Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trăng sáng trải dài bên suối,
Tiếng chim ngân vọng giữa rừng.
Lá rơi khẽ khàng trong gió,
Hồn quê lan tỏa mênh mông.
Dòng sông lững lờ trôi mãi,
Khói lam tỏa nhẹ mái tranh.
Tình quê chan hòa nỗi nhớ,
Theo ta suốt cả hành trình.
Nhớ cho 1 like đấy :>
Làng xóm đêm sâu lửa tắt rồi,
Chị Dậu bồng con mắt lệ rơi.
Thuế sưu đè nặng vai gầy mỏng,
Quan lại hung hăng miệng thét cười.
Bán chó, bán con lòng quặn thắt,
Giữ chồng, giữ nghĩa dạ không vơi.
Đêm tối mịt mùng che kiếp khổ,
Sáng lên nhân phẩm chẳng thể vời.

Làng tôi cũng có sông cùng núi
Núi nhỏ, con sông chảy lặng lờ
ngày ngày, tàu thuyền về neo đậu
Cảnh vật yên tĩnh tựa trời mây
1 khổ thôi nhé

Mai vàng rộn nở khắp nơi nơi
Không khí xuân sang đã đón mời
Bánh chưng, củ kiệu mừng năm mới
Tiếng chúc tụng nhau vang đất trời.

Đáp án : A. Vần chân - vần cách.
Vần chân "âu" ( đầu - sâu )
Vần cách: gieo vần trong câu 2 và câu 4

- “Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ”: Hiện tại, tác giả đang sống xa quê hương, nhưng luôn thường trực trong lòng một nỗi nhớ khắc khoải, khôn nguôi. Điệp từ "nhớ"
- Nỗi nhớ độc đáo ở chỗ:
+ Có hình hài “màu nước xanh”, “cá bạc”, “chiếc buồm vôi”.
+ Có hương vị “mùi nồng mặn”, nó đã trở thành một ám ảnh da diết.