Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

THAM KHẢO!
Tôi đã có một quyết định thật đúng lúc. Quyết định ấy đã làm cho tâm hồn tôi trở nên nhẹ nhõm và thanh thản hẳn lên. Đó chính là thời khắc quý báu nhất trong đời tôi. Chuyện là thế này…
Vào một lần ở khoá học tâm lí học, giáo sư ra một đề bài như sau “Trong một tuần, anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói lời yêu họ, trước đây hoặc lâu rồi anh chị đã không nói chuyện với họ”. Mọi người đều không làm được, chủ yếu là đàn ông trên 30 tuổi. Cuối cùng, tôi đã tìm được câu chuyện dành cho mình.
“Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố tôi có xích mích sâu sắc, từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh mặt bố mọi lúc. Trừ những buổi họp một gia đình. Nhưng cũng không giải quyết được vấn đề của 5 năm trước. Vì vậy tôi cố thuyết phục bản thân để đi gặp bố và xin lỗi ông. Suốt đêm hôm đó tôi thức trắng cả đêm. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông. Tôi chỉ sợ không phải là bố tôi mở cửa thì tôi sẽ hỏng hết kế hoạch của tôi. May thay, đó chính là bố mở cửa, Khi cánh cửa mỏ ra, tôi liền nói với bố tôi : “Con sẽ không làm bố mất thòi gian đâu, con chỉ muốn nói với bố rằng con xin lỗi và con rất yêu bố”. Gương mặt của bố tôi liền dãn ra, không còn những nếp nhăn, ông dường như trẻ lại, liền ôm chầm lấy tôi : “Bố xin lỗi và bố cũng rất yêu con”. Cuối cùng, vấn đề của 5 năm trước đã được giải quyết. Vài ngày sau, bố tôi lên cơn đau tim, phải nằm viện khá lâu. Nếu tôi không bộc lộ với bố tôi ngay thì tôi sẽ không bao giờ có cơ hội nữa”.
Tôi đã có một quyết định thật đúng lúc.quyết định ấy đã làm cho tâm hồn tôi trở nên nhẹ nhõm và thanh thản hẳn lên.đó chính là thời khắc quý báu nhất trong cuộc đời tôi.Chuyện là thế này...Ngày ấy tôi mới học lớp 1,là con gái nhưng tôi nghịch lắm,nghịch như con trai ai cũng nói vậy.Một hôm bọn con gái lớp tôi rủ tôi đi học nhóm nhưng tôi nào có thích,tôi nói dối bố mẹ để đi chơi đánh bài ăn tiền cùng lũ con trai,bố tôi ở nhà biết chuyện,nhưng bố không nói ra mà để tôi tự nhận lỗi,sau ba ngày suy nghĩ cuối cùng tôi cũng nói ra,bố tôi rất buồn nhưng vẫn tha lỗi cho tôi,đến giờ tôi vẫn cảm thấy rất áy náy với bố.

Hay đấy trả lời luôn nè hihi:
- Kim đồng hồ (hoặc đồng hồ) — nó luôn “đi tới” nhưng vẫn ở nguyên chỗ.
- Cái hố — càng lấy đi (đất) thì hố càng to.
- Đồng xu — có đầu và đuôi nhưng không có thân.
- Mặt trăng (cũng có thể là ngôi sao) — xuất hiện ban đêm, sáng ra là “biến mất”.

**Bầu trời tối, lấp lánh ánh đèn mờ dẫn lối
Nỗi nhớ đã từng là mộng ước,
Bên nhau với người yêu dấu.
Gục đầu vào những ánh mắt đắm chìm,
Rồi hờ hững,
Cố mấy đến cùng cũng thành người dưng.
Có nhưng không thành,
Tình yêu anh như nắng đợi,
Tìm về nhau dưới chân mây,
Dặn lòng không thể lấp đầy.
Em đi vội chẳng giữ lấy,
Phải chi anh là kẻ tồi,
Rời bỏ đi lúc yêu thôi,
Thì đôi môi đâu thấy,
Con tim đơn côi dối lòng chẳng buông.
Trả lại em những nỗi buồn,
Trả lại những niềm đau,
Cả những vết thương sâu.
Thêm bao lâu thì người sẽ thấu?
Trả lại em những ước nguyện,
Trả em lúc bình yên,
Cả giây phút thiêng liêng,
Bên hiên ôm nắng chiều khẽ rơi.
Nhớ thương vơi đầy,
Đàn vang lên gió mang theo.
Tâm can đã lâu không còn thở than,
Tiếng tình ta nhiều luyến tiếc.
Biết nhau trong đời,
Trời lại không muốn cho,
Hay do không muốn chơi vơi.
Cuộc tình long lanh,
Có nhưng không thành,
Tình yêu anh như nắng đợi,
Tìm về nhau dưới chân mây,
Dặn lòng không thể lấp đầy.
Em đi vội chẳng giữ lấy,
Phải chi anh là kẻ tồi,
Rời bỏ đi lúc yêu thôi,
Thì đôi môi đâu thấy,
Con tim đơn côi dối lòng chẳng buông.
Trả lại em những nỗi buồn,
Trả lại những niềm đau,
Cả những vết thương sâu.
Thêm bao lâu thì người sẽ thấu?
Trả lại em những ước nguyện,
Trả em lúc bình yên,
Cả giây phút thiêng liêng,
Bên hiên ôm nắng chiều khẽ rơi.
Này thời gian ơi hãy đứng lại,
Ngày mà ta mới đôi mươi.
Mỉm cười thôi chẳng thất vọng.
Em ơi, mình đâu dang dở,
Phải do anh là kẻ khờ,
Chờ đợi những niềm đau,
Cả những vết thương sâu.
Bao lâu ôm tiếng lòng vỡ tan.**
Bạn rất hoàn hảo. Nhưng ko ai có thể cảm nhận được sự hoàn hảo của bạn. Mk cũng đã từng bị cô lập nên rất hiểu cho bạn! Mk cũng rất tủi thân và đồng cảm cho những người như bản thân lúc đó! Và bạn đã cố gắng đến bây giờ thì có lẽ bạn đã rất mạnh mẽ để vượt qua "khó khăn" trong học tập. Hãy sống cho chính mình, bạn nhé!

Câu 2
Câu nào sau đây không thuộc kiểu câu “Ai – thế nào”?
Chú đưa tôi đến bên cây lộc vừng, đi xung quanh rồi lại ra xa ngắm.
Mấy anh em tôi không ai kìm được tiếng xuýt xoa
Rồi chẳng mấy chốc, cây đã buông một rèm hoa tha thướt.
Cây lộc vừng vươn mình đón nắng sớm bên ven hồ.

a. Vì em đạt được điểm cao, bố mẹ rất vui.
b. Nghe thấy tiếng nhạc, đàn cá heo lại kéo đến.
c. Để có sức khỏe tốt, em chăm chỉ tập thể dục.
d. Để bảo vệ môi trường, chúng em tích cực phân loại rác.
1. Em cảm thấy lạ và tò mò sau khi đọc tên câu chuyện. Vì trên thực tế, không có con rắn nào hình vuông cả.
2. Chi tiết gây cười là chi tiết người vợ bóc trần lời nói dối khiến người chồng tự nhận ra cái vô lí của mình ở câu cuối.
3. Câu chuyện muốn phê phán tính khoác lác, bốc phét quá đà.