, làm cho cảm giác như sẽ không bao giờ có ngày mai nữa. Thế nhưng, trong giai đoạn cách ly tại nhà - năm 2021 ấy, mình đã quyết định lấy độc trị độc. Và có lẽ thời gian đó chính là thuốc giải cho những bế tắt của mình trước đây. Mình đã dành nhiều thời gian để nhìn sâu vào bên trong bản thân hơn, yêu chính mình hơn và hơn hết mở rộng cái nhìn về những ý kiến cá nhân hơn. Khi đó mình nhìn thấy được chính mình trong những câu chuyện của người khác, mình được đồng điệu, thấu hiểu và đôi khi là được an ủi trong những "chiếc" bình luận "cảm ơn vì đã ở lại" hay đơn giản là "ôm cậu một cái". Người ta bảo "thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương" nhưng liệu bạn có dũng cảm để đối mặt với sự đau đớn mà thời gian gây ra không? Chả có khi nào trị thương mà không đau cả, vết thương này lành đi cũng chính là minh chứng cho việc chữa lành đã thành công và chúc mừng bạn đã vượt qua nó. Thời gian là chính thuốc nhưng là thuốc gì thì còn tùy vào cách nhìn nhận của mỗi người. Tất cả mọi thứ như vỡ lẽ ra, mình đã bước chân ra khỏi chai thuốc độc mang tên thời gian, thay vào đó mình bước chân sang một nơi mới - đó là sự giải thoát của chính thời gian dành cho mình.

28 tháng 2 2023

 "thời gian là phép chữa lành, nhưng cũng là thứ độc dược. thời gian khiến ta nghĩ mình đã hồi phục, nhưng thật ra vết thương vẫn rỉ máu không ngừng."

just remind me of this =))